Cô Vợ Bướng Bỉnh: Ông Chú Phúc Hắc Sủng Tận Trời
Chương 8: Lần đầu tiên gặp Tam thúc ở nhà vệ sinh nam

Tô tiểu thư đã đi học viện quân sự được N lần rồi, từng cảnh từng vật ở nơi đây cô đã khắc sâu vào đầu. Kết cấu ở đại viện cùng với tử huyệt hiển nhiên cô cũng biết rõ rồi.

Đừng nhìn vẻ tường đồng vách sắt bên ngoài, chỉ cần bò lên chỗ góc cây đại thụ đi qua rồi bò theo bờ tường chính là nhà vệ sinh, cánh cửa thứ hai của nhà vệ sinh trên mặt sau vách tường sau khi thi công đã để lại đinh sắt, cứ theo chỗ đó đi xuống!

Mẹ Tô trước đây có nói qua với cô vùng đất quân sự trọng yếu không được phép cho người không có phận sự vào, sau đó Tô tiểu thư liền tìm đường khác đi vào.

Khà khà, không nghĩ rằng hôm nay lại dùng đến nó!

Tô Thịnh Hạ nhanh chân bò lên cây đa lớn, đôi chân thon dài treo lơ lửng trên chóp tường, thân người gầy gò kề sát chóp tường ngẩng đầu nhìn xung quanh:

-Waaa! Thật hoành tráng!

Trong đại viện các học viên tinh anh đang đứng xếp hàng, từng hàng từng hàng đồng loạt ngay ngắn. Mỗi một người đều mang khí chất, vạm vỡ, đẹp trai.

Quả thật chính là mĩ nam của trại tập trung nha ~

-Người thứ hai hàng thứ nhất thật không tồi! Đẹp trai sạch sẽ, nào là cơ bụng cơ ngực lộ ra hết cả rồi, xem ra rất trẻ! Vóc dáng sao mà nóng bỏng thế chứ?!

Tô Thịnh Hạ một bên bình luận không ngớt, một bên trong túi lấy chiếc điện thoại ra, ngắm chuẩn mục tiêu chụp hình tách tách.

-Lần này được lời rồi!

Mỗi ngày ở trường đều nhìn những khuôn mặt thế kia, gương mặt đáng giá phải cao một chút vẫn có thể nhìn nhiều hơn một chút. Nhưng thật đáng tiếc, trường trung học 21 toàn là chất lượng bình thường, tố chất cũng bình thường đến cả tướng mạo cũng bình thường nốt.

Người đã xấu mà còn không đọc sách nhiều, thật là làm tức chết Tô Thịnh Hạ cô mà!

Chụp xong, Tô Thịnh Hạ xoay người dẫm lên thành tường, gần mười giây liền thuận lợi đáp xuống. Tô tiểu thư phủi phủi tay:

-Lại một lần nữa leo tường thành công, Tô Thịnh Hạ ngươi thật giỏi!

Bên này vẫn chưa dàn xếp xong ,trước mặt đã có hai người mặc đồng phục sĩ quan bước chân nặng nề đi đến hướng này, bên này liền chạy từng bước lớn đi trốn, nhìn phương hướng ở giữa.

What the hell! Có cần phải ác như thế không!

Tô Thịnh Hạ nhìn ngó xung quanh, thế mà lại chẳng có chỗ nào để trốn. Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, gương mặt trắng bệch tâm tình hỗn loạn, lách người đi vào nhà vệ sinh!

Bóng người bé nhỏ đi vào, Tô Thịnh Hạ giật mình!

Nhà vệ sinh được dọn dẹp sạch sẽ, sắp xếp ngay ngắn đồng đều, một dãy dài hố xí nhỏ.

Đây là nhà vệ sinh nam! Giết ta đi!!!

Tô Thịnh Hạ không dám ra ngoài, ngộ nhỡ bị người ta tóm được là cô xong đời. Nhưng… Ánh mắt Tô Thịnh Hạ xoay tròn, nghe thấy tiếng nước xả một dãy dài hồ xí rồn rột, tim bỗng nhiên kéo căng.

Có người ở trong nhà vệ sinh nam?!

Cô cắn chặt môi nhìn qua hướng phát ra tiếng, nhìn thấy một dáng người cao to, đưa lưng về phía cô đang giải quyết chuyện đại sự của đời người. Bóng lưng người đàn ông cao to ngạo mạn, mạnh mẽ kiên cường, cũng phải cao trên 1m85. Trên người anh mặc bộ quân phục phẳng phiu, khí phách oai phong lẫm liệt. Thật sự là không nói ra được là đẹp như thế nào!

Nắm bàn tay nhỏ mềm mại thành quả đấm, Tô Thịnh Hạ thở mạnh không dám nói câu nào, kìm nén hơi thở dán chặt ánh mắt vào chỗ đó của người đàn ông. Ngay cả hoảng sợ cũng không dám, đôi chân đã không có cách nào động đậy được.

Người đàn ông chú ý đến động tĩnh phía sau mình, thanh âm trầm thấp đầy từ tính cùng với tiếng nước chảy truyền đến:

-Kết quả kiểm tra sức khoẻ thế nào?

Má ơi! Giọng nói của người đàn ông này trầm ấm, dễ nghe biết bao?!

Thanh âm thuần phát vốn có sẵn trong người quân nhân anh càng đặc biệt trầm tính, mỗi từ phát ra đều mang theo âm thanh trầm lặng vọng lại, giọng nói cào tim cào phôi ở bên trong tai cứ chầm chậm vọng lại, Tô Thịnh Hạ sống được 17 năm đây là lần đầu tiên bị đàn ông mê hoặc!

Im lặng! Nín thở! Tô Thịnh Hạ bộ dáng hoa si trong khi đó lại quên chuyện phải làm là lo ẩn thân mình đi.

Người đàn ông thấy phía sau mình không có hồi đáp gì, quay nửa người 19 độ.

-Người nào

Lãnh Dạ Thần vừa quay đầu liền thấy Tô Thịnh Hạ đang kìm nén đến đỏ mặt, một đôi mắt to mọng nước đang nhìn không chớp mắt phía dưới của anh…

-Ra ngoài!

Tô Thịnh Hạ nào biết cút là cái gì, linh hồn cô đã bay đi phương trời nào rồi.

Thì... thì ra, anh không chỉ có giọng nói hay, mà vẻ ngoài đẹp trai đến nổi khiến người khác hồn xiêu phách lạc.

Mặc dù chỉ mới nhìn lướt qua, nhưng Tô tiểu thư vẫn nhìn được khuôn mặt sắc sảo như điêu khắc của anh.

Đôi môi và cằm anh như được điêu khắc nên, sống mũi cao thẳng tắp. Toàn bộ khuôn mặt hiện ra nét ngang ngược cùng cương nghị, quan trọng nhất vẫn là đôi mắt sắc bén như lưỡi dao đó của anh, trong khoảnh khắc chớp mắt như ngôi sao phát sáng lấp lánh!

Tô Thịnh Hạ cảm thấy, cả đời này chắc cô sẽ không gặp được người đàn ông nào đẹp trai hơn anh!

Mang theo người đẹp trai sáng sủa như thế thì phải tôn thờ như thứ hoa quả mình yêu thích, đại não Tô Thịnh Hạ cuối cùng cũng khép lại, cái miệng nhỏ nhếch lên, nở nụ cười xinh đẹp:

-Dù sao thì tôi cũng đã nhìn thấy hết cả rồi, anh không cần phải căng thẳng làm gì, cứ từ từ giải quyết đi....

Gân xanh trên trán Lãnh Dạ Thần nổi lên từng sợi từng sợi, không nén được cơn giận rống lên:

-Cút!

Một từ đơn giản nghiêm khắc thế mà rơi vào tai Tô Thịnh Hạ lại hay đến hút hồn, cô không có định lực chống lại sự mê hoặc đó đã bị làm cho choáng váng rồi:

-Anh đẹp trai à, cút là động có mức độ khó rất cao, đòi hỏi kĩ thuật mạnh mẽ và không dễ gì nắm bắt được động tác sơ lược, nô tì không làm được nha.

Lãnh Dạ Thần hung hăng kéo khoá quần lên, một lần nữa xoay người lại lúc đó biểu tình trên khuôn mặt anh như thể ăn tươi nuốt sống người khác vậy:

-Còn nói nhảm thêm lần nữa, lão tử bắn chết cô!

--------

Dịch: Linh Châu

Proof - read: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 19/03/18

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương