Cô Học Trò Lăng Nhăng
-
Chương 26
Cả hai đi đến quán rượu Quân Kì thường uống, vẫn là chai rượu quen thuộc đó, Quân Kì kể sự việc đã xảy ra bao lâu nay, Thiên Trúc gương mặt bỡ ngỡ, không ngờ phụ nữ lại thâm độc đến như vậy, haiz. Chợt nghĩ tới cô Lâm Lâm, đi được 2 tuần rồi, cũng rất là nhớ cô.
– Tao thấy mày nên xin lỗi chị Jennie, đừng có cô chấp quá, những đứa như mình nên bỏ đi cái tự trọng với những người phụ nữ của cuộc đời mình.
– Chị ấy vốn không tin tưởng tao.
– Sao mà tin tưởng mày được, cãi nhau một cái là đi ra ngoài qua đêm với người khác.
- …
– Nghe lời tao đi, chị ấy tin tưởng mày nên mới không nói cho cha cô ấy biết, con gái muốn nũng nịu một chút, muốn được chiều chuộng.
- …
– Chỉ cần mày dịu dàng một chút, rồi tất cả lại đâu vào đấy, muốn nằm trêи thì chịu nhục một chút đi.
Hai người cụng ly, một lát sau, không khác những lần trước lại có gái lân la đến. Thiên Trúc nhéo cho Quân Kì một cái.
– Tao bảo đi về.
Lên tới xe, về tới cổng, Thiên Trúc liên tục lải nhải.
– Nằm trêи thì chịu nhục chút đi.
Bước vào phòng, gối của Quân Kì vẫn nằm đấy, trêи ghế sofa cạnh giường. Lấy cái gối đặt lên giường, nhìn vào lưng Jennie, cái bụng cũng đã lớn rồi, vẫn một mình trong hai tháng qua, có lẽ cô đơn lắm, mới có hai tháng mà đã có người lân la tới, không thể lơi là. Leo lên giường nằm cạnh Jennie, ôm lấy từ đằng sau lưng một cách nhẹ nhàng.
– Ra chỗ khác.
– Không.
– Tại sao?
– Nhớ.
Thế là Jennie im lặng để Quân Kì ôm lấy, chìm vào giấc ngủ cùng nhau sau hai tháng. Mùi hương này làm Quân Kì xao xuyến bao lâu, tới tận bây giờ vẫn còn quyến rũ.
Hôm nay, hai người, thức sớm hơn một chút, ra vườn hoa nhỏ trong điện đã thấy Quân Kì đứng đó. Nhè nhẹ tưới cho các bông hoa mà lâu này mình đã quên mất.
– Năm đó, bản thân nói gì chắc chắn tự bản thân nhớ, nhưng không ngờ có lúc tâm trạng bề bộn tới nỗi không thèm để ý.
- …
– Chị xem này, nhìn chẳng tươi tốt gì cả.
Quân Kì quay lại nở một nụ cười với Jennie, lâu rồi hai người không nói chuyện với nhau, Quân Kì cũng rất nhớ giọng nói này.
– Vậy thì chăm sóc cho tốt vào.
Thế là Jennie vào trong thay hoàng phục dự bữa sáng với vua cha, Quân Kì cũng đi vào trong thay đồ.
Tới bàn ăn, hai người vẫn diễn như bình thường, không gì thay đổi, chuyện hai người giận hờn gì đấy chỉ иɦũ ɦσα Aylant biết và Thiên Trúc biết.
Ăn xong Quân Kì lại như thường lệ thay đồ đến tập đoàn làm việc, đa phần là vào kí văn kiện.
*tín ton*
– 10h rồi.
Quân Kì đứng dậy về điện nấu vài món như lúc trước nhưng lần này chính tay Quân Kì đem vào cho Jennie. Đặt đồ xuống xong thì liền ra.
– Loti.
Quân Kì dừng chân lại nhưng lưng thì vẫn vị trí cũ, đầu cũng không có dấu hiệu muốn quay lại.
– Tối nay có về không?
– Không biết.
Jennie đi lại ôm từ đằng sau lưng.
– Còn yêu hay không?
– Còn.
– Nhiều hay ít?
– Rất nhiều, nhiều hơn lúc trước nữa.
– Vậy tại sao phải đi ra ngoài?
– Thích.
– Chỉ vậy thôi sao?
– Có vợ nhưng không được hành sử.
– Đừng đi ra ngoài nữa được không?
– Nêu nhưng vậy làm sao mà giải quyết nhu cầu?
– Chị…
– Tại sao lại không muốn em ra ngoài?
– Chị không thích.
Quân Kì quay lưng lại, hôn lên trán Jennie một cái thật nhẹ nhàng rồi vòng tay qua ôm thật chặt.
– Chị không thích em sẽ không làm nữa.
- …
– Tối em không về đâu. Đừng chờ.
Quân cảm giác ấm nóng truyền qua chiếc áo sơmi của mình, Jennie khóc rồi.
– Chiều em sẽ về sớm cho nên tối khỏi chờ.
Quân Kì xoa đầu Jennie rồi đi ra khỏi điện trở lại tập đoàn.
– Tối nay chủ tịch…
– Tôi kí nốt văn kiện còn lại rồi về, huỷ hết lịch buổi tối.
– À vâng.
Tối hôm đó, Jennie ngồi đọc sách, Quân Kì nằm trêи đùi bấm điện thoại. Jennie dường như nhớ gì đó.
– Giải thích.
– Chuyện gì chứ?
Quân Kì còn đang mãi mê đọc truyện tại MyTruyen.Com.
– Định cho qua dễ dàng vậy sao?
– À…thì…₫&!?-:!?
Kể hết tất cả mọi chuyện ra, Jennie cũng thấy mình có chỗ sai, chưa kịp mở lời xin lỗi thì.
– Con thấy mẹ con chưa, ăn hϊế͙p͙ ba tới như vậy, sau này khi lớn rồi phải đòi lại công bằng cho ba, ba cũng phải đòi công bằng cho mình khi con nằm trong đó, ba phải ngoài đây ăn tria một thời gian.
Quân Kì làm mặt tội nghiệp, chọc cho Jennie cười, mặt Jennie nhớ thêm chuyện gì đó, mặt tối sầm.
– Hai tháng giận nhau, em ở chim chuột với bao nhiêu người.
– Giờ hỏi lại chắc gì ông mày đã nhớ.
Jennie nghiến răng nghiến lợi, xách lỗ tai Quân Kì xuống giường, a a đau lắm đây.
– Quỳ ờ đây, hai tháng 60 ngày, quỳ đúng một tiếng. Xót 1 giây quỳ thêm một tiếng.
– Chuyện đã qua rồi có nói đạo lý không?
– Lời tôi nói là đạo lý, giám cãi không?
– Chắc bố mày giám cãi.
Jennie vừa đọc sách vừa ngó qua, đúng thật không dám cãi, chịu đựng quỳ được 15 phút thì.
– Trễ rồi lên ngủ đi.
– Hehe, bà xã vạn tuế.
———
Ngủ ngon!
Au mơ đồng chí sưởi ấm bằng bếp lửa, sau đó giúp Lục Vân Tiên đánh cướp đây😁
– Tao thấy mày nên xin lỗi chị Jennie, đừng có cô chấp quá, những đứa như mình nên bỏ đi cái tự trọng với những người phụ nữ của cuộc đời mình.
– Chị ấy vốn không tin tưởng tao.
– Sao mà tin tưởng mày được, cãi nhau một cái là đi ra ngoài qua đêm với người khác.
- …
– Nghe lời tao đi, chị ấy tin tưởng mày nên mới không nói cho cha cô ấy biết, con gái muốn nũng nịu một chút, muốn được chiều chuộng.
- …
– Chỉ cần mày dịu dàng một chút, rồi tất cả lại đâu vào đấy, muốn nằm trêи thì chịu nhục một chút đi.
Hai người cụng ly, một lát sau, không khác những lần trước lại có gái lân la đến. Thiên Trúc nhéo cho Quân Kì một cái.
– Tao bảo đi về.
Lên tới xe, về tới cổng, Thiên Trúc liên tục lải nhải.
– Nằm trêи thì chịu nhục chút đi.
Bước vào phòng, gối của Quân Kì vẫn nằm đấy, trêи ghế sofa cạnh giường. Lấy cái gối đặt lên giường, nhìn vào lưng Jennie, cái bụng cũng đã lớn rồi, vẫn một mình trong hai tháng qua, có lẽ cô đơn lắm, mới có hai tháng mà đã có người lân la tới, không thể lơi là. Leo lên giường nằm cạnh Jennie, ôm lấy từ đằng sau lưng một cách nhẹ nhàng.
– Ra chỗ khác.
– Không.
– Tại sao?
– Nhớ.
Thế là Jennie im lặng để Quân Kì ôm lấy, chìm vào giấc ngủ cùng nhau sau hai tháng. Mùi hương này làm Quân Kì xao xuyến bao lâu, tới tận bây giờ vẫn còn quyến rũ.
Hôm nay, hai người, thức sớm hơn một chút, ra vườn hoa nhỏ trong điện đã thấy Quân Kì đứng đó. Nhè nhẹ tưới cho các bông hoa mà lâu này mình đã quên mất.
– Năm đó, bản thân nói gì chắc chắn tự bản thân nhớ, nhưng không ngờ có lúc tâm trạng bề bộn tới nỗi không thèm để ý.
- …
– Chị xem này, nhìn chẳng tươi tốt gì cả.
Quân Kì quay lại nở một nụ cười với Jennie, lâu rồi hai người không nói chuyện với nhau, Quân Kì cũng rất nhớ giọng nói này.
– Vậy thì chăm sóc cho tốt vào.
Thế là Jennie vào trong thay hoàng phục dự bữa sáng với vua cha, Quân Kì cũng đi vào trong thay đồ.
Tới bàn ăn, hai người vẫn diễn như bình thường, không gì thay đổi, chuyện hai người giận hờn gì đấy chỉ иɦũ ɦσα Aylant biết và Thiên Trúc biết.
Ăn xong Quân Kì lại như thường lệ thay đồ đến tập đoàn làm việc, đa phần là vào kí văn kiện.
*tín ton*
– 10h rồi.
Quân Kì đứng dậy về điện nấu vài món như lúc trước nhưng lần này chính tay Quân Kì đem vào cho Jennie. Đặt đồ xuống xong thì liền ra.
– Loti.
Quân Kì dừng chân lại nhưng lưng thì vẫn vị trí cũ, đầu cũng không có dấu hiệu muốn quay lại.
– Tối nay có về không?
– Không biết.
Jennie đi lại ôm từ đằng sau lưng.
– Còn yêu hay không?
– Còn.
– Nhiều hay ít?
– Rất nhiều, nhiều hơn lúc trước nữa.
– Vậy tại sao phải đi ra ngoài?
– Thích.
– Chỉ vậy thôi sao?
– Có vợ nhưng không được hành sử.
– Đừng đi ra ngoài nữa được không?
– Nêu nhưng vậy làm sao mà giải quyết nhu cầu?
– Chị…
– Tại sao lại không muốn em ra ngoài?
– Chị không thích.
Quân Kì quay lưng lại, hôn lên trán Jennie một cái thật nhẹ nhàng rồi vòng tay qua ôm thật chặt.
– Chị không thích em sẽ không làm nữa.
- …
– Tối em không về đâu. Đừng chờ.
Quân cảm giác ấm nóng truyền qua chiếc áo sơmi của mình, Jennie khóc rồi.
– Chiều em sẽ về sớm cho nên tối khỏi chờ.
Quân Kì xoa đầu Jennie rồi đi ra khỏi điện trở lại tập đoàn.
– Tối nay chủ tịch…
– Tôi kí nốt văn kiện còn lại rồi về, huỷ hết lịch buổi tối.
– À vâng.
Tối hôm đó, Jennie ngồi đọc sách, Quân Kì nằm trêи đùi bấm điện thoại. Jennie dường như nhớ gì đó.
– Giải thích.
– Chuyện gì chứ?
Quân Kì còn đang mãi mê đọc truyện tại MyTruyen.Com.
– Định cho qua dễ dàng vậy sao?
– À…thì…₫&!?-:!?
Kể hết tất cả mọi chuyện ra, Jennie cũng thấy mình có chỗ sai, chưa kịp mở lời xin lỗi thì.
– Con thấy mẹ con chưa, ăn hϊế͙p͙ ba tới như vậy, sau này khi lớn rồi phải đòi lại công bằng cho ba, ba cũng phải đòi công bằng cho mình khi con nằm trong đó, ba phải ngoài đây ăn tria một thời gian.
Quân Kì làm mặt tội nghiệp, chọc cho Jennie cười, mặt Jennie nhớ thêm chuyện gì đó, mặt tối sầm.
– Hai tháng giận nhau, em ở chim chuột với bao nhiêu người.
– Giờ hỏi lại chắc gì ông mày đã nhớ.
Jennie nghiến răng nghiến lợi, xách lỗ tai Quân Kì xuống giường, a a đau lắm đây.
– Quỳ ờ đây, hai tháng 60 ngày, quỳ đúng một tiếng. Xót 1 giây quỳ thêm một tiếng.
– Chuyện đã qua rồi có nói đạo lý không?
– Lời tôi nói là đạo lý, giám cãi không?
– Chắc bố mày giám cãi.
Jennie vừa đọc sách vừa ngó qua, đúng thật không dám cãi, chịu đựng quỳ được 15 phút thì.
– Trễ rồi lên ngủ đi.
– Hehe, bà xã vạn tuế.
———
Ngủ ngon!
Au mơ đồng chí sưởi ấm bằng bếp lửa, sau đó giúp Lục Vân Tiên đánh cướp đây😁
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook