- Tôi đã hiểu, thưa ngài công tước.
Đầu ngón tay lành lạnh rời khỏi tay áo hắn.

Bỗng, cô gái cúi đầu, hôn lên mu bàn tay đang được đặt ở cửa xe ngựa, bảo rằng:
- Tôi là của ngài.
- Từ thể xác đến linh hồn, tất cả đều là của ngài.
Thanh Ý nói với người đó bằng tất cả sự thành kính.

Cô đã từng nghe một ai đó nói rằng nụ hôn lên mu bàn tay chính là biểu hiện của sự ngưỡng mộ và chân thành.
Mặc kệ ý đồ của hắn là gì, cô chỉ cần biết được người ấy chính là chủ nhân mai sau của mình.

Dẫu cho có bán cả linh hồn, m.oi ra cả trái tim đang đập để dâng hiến cho ngài thì cô vẫn cam tâm tình nguyện.

Bởi vì từ giờ trở đi, cô chính là một n.ô lệ của người đó…
Đối diện với hành động của Thanh Ý, William có hơi bất ngờ.

Nhưng hắn vẫn cười khan, xoa đầu cô gái nhỏ, bảo rằng: -Có ai đó đã nói với em rằng hôn tay chính là hành động của một quý ông không?
Hắn tháo chiếc bao tay màu đen ra, trước ánh nhìn của Thanh Ý mà nâng tay cô lên.

Lưng hơi cúi xuống, đặt một nụ hôn ở giữa mu bàn tay nhỏ nhắn kia.

Động tác đều rất chuẩn mực, không hề có sự dư thừa nào: -Như thế này.

Bàn tay Thanh Ý rất lạnh, thậm chí còn đang run lên cầm cập dưới cái lạnh của nước Anh.

Hiện tại, nó đang được người đàn ông nắm lại hôn lên.

William lấy ngón cái vân vê đầu ngón tay cô, dạy dỗ: -Hôn tay là việc của người đàn ông làm.
Sau đó, hắn rời khỏi tay cô, bước lên ngồi đối diện với cô.

Dáng người hắn rất cao và to, mái tóc màu đen tuyền tựa như người phương Đông.

Có lẽ, điểm đặc biệt nhất trên gương mặt hắn chính là đôi mắt màu xanh lá kia.

Nó thật đẹp, thật thu hút làm sao.
- Đi thôi.
Công tước ngồi vào trong xe ngựa xong thì ra lệnh với người đánh xe.

Do phải đi qua một khu rừng nên họ sẽ sử dụng ngựa để có thể di chuyển.

Mà cũng còn một lí do nữa – William không thích dùng xe ô tô của hoàng tộc.
Thanh Ý ngồi trên xe ngựa, từ đầu đến cuối đầu chẳng dám ngẩng mặt lên nhìn ngài công tước.

Giữa mu bàn tay vẫn còn đó hơi ấm của William truyền đến.


Hình như, trái tim nhỏ nhắn của cô đang đập mạnh.

Hình như, có hạt mầm nào đó được gieo vào tim.
Hỡi Chúa ơi, có thể nói cho cô biết cảm giác nóng bừng ở mặt này là thứ gì không?
Một đứa con gái của ả đàn bà được người ta nói rằng là l.ăng loàn đến mức phải rời bỏ quê hương mình đến một đất nước xa lạ.

Tuy nhiên, bản chất đã ăn sâu vào trong máu, có làm gì cũng không gột rửa được vết nhơ.
Đây là lần đầu tiên cô nhận được một nụ hôn như vậy…
Trên xe ngựa xóc nảy, thỉnh thoảng sẽ lắc lư qua lại.

Chiếc xe ngựa xuyên qua chốn phồn hoa, rẽ vào con đường mòn ở trong rừng để đi đến nơi ở của công tước.
Đường đi càng lúc càng tối, ở bên ngoài có thể lờ mờ thấy được những thân cây to lớn.

Thi thoảng, lại có tiếng lá cây rơi xào xạc lẫn vài tiếng kì lạ.
Bỗng, xe ngựa cán qua thứ gì đó làm Thanh Ý không kiểm soát được mà nhào vào lòng ngài công tước.

Cả gương mặt cô vùi vào lòng ngài, có mùi hương thoang thoảng từ gỗ xông thẳng vào mũi.

Cô muốn đứng dậy để tách ra khỏi người công tước, ấy vậy mà xui xẻo thay… đôi chân vì tê cứng nên lại bất cẩn ngã vào người công tước.
Đôi môi của cô lướt nhẹ qua vành tai người ấy, cả cơ thể non nớt áp sát vào người ngài.

Mái tóc dài cọ qua gương mặt ngài ấy khiến làn da ai đó hơi ngưa ngứa.

Hắn liếm môi, đôi mắt bỗng trở nên nguy hiểm: -Em vừa hôn tai của ta sao?
Tay công tước vuốt dọc sống lưng của Thanh Ý, sau đó lại dừng lại ở hông.

Hắn hạ giọng, nói vào tai cô: -Em có biết chuyện này không?
- Nếu em chủ động hôn vào tai người đàn ông...!tức là đang muốn cùng hắn “vui vẻ”..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương