Cô Vợ Cực Phẩm Của Tôi
C8: Anh không sợ bị vả mặt à

Khi nói xong lời này, Hứa Quân bỗng chột dạ, anh lo rằng Mộc Tuyết Nhi sẽ không đồng ý.

Còn Mộc Tuyết Nhi cười lạnh, nhìn chằm chằm vào Hứa Quân: “Không cần chờ ký được hợp đồng, anh có bản lĩnh thì bây giờ có thể lên giường. Đến đây, lên giường đi.”

Nói xong, Mộc Tuyết Nhi nhường cho Hứa Quân một nửa chiếc giường.

Nhưng ánh mắt lạnh nhạt kia của Mộc Tuyết Nhi lại khiến cho Hứa Quân chột dạ, anh yên lặng mà ngủ trên giường…

Hôm sau, Mộc Tuyết Nhi dậy sớm, cố ý trang điểm chải chuốt thật đẹp.

“Tuyết Nhi, sao em dậy sớm thế?”

“Dù sao cũng phải thử một lần!” Mộc Tuyết Nhi còn không thèm quay đầu lại mà nói: “Lỡ đâu tâm trạng chủ tịch Vương tốt, ông ta đồng ý gặp mặt tôi thì sao?”

Lời Hứa Quân nói hôm qua, Mộc Tuyết Nhi chỉ coi như là nghe một truyện cười.

Cô vẫn nên dựa vào sự cố gắng của bản thân, tranh thủ gặp mặt Vương Phú Quý một lần.

“Haiz”

Hứa Quân không kìm được thở dài một hơi, muốn Mộc Tuyết Nhi tin tưởng anh, thực sự là quá khó.

Nhưng Hứa Quân cũng không nói gì nhiều, Mộc gia có quy định, tất cả con cháu nếu không có tình huống gì đặc biệt, bắt buộc phải đến chào hỏi Mộc lão phu nhân trước 7 giờ.

Trên đường đến Mộc gia, Hứa Quân gửi tin nhắn cho Vương Phú Qúy, kêu anh ta nhanh chóng tới Mộc gia.

“Mộc Tuyết Nhi, cô còn có mặt mũi tới đây à?”


“Không biết bà nội không muốn gặp cô sao? Mau cút đi!”

“Đừng vội thế, nói không chừng Mộc Tuyết Nhi bản lĩnh, đã lấy được quyền hợp tác với tập đoàn Vương thị”

“…”

Vừa vào Mộc gia, mấy lời khiêu khích châm chọc đã truyền đến tai Mộc Tuyết Nhi.

Trên đường đến đây, Mộc Tuyết Nhi cũng đã chuẩn bị tâm lý.

Cô coi như không thấy, cung kính chào Mộc lão phu nhân:

“Bà nội, chúc bà…”

“Chỉ cần nhìn thấy cô và cái tên phế vật kia là tôi lại bực mình” Mộc lão phu nhân thẳng thừng ngắt lời Mộc Tuyết Nhi, chậm rãi nhìn cô mà nói: “Cô gặp được Vương Phú Quý chưa? Ông ta đồng ý hợp tác với Mộc gia rồi?”

“Bà nội, con vẫn chưa gặp chủ tịch Vương, nhưng con…”

“Im miệng” Mộc lão phu nhân phẫn nộ quát một tiếng: “Không lấy được quyền hợp tác với tập đoàn Vương thị, cô không cần đến thăm hỏi tôi nữa, trực tiếp cút khỏi Mộc gia là được”

Đến Mộc lão phu nhân cũng chửi mắng cô như vậy, những người khác càng không cần nói đến.

Mộc Tuyết Nhi trong lòng chua xót, người Mộc gia từ trước đến nay chưa từng coi cô là người nhà.

Lúc này, Mộc Tuyết Nhi bỗng cảm nhận được có người nắm lấy tay cô.

Ngẩng đầu lên nhìn, là Hứa Quân!


Hứa Quân nhìn chằm chằm vào Mộc lão phu nhân, mặt không biểu tình nói: “Bà nội, xin bà tôn trọng Tuyết Nhi một chút. Vì chỉ một suy nghĩ của Tuyết Nhi, cũng có thể quyết định sự sống còn của Mộc gia”

Oàng!

Lời này vừa nói ra, những người có mặt ở đó bao gồm cả Tuyết Nhi cũng kinh ngạc.

Cái tên ở rể này bị điên rồi sao? Cho dù Mộc Tuyết Nhi đã định trước bị đuổi khỏi Mộc gia, anh ta cũng không nên có thái độ như vậy với Mộc lão phu nhân chứ.

Mộc Tuyết Nhi đang muốn ngăn cản Hứa Quân thì anh lại tiếp tục nói: “Bà nội, theo con được biết, Mộc gia vay ngân hàng 80 triệu hơn nữa bắt buộc phải trả hết vào ngày 15 tháng sau. Nếu không, một phần công ty Mộc gia sẽ bị ngân hàng bán đấu giá. Vì thế, Mộc gia bây giờ vô cùng muốn được hợp tác với tập đoàn Vương thị và muốn có được sự đầu tư từ họ.”

“Được lắm, Hứa Quân, mày đến để xem trò cười của Mộc gia chứ gì?”

“Trâu yếu còn hơn bò khoẻ, cho dù Mộc gia có phải bán đi vài công ty cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn”

“Bà nội, bà mau đuổi cái tên phế vật này đi đi, nó là cố tình đến gây sự”

“… …”

Những người có mặt, toàn bộ đều là thành viên nòng cốt của Mộc gia, đương nhiên hiểu rõ tình trạng của Mộc gia.

Nhưng đối với con cháu Mộc gia mà nói, Mộc gia sau này phát triển như thế nào chẳng ai quan tâm, chỉ cần có thể duy trì cuộc sống nhung lụa như hiện tại là được.

Nhưng Mộc lão phu nhân lại nghe ra hàm ý trong lời Hứa Quân.

Bà cau mày, dò hỏi Hứa Quân: “Ý cậu là sao? Lẽ nào Tuyết Nhi đã lấy được quyền hợp tác với tập đoàn Vương thị?”


“Bà nội, con…”

Mộc Tuyết Nhi vừa mở miệng, nhưng Hứa Quân lại giành nói trước: “Đúng vậy! Tuyết Nhi đã thành công rồi. Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, Tuyết Nhi đích thân ra mặt, Vương Phú Quý cầu còn không được. Vương Phú Quý rất nhanh sẽ tới Mộc gia, đích thân ký hợp đồng với Tuyết Nhi”

“Thật sao?” Mộc lão phu nhân trợn tròn mắt, kích động nói: “Nếu như…nếu như Vương tổng đồng ý hợp tác với Mộc gia ta thì ta đối với Tuyết Nhi còn hơn cả tôn trọng. Tuyết Nhi con thích cái gì, muốn làm gì, bà…bà sẽ nghe theo con”

Nếu như Mộc gia và tập đoàn Vương thị đạt được hợp tác chiến lược, vậy thì cả Mộc gia này cuối cùng đã được cứu rồi.

Nhưng Mộc Tuyết Nhi lại thầm oán hận mà liếc Hứa Quân một cái, anh nói những lời này, đợi lát nữa biết ăn nói thế nào?

Lúc này, Mộc Tuyết Nhi cúi đầu suy ngẫm, nghĩ xem lát nữa xử lý Hứa Quân như thế nào!

“Tuyết Nhi, là cái tên phế vậy này nói hươu nói vượn đúng không?”

Mộc Phong với nụ cười xấu xa bước ra.

Vừa rồi chính miệng Mộc Tuyết Nhi nói là cô vẫn chưa gặp Vương Phú Quý, thì làm sao có thể giành được quyền hợp tác với tập đoàn Vương thị chứ?

Hơn nữa vẻ mặt Mộc Tuyết Nhi rất lúng túng. Căn bản chính là phối hợp với lời nói dối của Hứa Quân.

“Em…em…” Mộc Tuyết Nhi lo lắng không thôi nhưng ngay giây sau, cô lấy hết can đảm, trả lời: “Là con đã lừa bà nội. Không liên quan đến Hứa Quân. Nhưng về phía tập đoàn Vương thị con nhất định sẽ cố gắng tranh thủ, xin bà hãy cho con thêm chút thời gian.”

Hoạ mà Hứa Quân gây ra, ăn nói khoác lác, Mộc Tuyết Nhi quyết định tự mình chịu trách nhiệm.

“Ha ha, anh biết ngay mà, chủ tịch Vương là nhân vật như thế nào chứ, sao có thể gặp kẻ hèn hạ như mày”

Nghe thấy lời này, trong mắt Hứa Quân loé lên một tia ớn lạnh.

Kẻ hèn hạ… Hứa Quân đã ghim rồi!

“Lập tức đuổi Mộc Tuyết Nhi, còn cả tên phế vật này ra khỏi Mộc gia, vĩnh viễn không cho vào”


Mộc lão phu nhân nổi trận lôi đình.

Nhưng bà vừa dứt lời, quản gia của Mộc gia lại vội vội vàng vàng chạy vào.

“Lão phu nhân, chủ tịch Vương Phú Quý của tập đoàn Vương thị đến biếu quà thăm hỏi.”

“Cái gì?”

Mộc lão phu nhân vô cùng kinh ngạc, ngay lập tức đứng lên.

Vương tổng thật sự đến rồi? Hơn nữa còn chuẩn bị quà?

Điều…điều này thật sự là quá nể mặt Mộc gia.

“Mau đưa chủ tịch Vương vào phòng tiệc tiếp khách. Đích thân ta tiếp đãi”

Sau đó Mộc lão phu nhân đi đến bên cạnh Mộc Tuyết Nhi, cầm lấy tay cô nói: “Cháu gái ngoan, mấy ngày này, con luôn mang đến cho bà sự kinh ngạc vui mừng. Nếu đã thương lượng với Vương tổng, sao con không nói với bà?”

“Con…”

Mộc Tuyết Nhi vô cùng lúng túng, đối với việc này cô cũng không hề biết gì.

Mộc Tuyết Nhi đưa mắt nhìn Hứa Quân, lẽ nào anh không nói khoác, tất cả những điều này đều do Hứa Quân làm?

Mà vẻ mặt ngạc nhiên của Mộc Tuyết Nhi, đã bị Mộc Phong bắt gặp.

“Bà nội, nếu chủ tịch Vương đã đến rồi, con cũng không giấu nữa” Mộc Phong đỡ Mộc lão phu nhân, bình tĩnh cười nói: “Lần này chủ tịch Vương đến Mộc gia, có lẽ là đến ký hợp đồng với chúng ta. Nhưng mà, chuyện này không liên quan gì đến Tuyết Nhi, vẫn luôn là con chủ động liên hệ”

Mộc Phong cũng không phải hoàn toàn là nói láo, cậu ta cũng muốn lấy được quyền hợp tác với tập đoàn Vương thị. Thời gian trước, cậu ta đã mua chuộc thư ký của Vương Phú Quý. Nếu đã không liên quan đến Mộc Tuyết Nhi, Mộc Phong đương nhiên cho rằng thư ký của Vương Phú Quý có tác dụng rồi.

Hứa Quân ngẩn người, anh cười tinh quái, nhìn về Mộc Phong, hỏi: “Mộc Phong, anh chắc chắn là không liên quan đến Tuyết Nhi? Không sợ lát nữa bị vả mặt à?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương