Cô Thư Kí Nhỏ Của Tổng Tài Bá Đạo
C26: Anh sẽ cướp luôn mẹ nó chẳng phải được rồi sao

Tôi không muốn đấu với các người nhưng các người vuốt mặt lại không nể mũi vậy tôi cũng sẽ không nương tay nữa!

Xem hết một lượt anh nói: ” Những hợp đồng nào có thể lấy thì lấy, những hợp đồng nào không lấy được liền đạp đổ nhất quyết không để Quách Thị lấy được “

” Tôi hiểu rồi! “

Anh nhếch miệng cười: Các người dám chơi tôi? Lần này tôi sẽ giúp các người vui vẻ.

[……]

Tiểu Mộc vừa đi nhà trẻ về chạy vào nhà gọi: ” Tỷ tỷ, tỷ tỷ!!! “

Nhưng gọi mãi vẫn không thấy thì nhìn thấy bà ngoại từ trong bếp đi ra bà nói: ” Mẹ con chưa về đâu. “

” Tỷ tỷ vẫn chưa về. ” Mặt Tiểu Mộc xịu xuống.

Mẹ Nhan nói: ” Cháu tìm mẹ cháu làm gì? “

” Để hỏi mẹ cháu mai ba ba có thể về không? Mai ở trường cháu có hoạt động ngoại khoá về ba và con. ” Mặt Tiểu Mộc càng buồn hơn.

” Cháu tắm rửa đi lát nữa mẹ về hỏi cũng chưa muộn ” Giọng mẹ Nhan buồn buồn vì bà biết ba ba của Tiểu Mộc đã biến mất vào năm năm trước rồi. Một con người sao có thể nói về là về.

Sau khi tắm rửa mặt Tiểu Mộc vẫn ủ rũ như thế cô bé ngồi trêи sofa phòng khách chờ mẹ về, liền đó cô bé thò tay vào trong túi áo lấy ra một tấm ảnh trong ảnh vẫn là người đàn ông điển trai đó là Lãnh Vân. Cô bé mặt buồn buồn lẩm bẩm: Con và tỷ tỷ rất nhớ ba ba. Ba ba có thể về nhà không?

Mẹ Nhan từ bếp đi ra thấy Tiểu Mộc nhìn chăm chú vào một tấm ảnh thì bước đến hỏi: ” Cháu xem cái gì đấy? “


” Cháu xem ảnh của ba ba ” Cô bé nhỏ giọng nói.

Mẹ Nhan nói: ” Có thể cho bà ngoại xem cùng không? “

” Tất nhiên ạ! Nhưng bà ngoại không biết mặt ba ba cháu sao? “

” Bà ngoại không biết “

” Nhưng người ta nói muốn sinh em bé hai người phải kết hôn! Vậy sao bà ngoại lại không biết mặt ba ba của cháu a ~ “

” Tất nhiên rồi bà ngoại chỉ nhất thời quên thôi! ”

Thật ra bà chưa từng nhìn thấy anh hay ảnh của anh. Một phần vì anh là người đàn ông đã bỏ rơi con gái bà một phần vì bà không muốn nghĩ tới việc Tiểu Mộc còn có ba ba.

Bà nhìn tấm ảnh rồi thấy rất quen mắt hình như đã nhìn thấy người này ở đâu rồi nhưng lại không nhớ ra được.

[……]

Vừa hết giờ làm việc anh bế cô ra xe chở cô về nhà. Mặc dù không muốn anh bế ra xe nhưng chân cô không đi được nên cô đành yên lặng để anh bế.

Anh chở cô đến cửa nhà để cô bấm chuông còn anh thì bế cô. Mẹ Nhan ra mở cửa thấy anh bế cô thì hơi ngạc nhiên hỏi: ” Tiểu Uyển, con bị làm sao vậy? “

” Con chỉ bị thương ngoài da thôi không có gì đâu mẹ “

” Vậy tốt mau vào nhà đi. “

Anh bế cô vào phòng khách, Tiểu Mộc thấy mẹ về thì nhanh chóng giấu tấm ảnh đi rồi chạy vui vẻ nói: ” A chú Lãnh đến! ”

Cô bé liếc mắt sang thì thấy mẹ được Lãnh Vân bế thì lo lắng hỏi: ” Tỷ tỷ bị làm sao vậy? “

” Mẹ không sao “

” Tỷ tỷ có thật không sao không? Nếu thật vậy thì chú Lãnh đâu cần bế mẹ như vậy chứ? “

” Mẹ không sao thật mà! Nếu Tiểu Mộc chăm sóc cho mẹ, mẹ sẽ mau chóng khỏi hơn đó! “

” A vậy chú Lãnh bế mẹ cháu lên phòng nhé! “

” Được thôi, chú sẽ giúp Tiểu Mộc ” Lãnh Vân ân cần trả lời.

” Được chú sẽ giúp Tiểu Mộc đưa mẹ lên phòng ”

” Không không cần, anh để tôi xuống tôi tự đi cũng được ” Nhan Thiên Uyển la oai oái lên.


” Mẹ để chú Lãnh bế đi cô giáo nói bị thương ở chân đi lại nhiều sẽ lâu khỏi hơn đó ”

Anh cười cười nhìn Tiểu Mộc rồi lại nhìn cô nói: ” Tiểu Mộc còn hiểu chuyện hơn em đó “

Nói rồi anh bế cô lên phòng Tiểu Mộc cũng đi theo sau. Đi đến cửa phòng Tiểu Mộc nhón chân với bàn tay vào nắm cửa mở cửa phòng để Lãnh Vân bế Nhan Thiên Uyển vào.

Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống nhân lúc Tiểu Mộc đang loay hoay đóng cửa phòng thì hôn lên khoé môi của môi cô một chút.

Nhan Thiên Uyển chừng mắt với anh nhưng không nói gì. Tiểu Mộc chạy đến bên giường hỏi cô: ” Mẹ bị thương rồi ba ba có trở về không? “

Nghe xong câu này cả anh và cô đều sững người. Cô nhẹ nhàng đáp: ” Ba ba bận quá sẽ không trở về được “

” Vậy ba ba không lo cho mẹ sao? “

” Ba ba lo cho mẹ nhưng bận nhiều việc quá bất đắc dĩ không về được! “

” Vậy ba ba không thương con sao? “

” Sao con lại nói như vậy? “

” Ngày mai ở trường con có hoạt động ‘ ba ba và con ‘. Nhưng ba ba không về ai sẽ đi cùng con? Bạn bè chắc chắn sẽ trêu chọc con. Con ghét ba ba ” Nói rồi cô bé vừa khóc vừa chạy về phòng.

Nhan Thiên Uyển thấy cô bé như vậy cũng rơi nước mắt nhưng cô biết nên để nó yên tĩnh một chút.

Lúc này anh mới lên tiếng: ” Vì sao không nói cho anh biết? Ngay cả Tiểu Mộc em cũng giấu? “

” Tôi và anh còn chuyện gì để nói? “

” Thế em nói xem Tiểu Mộc là con của em với ai? “

” Với ai cũng không liên quan đến anh. Anh về đi cô ta sẽ chờ anh đó “


Anh hiểu ” cô ta ” mà cô nói là ai liền nói: ” Chẳng ai đợi anh cả! Chỉ có anh đợi em thôi! “

” Tôi không muốn nghe mấy lời đó “

” Vậy anh không nói nữa quay lại vấn đề chính. Em chưa hề qua lại với người đàn ông khác từ ngày em rời khỏi anh! Vậy có thể nói Tiểu Mộc là con gái anh đi? “

” Anh dám điều tra tôi? “

” Anh không dám chỉ là muốn tìm hiểu cuộc sống của em những năm qua mà thôi. “

” Dù thế nào thì nó cũng không phải con anh! Nó mới chỉ 3 tuổi nếu tôi nhớ không lầm anh và tôi đã chia tay 5 năm rồi! Vậy nói xem nó là con anh thế nào đây? “

” Em nói dối nó đã 5 tuổi rồi! Anh đã tìm hiểu tất cả rồi! “

” Anh nói thử xem tôi nói dối để làm gì chứ? Nếu nó là con anh tôi đã bám riết lấy anh đòi chịu trách nhiệm rồi! “

” Em… Vậy tại sao nó lại mang họ của anh? “

” Anh rốt cuộc cũng chẳng phải ba nó anh về đi! “

” Em không trả lời vậy anh đã nói đúng? Tiểu Mộc là con gái anh? “

Lúc này cô bỗng nhiên khóc nấc lên: ” Nó là con anh đấy thì sao? Nó cũng là con gái tôi! Anh còn định cướp nó đi sao? “

Anh thấy cô khóc thì vòng tay ôm lấy cô rồi nói: ” Anh chỉ muốn em nói cho anh biết sự thật thôi. Nếu anh muốn cướp nó đi, nó sẽ đi với anh sao? Sẽ không! Như vậy anh sẽ cướp luôn mẹ nó trước chẳng phải được rồi sao? “

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương