Cô Gái Đằng Sau Chiếc Mặt Nạ
-
Chương 35: So close
EROS
Ngày cưới đã được quyết định, trong vòng khoảng 1 tháng nữa, nhưng tôi vẫn đang cảm thấy hết sức bối rối.
Tôi không thể sai được. Jade và Ginger chắc chắn là một. Nhưng tại sao cô ấy lại không nhớ gì về tôi? Hay cô ấy bị mất trí nhớ? Hay cô ấy có chị em sinh đôi?
Không thể nào! Tôi cần phải tìm ra sự thật – ngay bây giờ. Để xem...
Tôi nhìn thấy Jade đang ngồi ở sân trong và nói chuyện với em họ tôi Cassandra. Tôi lập tức đi về phía họ.
"Em đã muốn về nhà chưa, Ginger?"
Jade ngay lập tức quay mặt lại phía tôi, nhìn tôi đầy lạnh lùng "À... một lúc nữa thôi."
"Awwweeee, đáng yêu quá, anh gọi cô ấy là Ginger" Cassandra nói "Em cũng từng gọi mối tình đầu của em là ông xã còn anh ấy gọi em là kẹo ngọt... buồn cười nhất là người yêu thứ hai của em còn gọi em là cún con... Em rất ghét cái tên đó nên em đã chia tay với anh ta sau một tháng... người yêu thứ ba gọi em là vịt con, ewww! Em không thể nào chịu đựng nổi cái biệt danh đó... và rồi..."
Tôi ngồi bên cạnh Jade, tranh thủ hôn cô ấy một chút. Cô ấy không kháng cự, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt in hình viên đạn.
Jade quay sang Cassandra để nghe con bé nói chuyện. Tôi kéo cô ấy lại gần hơn, vòng tay phải qua vòng éo bé nhỏ và nắm lấy tay của cô ấy.
Họ đang nói về tiệc tùng, thời trang và các loại sách truyện, còn tôi thì hoàn toàn bị cuống hút bởi Jade. Cô ấy thật xinh đẹp và rạng rỡ. Chỉ nhìn cô ấy thôi cũng đã khiến tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Mọi thứ về cô ấy đều khiến tôi hứng thú.
Tôi chạm vào tấm lưng trần của cô ấy, lướt tay trên làm da mềm mại, không tì vết ấy. Cô ấy có chút kháng cự nhưng sau rồi cũng cảm thấy thoải mái hơn. Tôi kéo cô ấy lại gần hơn, vùi mặt vào cổ của cô ấy, hít hà hương thơm đầy mê hoặc. Tôi không thể chịu nổi nữa, tôi lén lút hôn lên tai cô ấy – một lần, hai lần... tới lần thứ ba, tôi không thể kiểm soát nổi cơ thể nữa, tôi cẩn cô ấy... Tôi liếm vùng nhạy cảm phía sau tai của cô ấy và tôi đã đúng, cô ấy thật tuyệt vời.
Ouch! Tôi rên lên đầy đau đớn. Jade đã thúc cùi chỏ vào bụng của tôi. "Ồ Cass! Tôi nghĩ là anh yêu của tôi đã buồn ngủ rồi" Cô ấy quay mặt lại và véo má tôi "Phải không anh yêu?"
"Đúng vậy, em nói gì cũng đúng Ginger à." Tôi xoa xoa má. Tôi thấy mình như một cậu bé nghịch ngợm bị quở trách bởi trót nếm thử chút kem trên bánh.
"Chúng tôi phải đi rồi" Jade uống nốt ly rượu vang rồi đứng bật dậy
Khi chúng tôi đã ngồi trong xe, cô ấy nói đầy tức tối " Đừng bao giờ gọi em là Ginger"
"Tại sao không? Em có một bộ tóc đẹp tuyệt vời tới vậy. Tên gọi đó rất thích hợp với em" Tôi nói, đưa tay lên vuốt mái tóc mềm mại ấy.
Cô ấy tránh đầu sang một bên và nói "Chỉ đơn giản là đừng bao giờ gọi em bằng cái tên đó. Em không thích"
"Tại sao?"
"Em đã nói là em không thích."
"Jade, cái gì cũng phải có lý do của nó."
"Em có cần phải giải thích mọi thứ với anh không?"
"Không, nhưng tôi chỉ tò mò thôi mà. Có thể nó khiến em nhớ tới ai đó đã từng gọi em là Ginger... có lẽ là một anh chàng nào đó em từng gặp trong bar?"
"Quán bar ư? Xin lồi thưa ngài Petrakis, tôi không có sở thích đi bar."
Tôi lắc đầu, không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy. Vậy cô ấy không phải là Ginger ư?
Tôi không muốn tiếp tục chủ đề này nữa. Tôi biết cô ấy đang cảm thấy buồn bực bởi cô ấy gọi tôi là ngài Petrakis. Đó là thói quen của cô ấy mỗi khi khó chịu.
"Được rồi. Nếu em muốn thì tôi sẽ không phải giờ gọi em như thế nữa."
"Vâng, em muốn thế." Cô ấy trả lời một cách chắc chắn rồi cúi đầu, nghịch mấy ngón tay của mình "Xin... Xin lỗi, em hơi mất bình tĩnh"
"Là do tóc em màu đỏ mà. Tôi tự hỏi làm thế nào mà em có thể chịu đựng được để làm trợ lý riêng cho anh trong suốt hai năm qua đấy. Chắc hẳn em đã muốn ném cái gì đó vào mặt anh rất nhiều lần đấy nhỉ."
"Dĩ nhiên là không rồi. Không phải ai tóc đỏ cũng nóng tính cả. Em chỉ nhảy cảm hơn với tâm trạng của anh so với trước trước đây thôi"
"Nhạy cảm hơn với tâm trạng của tôi... hmmmm... Tôi phải nhớ lấy câu này mới được" Tôi cười, liếc nhìn cô ấy "bụng tôi vẫn còn đau đấy. Cùi chỏ của em nhọn thật."
"Ồ, em sẽ không xin lỗi về điều đó đâu ngài Petrakis. Ngài xứng đáng bị như vậy."
Tôi bật cười và nói " Ôi Chúa ơi. Tôi cứ tưởng là tôi đã lấy được một cô vợ bé nhỏ nhu mì cơ đấy."
"Một cô vợ bé nhỏ nhu mì sẽ khiến anh buồn chán tới chết thôi. Anh cần một ai đó mang anh về với cuộc sống thực tại"
"Ôi Chúa ơi, tôi đã biết thêm một vài điều nữa về bản thân mình. Thật đáng ngạc nhiên. Cưới em thật giống như sắp được đi tàu lượn siêu tốc vậy."
***Sáng hôm sau***
Tôi tới nhà đón Jade. Tôi mừng là cô ấy không còn đội tóc giả nữa. Mái tóc hung đỏ của cô ấy chảy dài tới tận eo.
Nhưng cô ấy vẫn đeo cặp kính dày cộp cùng bộ quần áo lỗi thời. Thật ra tôi không để tâm lắm tới việc cô ấy mặc gì, miễn là cô ấy cảm thấy thoải mái. Nhưng chúng ta không thể phủ nhận được một sự thật rằng con người ai cũng bị ảnh hưởng bởi suy nghĩ của người khác. Nếu ai đó chỉ trích hay chế nhạo tôi cũng không sao, bởi tôi đã quen với điều đó – Nhưng còn Jade? Không đời nào. Tôi sẽ không cho phép bất cứ ai... bất cứ ai cười nhạo hay làm tổn thương cô ấy.
Chúng tôi đã ở trong văn phòng của tôi. Jade đang ký kết bản thỏa thuận hôn nhân giữa hai chúng tôi. Cô ấy đọc rất nhanh năm trang hợp đồng – sau đó ký cả ba bản copy. Tôi tự hỏi liệu cô ấy có thật sự đọc hết mấy điều khoản trong đó không nữa.
"Ngày mai, tôi sẽ mở cho em một tài khoản ngân hàng. Em sẽ nhận trở cấp vào ngày đầu tiên của mỗi tháng"
"Cảm ơn." Cô ấy liếc về phía tôi, sau đó lại nhìn bản hợp đồng, tiếp tục ký.
"Tôi không hy vọng em sẽ tiếp tục đi làm. Hãy tập trung vào việc học – và cùng đi với tôi tới các buổi tiệc, sự kiện và các chuyến công tác, bà Wilson sẽ thay thế vị trí hiện tại của em. Nhân tiện thì nhân viên quản lý sẽ giúp bà ấy sắp xếp mọi thứ, tôi biết rằng họ có thể xử lý được điều đó."
"Nếu anh muốn thì em có thể giúp họ." Cô ấy nói "Em sẽ cảm thấy rất buồn chán nếu chỉ ở nhà bởi em đã quen với công việc bận rộn ở văn phòng."
"Không đời nào. Tôi không cho phép điều đó. Em là vợ của tôi. Nhiệm vụ của em là chăm sóc nhà cửa." Và cả nhu cầu của tôi nữa. Tôi rất muốn nói thêm điều đó nhưng không dám.
"Ồ"
"Tôi đã liên lạc với một công ty truyền thông. Sáng mai họ sẽ công bố việc đính hôn của chúng ta."
"Điều đó thật sự cần thiết sao? Cô ấy đặt bản thỏa thuận đã ký vào trong phong bì.
"Dĩ nhiên. Chúng ta cần phải để cho tất cả mọi người nghĩ rằng cuộc hôn nhân này là thật. Thứ bay này chúng ta sẽ mời tất cả bạn bè, gia đình, họ hàng và đồng nghiệp. Bữa tiệc đính hôn của chúng ta sẽ được tổ chức hết sức long trọng."
"Em không nghĩ chuyện đó thích hợp bởi cuộc hôn nhân này chỉ là giả."
"Jade, tất cả mọi người đều hy vọng điều đó. Em cần phải làm quen với chuyện này đi."
"Em không nghĩ rằng em có thể dễ dàng quen được với nó. Anh đã là cấp trên của em suốt hai năm và thật không dễ dàng gì để bắt đầu xem anh như chồng của rm. Em cảm thấy như mình đang mơ vậy – cưới một người đàn ông siêu việt."
Tôi hít sâu "em đang nói cái gì thế? Tôi là một người đàn ông bình thường."
Cô ấy nhìn tôi chằm chằm, biểu cảm đầy suy tư. "Vâng, bình thường, nhưng không tầm thường"
Tôi đứng dậy, đi về phía cô ấy, kéo cô ấy đứng dậy "Tôi sẽ chứng minh cho em thấy"
Cô ấy gật đầu và cười với tôi
"Được rồi, đi nào"
"Đi đâu?" Cô ấy đáp
"Tôi sẽ đưa em đi mua sắm"
"Mua sắm?"
"Đúng vậy. Quần áo, giày dép, túi xách, trang sức, mỹ phẩm, bất cứ thứ gì mà thích"
Jade trông hết sức ngjac nhiên. Cô ấy hết xoắn tay lại đến cắn môi "Anh chuẩn bị mua đồ cho em, giống như một con búp bê?"
"Không phải một con búp bê, mà là một người đặc biệt – người sắp trở thành vợ của tôi. Vậy đã được chưa?"
"Um...er... rồi"
"Thế thì đi thôi."
Chúng tôi tới trung tâm mua sắm ở Manhattan, ăn trưa sau đó đi tới stores của các thương hiệu khác nhau: Channel, Armani, Louis Vuitton, Gucci, Versace,...
Tôi thích ngắm nhìn Jade thử hết bộ trang phục này đến bộ trang phục khác – màu sắc khác nhau, chất liệu khác nhau. Trông cô ấy vô cùng xinh đẹp và hấp dẫn trong chiếc đầm cocktail quyến rũ, áo choàng và váy bó. Thậm chí trong những trang phục thường ngày như quần jeans, áo sơ mi, quần short, chân váy – cô ấy vẫn hết sức xinh đẹp. Cô ấy cũng thử mấy đôi cao gót nhằm tôn lên tôi chân thon dài quyến rũ của mình.
Tôi toát mồ hồi vì ham muốn khi thấy cô ấy mặc mấy bộ quần áo sexy đó. Cô ấy lắc lắc hông, quay trái quay phải, vẫy vẫy tay để hỏi tôi liệu chiếc váy đó có hợp với cô ấy không. Cô ấy rất vui vẻ và thích thú – và tôi cũng vậy. Cô ấy thật đáng yêu và cơ thể tôi đang phản ứng vô cùng mạnh mẽ. Tôi cứ mNhữngải tưởng tượng về cảnh cô ấy sẽ không mặc gì nằm trên giường tôi, trong nhà tắm, trong nhà bếp, trên bàn ăn, trong phòng khách cứ liên tục xuất hiện trong tâm trí tôi.
Mẹ nó. Chuyện gì xảy ra với tôi thế này?
**Lễ đính hôn**
Jade trông vô cùng xinh đẹp trong chiếc váy màu hồng không vai dài chấm gót. Nó rất hợp với cô ấy, tôn lên những đường cong cơ thể đầy quyến rũ.
Mái tóc nửa buông nửa buộc xoăn nhẹ tới tận eo, mềm mại óng ả như tơ.
Tôi tới nhà đón Jade. Khi nhìn thấy cô ấy, tôi ngạc nhiên tới mức suýt nữa thì bị vấp vào chiếc thảm ở bậc thềm. Cô ấy đẹp tới nghẹt thở. Không có từ ngữ nào có thể diễn tả được vẻ đẹp đó. Tôi hoàn toàn cứng họng. Cô ấy trông như một nàng công chúa vừa bước ra từ trong truyện cổ tích – một thiên thần
"Anh có thích chiếc váy của em không, Eros?"
"Có! Trông em thật xin đẹp, Jade ạ" Tôi chào cô ấy bằng một nụ hôn thật nhẹ " Tôi có cái này cho em":
"Cái gì vậy?"
Tôi lấy một chiế chộp nhung đen và mở ra cho cô ấy. Cô ấy mở tròn mắt ngay khi nhìn thấy sợi dây chuyền ngọc.
"Nó thật đẹp và trông rất đắt tiền"
Tôi cười, đeo sợi dây chuyền vào cổ cô ấy. Trông cô ấy lại xinh đẹp thêm mấy phần.
"Nó rất hợp với màu mắt em."
"Yeah. Cảm ơn anh" Cô ấy thì thầm.
Trong bữa tiệc, Stella Valiente là vì khách đầu tiên tới, cùng với bố mẹ và anh trai của cô ấy.
"Chào Stella. Thật mừng khi được gặp lại em"
"Thư ký của anh đây rồi?" Stella hỏi đầy mỉa mai
"Anh cũng không biết nữa. Nhưng anh chắc rằng mình đã mời bà Wilson tới, chắc bà ấy đang ở đâu đó."
"Hm. Em tưởng là anh sẽ cưới em. Anh khiến em tin vào điều đó và cuối cùng thì anh lại cưới cô thư ký của mình. Em đã đợi suốt nhiều năm rồi. Đây quả là một điều nhục nhã lớn đối với em. Em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh vì chuyện này."
"Ồ, cảm ơn em Stella, nói hay lắm. Em có mang theo thuốc không? Hay là em đang đói? Dù sao thì hãy thưởng thức thức ăn và đồ uống đi nhé." Tôi quay sang phía vị khách khác, bắt tay với họ, hoàn toàn phớt lờ cô nàng Stella đang nhìn tôi chằm chằm.
Tối muộn hôm đó, Kendra Packer tới. Cô ta đi cùng với bạn trai mới của mình, một trong những người quen của tôi, Chuck Harris, cựu vô địch cúp UFC và đáng tuổi chú tôi
"Vị hôn thê của anh trông thật ngây thơ, như xử nữ vậy. Em tự hỏi liệu cô ấy có thể làm anh thỏa mãn trên giường được không đây. Kendra cười lớn.
Ả đàn bà lẳng lơ! Tại sao cô ta cứ qua lại với những người tôi quen biết vậy?
"Chắc chắn rồi, đó là lý do tôi cưới cô ấy"
Khuôn mặt cô ta lập tức biến sắc, sau đó cố gắng nặn ra một nụ cười "Chúc may mắn". Kendra quay đi và bước về phía bạn trai quả mình.
Tôi giới thiệu Jade với mọi người, gia đình tôi, bạn bè, bạn học, đồng nghiệp... Trông cô ấy rất hạnh phúc, cô ấy cười với tất cả mọi người. Tôi đã gặp cô của cô ấy, Annie, bà sơ và cả bà của cô ấy nữa.
Trước khi bữa tiệc kết thúc, tôi và Jade đã cùng khiêu vũ riêng tại sảnh lớn. Cơ thể chúng tôi cùng đung đưa theo điệu nhạc. Tôi vô cùng thích thú khi được gần gũi với cô ấy như vậy... Cảm giác cô ấy trong vòng tay mình thật tuyệt. Mắt chúng tôi nhìn nhau và hơi thở như hòa làm một. Tôi cảm thật máu mình đang sục sôi trong huyết quản.
"Em ở trong vòng tay anh và cả thể giới dường như tĩnh lặng
Bản nhạc này chỉ dành riêng cho tôi ta
Hãy tới gần hơn khi ta ở bên tau
Hãy tới gần hơn để biết mình còn sống
Cuộc sống dần trôi, giấc mơ lãng mạn sẽ kết thúc
Anh nói lời từ biệt mà chẳng bao giờ biết rằng
Gần bên em chính là đợi chờ, đợi chờ cùng với em
Và giờ đây anh sẽ mãi biết được rằng tất cả những gì anh muốn chỉ là được giữ em ở gần bên
Chúng ta đã sắp cùng nhau có được kết thúc hạnh phúc mà người ta thường nhắc tới
Gần như đã tin rằng đây không phải giả dối
Và giờ em ở bên anh và nhìn xem quãng đường mà chúng ta đã cùng đi
Rất dài và chúng ta vẫn ở bên nhau
Ôi, làm sao anh có thể đối mặt với những ngày dài đằng đẵng nếu như anh đánh mất em?"
Chúng ta đã sắp cùng nhau đạt được kết thúc hạnh phúc mà người ta thường nhắc tới
Gần như đã tin rằng đây không phải giả dối
Và giờ em ở bên anh và nhìn xem quãng đường mà chúng ta đã cùng đi
Rất dài và chúng ta vẫn ở bên nhau" (So close – Enchanted OST)
Cuối cùng âm nhạc cũng kết thúc. Tôi ôm cô ấy trong vòng tay mình – và hôn lên đôi môi ấy.
Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn chúng tôi đấy hạnh phúc. Họ vỗ tay và chúc phúc cho chúng tôi.
Ngày cưới đã được quyết định, trong vòng khoảng 1 tháng nữa, nhưng tôi vẫn đang cảm thấy hết sức bối rối.
Tôi không thể sai được. Jade và Ginger chắc chắn là một. Nhưng tại sao cô ấy lại không nhớ gì về tôi? Hay cô ấy bị mất trí nhớ? Hay cô ấy có chị em sinh đôi?
Không thể nào! Tôi cần phải tìm ra sự thật – ngay bây giờ. Để xem...
Tôi nhìn thấy Jade đang ngồi ở sân trong và nói chuyện với em họ tôi Cassandra. Tôi lập tức đi về phía họ.
"Em đã muốn về nhà chưa, Ginger?"
Jade ngay lập tức quay mặt lại phía tôi, nhìn tôi đầy lạnh lùng "À... một lúc nữa thôi."
"Awwweeee, đáng yêu quá, anh gọi cô ấy là Ginger" Cassandra nói "Em cũng từng gọi mối tình đầu của em là ông xã còn anh ấy gọi em là kẹo ngọt... buồn cười nhất là người yêu thứ hai của em còn gọi em là cún con... Em rất ghét cái tên đó nên em đã chia tay với anh ta sau một tháng... người yêu thứ ba gọi em là vịt con, ewww! Em không thể nào chịu đựng nổi cái biệt danh đó... và rồi..."
Tôi ngồi bên cạnh Jade, tranh thủ hôn cô ấy một chút. Cô ấy không kháng cự, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt in hình viên đạn.
Jade quay sang Cassandra để nghe con bé nói chuyện. Tôi kéo cô ấy lại gần hơn, vòng tay phải qua vòng éo bé nhỏ và nắm lấy tay của cô ấy.
Họ đang nói về tiệc tùng, thời trang và các loại sách truyện, còn tôi thì hoàn toàn bị cuống hút bởi Jade. Cô ấy thật xinh đẹp và rạng rỡ. Chỉ nhìn cô ấy thôi cũng đã khiến tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Mọi thứ về cô ấy đều khiến tôi hứng thú.
Tôi chạm vào tấm lưng trần của cô ấy, lướt tay trên làm da mềm mại, không tì vết ấy. Cô ấy có chút kháng cự nhưng sau rồi cũng cảm thấy thoải mái hơn. Tôi kéo cô ấy lại gần hơn, vùi mặt vào cổ của cô ấy, hít hà hương thơm đầy mê hoặc. Tôi không thể chịu nổi nữa, tôi lén lút hôn lên tai cô ấy – một lần, hai lần... tới lần thứ ba, tôi không thể kiểm soát nổi cơ thể nữa, tôi cẩn cô ấy... Tôi liếm vùng nhạy cảm phía sau tai của cô ấy và tôi đã đúng, cô ấy thật tuyệt vời.
Ouch! Tôi rên lên đầy đau đớn. Jade đã thúc cùi chỏ vào bụng của tôi. "Ồ Cass! Tôi nghĩ là anh yêu của tôi đã buồn ngủ rồi" Cô ấy quay mặt lại và véo má tôi "Phải không anh yêu?"
"Đúng vậy, em nói gì cũng đúng Ginger à." Tôi xoa xoa má. Tôi thấy mình như một cậu bé nghịch ngợm bị quở trách bởi trót nếm thử chút kem trên bánh.
"Chúng tôi phải đi rồi" Jade uống nốt ly rượu vang rồi đứng bật dậy
Khi chúng tôi đã ngồi trong xe, cô ấy nói đầy tức tối " Đừng bao giờ gọi em là Ginger"
"Tại sao không? Em có một bộ tóc đẹp tuyệt vời tới vậy. Tên gọi đó rất thích hợp với em" Tôi nói, đưa tay lên vuốt mái tóc mềm mại ấy.
Cô ấy tránh đầu sang một bên và nói "Chỉ đơn giản là đừng bao giờ gọi em bằng cái tên đó. Em không thích"
"Tại sao?"
"Em đã nói là em không thích."
"Jade, cái gì cũng phải có lý do của nó."
"Em có cần phải giải thích mọi thứ với anh không?"
"Không, nhưng tôi chỉ tò mò thôi mà. Có thể nó khiến em nhớ tới ai đó đã từng gọi em là Ginger... có lẽ là một anh chàng nào đó em từng gặp trong bar?"
"Quán bar ư? Xin lồi thưa ngài Petrakis, tôi không có sở thích đi bar."
Tôi lắc đầu, không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy. Vậy cô ấy không phải là Ginger ư?
Tôi không muốn tiếp tục chủ đề này nữa. Tôi biết cô ấy đang cảm thấy buồn bực bởi cô ấy gọi tôi là ngài Petrakis. Đó là thói quen của cô ấy mỗi khi khó chịu.
"Được rồi. Nếu em muốn thì tôi sẽ không phải giờ gọi em như thế nữa."
"Vâng, em muốn thế." Cô ấy trả lời một cách chắc chắn rồi cúi đầu, nghịch mấy ngón tay của mình "Xin... Xin lỗi, em hơi mất bình tĩnh"
"Là do tóc em màu đỏ mà. Tôi tự hỏi làm thế nào mà em có thể chịu đựng được để làm trợ lý riêng cho anh trong suốt hai năm qua đấy. Chắc hẳn em đã muốn ném cái gì đó vào mặt anh rất nhiều lần đấy nhỉ."
"Dĩ nhiên là không rồi. Không phải ai tóc đỏ cũng nóng tính cả. Em chỉ nhảy cảm hơn với tâm trạng của anh so với trước trước đây thôi"
"Nhạy cảm hơn với tâm trạng của tôi... hmmmm... Tôi phải nhớ lấy câu này mới được" Tôi cười, liếc nhìn cô ấy "bụng tôi vẫn còn đau đấy. Cùi chỏ của em nhọn thật."
"Ồ, em sẽ không xin lỗi về điều đó đâu ngài Petrakis. Ngài xứng đáng bị như vậy."
Tôi bật cười và nói " Ôi Chúa ơi. Tôi cứ tưởng là tôi đã lấy được một cô vợ bé nhỏ nhu mì cơ đấy."
"Một cô vợ bé nhỏ nhu mì sẽ khiến anh buồn chán tới chết thôi. Anh cần một ai đó mang anh về với cuộc sống thực tại"
"Ôi Chúa ơi, tôi đã biết thêm một vài điều nữa về bản thân mình. Thật đáng ngạc nhiên. Cưới em thật giống như sắp được đi tàu lượn siêu tốc vậy."
***Sáng hôm sau***
Tôi tới nhà đón Jade. Tôi mừng là cô ấy không còn đội tóc giả nữa. Mái tóc hung đỏ của cô ấy chảy dài tới tận eo.
Nhưng cô ấy vẫn đeo cặp kính dày cộp cùng bộ quần áo lỗi thời. Thật ra tôi không để tâm lắm tới việc cô ấy mặc gì, miễn là cô ấy cảm thấy thoải mái. Nhưng chúng ta không thể phủ nhận được một sự thật rằng con người ai cũng bị ảnh hưởng bởi suy nghĩ của người khác. Nếu ai đó chỉ trích hay chế nhạo tôi cũng không sao, bởi tôi đã quen với điều đó – Nhưng còn Jade? Không đời nào. Tôi sẽ không cho phép bất cứ ai... bất cứ ai cười nhạo hay làm tổn thương cô ấy.
Chúng tôi đã ở trong văn phòng của tôi. Jade đang ký kết bản thỏa thuận hôn nhân giữa hai chúng tôi. Cô ấy đọc rất nhanh năm trang hợp đồng – sau đó ký cả ba bản copy. Tôi tự hỏi liệu cô ấy có thật sự đọc hết mấy điều khoản trong đó không nữa.
"Ngày mai, tôi sẽ mở cho em một tài khoản ngân hàng. Em sẽ nhận trở cấp vào ngày đầu tiên của mỗi tháng"
"Cảm ơn." Cô ấy liếc về phía tôi, sau đó lại nhìn bản hợp đồng, tiếp tục ký.
"Tôi không hy vọng em sẽ tiếp tục đi làm. Hãy tập trung vào việc học – và cùng đi với tôi tới các buổi tiệc, sự kiện và các chuyến công tác, bà Wilson sẽ thay thế vị trí hiện tại của em. Nhân tiện thì nhân viên quản lý sẽ giúp bà ấy sắp xếp mọi thứ, tôi biết rằng họ có thể xử lý được điều đó."
"Nếu anh muốn thì em có thể giúp họ." Cô ấy nói "Em sẽ cảm thấy rất buồn chán nếu chỉ ở nhà bởi em đã quen với công việc bận rộn ở văn phòng."
"Không đời nào. Tôi không cho phép điều đó. Em là vợ của tôi. Nhiệm vụ của em là chăm sóc nhà cửa." Và cả nhu cầu của tôi nữa. Tôi rất muốn nói thêm điều đó nhưng không dám.
"Ồ"
"Tôi đã liên lạc với một công ty truyền thông. Sáng mai họ sẽ công bố việc đính hôn của chúng ta."
"Điều đó thật sự cần thiết sao? Cô ấy đặt bản thỏa thuận đã ký vào trong phong bì.
"Dĩ nhiên. Chúng ta cần phải để cho tất cả mọi người nghĩ rằng cuộc hôn nhân này là thật. Thứ bay này chúng ta sẽ mời tất cả bạn bè, gia đình, họ hàng và đồng nghiệp. Bữa tiệc đính hôn của chúng ta sẽ được tổ chức hết sức long trọng."
"Em không nghĩ chuyện đó thích hợp bởi cuộc hôn nhân này chỉ là giả."
"Jade, tất cả mọi người đều hy vọng điều đó. Em cần phải làm quen với chuyện này đi."
"Em không nghĩ rằng em có thể dễ dàng quen được với nó. Anh đã là cấp trên của em suốt hai năm và thật không dễ dàng gì để bắt đầu xem anh như chồng của rm. Em cảm thấy như mình đang mơ vậy – cưới một người đàn ông siêu việt."
Tôi hít sâu "em đang nói cái gì thế? Tôi là một người đàn ông bình thường."
Cô ấy nhìn tôi chằm chằm, biểu cảm đầy suy tư. "Vâng, bình thường, nhưng không tầm thường"
Tôi đứng dậy, đi về phía cô ấy, kéo cô ấy đứng dậy "Tôi sẽ chứng minh cho em thấy"
Cô ấy gật đầu và cười với tôi
"Được rồi, đi nào"
"Đi đâu?" Cô ấy đáp
"Tôi sẽ đưa em đi mua sắm"
"Mua sắm?"
"Đúng vậy. Quần áo, giày dép, túi xách, trang sức, mỹ phẩm, bất cứ thứ gì mà thích"
Jade trông hết sức ngjac nhiên. Cô ấy hết xoắn tay lại đến cắn môi "Anh chuẩn bị mua đồ cho em, giống như một con búp bê?"
"Không phải một con búp bê, mà là một người đặc biệt – người sắp trở thành vợ của tôi. Vậy đã được chưa?"
"Um...er... rồi"
"Thế thì đi thôi."
Chúng tôi tới trung tâm mua sắm ở Manhattan, ăn trưa sau đó đi tới stores của các thương hiệu khác nhau: Channel, Armani, Louis Vuitton, Gucci, Versace,...
Tôi thích ngắm nhìn Jade thử hết bộ trang phục này đến bộ trang phục khác – màu sắc khác nhau, chất liệu khác nhau. Trông cô ấy vô cùng xinh đẹp và hấp dẫn trong chiếc đầm cocktail quyến rũ, áo choàng và váy bó. Thậm chí trong những trang phục thường ngày như quần jeans, áo sơ mi, quần short, chân váy – cô ấy vẫn hết sức xinh đẹp. Cô ấy cũng thử mấy đôi cao gót nhằm tôn lên tôi chân thon dài quyến rũ của mình.
Tôi toát mồ hồi vì ham muốn khi thấy cô ấy mặc mấy bộ quần áo sexy đó. Cô ấy lắc lắc hông, quay trái quay phải, vẫy vẫy tay để hỏi tôi liệu chiếc váy đó có hợp với cô ấy không. Cô ấy rất vui vẻ và thích thú – và tôi cũng vậy. Cô ấy thật đáng yêu và cơ thể tôi đang phản ứng vô cùng mạnh mẽ. Tôi cứ mNhữngải tưởng tượng về cảnh cô ấy sẽ không mặc gì nằm trên giường tôi, trong nhà tắm, trong nhà bếp, trên bàn ăn, trong phòng khách cứ liên tục xuất hiện trong tâm trí tôi.
Mẹ nó. Chuyện gì xảy ra với tôi thế này?
**Lễ đính hôn**
Jade trông vô cùng xinh đẹp trong chiếc váy màu hồng không vai dài chấm gót. Nó rất hợp với cô ấy, tôn lên những đường cong cơ thể đầy quyến rũ.
Mái tóc nửa buông nửa buộc xoăn nhẹ tới tận eo, mềm mại óng ả như tơ.
Tôi tới nhà đón Jade. Khi nhìn thấy cô ấy, tôi ngạc nhiên tới mức suýt nữa thì bị vấp vào chiếc thảm ở bậc thềm. Cô ấy đẹp tới nghẹt thở. Không có từ ngữ nào có thể diễn tả được vẻ đẹp đó. Tôi hoàn toàn cứng họng. Cô ấy trông như một nàng công chúa vừa bước ra từ trong truyện cổ tích – một thiên thần
"Anh có thích chiếc váy của em không, Eros?"
"Có! Trông em thật xin đẹp, Jade ạ" Tôi chào cô ấy bằng một nụ hôn thật nhẹ " Tôi có cái này cho em":
"Cái gì vậy?"
Tôi lấy một chiế chộp nhung đen và mở ra cho cô ấy. Cô ấy mở tròn mắt ngay khi nhìn thấy sợi dây chuyền ngọc.
"Nó thật đẹp và trông rất đắt tiền"
Tôi cười, đeo sợi dây chuyền vào cổ cô ấy. Trông cô ấy lại xinh đẹp thêm mấy phần.
"Nó rất hợp với màu mắt em."
"Yeah. Cảm ơn anh" Cô ấy thì thầm.
Trong bữa tiệc, Stella Valiente là vì khách đầu tiên tới, cùng với bố mẹ và anh trai của cô ấy.
"Chào Stella. Thật mừng khi được gặp lại em"
"Thư ký của anh đây rồi?" Stella hỏi đầy mỉa mai
"Anh cũng không biết nữa. Nhưng anh chắc rằng mình đã mời bà Wilson tới, chắc bà ấy đang ở đâu đó."
"Hm. Em tưởng là anh sẽ cưới em. Anh khiến em tin vào điều đó và cuối cùng thì anh lại cưới cô thư ký của mình. Em đã đợi suốt nhiều năm rồi. Đây quả là một điều nhục nhã lớn đối với em. Em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh vì chuyện này."
"Ồ, cảm ơn em Stella, nói hay lắm. Em có mang theo thuốc không? Hay là em đang đói? Dù sao thì hãy thưởng thức thức ăn và đồ uống đi nhé." Tôi quay sang phía vị khách khác, bắt tay với họ, hoàn toàn phớt lờ cô nàng Stella đang nhìn tôi chằm chằm.
Tối muộn hôm đó, Kendra Packer tới. Cô ta đi cùng với bạn trai mới của mình, một trong những người quen của tôi, Chuck Harris, cựu vô địch cúp UFC và đáng tuổi chú tôi
"Vị hôn thê của anh trông thật ngây thơ, như xử nữ vậy. Em tự hỏi liệu cô ấy có thể làm anh thỏa mãn trên giường được không đây. Kendra cười lớn.
Ả đàn bà lẳng lơ! Tại sao cô ta cứ qua lại với những người tôi quen biết vậy?
"Chắc chắn rồi, đó là lý do tôi cưới cô ấy"
Khuôn mặt cô ta lập tức biến sắc, sau đó cố gắng nặn ra một nụ cười "Chúc may mắn". Kendra quay đi và bước về phía bạn trai quả mình.
Tôi giới thiệu Jade với mọi người, gia đình tôi, bạn bè, bạn học, đồng nghiệp... Trông cô ấy rất hạnh phúc, cô ấy cười với tất cả mọi người. Tôi đã gặp cô của cô ấy, Annie, bà sơ và cả bà của cô ấy nữa.
Trước khi bữa tiệc kết thúc, tôi và Jade đã cùng khiêu vũ riêng tại sảnh lớn. Cơ thể chúng tôi cùng đung đưa theo điệu nhạc. Tôi vô cùng thích thú khi được gần gũi với cô ấy như vậy... Cảm giác cô ấy trong vòng tay mình thật tuyệt. Mắt chúng tôi nhìn nhau và hơi thở như hòa làm một. Tôi cảm thật máu mình đang sục sôi trong huyết quản.
"Em ở trong vòng tay anh và cả thể giới dường như tĩnh lặng
Bản nhạc này chỉ dành riêng cho tôi ta
Hãy tới gần hơn khi ta ở bên tau
Hãy tới gần hơn để biết mình còn sống
Cuộc sống dần trôi, giấc mơ lãng mạn sẽ kết thúc
Anh nói lời từ biệt mà chẳng bao giờ biết rằng
Gần bên em chính là đợi chờ, đợi chờ cùng với em
Và giờ đây anh sẽ mãi biết được rằng tất cả những gì anh muốn chỉ là được giữ em ở gần bên
Chúng ta đã sắp cùng nhau có được kết thúc hạnh phúc mà người ta thường nhắc tới
Gần như đã tin rằng đây không phải giả dối
Và giờ em ở bên anh và nhìn xem quãng đường mà chúng ta đã cùng đi
Rất dài và chúng ta vẫn ở bên nhau
Ôi, làm sao anh có thể đối mặt với những ngày dài đằng đẵng nếu như anh đánh mất em?"
Chúng ta đã sắp cùng nhau đạt được kết thúc hạnh phúc mà người ta thường nhắc tới
Gần như đã tin rằng đây không phải giả dối
Và giờ em ở bên anh và nhìn xem quãng đường mà chúng ta đã cùng đi
Rất dài và chúng ta vẫn ở bên nhau" (So close – Enchanted OST)
Cuối cùng âm nhạc cũng kết thúc. Tôi ôm cô ấy trong vòng tay mình – và hôn lên đôi môi ấy.
Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn chúng tôi đấy hạnh phúc. Họ vỗ tay và chúc phúc cho chúng tôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook