Cô Nàng Minh Tinh Là Fan Bà Xã
-
Chương 81
Tần Mục cúi đầu, trên tay cầm cuốn kịch bản của cô.
Ánh đèn vàng rủ xuống gương mặt đẹp đẽ của anh.Thương Ngôn mới bước ra từ phòng tắm, dùng kẹp tóc quấn hết tóc lại.
Nhìn anh chuyên chú nghiên cứu như vậy, cô đi tới bất ngờ hỏi: “Anh đang xem kịch bản của em à?”Tần Mục gật đầu, “Anh chưa từng đóng phim thần tượng, có chút tò mò thể loại phim thần tượng của bọn em là thế nào.”Thương Ngôn bật cười chỉ vào cuốn kịch bản: “Phim thần tượng bây giờ vô số tình tiết nhưng điểm chung chính là bá đạo tổng tài cùng nam phụ thâm tình.
Nó thu hút rất nhiều người trẻ tuổi xem đấy.”Nói xong, cô nghiêng đầu nhìn anh thật lâu, đúng là Tần Mục chưa đóng phim thần tượng bao giờ thật.
Anh là nghệ sĩ phòng vé, đóng những bộ phim mang ra quốc tế tranh đua.
Suốt mười năm đóng phim, anh chỉ tham gia đúng hai bộ phim truyền hình dài tập.Cô ngồi xuống sofa, nhìn anh sau đó tiến gần hơn nữa tới khi sát người anh mới hỏi, “Em rất tò mò vì sao anh không đóng phim thần tượng? Có phải thấy nó không đòi hỏi kỹ thuật diễn xuất nhiều không?”Rõ ràng nếu anh đóng phim thần tượng sẽ được công chúng hoan nghênh, bộ phim đó cũng sẽ phá vỡ mọi rating.
Hơn nữa giá trị nhan sắc Tần Mục cao như vậy, chỉ cần nói vài câu thoại đã khiến trái tim thiếu nữ rung động.
Thương Ngôn không biết bản thân đã bao nhiêu lần xem mấy cái video do fans chỉnh sửa thành cốt truyện thần tượng của anh.Tần Mục nhìn cô gái nhỏ biểu cảm phấn khích, nhịn không nổi bật cười, nửa thật nửa đùa trả lời, “Anh đã ba mươi rồi không đóng được mấy bộ phim trẻ như em.
Chẳng lẽ em muốn thấy anh không biết xấu hổ tranh vai với mấy tiểu sinh lưu lượng?”“Nào có! Cho dù anh diễn vai hai mươi tuổi thì mọi người cũng tin.” Đối với cô anh đánh bại hết mấy tiểu thịt tươi bây giờ.Thương Ngôn chưa từ bỏ ý định tiếp tục phản bác: “Hơn nữa tiền bối Tống lớn hơn anh hai tuổi thế mà vẫn đóng vài bộ phim thần tượng.”Tống Tư Hạo là dạng diễn viên có kinh nghiệm lâu năm trong nghề, thể loại nào cũng tham gia từ điện ảnh đến phim truyền hình, từ phim điệp chiến đến phim thần tượng.Mấu chốt là anh ta đã ba hai tuổi, ấy vậy mà trên mặt không có dấu vết của năm tháng.
Vẫn như cũ anh tuấn, soái khí, cách nữ chính hơn mười tuổi vẫn không mang lại cảm giác ông chú già.“Bởi vì cậu ta tính cách trẻ con, da mặt tương đối dày nên rất nhiều nghệ sĩ nam trẻ trung ghét cậu ta.”Thương Ngôn sửng sốt, nhớ lại lớp diễn viên trẻ như Cố Tinh Hà và Giang Thừa chưa từng nói ghét Tống Tư Hạo mà.
Bọn họ thân thiết với cô khẳng định không nói dối cô, thậm chí còn cùng cô nói xấu người khác.Qua một lúc, cô mới nhận ra Tần Mục trêu trọc mình, bật cười sau đó không cam lòng thở dài.“Nhưng ước mơ của em chính là một lần được xem anh diễn vai bá đạo tổng tài.
Anh đã vứt bỏ ước mơ của em.”Nhìn bộ dạng thất vọng của cô, giọng nói Tần Mục mang theo ý cười, “Em đã mong muốn như thế chi bằng tối nay anh cùng em diễn thoại, thỏa mãn tâm nguyện của em.” Thật chứ?Hai mắt Thương Ngôn sáng lên, thầy Tần nhà cô muốn đối thoại cùng cô.
Thương Ngôn nhận ra trong quyển kịch bản này có nhiều câu thoại đậm chất tổng tài bá đạo.
Được xem Ảnh đế diễn thử phim thần tượng thật hưng phấn!Tuy rằng trong lòng đặc biệt mong chờ nhưng cô vẫn khách khí một chút, “Khớp thử kịch bản cũng được nhưng em sợ rằng sẽ khiến anh mệt mỏi.”Tần Mục nhìn kịch bản lắc đầu: “Không sao, vừa vặn tập luyện diễn xuất đôi chút.”Nghe anh nói như vậy, Thương Ngôn vội vàng lật tới cảnh quay ngày mai, chỉ vào: “Chính là đoạn này, ngày mai em sẽ diễn cảnh An Khả Khả được Doãn Hạo tỏ tình.”Thương Ngôn hớn hở, ý thức được An Khả Khả rụt rè dành tình cảm nhỏ bé cho Doãn Hạo.
Cô ấy thận trọng, dè chừng đè nó dưới đáy lòng không muốn cho ai biết.Cô vội vàng kiềm chế nội tâm vui sướng, cùng Tần Mục diễn phim thần tượng cũng phải tập chung nâng cao kỹ thuật bằng không khẳng định mất hết mặt mũi.
Cô mím môi, nghiêm túc đứng dậy diễn.“Doãn tổng, đây là đơn xin từ chức của tôi.
Tôi cảm thấy mình không thích hợp ở lại công ty.” Thương Ngôn từ từ đưa kịch bản cho anh.Tần Mục nhíu mày, sắc mặt không vui đặt kịch bản lên bàn âm thanh lạnh lùng: “Đây là lựa chọn cuối cùng của em? Em muốn nhanh chóng rời khỏi tôi thế à?”Tần Mục nhập vai rất mau, Thương Ngôn đột nhiên cảm thấy mình lăn lộn với thể loại này mấy năm cũng không bằng anh lần đầu thử sức.“Không, không phải …” Cô cúi đầu, nhỏ giọng ngập ngừng, “Tôi chỉ cảm thấy tất cả mấy thứ này không hề chân thực.
Chúng ta biết nhau nhờ có giấc mộng kia, một khi không còn mơ nữa thì tôi với ngài giống như hai người ở hai thế giới khác nhau.”Một giọt nước mặt chảy dọc theo khóe mắt cô rơi xuống, Thương Ngôn đưa tay lau đi trong lòng kích động một phen.
Lúc này không cần dùng đến thuốc nhỏ mà mà vẫn khóc được!.
Ánh đèn vàng rủ xuống gương mặt đẹp đẽ của anh.Thương Ngôn mới bước ra từ phòng tắm, dùng kẹp tóc quấn hết tóc lại.
Nhìn anh chuyên chú nghiên cứu như vậy, cô đi tới bất ngờ hỏi: “Anh đang xem kịch bản của em à?”Tần Mục gật đầu, “Anh chưa từng đóng phim thần tượng, có chút tò mò thể loại phim thần tượng của bọn em là thế nào.”Thương Ngôn bật cười chỉ vào cuốn kịch bản: “Phim thần tượng bây giờ vô số tình tiết nhưng điểm chung chính là bá đạo tổng tài cùng nam phụ thâm tình.
Nó thu hút rất nhiều người trẻ tuổi xem đấy.”Nói xong, cô nghiêng đầu nhìn anh thật lâu, đúng là Tần Mục chưa đóng phim thần tượng bao giờ thật.
Anh là nghệ sĩ phòng vé, đóng những bộ phim mang ra quốc tế tranh đua.
Suốt mười năm đóng phim, anh chỉ tham gia đúng hai bộ phim truyền hình dài tập.Cô ngồi xuống sofa, nhìn anh sau đó tiến gần hơn nữa tới khi sát người anh mới hỏi, “Em rất tò mò vì sao anh không đóng phim thần tượng? Có phải thấy nó không đòi hỏi kỹ thuật diễn xuất nhiều không?”Rõ ràng nếu anh đóng phim thần tượng sẽ được công chúng hoan nghênh, bộ phim đó cũng sẽ phá vỡ mọi rating.
Hơn nữa giá trị nhan sắc Tần Mục cao như vậy, chỉ cần nói vài câu thoại đã khiến trái tim thiếu nữ rung động.
Thương Ngôn không biết bản thân đã bao nhiêu lần xem mấy cái video do fans chỉnh sửa thành cốt truyện thần tượng của anh.Tần Mục nhìn cô gái nhỏ biểu cảm phấn khích, nhịn không nổi bật cười, nửa thật nửa đùa trả lời, “Anh đã ba mươi rồi không đóng được mấy bộ phim trẻ như em.
Chẳng lẽ em muốn thấy anh không biết xấu hổ tranh vai với mấy tiểu sinh lưu lượng?”“Nào có! Cho dù anh diễn vai hai mươi tuổi thì mọi người cũng tin.” Đối với cô anh đánh bại hết mấy tiểu thịt tươi bây giờ.Thương Ngôn chưa từ bỏ ý định tiếp tục phản bác: “Hơn nữa tiền bối Tống lớn hơn anh hai tuổi thế mà vẫn đóng vài bộ phim thần tượng.”Tống Tư Hạo là dạng diễn viên có kinh nghiệm lâu năm trong nghề, thể loại nào cũng tham gia từ điện ảnh đến phim truyền hình, từ phim điệp chiến đến phim thần tượng.Mấu chốt là anh ta đã ba hai tuổi, ấy vậy mà trên mặt không có dấu vết của năm tháng.
Vẫn như cũ anh tuấn, soái khí, cách nữ chính hơn mười tuổi vẫn không mang lại cảm giác ông chú già.“Bởi vì cậu ta tính cách trẻ con, da mặt tương đối dày nên rất nhiều nghệ sĩ nam trẻ trung ghét cậu ta.”Thương Ngôn sửng sốt, nhớ lại lớp diễn viên trẻ như Cố Tinh Hà và Giang Thừa chưa từng nói ghét Tống Tư Hạo mà.
Bọn họ thân thiết với cô khẳng định không nói dối cô, thậm chí còn cùng cô nói xấu người khác.Qua một lúc, cô mới nhận ra Tần Mục trêu trọc mình, bật cười sau đó không cam lòng thở dài.“Nhưng ước mơ của em chính là một lần được xem anh diễn vai bá đạo tổng tài.
Anh đã vứt bỏ ước mơ của em.”Nhìn bộ dạng thất vọng của cô, giọng nói Tần Mục mang theo ý cười, “Em đã mong muốn như thế chi bằng tối nay anh cùng em diễn thoại, thỏa mãn tâm nguyện của em.” Thật chứ?Hai mắt Thương Ngôn sáng lên, thầy Tần nhà cô muốn đối thoại cùng cô.
Thương Ngôn nhận ra trong quyển kịch bản này có nhiều câu thoại đậm chất tổng tài bá đạo.
Được xem Ảnh đế diễn thử phim thần tượng thật hưng phấn!Tuy rằng trong lòng đặc biệt mong chờ nhưng cô vẫn khách khí một chút, “Khớp thử kịch bản cũng được nhưng em sợ rằng sẽ khiến anh mệt mỏi.”Tần Mục nhìn kịch bản lắc đầu: “Không sao, vừa vặn tập luyện diễn xuất đôi chút.”Nghe anh nói như vậy, Thương Ngôn vội vàng lật tới cảnh quay ngày mai, chỉ vào: “Chính là đoạn này, ngày mai em sẽ diễn cảnh An Khả Khả được Doãn Hạo tỏ tình.”Thương Ngôn hớn hở, ý thức được An Khả Khả rụt rè dành tình cảm nhỏ bé cho Doãn Hạo.
Cô ấy thận trọng, dè chừng đè nó dưới đáy lòng không muốn cho ai biết.Cô vội vàng kiềm chế nội tâm vui sướng, cùng Tần Mục diễn phim thần tượng cũng phải tập chung nâng cao kỹ thuật bằng không khẳng định mất hết mặt mũi.
Cô mím môi, nghiêm túc đứng dậy diễn.“Doãn tổng, đây là đơn xin từ chức của tôi.
Tôi cảm thấy mình không thích hợp ở lại công ty.” Thương Ngôn từ từ đưa kịch bản cho anh.Tần Mục nhíu mày, sắc mặt không vui đặt kịch bản lên bàn âm thanh lạnh lùng: “Đây là lựa chọn cuối cùng của em? Em muốn nhanh chóng rời khỏi tôi thế à?”Tần Mục nhập vai rất mau, Thương Ngôn đột nhiên cảm thấy mình lăn lộn với thể loại này mấy năm cũng không bằng anh lần đầu thử sức.“Không, không phải …” Cô cúi đầu, nhỏ giọng ngập ngừng, “Tôi chỉ cảm thấy tất cả mấy thứ này không hề chân thực.
Chúng ta biết nhau nhờ có giấc mộng kia, một khi không còn mơ nữa thì tôi với ngài giống như hai người ở hai thế giới khác nhau.”Một giọt nước mặt chảy dọc theo khóe mắt cô rơi xuống, Thương Ngôn đưa tay lau đi trong lòng kích động một phen.
Lúc này không cần dùng đến thuốc nhỏ mà mà vẫn khóc được!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook