Bây giờ ai cũng có một nửa bên cạnh nhưng lại quên mất một người vẫn đang lủi một mình, không ai khác là Lâm Chí Nhất vị thư ký tài ba của Hoắc tổng.

Là thư ký của Hoắc tổng lại chưa có nửa kia nghĩ ra cũng không được ổn, người ngoài nhìn vào lại nghĩ Hoắc tổng bắt ép dồn công việc nhiều cho thư ký làm cho không có thời gian yêu đương.

Chỉ việc này mà Hoắc Liên Hàn đã suy nghĩ rất nhiều, suy nghĩ từ nơi làm việc cho đến về nhà vẫn còn suy nghĩ.

Cũng đúng, thư ký Lâm đã làm việc và cũng rất thân thiết với anh cho nên việc quan tâm cũng đúng.

“Anh đang suy nghĩ gì mà trong mặt khó chịu vậy?" Triệu An Ninh bước từ phòng tắm đi ra
“Suy nghĩ chuyện của thư ký Lâm!"
“Chuyện gì của thư ký Lâm mà để cho Hoắc tổng phải suy nghĩ nhiều như vậy nè?"
“Thư ký Lâm cũng đã đến lúc lập gia đình rồi, mà cậu ta vẫn chưa có được ai để ý, bảo cậu ta nghỉ một vài ngày đi hẹn hò nhưng lại không chịu!"
Hoắc Liên Hàn phiền lòng, vừa nói vừa sấy tóc cho cô.

“Có chuyện nhỏ như vậy mà cũng khiến anh phiền lòng vậy sao?"
“Ngày mai anh bảo thư ký Lâm đến chỗ em chỉ là được, mọi việc cứ để em lo!"
“Em có đối tượng cho cậu ấy rồi sao?"
“Tất nhiên, bây giờ chúng ta đi ngủ thôi!"
________
Sáng hôm sau, nghe theo sự chỉ dẫn của Ninh Ninh anh đã thuận tiện dụ được thư ký Lâm đi đến chỗ hẹn.

Thư ký Lâm chỉ biết Hoắc tổng giao cho mình một nhiệm vụ quan trọng tại nhà hàng sang trọng, không biết là có công việc gì quan trọng mà đích thân Hoắc tổng bảo đi nên Lâm Chí Nhất cũng rất có trách nhiệm vội vàng chuẩn bị mọi thứ đến chỗ hẹn.

Thư ký Lâm ngồi chờ trong quán rất lâu mãi vẫn chưa thấy người được hẹn đâu, đang muốn gọi cho Hoắc tổng hỏi xem người quan trọng chưa đến có thể hủy không, đang muốn rút điện thoại ra gọi thì đối phương đã đến.

“Xin lỗi vì đã đến muộn, do đi đường bị kẹt xe!" Một người phụ nữ vội vàng đi đến.


Thư ký Lâm đang muốn oán trách đối phương và sẽ gây khó dễ cho buổi ký hợp đồng, nhưng khi ngước mắt nhìn lên một khuôn mặt quen thuộc với lại rất xinh đẹp đang tươi cười nhìn mình.

“Cô là tiểu thư nhà Trác gia, sao lại ở đây?"
“Không phải anh hẹn tôi ra đây sao?" Trác Ân Ly tròn mắt ngạc nhiên
“Tôi hẹn cô ra? Vớ vẩn Hoắc tổng bải tôi đến đây gặp đối tác!.

!" Nói đến đây có lẽ thư ký Lâm đã hiểu được vấn đề.

‘ Hoắc tổng, anh dám gài bẫy tôi! Chờ tôi về anh sẽ biết tay! Thư ký Lâm chỉ biết chua sót mắng thầm.

_________
Tại một nơi nào đó có một người đang nhớ vợ gọi điện hỏi thăm mà liên tục hắt hơi không ngừng.

“Anh bị cảm sao?"
“Không đâu, chắc ai đó đang nhắc tới anh thôi!"
Ai dám nhắc Hoắc Liên Hàn đến mức anh phải hắt hơi không ngừng như vậy? Ngoài vị thư ký không sợ trời không sợ đất kia thì còn ai.

Thư ký Lâm oán trách anh nhưng cũng rất vui vù buổi hẹn bất ngờ này mà cậu cũng đã hiểu biết được một chút về Trác Ân.

Không sai, ngay từ khi gặp Trác Ân Ly tại buổi tiệc ở nhà Hoặc tổng cậu đã rất có ấn tượng nhưng lại ngại tiếp xúc làm quen, sợ đối phương sẽ chê mình, không ngờ lần gặp mặt sắp đặt này lại kéo tình cảm hai người tưởng chùng không quen biết này lại với nhau.

Sau khi cậu và Trác Ân Ly dùng bữa trưa xong thì cậu quay về cty với khuôn mặt rạng ngời.

Vào bên trong sảnh miệng còn hát lí nhảnh vài câu hát về tình yêu, làm cho đồng nghiệp cũng phải tò mò, trước giờ chưa thấy thư ký Lâm hát hay nói chuyện riêng hôm nay lại vui vẻ hát thì rất lấy tò mò.

“Ê thư ký Lâm, có chuyện gì mà cậu vui quá vậy?"
“Hay thư ký Lâm của chúng ta yêu rồi? Nghi lắm nha!"
“Mấy người thôi đi quay về làm việc đi đừng ở đó cười nữa!" Thư ký Lâm gắt gỏng nhưng vẫn thẹn thùng.

“Thư ký Lâm yêu rồi, yêu rồi!" Đồng nghiệp vẫn trêu chọc.

“Mấy người!.

!" Thư ký Lâm không thể nói lại mấy người nhiều chuyện này.

Thư ký Lâm đẩy cửa đi vào phòng của Hoắc tổng mà không kiêng nể gì hết, đi nhanh đến vứt tập tài liệu xuống bàn.

“Của Hoắc tổng đại nhân đây!"
“Thư ký Lâm, cậu có vẻ không ưa tôi lắm nhỉ?" Hoắc Liên Hàn cầm tập hồ sơ lên.

“Ai dám không ưa Hoắc tổng, chỉ là tính khí hôm nay của tôi không tốt mới sáng đã bị lừa!"
“Thì ra cậu giận chuyện đó, thế nào rồi buổi hẹn hò ổn định chứ?"
“Nhờ ơn của Hoắc tổng mà buổi hẹn hò sắp đặt này rất tốt!"
“Tốt là được rồi!"
Hoắc Liên Hàn ký xong hồ sơ liền đưa cho thư kỳ Lâm, Lâm Chí Nhất nhận lấy rồi đi ra bên ngoài.

_______
Ở một diễn biến khác, Trác Ân Ly đã đến gặp Triệu An Ninh cảm ơn vì đã giúp hẹn và làm quen với thư ký Lâm.


Trác Ân Ly cũng giống thư ký Lâm thôi, cũng đã ăn nhầm ánh mắt sét đánh ái tình của Lâm Chí Nhất.

Mỗi lần muốn trò chuyện với cậu ta Trác Ân Ly rất khó khăn, muốn mở lời nhưng lại bị thư ký Lâm kết thúc bằng một câu nói “ Xin lỗi tôi còn có việc bận!" Cuộc trò chuyện chưa mở đã kết thúc.

Hai người cùng ăn nhầm tiếng sét ái tình của đối phương nhưng lại ngại ngùng sợ đối phương không thích, cũng may Ninh Ninh có một ánh mắt sắt bén quét hết mọi thứ mới có thể làm mối cho hai người.

“Tớ cảm ơn đã giúp tớ hẹn được anh ấy!"
“Chuyện nhỏ không cần cảm ơn, lúc nào đám cưới miễn tiền mừng cho tớ là được!" Triệu An Ninh cầm tách cafe nói.

“Chuyện đó cậu không phải lo!"
Hai người cười nói chuyện về gia đình và sau này.

Triệu An Ninh vừa chào cô bạn của mình thì lại gặp phải một cặp đôi khác.

Đi trên đường mà cũng có đôi có cặp, có khi người đang cô đơn chắc muốn đào ra khỏi trái đất mất.

“Ninh Ninh, sao em lại ở đây?"
Là Tô Diễm và Bạch Huyền Y, hai người ăn mặc đồ đôi lại còn khoác tay nhau tình tứ nữa.

“Ồ, hai người đang đi hẹn hò sao?" Triệu An Ninh tò mò nhưng cũng có phần trêu chọc.

“Đâu có, ai mà thèm hẹn hò với cái tên khờ này!" Tô Diễm ấp a ấp úng nói.

“Thôi, hai anh chị đi hẹn hò tiếp đi, em không làm phiền nữa!"
Triệu An Ninh không muốn làm phiền đến đôi bồ câu ngại ngùng này.

Cô về lại cty làm việc đến chập tối mới đến cty anh chờ anh về nhà chung, hôm nay cô tan ca sớm hơn anh nên mới đến chỗ anh, mọi hôm toàn phải để anh đến.

Cô cũng phải biết ngại nên hôm nay mới quyết tan ca sớm.

Hoắc Liên Hàn nhìn từ trên cao xuống thấy cô anh ngạc nhiên, nhưng cũng nhanh chóng tắt đèn bàn mà đi xuống.

Thư ký Lâm đi theo anh xuống cùng, Triệu An Ninh đi đến chào anh bằng nụ hôn và cái ôm ấm áp giữa mùa hè.


Mù hè mà ôm nhau có hơi nóng, nhưng mà những người yêu nhau đây quan tâm, thứ họ quan tâm là được quấn quýt lấy nhau.

Triệu An Ninh ôm hôn anh xong liền quay sang chào thư ký Lâm.

“ Thư ký Lâm, chào buổi tối!"
“ Chào buổi tối, thiếu phu nhân!" Thư ký Lâm nhỏ giọng.

Triệu An Ninh nhìn thư ký Lâm khác với ngày thường liền hỏi nhỏ chồng: “Anh, thư ký Lâm bị sao vậy?"
“ Cậu ta đang giận chuyện hồi sáng anh lừa đến chỗ hẹn với Trác Ân Ly đó!"
“Ra là vậy!"
“Thư ký Lâm, giờ cũng tối rồi tôi cho tài xế chờ cậu về nha!"
“Không cần đâu thiếu phu nhân, tôi bắt taxi cũng được!" Lâm Chí Nhất vội từ chối.

“Vậy cậu về cẩn thận!"
_____________
Ở một căn phòng đầy mùi tình yêu của ai đó liên tục phát ra những tiếng rên và hơi thở dồn dập và tiếng cót két của chiếc giường.

“Huyền Y, em xin lỗi! ưm! ưm.

.

anh nhẹ chút!" Tô Diễm khóc lóc van xin người nằm trên mình.

“Cho em nói tôi là thằng khờ, bây giờ tôi cho em thấy thế nào là một thằng khờ!" Bạch Huyền Y vừa nói vừa đâm thật mạnh vào bên trong Tô Diễm một cách không thương tiếc.

Ai bảo nói không yêu thằng khờ!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương