Cô Nàng Lính Đặc Chủng Xinh Đẹp
Quyển 2 - Chương 21-2: Em muốn trong lòng anh chỉ có em (2)

*****

Nhà họ Đoàn

Đoàn Hề Trạch có chút mệt mỏi ngồi trong thư phòng, ánh mắt âm chập nhìn bác sĩ riêng của mình, Lưu Hi:

Lưu Hi cầm kết quả xét nghiệm DNA của bốn bệnh viện tư nhân mà Đoàn Hề Trạch đưa, bị sợ đến đầu đầy mồ hôi. Ông ta biết đây là chuyện lớn của nhà họ Đoàn, hơn thế nữa thế hệ này của nhà họ Đoàn chưa có người thừa kế nên việc này càng quan trọng.

Nhưng đối mặt với kết quả không thể tưởng tượng nổi và ngoài ý muốn, ông ta quả thật dù luận như thế nào cũng không ngờ.

“Đoàn tiên sinh, cái này… cái này…”

Đối mặt với Lưu Hi không thể nào giải thích được, Đoàn Hề Trạch với tay trái vào trong ngăn kéo lấy ra một túi hồ sơ, không chút tình cảm nào ném lên trên sàn nhà. Lưu Hi bị sợ đến hai chân như nhũn ra, lập tức tiến đến nhặt lên, mở ra xem.

Thì ra là một máy ghi âm.

“Nghe một chút đi!”

Đoàn Hề Trạch cười như không cười, Lưu Hi không hiểu, nhưng cũng khiếp đảm, mở ra chốt mở, bên tỏng chỉ có một đoạn ghi âm.

“Đình Đình, buổi tối tôi muốn ăn cơm cùng em.”

“Tôi không có thời gian.”

“Nhưng là, tôi nhớ em lắm.”

“Lưu Đồng, hôm nay tôi rất bận, ngày mai được không? Ách, ngày mai giống như cũng có chút chuyện. Không bằng như vậy, khi nào có thời gian tôi sẽ gọi lại cho anh ?”

“Đình Đình! Cô… chẳng lẽ cô qua sông rút cầu phải không?”

“Anh nghĩ nhiều rồi, đoạn thời gian này thật sự tôi rất bận.”

“Đình Đình, chỉ vì em mà bỏ qua công việc trong nhà, danh dự một đời của ba anh đã bị liên lụy, Đình Đình, em cũng không thể đối xửa với anh như vậy.”

........

Ghi âm rất ngắn, rất rõ ràng, tiếng người đàn ông trong máy ghi âm Lưu Hi vừa nghe cũng biết đó là con trai mình, Lưu Đồng. Mà tiếng nữ trong đó mặc dù ông nói không biết, nhưng rõ ràng hơn, Lưu Đồng bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của cô ta mà dại gái làm việc không nên làm. Mà ở đây trừ phần kết quả xét nghiệm DNA thì còn có thể có chuyện gì?

Lưu Hi lập tức quỳ trên mặt đất, trán đầy mồ hôi hột, cầu xin.

“Đoàn tiên sinh, tôi cầu xin ngài, tôi chỉ có nó là con duy nhất, nó còn trẻ không hiểu chuyện, xin ngài tha cho nó đi!”

Sau đó liên tục đập đầu xuống sàn, chỉ chốc lát sau, cái trán Lưu Hi cũng bê bết máu.

Đoàn Hề Trạch khoát tay, thở dài ra một hơi:

“Đủ rồi!”

Dưới ánh đèn, Lưu Hi ngước cặp mắt dãi gió dầm sương lên len lén nhìn Đoàn Hề Trạch, dù không hiểu nhiều lắm ý tứ của Đoàn Hề Trạch trong lòng thầm nghĩ coi như mình có chết cũng không thể để con trai gặp chuyện không may.

Nhưng, Đoàn Hề Trạch chỉ lạnh lùng nhìn, mặt không chút thay đổi, không nói một lời.

Thời gian cứ yên lặng trôi qua hai bên không ai nói gì.

Nhìn ra, Đoàn Hề Trạch là một cao thủ chơi chiến thuật tâm lý, chỉ chốc lát sau, giằng co đối mặt với khí thế cường đại của Đoàn Hề Trạch, Lưu Hi không chịu được, hai mắt hoa lên, thân thể lắc lắc, khẽ cắn răng lại tiếp tục quỳ xuống.

Nhìn sắc mặt tái nhợt của Lưu Hi, Đoàn Hề Trạch cười lạnh một tiếng:

“Bởi vì con trai ông mà thiếu chút nữa tôi bỏ lỡ huyết mạch duy nhất của nhà họ Đoàn! Nể tình ông nhiều năm cẩn trọng chăm sóc thân thể cha tôi khỏe mạnh, tôi có thể suy tính tha cho cậu ta.”

Lưu Hi cho dù là thầy thuốc tốt nhưng là đi theo Đoàn Hề Trạch nhiều năm, đối với ý định của chủ nhân, sao lại hoàn toàn không biết?

Nghe ý này, rất rõ ràng, có điều kiện!

Vừa dập đầu một tiếng, Lưu Hi thẳng thắn nhìn lên:

“Đoàn tiên sinh có gì cần tôi làm xin cứ giao phó!”

Đoàn Hề Trạch âm hiểm cười

“Công phu châm cứu của ông không tệ, không biết có biện pháp gì có thể để người ta…?”

Đoàn Hề Trạch không nói hết chỉ làm động tác ra hiệu bằng tay nhưng Lưu Hi lập tức hiểu, nên nhanh chóng trả lời.

“Có. Tốt nhất là người hôn mê, hoặc không cách nào nhúc nhích, bởi vì huyệt vị này chỉ chếch đi một chút xíu là đã sai vị trí, không có hiệu quả.”

Đoàn Hề Trạch gật đầu một cái.

“Được, ngày mai trong tiệc sinh nhật của đại tiểu thư, ông tới thư phòng chờ tôi sẽ cho người đem tới cho ông.”

Lưu Hi gật đầu một cái

“Đoàn tiên sinh, vây, vậy, con trai tôi…”

Đoàn hề trạch khoát khoát tay.

“Bất quá chỉ là một kẻ si tình, còn trẻ nên làm việc ngu ngốc, chờ xem thủ pháp của ông có tốt hay không rồi có thể đón cậu ta hay không ?”

Lưu Hi đầu đầy mồ hôi, từ phòng làm việc của Đoàn Hề Trạch lui ra ngoài trực tiếp lên lầu ba của biệt thự, chỗ ở của ông cụ.

Bởi vì tuổi tác cũng dần dần lớn, thân thể không còn quá tốt, thời gian sinh hoạt và nghỉ ngơi của ông cụ Đoàn vô cùng đúng quy luật, về cái điểm này, Đoàn Hề Trạch không cần suy nghĩ cũng biết, ông cụ đang trong thư phòng viết thư pháp, một lát nữa sẽ đi tắm rồi đi ngủ.

Nhẹ nhàng gõ cửa, ông cụ đáp một tiếng, Đoàn Hề Trạch đi vào.

Sách cổ đầy phòng, cơ hồ không nhìn ra được một người buôn bán cả đời sặc mùi tiền nhưng trong thư phòng lại có tư vị của một nhà nghiên cứu hiền triết.

Ông cụ tóc bạc nhưng mặt mũi hồng hào.

“Ta biết con sẽ đến đây vào lúc này.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương