Cô Nhỏ Của Tên Trộm Mộ Trương Câm Điếc Rất Có Tiền
-
4: Hệ Thống Nguyên Bảo
Nửa đêm Trương Hưng Tổ đang ngủ say, đột nhiên bị tiếng chó sủa trong sân đánh thức.
Cô nhặt đao chẻ củi lên vừa định đi ra, ba cô đã ôm một người lảo đảo đi vào trong phòng.
Trương Thụy Tùng lúc này râu ria xồm xoàm, mặt mũi hốc hác, trên người còn có rất nhiều vết máu.
Trương Hưng Tổ kinh ngạc hô lên: “Ba, ba thật sự cướp người ta đi à? Chồng người ta lợi hại ba không biết đổi một mục tiêu khác sao, người đẹp nào mà đáng giá ba liều mạng như vậy?”
Trương Thụy Tùng mệt mỏi xua tay: “Đừng nói linh tinh! Ba trung trinh một lòng với mẹ con, người ở đâu thì đền thờ trinh tiết cũng đi theo tới đó!”
“Đây là cháu trai lớn trong tộc của ba!”
Trương Hưng Tổ nhìn thanh niên hơn hai mươi tuổi trên giường, nói: “Ba, ba đừng đùa nữa! Người này nhìn không nhỏ hơn ba mấy tuổi mà!
Mặc dù con có thể hiểu việc ngài tuổi đã 90 nên nóng lòng muốn ôm cháu, nhưng con mới sáu tuổi, phần cứng chưa đạt tiêu chuẩn, ba lại đợi thêm mấy năm nữa nhé?
Con cảm thấy cháu trai vẫn nên có quan hệ huyết thống thì mới tốt, ba nói xem có đúng không?”
Trương Thụy Tùng cạn lời trừng cô một cái: “Con gái cưng, nếu như con không muốn tới cô nhi viện thì trước tiên cầm máu cho ba đi.
Hình như ba nhìn thấy mẹ con đang vẫy tay với ba rồi này!”
“Đậu má, sao ba không nói sớm!”
Trương Hưng Tổ vội vàng tìm thuốc cầm máu và băng vải, rồi nhanh tay nhanh chân lột quần áo của ba cô ra.
Cũng không biết ba cô đã đi đâu lang thang, trên người có bảy tám vết đao chém to to nhỏ nhỏ, băng vải của nhiều chỗ đã ướt đẫm, khó trách mùi máu tanh lại nồng như vậy.
Đặc biệt là vết thương sâu nhất chỗ bên ngực trái, da thịt đều đã lòi ra, cứ trực tiếp băng bó như này sợ là sẽ không cầm được máu.
Cũng may Trương Hưng Tổ không phải là một cô bé bình thường, nếu không lúc này đã bị dọa cho phát khóc rồi.
Cô đến từ tận thế đương nhiên cũng là một người tàn nhẫn, cô dùng rượu trắng tiêu độc cho kim khâu, sau đó cứng rắn khâu vết thương lại.
Máu đã ngừng chảy thì sau đó cũng dễ làm rồi, vết thương còn lại về cơ bản cũng không cần khâu, nên bôi thuốc thì bôi thuốc nên băng bó thì băng bó.
Cô bận bịu tới trên đầu toàn là mồ hôi, thấy sắc mặt ba cô trắng nhợt thì không khỏi cảm thấy căng thẳng, giày vò lâu như vậy cũng không mở mắt, sẽ không phải là hôn mê rồi chứ.
Mặc dù ngươi ba này không ra đâu với đâu, nhưng tốt xấu gì cũng là ruột thịt, cô nhớ trong nhà còn có một gốc sâm núi, vì vậy vội vàng tìm ra rồi nấu lên.
Trương Hưng Tổ cuộn băng vải đã tháo xuống và quần áo đã nát bấy lại thành một đống, rồi ném vào trong bếp lửa đốt đi.
Khi trở lại thì nhìn người thanh niên được ba cô ôm về một cái, sắc mặt xám xanh, nhìn khí sắc còn kém hơn cả ba cô, sẽ không phải trên người cũng bị thương chứ.
Dù sao đã làm cho ông ba rồi thì chẳng bằng làm nốt, ba cô cũng đã ôm về rồi, nói tóm lại không thể để đấy mặc kệ được.
Trương Hưng Tổ nghỉ ngơi một lát rồi lại bắt đầu cởi quần áo của người kia ra.
Không nghĩ tới vừa chạm vào người đó, trong đầu cô đột nhiên vang lên một tiếng ting.
Một giọng nói điện tử máy móc vang lên.
Kiểm tra được ký chủ tiếp xúc với nhân vật quan trọng, hệ thống trộm mộ được mở khóa, tôi là hệ thống Nguyên Bảo dành riêng cho ngài!
Đinh, nhiệm vụ tiếp xúc với Trương Khởi Linh thành công, phát phần thưởng ngẫu nhiên.
Đinh, phẩn thưởng là một lọ bổ huyết đan, xin kiểm tra và nhận lấy!
Một chuỗi tiếng đinh đinh này đã làm Trương Hưng Tổ ngơ người luôn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook