” Cô có bỏ đúng liều lượng tôi dặn không? “

” Tôi… Tôi có. ”

Vì sợ hãi đến lão phu nhân nên chị giúp việc chỉ dám bỏ một nửa nhưng nếu nói thế thì Jenny chắc chắn sẽ không giao tiền nên chị giúp việc đã lừa cô ta.

” Rất tốt. Ngày mai tôi sẽ đưa số tiền còn lại đến cho chị. “

” Được, tôi cúp máy đây. “

Bỗng có một giọng nói vang lên.

” Chị Đồng chị đang nói chuyện với ai? ”

Chị giúp việc giật mình quay người lại lắp bắp nói:

” Cậu chủ, tôi…tôi đang nói chuyện với cô Jenny “

” Cô ta gọi đến có việc gì? “

” Cô ấy nghe tin lão phu nhân bị đưa đi cấp cứu nên gọi đến hỏi thăm. “

” Vậy sao? Tôi lại nghe không phải như vậy? “

” Đúng vậy. Chỉ có vậy không có gì khác “

” Thật sự không có sao? “

” Thật sự không có “

” Tôi tin chị. Nếu để tôi điều tra được kẻ nào liên quan đến chuyện của bà tôi tôi nhất định không tha cho kẻ đó ” Lời Lãnh Vân cứng rắn như đã khẳng định có liên quan đến chị giúp việc.

Nói rồi Lãnh Vân giẫm chân bước ra khỏi nhà.

[……]

Sau một ngày hôn mê bà Lãnh Vân cũng tỉnh lại.


” Hôm nay con mới biết bà bị bệnh nên con đến thăm bà. “

” Không cần đâu. Cháu đang có thai đi lại cũng không tiện. “

” Bà khỏe lên là tốt rồi. Tuần sau bà nội cháu về nước rồi. Bà phải mau xuất viện nếu không bà nội cháu sẽ lo lắm. “

Sau hôm gặp mặt ở nhà chính Nhan Thiên Uyển mới biết thì ra bà nội Lãnh Vân là bạn cũ của bà nội cô. Cô chỉ đơn thuần gọi bà nội về để tham dự đám cưới chứ không hề nói ra chuyện này.

” Vậy sao? Vậy bà nội phải mau khoẻ lên mới được. “

” Cháu nói bao nhiêu bà nội cũng không nghe nhưng cô ấy nói bà liền nghe theo sao? ” Lãnh Vân nói.

” Tiểu Uyển là cháu của bà. Cháu không phải. ” Nói rồi bà cười.

” Biết vậy cháu không dẫn cô ấy về nhà. Bà sẽ vẫn nghe theo lời cháu nói. “

” Chẳng phải bây giờ còn có chắt rồi sao? Cháu còn không mau tổ chức đám cưới bà sẽ đánh chết cháu. “

” Bà lại thế rồi! “

Nhan Thiên Uyển nghe xong cười không thôi.

[……]

Ngay khi bà nội tỉnh lại Lãnh Vân đã nhờ Chu Tuấn điều tra rõ.

” Tôi đã điều tra ra tất cả. Chị đã làm ra chuyện đó “

” Tôi… Tôi… ” Chị Đồng lo lắng cực độ.

” Tôi biết chị không phải chủ mưu chuyện này. Dù sao bà nội cũng không có việc gì tôi không trách chị. Nhưng lòng tin đối với tôi đã chẳng còn nữa. Tôi cho chị số tiền này mong chị sống thật tốt. ” Lãnh Vân đưa tiền cho chị Đồng.

” Tôi xin lỗi đã làm ra chuyện này. Tiền này tôi không dám nhận ” Chị đưa lại nhưng anh nói.

” Không sao cứ giữ lấy xem như tôi cứu giúp con trai chị. “

” Vậy tôi cảm ơn cậu rất nhiều. “

[……]

Ba Jenny đã bị kết án chung thân và bị thu hồi toàn bộ tài sản. Hai mẹ con cô ta cùng đứa con trong bụng trở về ngôi nhà cũ kĩ ngày xưa sống qua ngày. Kim Tấn sau khi nghe tin nhà cô ta bị như thế cũng nhanh chóng bỏ trốn chẳng thấy tin tức.

Vừa vặn 1 tuần sau Jenny hạ sinh một bé trai. Cô ta mặt cũng chẳng thèm nhìn nó liền đem nó vào cô nhi.1

[……]

” Tôi có chuyện cần anh giúp “

” Có chuyện gì? “

” Tôi cần anh bắt cóc một cô gái “

” Bắt cóc một cô gái? Sẽ bị tù mục xương đấy. “

” 200 đô thế nào? “

” Cũng hơi ít rồi “

” Đó là một con đàn bà bọn anh muốn thế nào thì làm thế ấy. “

” Ý hay. Vậy giao dịch thế nào? “

” Tôi gửi trước 100 đô xong việc sẽ gửi tiếp! “

” Được. Cô ta là ai? “


” Tôi sẽ gửi fax cho anh địa chỉ và ảnh của cô ta nhưng hãy chờ thời cơ. Khi nào tôi thấy thích hợp sẽ kêu anh thực hiện “

” Được. “

‘ Cô cứ chờ đó. Cô hủy hoại cuộc đời tôi? Vậy tôi cho cô sống không bằng chết. Con người cô bị dính bẩn để xem anh ta còn cần cô sao? Jenny này ăn không được sẽ đạp đổ ‘

[……]

Kể từ ngày bà nội Lãnh Vân xuất viện đã khoẻ hơn nhiều. Ngay sau đó bà nội Nhan Thiên Uyển cũng từ Mỹ trở về.

” Tô Lạc, bà còn nhớ tôi không? “

Bà nội Nhan Thiên Uyển mấp máy môi run run nói:

” Bà… Bà là… Lưu Dung? “

” Phải là tôi đây. “

Hai người ôm lấy nhau cùng rơi nước mắt sau những năm dài xa cách.

” Mới đó mà hai chúng ta đã xa cách hơn 50 năm rồi. ”

” Lạc Lạc, bà nói xem tại sao năm đó bà nói đi là đi luôn? Tôi luôn tìm kiếm bà nhưng thất bại. “

” Tôi rất xin lỗi. Chẳng vì năm đó chồng tôi phải đi sang Mỹ sao? Tôi phận người phụ nữ xuất giá tòng phu thôi. “

” May mắn chúng ta đều là sinh con trai hôn hẹn ước năm đó đã bỏ lỡ rồi. “

Nói chuyện một lúc lâu bà nội cô mới nhớ ra.

” Sao bà lại xuất hiện ở đây? “

” Tôi đến để hỏi cưới nha “

” Hỏi cưới? “

” Cháu trai của tôi và cháu gái của bà. “

” A.. Sao lại nhanh như vậy? Cháu gái tôi mới trở lại đây sau khi chia tay bạn trai thôi mà “

” Nó và cháu trai tôi đã có bảo bảo luôn rồi. 5 năm trước là cháu trai tôi phụ cháu gái bà. “

” Vậy tôi không đồng ý. Cháu trai của bà để cháu gái tôi một mình nuôi con gái lớn lên cực khổ biết bao nhiêu. “

Tiểu Mộc thấy cố thì chạy xuống.

” A bà cố về rồi “


” Tiểu Mộc ngoan có nhớ bà cố không? “

” Rất nhớ a “

” Đứa bé này là…. “

” Là con gái cháu với Uyển Nhi ” Lãnh Vân lên tiếng.

” Năm năm trước nó đã có thai nhưng cháu lại để nó bỏ đi? ” Bà nội anh trách cứ.

” Là cháu sai cháu không nên để cô ấy đi. “

” Nó còn chính miệng thừa nhận rồi Dung Dung. Chuyện này tôi quyết không nhân nhượng. Trừ khi cháu gái tôi thật sự tha thứ cho cháu trai bà. “

” Tiểu Lãnh cháu lại gây chuyện rồi. ” Bà nội Lãnh Vân thở dài.

” Lạc Lạc bà nói xem con chúng ta đã không thành. Bây giờ cháu hai ta lại hợp ý bà lại không tác thành sao? “

” Cháu gái tôi phải chịu khổ tôi không chịu được. “

” Sau này nếu cháu trai tôi để cháu gái bà chịu khổ tôi nhất định đánh chết nó “

” Cháu xin hứa với bà nội ” Lãnh Vân nhanh nhảu nói.

” Em nhất định phải tin anh ” Anh quay sang nói với cô.

” Em tin anh. “

” Nếu ba ba dám đối xử không tốt với mẹ con sẽ nói với em con nó nhất định sẽ không tha thứ cho ba ba như con đâu “

Cả nhà ai cũng cười lớn lên cùng nhau.

[……]

Bây giờ Nhan Thiên Uyển mang thai cũng đã 5 tháng rồi. Nhưng bụng cô không to lắm nhưng phần ngực thì đột nhiên to lên rất nhiều. Cô đã đến bác sĩ nhưng bác sĩ nói trường hợp này là mang thai ngực rất bình thường.

Đám cưới cũng đã được bàn sẽ tổ chức vào ngày 10 tháng sau.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương