Cơ Giáp Chiến Thần
-
Chương 48: Đối luyện
Giờ Trần Lạc không còn phải theo sát đám lính mới để huấn luyện nữa, đám tân binh giờ đây đã tự giác luyện tập làm Trần Lạc không phải thất vọng, có những ngày mưa gió nhưng cứ đến giờ tập là trên sân đủ năm mươi tám người, chưa có một binh lính nào phàn nàn về cách huấn luyện của giáo quan, có những người chủ động luyện tập thêm so với bài tập, một người luyện tập thêm là cả một đám luyện tập thêm sau, đàn ông luôn không chịu kém hơn so với người bên cạnh, còn nữ binh cũng muốn chứng tỏ dù là nữ cũng mạnh hơn đàn ông, tiêu biểu là Du Du, cô sau khi huấn luyện chung cùng đồng đội thấy không hiệu quả, thi đấu đối kháng không ai trong tiểu đội mạnh hơn cô nên đành chịu thua sang ở hẳn với Trần Lạc để hắn hướng dẫn sử dụng tinh thần lực và luyện tập những bài tập đặc biệt mà hắn gọi là nghiên cứu nhân sinh.
Thỉnh thoảng những lúc Du Du tập trung luyện tập, Trần Lạc không có việc gì làm lại đi dạo xung quanh doanh trại, đi dạo chán hắn lại lôi đám Phong Tử ra luyện quyền, mỗi lần thế là đám lính mới lại được thấy đội trưởng bắt nạt giáo quan, cả bấy người cùng tấn công đội trưởng mà không trụ quá một phút, các giáo quan ai cũng tinh thông thể thuật, sức chịu đựng thì khỏi phải bàn, đánh lén có Lý Khắc giáo quan là thần xạ thủ, thế mà vẫn bị đội trưởng một chiêu hạ, có xe tăng hình người giáo quan Đại Hán cũng chỉ chịu được một cước của đội trưởng là nằm bất tỉnh. Mộti người suốt ngày rảnh rỗi chỉ cầm chiếc quạt giấy cũ kĩ hết ăn rồi lại nằm, lúc tỉnh lúc ngủ mà lại mạnh đến vậy, nhiều khi có người hoài nghĩ bí kĩ của đội trưởng là ăn chơi và khi dễ giáo quan, cách luyện tập cũng thật là đặc biệt!.
Các giáo quan lúc huấn luyện thực chiến bọn họ như hổ lạc bầy dê, tùy ý khi dễ, mà khi đổi mặt với đội trưởng thì không ai dám ngạnh kháng, các giảo quan dùng đủ chiêu trò đánh lén đội trưởng, có khi còn được đọi trưởng cho phép sử dụng vũ khí luyện tập để tấn công, cả nhóm đều dùng gậy gỗ được bọc thép dùng cho đối luyện thực chiến, gậy gỗ này khi tấn công phải mặc ao giáp mới giảm sát thương lúc luyện tập, họ sử dụng tấn công trục tiếp người đội trưởng.
‘ rắc, rắc ‘
Các giáo quan vụt gậy gỗ lên người đội trưởng mà không lưu lại tí lực lượng nào, chỉ thấy khi tiếp xúc da thịt Trần Lạc các thanh gỗ đều chung một đặc điểm là trực tiếp gẫy, không cái nào còn nguyên vẹn, nếu là người khác ăn một gậy kia của các giáo quan không chết cũng tàn phế, thế mà đội trưởng vẫn ung dung như không có chuyện gì xẩy ra, các giáo quan có thể nói là được đội trưởng cho phép tấn công mới đánh trúng, bình thường nếu hắn muốn né thì không có ai có thể động được đến người hắn, mỗi khi đội trưởng giao lưu quyền cước với các giáo quan là các binh sĩ lại được một trận no mắt, nhìn các giáo quan ai cũng bầm dập không khác gì mình khi huấn luyện, họ cũng cảm thấy an ủi phần nào, không ngờ mình được huấn luyện còn sung sướng và nhẹ nhàng đến vậy, nếu để đội trưởng một đấm kia lên thân mình, không biết năm mươi tám người ở đây liệu còn mấy người còn có thể bò ra khỏi doanh trại.
Nhìn động tác ra đòn của đội trưởng đơn giản mà hiệu quả, đòn nào cũng vào điểm yếu của đối thủ, không có một động tác thừa thãi, không hoa lệ, không cầu kĩ, nhìn như hết sức đơn giản mà không thể tránh được, chỉ có thể đỡ, nhưng đỡ cũng không ăn thua trước sức mạnh của đội trưởng, có thể nói các giáo quan mạnh hơn họ như trời với biển, nhưng đội trưởng còn mạnh hơn các giáo quan gấp trăm lần khoảng cách đó.
Đối luyện xong Trần Lạc lấy khăn mặt lau người cho hết bụi, vừa lau vừa nói “ ờm, khá lên nhiều rồi đấy, dạn này không có bỏ bê luyện tập, kĩ xảo tạm ổn, nhưng sức mạnh còn yếu lắm, luyện thêm đi “ sau đó hắn nhìn về phía đám lính mới nói “ các ngươi tới đây luyện tập cũng một tháng rồi nhỉ, so với lần trước chắc có tiến bộ hơn, không thì đang đợi đám Phong Tử tỉnh dậy mọi người cùng tiến lên đi, luận bàn nhiều sẽ tiến bộ nhiều, tất cả lên nào “.
Thấy nụ cười thân thiên của Trần Lạc ai cũng cảm thấy như nhìn một ác ma, gì mà luận bàn tiến bộ, ai ở đây có thể chịu được một đòn của hắn, nhìn tấm gương Đại Hán giáo quan, một đòn mà nằm bất tỉnh nhân sự, cùng đội trưởng đánh, nói thật thà đi đánh người Nhân Ngư còn cảm giác thoải mái hơn.
Thấy không ai dám tiến lên Trần Lạc đành lắc đầu về phòng, tầm nửa tiếng sau đám người Phong Tử mới lần lượt tỉnh dậy, nhìn đám lính mới nhìn mình bàn tán xì xào, Phong Tử mặt đen lại “ rảnh rỗi quá à, đi luyện tập đi, hôm nay bài tập tăng gấp đôi “, đám linh vội vàng đứng lên vào hàng ngũ chuẩn bị bài tập còn đám Phong Tử dìu nhau về phòng, đến cả Thanh Ba cũng phải để Đại Hán cõng đi.
Sau khi được Thanh Ba chữa trị hồi phục Phong Tử ra chỗ đám lính đang huấn luyện nói “ thế nào thấy thân thủ đội trưởng tốt không, có vui không “ cả đám hiểu ý không ai dám nói gì “ tốt, rất tốt, tuy không được giao thủ với đội trưởng nhưng mấy người chúng ta cũng nên bắt đầu luận bàn một phen, từ giờ thêm huấn luyện thân thủ giao đấu với các giáo quan, sau một tuần ai không chịu được một đòn lập tức cút về đơn vị “, cả đội câm nín, Phong Tử lại quát “ nghe rõ cả chưa “.
‘ Rõ ‘.
Sau đó tuần lễ luyện tập đối kháng được đám người Phong Tử thay nhau dậy dỗ, sau đó số người bị thương lại gia tăng nhiều hơn, đám bác sĩ quân y lại tất bật, tuy vậy đám lính bị thương lần này như được ăn xuân được, khả năng hồi phục nhanh hơn người thường rất nhiều, nên bên quân y cũng không có kiện cáo gì lên quân bộ, bên quân như cung cấp số lượng còn nhiều gấp đôi trước, bên quân nhu lại kêu than nhưng đều nhận được hồi đáp “ vớ vẩn, sai sự thật, giữa sa mạc quân nhu bán được cho ai, vv.vv “.
Thảm nhất có những binh sĩ trong quá trình huấn luyện bị Đại Hán quá tay đánh gẫy tay gẫy chân sau đó họ bó bột để luyện tập, quyết không bõ một bài tập nào. Dần dà mọi người cũng quá quen với biểu hiện của tiểu đội mười ba, không ai còn thắc mắc gì nữa.
Tiếp đó cứ hàng đêm cả tiểu đội lại được Trần Lạc dẫn đi tiêu diệt căn cứ Nhân Ngư, lần này biểu hiện của đám lính mới có chút tiến bộ hơn trước, không còn sợ sệt mà dám xung phong lên đầu, nhưng thỉnh thoảng Trần Lạc vẫn phải ra tay để tránh cho bên mình tử vong, hắn không muốn chưa luyện được một đám tinh nhuệ đã có người phải bỏ mạng, quân bộ thì liên tiếp nhận dược tin tức các tiểu đoàn Nhân Ngư biến mất, ai cũng nghi ngờ không biết người Nhân Ngư có kế hoạch gì đó hoặc đang bí mật tập kết quân đội ở đâu đó chờ tấn công các căn cứ người Địa Cầu, còn phía Nhân Ngư luôn luôn điều do thám là tại sao nhiều tiểu đoàn biến mất vậy, có khi ba bốn tiểu đoàn trong một căn cứ đều biến mất không một dấu vết,không ai nghĩ là do tiểu đội của Trần Lạc đem binh sĩ đi huấn luyện mà tạo thành sự hiểu lầm to lớn này, mỗi lần Trần Lạc tiêu diệt một căn cứ đều đốt hết thi thể và lấy toàn bộ những gì có thể lấy, giờ trên sa mạc của hành tinh này có thể nói tiểu đội mười ba đang có tài phú lớn nhất, quá nhiều cơ giáp của người Nhân Ngư được binh sĩ cướp về làm cơ giáp luyện tập để chống chọi sự tiêu hao khổng lồ của tiểu đội.
Thỉnh thoảng những lúc Du Du tập trung luyện tập, Trần Lạc không có việc gì làm lại đi dạo xung quanh doanh trại, đi dạo chán hắn lại lôi đám Phong Tử ra luyện quyền, mỗi lần thế là đám lính mới lại được thấy đội trưởng bắt nạt giáo quan, cả bấy người cùng tấn công đội trưởng mà không trụ quá một phút, các giáo quan ai cũng tinh thông thể thuật, sức chịu đựng thì khỏi phải bàn, đánh lén có Lý Khắc giáo quan là thần xạ thủ, thế mà vẫn bị đội trưởng một chiêu hạ, có xe tăng hình người giáo quan Đại Hán cũng chỉ chịu được một cước của đội trưởng là nằm bất tỉnh. Mộti người suốt ngày rảnh rỗi chỉ cầm chiếc quạt giấy cũ kĩ hết ăn rồi lại nằm, lúc tỉnh lúc ngủ mà lại mạnh đến vậy, nhiều khi có người hoài nghĩ bí kĩ của đội trưởng là ăn chơi và khi dễ giáo quan, cách luyện tập cũng thật là đặc biệt!.
Các giáo quan lúc huấn luyện thực chiến bọn họ như hổ lạc bầy dê, tùy ý khi dễ, mà khi đổi mặt với đội trưởng thì không ai dám ngạnh kháng, các giảo quan dùng đủ chiêu trò đánh lén đội trưởng, có khi còn được đọi trưởng cho phép sử dụng vũ khí luyện tập để tấn công, cả nhóm đều dùng gậy gỗ được bọc thép dùng cho đối luyện thực chiến, gậy gỗ này khi tấn công phải mặc ao giáp mới giảm sát thương lúc luyện tập, họ sử dụng tấn công trục tiếp người đội trưởng.
‘ rắc, rắc ‘
Các giáo quan vụt gậy gỗ lên người đội trưởng mà không lưu lại tí lực lượng nào, chỉ thấy khi tiếp xúc da thịt Trần Lạc các thanh gỗ đều chung một đặc điểm là trực tiếp gẫy, không cái nào còn nguyên vẹn, nếu là người khác ăn một gậy kia của các giáo quan không chết cũng tàn phế, thế mà đội trưởng vẫn ung dung như không có chuyện gì xẩy ra, các giáo quan có thể nói là được đội trưởng cho phép tấn công mới đánh trúng, bình thường nếu hắn muốn né thì không có ai có thể động được đến người hắn, mỗi khi đội trưởng giao lưu quyền cước với các giáo quan là các binh sĩ lại được một trận no mắt, nhìn các giáo quan ai cũng bầm dập không khác gì mình khi huấn luyện, họ cũng cảm thấy an ủi phần nào, không ngờ mình được huấn luyện còn sung sướng và nhẹ nhàng đến vậy, nếu để đội trưởng một đấm kia lên thân mình, không biết năm mươi tám người ở đây liệu còn mấy người còn có thể bò ra khỏi doanh trại.
Nhìn động tác ra đòn của đội trưởng đơn giản mà hiệu quả, đòn nào cũng vào điểm yếu của đối thủ, không có một động tác thừa thãi, không hoa lệ, không cầu kĩ, nhìn như hết sức đơn giản mà không thể tránh được, chỉ có thể đỡ, nhưng đỡ cũng không ăn thua trước sức mạnh của đội trưởng, có thể nói các giáo quan mạnh hơn họ như trời với biển, nhưng đội trưởng còn mạnh hơn các giáo quan gấp trăm lần khoảng cách đó.
Đối luyện xong Trần Lạc lấy khăn mặt lau người cho hết bụi, vừa lau vừa nói “ ờm, khá lên nhiều rồi đấy, dạn này không có bỏ bê luyện tập, kĩ xảo tạm ổn, nhưng sức mạnh còn yếu lắm, luyện thêm đi “ sau đó hắn nhìn về phía đám lính mới nói “ các ngươi tới đây luyện tập cũng một tháng rồi nhỉ, so với lần trước chắc có tiến bộ hơn, không thì đang đợi đám Phong Tử tỉnh dậy mọi người cùng tiến lên đi, luận bàn nhiều sẽ tiến bộ nhiều, tất cả lên nào “.
Thấy nụ cười thân thiên của Trần Lạc ai cũng cảm thấy như nhìn một ác ma, gì mà luận bàn tiến bộ, ai ở đây có thể chịu được một đòn của hắn, nhìn tấm gương Đại Hán giáo quan, một đòn mà nằm bất tỉnh nhân sự, cùng đội trưởng đánh, nói thật thà đi đánh người Nhân Ngư còn cảm giác thoải mái hơn.
Thấy không ai dám tiến lên Trần Lạc đành lắc đầu về phòng, tầm nửa tiếng sau đám người Phong Tử mới lần lượt tỉnh dậy, nhìn đám lính mới nhìn mình bàn tán xì xào, Phong Tử mặt đen lại “ rảnh rỗi quá à, đi luyện tập đi, hôm nay bài tập tăng gấp đôi “, đám linh vội vàng đứng lên vào hàng ngũ chuẩn bị bài tập còn đám Phong Tử dìu nhau về phòng, đến cả Thanh Ba cũng phải để Đại Hán cõng đi.
Sau khi được Thanh Ba chữa trị hồi phục Phong Tử ra chỗ đám lính đang huấn luyện nói “ thế nào thấy thân thủ đội trưởng tốt không, có vui không “ cả đám hiểu ý không ai dám nói gì “ tốt, rất tốt, tuy không được giao thủ với đội trưởng nhưng mấy người chúng ta cũng nên bắt đầu luận bàn một phen, từ giờ thêm huấn luyện thân thủ giao đấu với các giáo quan, sau một tuần ai không chịu được một đòn lập tức cút về đơn vị “, cả đội câm nín, Phong Tử lại quát “ nghe rõ cả chưa “.
‘ Rõ ‘.
Sau đó tuần lễ luyện tập đối kháng được đám người Phong Tử thay nhau dậy dỗ, sau đó số người bị thương lại gia tăng nhiều hơn, đám bác sĩ quân y lại tất bật, tuy vậy đám lính bị thương lần này như được ăn xuân được, khả năng hồi phục nhanh hơn người thường rất nhiều, nên bên quân y cũng không có kiện cáo gì lên quân bộ, bên quân như cung cấp số lượng còn nhiều gấp đôi trước, bên quân nhu lại kêu than nhưng đều nhận được hồi đáp “ vớ vẩn, sai sự thật, giữa sa mạc quân nhu bán được cho ai, vv.vv “.
Thảm nhất có những binh sĩ trong quá trình huấn luyện bị Đại Hán quá tay đánh gẫy tay gẫy chân sau đó họ bó bột để luyện tập, quyết không bõ một bài tập nào. Dần dà mọi người cũng quá quen với biểu hiện của tiểu đội mười ba, không ai còn thắc mắc gì nữa.
Tiếp đó cứ hàng đêm cả tiểu đội lại được Trần Lạc dẫn đi tiêu diệt căn cứ Nhân Ngư, lần này biểu hiện của đám lính mới có chút tiến bộ hơn trước, không còn sợ sệt mà dám xung phong lên đầu, nhưng thỉnh thoảng Trần Lạc vẫn phải ra tay để tránh cho bên mình tử vong, hắn không muốn chưa luyện được một đám tinh nhuệ đã có người phải bỏ mạng, quân bộ thì liên tiếp nhận dược tin tức các tiểu đoàn Nhân Ngư biến mất, ai cũng nghi ngờ không biết người Nhân Ngư có kế hoạch gì đó hoặc đang bí mật tập kết quân đội ở đâu đó chờ tấn công các căn cứ người Địa Cầu, còn phía Nhân Ngư luôn luôn điều do thám là tại sao nhiều tiểu đoàn biến mất vậy, có khi ba bốn tiểu đoàn trong một căn cứ đều biến mất không một dấu vết,không ai nghĩ là do tiểu đội của Trần Lạc đem binh sĩ đi huấn luyện mà tạo thành sự hiểu lầm to lớn này, mỗi lần Trần Lạc tiêu diệt một căn cứ đều đốt hết thi thể và lấy toàn bộ những gì có thể lấy, giờ trên sa mạc của hành tinh này có thể nói tiểu đội mười ba đang có tài phú lớn nhất, quá nhiều cơ giáp của người Nhân Ngư được binh sĩ cướp về làm cơ giáp luyện tập để chống chọi sự tiêu hao khổng lồ của tiểu đội.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook