Cô Gái Trong Bóng Tối
-
Chương 8
Continued........................Khi ai cũng chìm vào trong tuyệt vọng khi không có bất kì tin tức gì về anh nó thì điện thoại của bố nó chợt reo lên:
- Alô - Giọng nói trầm ổn của pa nó vang lên
- Ông còn muốn gặp lại con trai mình chứ - Giọng nói cợt nhả của 1 người đàn ông vang bên tai ba nó
- Ông là ai - Ba nó
- Lâu không gặp mà đã quên tôi sao - Người đàn ông đó nửa đùa nửa thật nói
- Joo In Han - Pa nó giật mình thốt ra 3 chữ
- Tối, ông vẫn còn nhớ tôi cơ đấy - Người đàn ông đó chế nhạo
- Ông muốn gì ở gia đình tôi chứ - Ba nó mất bình tĩnh hét lên
- Chuyển đi, cắt đứt mọi quan hệ với họ. Tôi sẽ thả con ông. Nếu ông không muốn con mình trở về nguyên vẹn thì cứ việc trái lời tôi - Người đàn ông đó
- Được, ông nhất định phải giữ lời - Pa nó
- Tôi không nói 2 lần - Người đàn ông đó khẽ nhếch môi: Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi, tôi sẽ cho các người nếm trải những gì tôi đã trải qua.
Pa nó quay sang hắn:
- Ta sẽ cho người đưa con về, mọi chuyện còn lại đã có bọn ta lo - Pa nó cười nhẹ trấn an hắn mặc dù đang rất lo cho con trai mình.
-Vâng, con chào pama, tạm biệt Ryn - hắn lễ phép
Thế là từ hôm sau nhà nó đành thu dọn đồ đạc, tạm biệt ngôi nhà thân thương đã gắn bó với mình bao nhiêu năm và quyết định đặt vé máy bay sang Mĩ,. Cắt đứt hoàn toàn liên lạc với bạn bè. Hắn sau khi trở về nhà thì luôn có cảm giác lần gặp hôm qua với gia đình nó sẽ là lần cuối cùng. Hắn làm gì cũng bứt rứt vì không thể không lo cho gia đình nó. Sáng hôm sau, hắn kêu tài xế chở qua nhà nó. Không ngờ đến nơi khung cảnh làm hắn sửng sốt, không thể tin vào mắt mình. Hắn dụi mắt liên tục vì không muốn đó là sự thật nhưng dù có dụi bao nhiêu lần đi chăng nữa thì ngôi nhà vẫn ở đó, cảnh vật vẫn vậy. Ngôi nhà vẫn vậy, vẫn rộng rãi, thênh thang như ngày nào, vẫn có những bông hồng, những bông cẩm tú cầu nở quanh năm khoe sắc sặc sỡ. Chỉ có điều, ngôi nhà giờ đây vắng tanh như chưa từng có người ở. Hắn không chấp nhận, không muốn chấp nhận rằng gia đình nó đã biến mất. Sao có thể chỉ trong 1 ngày họ có thể đi mất như thế chứ. Hắn nhất định sẽ giữ lời hứa với nó, dù nó có ở đâu hắn cũng sẽ tìm cho dù mất bao lâu đi nữa.
Tại Mĩ
- pa à, sao chúng ta lại chuyển đi vậy ạ - Nó ngây thơ hỏi
- Tại ta có chút chuyện cần giải quyết ở đây thôi con - Pa nó ôn nhu xoa đầu nó
- Vậy mình có thể gọi cho anh Dark được không pa - Nó
- Dark giờ này chắc đang đi học, để lúc khác ta sẽ gọi nó cho con nhé - Pa nó
- Vâng ạ - Nó
GTNV mới
Joo In Han: Người Hàn gốc Việt, đã từng là bạn của ba nó và gia đình hắn,cô,anh,cậu,nhỏ. 1 con người thủ đoạn, mưu mô, xảo quyệt. Làm mọi cách để đạt được mục đích của mình.
Cảm ơn các bạn rất rất nhiều.
Mặc dù truyện của mình bây giờ rất xàm và chán. Lượt đọc cũng giảm trông thấy. Nhưng vẫn có 1 số ít người đọc. Mình chân thành cảm ơn số ít đó rất nhiều. Arigato ^^
có thể bỏ qua
Bỏ mặc quá khứ - Hoàng Yến Chibi
Cứ đi mà không biết, cuối con đường phía trước Có phải là hạnh phúc, khi trước mắt giờ là hố sâu Sống trong niềm cay đắng, trái tim đầy thù oán Cứ bước lần trong đêm, không biết ta giờ đi về đâu Làm sao có thể tìm thấy được bình minh Làm sao có thể tìm thấy được ánh sáng Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ tìm thấy ra được bình yên Sống trong niềm cay đắng, trái tim đầy thù oán Cứ bước lần trong đêm, không biết ta giờ đi về đâu Làm sao có thể tìm thấy được bình minh Làm sao có thể tìm thấy được ánh sáng Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ tìm thấy ra được bình yên Sống trong niềm cay đắng, trái tim đầy thù oán Cứ bước lần trong đêm, không biết ta giờ đi về đâu Làm sao có thể tìm thấy được bình minh Làm sao có thể tìm thấy được ánh sáng Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ tìm thấy ra được bình yên Sống trong niềm cay đắng, trái tim đầy thù oán Cứ bước lần trong đêm, không biết ta giờ đi về đâu Làm sao có thể tìm thấy được bình minh Làm sao có thể tìm thấy được ánh sáng Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ tìm thấy ra được bình yên Sống trong niềm cay đắng, trái tim đầy thù oán Cứ bước lần trong đêm, không biết ta giờ đi về đâu Làm sao có thể tìm thấy được bình minh Làm sao có thể tìm thấy được ánh sáng Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ tìm thấy ra được bình yên Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ, tìm thấy ra, được bình yên Cứ đi mà không biết, ta đứng phía cuối con đường Có ai đứng chờ, đón em......... trong tình yêu
- Alô - Giọng nói trầm ổn của pa nó vang lên
- Ông còn muốn gặp lại con trai mình chứ - Giọng nói cợt nhả của 1 người đàn ông vang bên tai ba nó
- Ông là ai - Ba nó
- Lâu không gặp mà đã quên tôi sao - Người đàn ông đó nửa đùa nửa thật nói
- Joo In Han - Pa nó giật mình thốt ra 3 chữ
- Tối, ông vẫn còn nhớ tôi cơ đấy - Người đàn ông đó chế nhạo
- Ông muốn gì ở gia đình tôi chứ - Ba nó mất bình tĩnh hét lên
- Chuyển đi, cắt đứt mọi quan hệ với họ. Tôi sẽ thả con ông. Nếu ông không muốn con mình trở về nguyên vẹn thì cứ việc trái lời tôi - Người đàn ông đó
- Được, ông nhất định phải giữ lời - Pa nó
- Tôi không nói 2 lần - Người đàn ông đó khẽ nhếch môi: Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi, tôi sẽ cho các người nếm trải những gì tôi đã trải qua.
Pa nó quay sang hắn:
- Ta sẽ cho người đưa con về, mọi chuyện còn lại đã có bọn ta lo - Pa nó cười nhẹ trấn an hắn mặc dù đang rất lo cho con trai mình.
-Vâng, con chào pama, tạm biệt Ryn - hắn lễ phép
Thế là từ hôm sau nhà nó đành thu dọn đồ đạc, tạm biệt ngôi nhà thân thương đã gắn bó với mình bao nhiêu năm và quyết định đặt vé máy bay sang Mĩ,. Cắt đứt hoàn toàn liên lạc với bạn bè. Hắn sau khi trở về nhà thì luôn có cảm giác lần gặp hôm qua với gia đình nó sẽ là lần cuối cùng. Hắn làm gì cũng bứt rứt vì không thể không lo cho gia đình nó. Sáng hôm sau, hắn kêu tài xế chở qua nhà nó. Không ngờ đến nơi khung cảnh làm hắn sửng sốt, không thể tin vào mắt mình. Hắn dụi mắt liên tục vì không muốn đó là sự thật nhưng dù có dụi bao nhiêu lần đi chăng nữa thì ngôi nhà vẫn ở đó, cảnh vật vẫn vậy. Ngôi nhà vẫn vậy, vẫn rộng rãi, thênh thang như ngày nào, vẫn có những bông hồng, những bông cẩm tú cầu nở quanh năm khoe sắc sặc sỡ. Chỉ có điều, ngôi nhà giờ đây vắng tanh như chưa từng có người ở. Hắn không chấp nhận, không muốn chấp nhận rằng gia đình nó đã biến mất. Sao có thể chỉ trong 1 ngày họ có thể đi mất như thế chứ. Hắn nhất định sẽ giữ lời hứa với nó, dù nó có ở đâu hắn cũng sẽ tìm cho dù mất bao lâu đi nữa.
Tại Mĩ
- pa à, sao chúng ta lại chuyển đi vậy ạ - Nó ngây thơ hỏi
- Tại ta có chút chuyện cần giải quyết ở đây thôi con - Pa nó ôn nhu xoa đầu nó
- Vậy mình có thể gọi cho anh Dark được không pa - Nó
- Dark giờ này chắc đang đi học, để lúc khác ta sẽ gọi nó cho con nhé - Pa nó
- Vâng ạ - Nó
GTNV mới
Joo In Han: Người Hàn gốc Việt, đã từng là bạn của ba nó và gia đình hắn,cô,anh,cậu,nhỏ. 1 con người thủ đoạn, mưu mô, xảo quyệt. Làm mọi cách để đạt được mục đích của mình.
Cảm ơn các bạn rất rất nhiều.
Mặc dù truyện của mình bây giờ rất xàm và chán. Lượt đọc cũng giảm trông thấy. Nhưng vẫn có 1 số ít người đọc. Mình chân thành cảm ơn số ít đó rất nhiều. Arigato ^^
có thể bỏ qua
Bỏ mặc quá khứ - Hoàng Yến Chibi
Cứ đi mà không biết, cuối con đường phía trước Có phải là hạnh phúc, khi trước mắt giờ là hố sâu Sống trong niềm cay đắng, trái tim đầy thù oán Cứ bước lần trong đêm, không biết ta giờ đi về đâu Làm sao có thể tìm thấy được bình minh Làm sao có thể tìm thấy được ánh sáng Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ tìm thấy ra được bình yên Sống trong niềm cay đắng, trái tim đầy thù oán Cứ bước lần trong đêm, không biết ta giờ đi về đâu Làm sao có thể tìm thấy được bình minh Làm sao có thể tìm thấy được ánh sáng Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ tìm thấy ra được bình yên Sống trong niềm cay đắng, trái tim đầy thù oán Cứ bước lần trong đêm, không biết ta giờ đi về đâu Làm sao có thể tìm thấy được bình minh Làm sao có thể tìm thấy được ánh sáng Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ tìm thấy ra được bình yên Sống trong niềm cay đắng, trái tim đầy thù oán Cứ bước lần trong đêm, không biết ta giờ đi về đâu Làm sao có thể tìm thấy được bình minh Làm sao có thể tìm thấy được ánh sáng Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ tìm thấy ra được bình yên Sống trong niềm cay đắng, trái tim đầy thù oán Cứ bước lần trong đêm, không biết ta giờ đi về đâu Làm sao có thể tìm thấy được bình minh Làm sao có thể tìm thấy được ánh sáng Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ tìm thấy ra được bình yên Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm Mưa với mây mù khuất lối đi Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu Có lẽ sẽ, tìm thấy ra, được bình yên Cứ đi mà không biết, ta đứng phía cuối con đường Có ai đứng chờ, đón em......... trong tình yêu
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook