Cổ Mộ Có Một Ổ Xà Yêu
-
Chương 70
Chúng Mặc xà rất nhanh phản ứng lại, như đã tập luyện từ trước, đồng thanh kêu lên: “Chào tộc trưởng!”
Mặc Lão Đại lại ho hai tiếng.
Lập tức có Mặc xà linh hoạt cùng nhau hô: “Chào tộc trưởng phu nhân!”
Mặc xà còn lại tỉnh ngộ, sau đó ngay lập tức người trước hô xong lại hô: “Chào tộc trưởng phu nhân!”
Mặc Lão Đại rất thỏa mãn, đương nhiên không phải vì chúng Mặc xà hô tộc trưởng phu nhân hai lần, mà là vì chúng Mặc xà trừ đi hai chữ “Tương lai” trong “Tộc trưởng phu nhân tương lai “.
“… Vì sao ta lại là phu nhân?” Ngân Tiểu Tiểu hoàn toàn, từ đầu, luôn luôn không để mắt đến có hai chữ “Tương lai” hay không, làm Ngân Tiểu Tiểu để ý là vì sao lại gọi mình là phu nhân! Mình không phải nữ… Thư !
“Vậy gọi ngươi là gì?” Mặc Lão Đại nghiêng đầu nghĩ nghĩ, Tiểu Bạch Si nói cũng đúng, dĩ vãng bầu bạn của tộc trưởng đều là giống cái, mọi người kêu phu nhân cũng rất bình thường, nhưng Tiểu Bạch Si là giống đực! Mặc dù mình không thực để ý xà khác gọi Tiểu Bạch Si là phu nhân, nhưng Tiểu Bạch Si nhìn có vẻ thực để ý !
“… Gọi ta là tộc phu, thế nào?” Tộc trưởng trượng phu, ừ ừ, không sai!
“Tộc phu? Gọi tắt của tộc trưởng phu nhân sao? Cảm thấy chẳng có gì khác cả.” Mặc Lão Đại mờ mịt, kêu thiếu hai chữ chẳng lẽ là vì tiết kiệm nước miếng sao?
“…” vẻ mặt Ngân Tiểu Tiểu rơi đầy hắc tuyến, nổi giận đùng đùng nói, “Quên đi, tộc trưởng phu nhân thì tộc trưởng phu nhân! Không sao cả!”
Mặc Lão Đại uất ức , Tiểu Bạch Si làm sao thế? Chẳng lẽ mình nói không đúng sao? Nhưng là một Mặc xà bảo vệ bạn lữ, Mặc Lão Đại quyết định không tính toán với Ngân Tiểu Tiểu, cao giọng nói: “Tất cả mọi người có nghe rõ không?”
Trả lời Mặc Lão Đại là thanh âm của chúng Mặc xà: “Chào tộc phu!”
Ngân Tiểu Tiểu: “…”
Mặc Lão Đại: “Cuộc tuyển chọn tộc trưởng ngày hôm nay kết thúc tại đây, ta sẽ không ở lại nơi Mặc xà tụ tập, có chuyện thì tìm Mặc Đại Nhất. Nếu như gặp chuyện không thể không tìm ta thì thông tri cho Mặc Đại Nhất đi tìm ta.”
Chúng Mặc xà: “…”
Nói xong, Mặc Lão Đại liền ôm lấy cái đuôi của Ngân Tiểu Tiểu đi rồi.
Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu đi rồi, hoàn toàn xem nhẹ một việc, cha Mặc mẹ Mặc cùng Mặc Lão Nhị Mặc Lão Tam còn ở tại chỗ! Nhìn thần sắc bốn Mặc xà kia, xem ra không đến một khắc cuối cùng chắc chắn sẽ không bỏ qua, hơn nữa sau khi Mặc Lão Đại trở thành tộc trưởng, nếu như có thể cùng Mặc Đại Nhị ở chung một chỗ, đời sau hẳn sẽ càng ưu tú, cứ tiếp tục như vậy, vị trí tộc trưởng không phải vĩnh viễn đều thuộc về nhà mình sao? Nghĩ đến đây, cha Mặc mẹ Mặc sao có thể dễ dàng bỏ qua cơ hội như vậy.
Xem ra, dù là xã hội loài người hay là xã hội độc xà có trí tuệ thì quyền lực luôn là thứ không thể cưỡng nổi.
Chờ cách chúng Mặc xà đủ xa, Ngân Tiểu Tiểu nhịn không được lên tiếng hỏi: “Như vậy không có vấn đề gì sao? Thân là tộc trưởng, chuyện gì cũng giao cho xà khác đi làm, vậy không tốt lắm đâu.”
“Có cái gì không tốt ?” Mặc Lão Đại trả lời không chút để ý, “Có thể có chuyện gì? Ngay cả chuyện có người cướp bầu bạn cũng đi tìm tộc trưởng, nếu không thì vì sao ta chỉ sinh một trứng không phải là hai trứng cũng đến hỏi tộc trưởng, nếu không thì ấu xà nhà ta không hòa thuận, ta không biết làm sao cũng đi tìm tộc trưởng, ta không muốn bị mấy việc như thế quấn lấy cả ngày!”
Ngân Tiểu Tiểu: “…” Này! Ta nói, trong đầu các ngươi trừ chuyện bạn lữ chỉ có chuyện sinh con thôi sao? Vì sao ba ví dụ đều là những chuyện khiến xà không thể nói gì như vậy! Chẳng lẽ độc xà bộ tộc thật sự đã sa đọa đến tình trạng như thế!
“Kế tiếp…” Mặc Lão Đại nghĩ nghĩ nói, “Tiểu Bạch Si, có phải nên đến nhà ngươi hay không?”
Ngân Tiểu Tiểu cúi đầu tính ngày một chút: “Ừm, bây giờ cũng nên trở về thôi, thậm chí còn có chút vội.”
“Yên tâm, còn có ta đây.” Mặc Lão Đại hôn nhẹ trán Ngân Tiểu Tiểu, “Bằng tốc độ của ta, rất nhanh có thể đến nhà của ngươi.”
Ngân Tiểu Tiểu “À” một tiếng, bản thân mình lo lắng không phải là sự kiện này được chứ! Hoàn toàn là vì ba ba a cha và các ca ca đều rất khó nhận ngươi được không!
“Lão Đại, Lão Đại!”
Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu sắp rời khỏi đã bị một thanh âm gọi lại, nghe ra rất lo lắng.
Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại nhìn lại, thì ra phía sau là Mặc Đại Nhất đang chạy tới.
Hê, Ngân Tiểu Tiểu nghĩ, tên “Lão Đại” của Mặc Lão Đại lúc này xem ra đã biến thành thật sự .
“Lão Đại, ngươi phải đi sao?”
Mặc Lão Đại “ừ” một tiếng.
“Nhưng mà, nếu có chuyện tìm ngươi, ta phải đi chỗ nào!” Mặc Đại Nhất vội vàng hỏi.
Ngân Tiểu Tiểu liếc nhìn Mặc Lão Đại, thì ra hơn nửa ngày Mặc Lão Đại vẫn không nói cho Mặc Đại Nhất mình đang ở chỗ nào, làm tộc trưởng thật đúng là đủ!
“Đến cấm địa tìm ta.” Mặc Lão Đại lại thêm một câu, “Ta ngụ ở sơn động mà phụ cận có cỏ ẩn xà và cỏ hồi nhan, tự ngươi tìm đi.”
Mặc Đại Nhất gật đầu, ý bảo đã biết.
Mặc Lão Đại liếc Ngân Tiểu Tiểu một cái, Ngân Tiểu Tiểu nháy mắt hiểu ý của Mặc Lão Đại, hì hục bò lên trên lưng Mặc Lão Đại. Chờ Ngân Tiểu Tiểu nằm úp sấp ổn, Mặc Lão Đại bắt đầu đi, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, nó nhìn Mặc Đại Nhất đang chuẩn bị trở về mà hô: “Đúng rồi, ta không thường thường ở nhà.”
Mặc Đại Nhất: “…”
Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu không trở về nhà mà trực tiếp xuất phát đến nhà Ngân Tiểu Tiểu.
Lúc Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu đến nhà Ngân Tiểu Tiểu thì trời đã tốt. Từ rất xa Ngân Tiểu Tiểu đã thấy được ánh lửa trên mảnh đất trước sơn động nhà mình.
“Không biết là ai đã trở lại.” Ngân Tiểu Tiểu lẩm bẩm nói, lại nói tiếp, một năm tụ tập một lần cũng rất tốt, không phải có câu “Khoảng cách sinh mỹ cảm” sao, ở cùng nhau thời gian lâu rất dễ sinh ra ma xát, như bây giờ thật sự không tệ.
Chờ Ngân Tiểu Tiểu đi tới mảnh đất trống thì ngoài Ngân Tiểu Tiểu dự kiến, ba ba a cha cùng năm ca ca của mình toàn bộ đều đã đến đông đủ. Nghe được tiếng rắn bò tới, chúng xà vây quanh ngọn lửa “vụt” một phát toàn bộ quay đầu.
“Cả, cả nhà khỏe!” Ngân Tiểu Tiểu cười có chút xấu hổ, tại sao mình cảm thấy ba ba a cha và năm ca ca đang cố ý chờ mình!
Chúng xà quay đầu lại tập thể coi thường Ngân Tiểu Tiểu, sôi nổi nhìn phía sau Ngân Tiểu Tiểu, sau đó đều lộ ra biểu cảm”Quả thế sao”.
Ngân Tiểu Tiểu chẳng hiểu ra làm sao quay đầu lại nhìn, phía sau mình chỉ có Mặc Lão Đại, chúng nó lộ ra diễn cảm như thế làm gì?
“Lại đây đi.” Ngân Đại Bạch trầm giọng nói.
Ngân Đại Bạch chưa nói không cho Mặc Lão Đại lại đây, vì thế Mặc Lão Đại thực thanh thản đi theo sau Ngân Tiểu Tiểu bò qua, cho dù Ngân Tiểu Tiểu dùng cái đuôi âm thầm chọc chọc nó cũng vô dụng.
“Kêu… Mặc Lão Đại đúng không.” Ngân Đại Bạch nhìn Mặc Lão Đại, “Chúng ta cũng biết .”
“Nếu như vậy, ta nghĩ các ngươi nên yên tâm đi.”
Ngân Tiểu Tiểu: “… ?”
“Vẫn không được.” Hoa Tiểu Hoa ngắt lời Mặc Lão Đại và Ngân Đại Bạch, “Tuy Tiểu Tiểu là con trai chúng ta sủng ái nhất, cũng cho rằng nó thật ưu tú, nhưng ta và Đại Bạch không thể không thừa nhận, Tiểu Tiểu không xứng với ngươi, cho nên xin ngươi hãy tìm xà khác đi.”
Ngân Tiểu Tiểu: “… ? ?”
Thừa dịp Ngân Đại Bạch Hoa Tiểu Hoa và Mặc Lão Đại nói chuyện, Hoa Tiểu Ngũ không dấu vết cọ tới bên người Ngân Tiểu Tiểu, cười đến đáng khinh: “Tiểu Tiểu, lúc ấy ngươi nhất định thực uy phong có đúng không?”
“… ? ? ?” Ngân Tiểu Tiểu nổi giận, mình không dám trêu chọc ba ba a cha, chẳng lẽ ngay cả Hoa Tiểu Ngũ mình vẫn không thể bắt nạt sao, “Uy phong gì? rốt cuộc các ngươi đang nói cái gì?”
Hoa Tiểu Ngũ sửng sốt: “Thì chuyện tuyển chọn tộc trưởng đó! Nghe nói có thiệt nhiều Mặc xà gọi ngươi là ‘Tộc phu’, lúc ấy có phải cảm thấy rất uy phong rất thích hay không?”
Lúc này đến phiên Ngân Tiểu Tiểu sửng sốt: “Làm sao ngươi biết chuyện tuyển chọn tộc trưởng?”
“Đương nhiên là biết!” biểu cảm trên mặt Hoa Tiểu Ngũ chính là “Chuyện lớn như vậy làm sao ta có thể không biết” nhìn Ngân Tiểu Tiểu, “Lúc ấy mỗi tộc đều phái đại biểu đi tham dự cuộc tuyển chọn tộc trưởng, chúng nó trở về nói cho chúng ta biết!”
“Đại biểu?” Ngân Tiểu Tiểu nghi ngờ nói, “Nhưng ta chỉ thấy Mặc xà, không thấy xà của các tộc khác nha!”
“Chúng nó đều ẩn nấp rồi!” vẻ mặt Hoa Tiểu Ngũ đương nhiên, “Từng có Mặc xà cắn tổn thương xà tộc khác trong cuộc tuyển chọn tộc trưởng, vì an toàn, mỗi lần chúng nó đi tham dự cuộc tuyển chọn tộc trưởng đều trốn đi.”
Ngân Tiểu Tiểu: “…”
Cho nên nói, cái gọi là phái đại biểu đi tham dự cuộc tuyển chọn tộc trưởng, thật ra là lửa bát quái thiêu đốt trong lòng, sợ e ngại sẽ bị Mặc xà gây thương tích cho nên đành phải trốn đi quan sát cuộc tuyển chọn tộc trưởng, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất gấp gáp trở về bày vẻ mặt kiêu ngạo nói hôm nay ở cuộc tuyển chọn tộc trưởng mình nhìn thấy đủ loại chuyện lý thú, cuối cùng là kết quả!
Bên này Ngân Tiểu Tiểu và Hoa Tiểu Ngũ nói đến vui vẻ, cuộc nói chuyện của Ngân Đại Bạch Hoa Tiểu Hoa và Mặc Lão Đại bên kia cũng dần dần tiến đến kết thục.
Ngân Đại Bạch luôn thực bình tĩnh mà thái độ của Hoa Tiểu Hoa lại rất kích động, vẫn thực kiên định không đồng ý để Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại ở chung, nhưng so với lần đầu tiên gặp mặt vẫn có tiến bộ —— ít nhất thái độ Mặc Lão Đại vẫn tốt lắm, thái độ Ngân Đại Bạch vẫn thực ôn hòa, Hoa Tiểu Hoa không có đương trường phát bạo.
“Vậy, ta và Tiểu Tiểu ra bên ngoài tìm chỗ ngụ, sáng sớm ngày mai ta sẽ dẫn Tiểu Tiểu trở về.” Nói xong Mặc Lão Đại liền quyết định cột Ngân Tiểu Tiểu vào bên cạnh mình.
“Không được!” Đề nghị này bị Hoa Tiểu Hoa bác bỏ ngay, sắc mặt Hoa Tiểu Hoa rất khó coi, muốn làm trò gì, trước mặt mình muốn bắt cóc con mình đi sao, không có cửa đâu!
Ngân Đại Bạch đột nhiên mở miệng: “Không cần tìm chỗ khác, cứ ngụ ở trong sơn động đi.”
Hoa Tiểu Hoa không thể tin mà nhìn Ngân Đại Bạch, vừa muốn nói gì đã bị một cái liếc mắt của Ngân Đại Bạch ngăn chận.
Mặc Lão Đại đương nhiên cầu còn không được, ôm lấy cái đuôi Ngân Tiểu Tiểu, vui vui vẻ vẻ vào sơn động, đi tìm chỗ thoải mái nhất trong sơn động để qua đêm .
“… Thật đúng là không khách khí!” khóe miệng Hoa Tiểu Hoa co giật .
Năm ca ca của Ngân Tiểu Tiểu nhìn nhau, vẫy vẫy cái đuôi, cũng theo thứ tự đi vào sơn động.
Bên ngoài sơn động chỉ còn lại Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa, Ngân Đại Bạch chậm rãi mở miệng: “Tiểu Hoa, Tiểu Tiểu còn mười tám năm nữa mới trưởng thành, sau khi trưởng thành mới cử hành nghi thức bầu bạn được. Nếu mười tám năm sau Mặc Lão Đại và Tiểu Tiểu tách ra thì đương nhiên không thể tốt hơn rồi, nếu mười tám năm sau hai chúng nó vẫn cùng nhau…” Ngân Đại Bạch dừng một chút, “Cũng đủ thuyết minh Mặc Lão Đại thật tâm với Tiểu Tiểu nhà chúng ta, chúng ta cũng không có lập trường gì để phản đối.”
Hoa Tiểu Hoa ngây ngốc một chút, lâm vào trầm tư.
Đêm, càng lúc càng khuya. Trong sơn động toàn bộ xà đều tiến vào mộng đẹp.
Ngân Tiểu Tiểu đang ngủ mơ hồ đột nhiên bị đánh thức, hai mắt nhìn đăm đăm vào một mảnh hắc ám trước mặt, Mặc Lão Đại hình như nhận ra, cũng từ giấc ngủ mơ màng tỉnh lại: “Làm sao vậy?”
Hai mắt Ngân Tiểu Tiểu nhìn đăm đăm thì thào một câu: “Xà cục cưng nhà A Lục hẳn là đã sinh ra rồi.” Sau đó gục đầu, lại chìm vào trong giấc ngủ.
Mặc Lão Đại: “…”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook