Nếu anh ta không gọi điện cho bạn tức là bởi trong tâm trí anh ta không có bạn. Nếu anh ta hứa hẹn đủ điều nhưng không hề thực hiện dù là những điều nhỏ nhặt thì anh ta cũng sẽ chẳng làm bất cứ điều gì. Hãy cẩn thận với những người như vậy và hãy nên biết rằng anh ta sẵn sàng khiến bạn cảm thấy thất vọng. Đừng qua lại với những người không làm theo những gì mà họ nói. Nếu anh ta không thèm bỏ ra chút công sức để giúp bạn cảm thấy thoải mái hơn, để làm dịu boesdt đi những cuộc cãi vã vậy thì anh ta hoàn toàn chẳng quan tâm tới cảm xúc cũng như nhu cầu của bạn. "Anh bận" chính là cách nói khác của việc "Anh là thằng khốn". Và "thằng khốn" chính là từ để chỉ kẻ mà bạn đang hẹn hò đó. Bạn xứng đáng được người ta quan tâm nhiều hơn một cuộc điện thoại.

Grag Behrendt

JADE

"Jade, thật ngạc nhiên" Walter Graham, hàng xóm của chúng tôi, người yêu của Jason chào tôi ngay khi tôi bước vào một tiệm làm đẹp nổi tiếng tại Manhattan, nơi anh ấy làm việc. Anh ấy là một chuyên viên trang điểm ở đó. "Tại sao em lại tới đấy?"

"Em cần anh giúp, Walter"

"À! Em cần cắt tóc sao? Hay em muốn nhuộm tóc đen? Không-không-không anh không đồng ý đâu. Mái tóc của em rất đẹp."

"Không. Em cần tân trang lại một chút"

"Ý em là gì?" Anh nhướn lông mày đầy vẻ ngạc nhiên

Tôi chỉ tay từ đầu tới chân mình.

"Ý em là... ÔI CHÚA ƠI. Thần thánh, thiên địa ơi! Em chắc chứ?" Mắt anh ấy sáng lên đầy phấn khích, tay che mồm lại vì quá ngạc nhiên

Tôi cười với anh ấy. "Em nghĩ là đã đến lúc em phải cho người ta thấy con người thật của mình rồi."

Cuối cùng tôi cũng đã quyết định sẽ thoát khỏi những ám ảnh trong quá khứ và hướng tới tương lai. Tôi không muốn phải sống trong sợ hãi nữa, sẽ chẳng đi tới đâu cả. Tôi cần phải mạnh mẽ để đối mặt với những gì đã xảy ra và rút kinh nghiệm từ đó. Tôi không thể thay đổi những điều kinh khủng đã từng xảy ra trong quá khứ nhưng tôi có thể cố gắng để tương lai trở nên tươi đẹp hơn.

Bên cạnh đó thì nếu tôi kết hôn với Eros thì cuối cùng anh ấy cũng sẽ phát hiện ra rằng tôi đang đội tóc giả và cố gắng che giấu diện mạo của mình. Ắt hẳn anh ấy sẽ hỏi rất nhiều về điều đó. Tại sao...tại sao...tại sao...

Vì vậy tốt hơn hết là tôi nên để anh ấy thấy con người thật sự của mình từ bây giờ, trước lễ cưới còn hơn là sau đó. Có lẽ anh ấy sẽ cảm thấy như bị lừa dối thậm chí là nổi giận với tôi.

Đến khi tôi hoàn toàn là chính tôi, anh ấy sẽ tự quyết định xem có nên kết hôn với tôi nữa hay không

Ngày khi anh ấy đưa ra đề nghị về thỏa thuận đó, tôi đã chẳng còn lựa chọn nào khác. Tôi buộc phải chấp nhận nó.

Trong tình cảnh của tôi hiện giờ thì từ chối lời đề nghị đó sẽ là một việc hết sức ngu ngốc. Một năm nhận được tiền chu cấp hàng tháng cộng thêm 5 triệu đô khi kết thúc hợp đồng. Và còn gì nữa nhỉ? Tôi có thể tiếp tục nhận được tiền trợ cấp hàng tháng cho tới khi tôi kết hôn với một người khác.

Hãy cứ gọi tôi là kẻ hám lợi, ích kỷ, đào mỏ hay gì cũng được, tôi chẳng quan tâm. Tôi cần phải nuôi gia đình mình. Tim của mẹ tôi không được khỏe, bà ấy cần được điều trị và uống thuốc mỗi ngày. Thêm vào đó thì Sapphire sẽ sớm vào đại học và tôi cần tiền để chu cấp cho con bé chuyện học hành. Tôi muốn còn bé được trải nghiệm những điều tôi đã không thể thực hiện được – đi học đại học, theo đuổi ước mơ của con bé, trở thành một bác sỹ. Con bé rất thông minh, nó xứng đáng được hoàn thành ước mơ của mình.

Dĩ nhiên, tôi cũng mong muốn một cuộc sống thoải mái hơn. Đôi khi tôi cảm thấy rất mệt bỏi bởi những lo toan, vất vả, khó khăn mà tôi phải gánh kể từ khi cha tôi qua đời cách đây bốn năm. Nó thật sự chẳng dễ dàn chút nào, lo lắng để kiếm ăn mỗi này, để trang trải phí sinh hoạt, tiền thuốc men,...

"Ồ... Anh rất thích. Anh sẽ biến em trở thành một người vô cùng, vô cùng xinh đẹp, anh phấn khích quá" Walter nói.

"Cảm ơn anh" Tôi cười sau đó ngồi xuống một chiếc ghế.

"Em sẽ đi hẹn hò tối nay sao?"

"Yeah." Tôi đáp. Tôi cảm thấy hơi ngượng khi nói với Walter rằng tôi đang hẹn hò. Anh ất biết rằng tôi không hề qua lại hay có hứng thú với đàn ông. Anh ấy biết tôi che giấu diện mạo của bản thân là có lý do nào đó nhưng không bao giờ hỏi tôi về chuyện đó.

"Wow! Chăc hẳn em phải thích anh ta lắm. Anh chàng may mắn đó là ai vậy?"

"Umm. Sếp của em"

"Sếp của em? Ngài Eros Petrakis vĩ đại đó ư?" Sau đó anh ấy bật cười "Anh biết mà! Anh ta có để ý đến em. Đó là phong cách của anh ta, em biết đấy, đón em đi làm mỗi sáng, mang cho em bánh kếp và cánh gà chiên – Awweeee Anh biết là anh ta thích em mà."

"Không... không phải như những gì anh nghĩ đâu." Tôi đỏ hết cả mặt, nhưng vẫn cô gắng để cười với anh ấy. Tốt hơn hết là nên giữ im lặng về tình trạng quan hệ hiện tại của tôi và Eros.

"Giờ thì hãy mang đến cho anh ta một bất ngờ lớn khi nhìn thấy vẻ đẹp thật sự của em. Anh muốn anh ta phải há hốc mồm, trợn tròn mắt lên mới được. Tôi nay mấy giờ em sẽ gặp anh ta?"

"7 giờ"

"Hmmm." Walter nhìn đồng hồ trên tường. "Được rồi, vậy em đã có váy và giày cao gót chưa?

"Er... chưa, nhưng em có cầm thẻ tín dụng của anh ấy."

"Whoah! Bạn trai tương lai của em tuyệt thật đấy. Đi nào, chúng ta hãy đi mua sắm trước. Hôm nay anh sẽ là bà tiên đỡ đầu còn em sẽ là nàng Lọ Lem xinh đẹp."

Sau gần 2 tiếng đồng hồ, cuối cùng tôi cũng mua xong những thứ cần thiết. Tôi mua một chiếc váy ren đen bó sát nhằm tôn lên ba vòng cơ thể. Nhìn phía trước thì trông nó khá kín đáo với ống tay dài trong suốt, dài tới ngang đùi nhưng phía sau chiếc váy lại hết sức gợi cảm với phần lưng trần. Tôi cũng mua một đôi cao gót màu bạc đầy quyến rũ để mặc cùng chiếc váy.

Sau đó chúng tôi cùng quay lại tiện làm đẹp để bắt đầu trang điểm.

Điều đầu tiên Walter làm đó là nhờ mấy cô chuyên viên trang điểm đó là tẩy lông toàn thân cho tôi.

"Hmmm... Em không nên tiếp tục dùng loại chì trang tô mày đó nữa. Nó khiến lông mày em chuyển sang màu tối rồi đấy." Chuyên viên trang điểm nói.

"Yeah, em đã sử dụng nó trong suốt gần 4 năm rồi."

"Đừng lo lắng. Walter sẽ giúp em. Anh ấy sẽ chỉ cho em cách trang điểm thích hợp." Cô ấy nói sau đó hướng dẫn trợ lý massage toàn thân cho tôi.

Sau khi massage xong, tôi được chuyển sang làm móng tay móng chân.

Walter bắt đầu làm tóc và trang điểm cho tôi. Anh ấy gội đầu và sấy cho tới khi tóc tôi trở nên thật óng mượt sau đó dùng máy uốn tóc cho tôi. Anh ấy trang điểm cho tôi khá nhẹ nhàng và thanh lịch – nhằm làm nổi bật mái tóc màu hoe của tôi.

Lúc tôi về tới nhà đã là 6 giờ tối. Mẹ và Sapphire vẫn chưa về. Mẹ tôi tham gia một khóa học Kinh Thánh còn Sapphire thì vaaxn còn ở trường.

Tôi đi thẳng vào phòng mình và bắt đầu thay đồ. Mặc váy xong, tôi đi giày cao gót vào và lấy trong hộp đôi lenses và đeo vào mắt.

Tôi quan sát mình trong gương. Trông tôi hoàn toàn khác xa với Jade thường ngày với cặp kính giày cộp và trang phục lỗi thời. Hẳn sẽ rất khó cho ai đó để nhận ra tôi với mái tóc hoe dài tới tận eo cùng những đường cong cơ thể đầy nóng bỏng.

Đây mới thật sự là tôi.

7 giờ kém 15, tôi đã chuẩn bị xong xuôi. Tôi vẫn ở trong phòng mình, cảm thấy vô cùng lo lắng. Tay chân tôi run lên không ngừng. Tôi không biết liệu chuyện gì sẽ xảy ra tối nay.

EROS

Tôi nhìn đồng hồ, đúng 7 giờ. Tôi bước ra khổi chiếc Bugatti Veyron, chỉnh sửa lại trang phục sau đó bước lên cầu thang tiến về phía cửa chính căn hộ nhà Collins.

Jade rất kiên quyết với thỏa thuận của cô ấy trong cuộc kết hôn của chúng tôi. Cô ấy sẵn sàng kết hôn với tôi những nhất định không ngủ chung giường. Cô ấy nói rằng tại sao chúng tôi lại phải làm như vậy khi mà những người Đức đó đâu thể biết được những chuyện đó. Cô ấy thậm chí còn gợi ý tôi nên kiếm một cô hầu gái, để thỏa mãn nhu cầu của mình.

Tôi vô cùng thất vọng. Cô ấy thậm chí còn không quan tâm. Nghi ngờ của tôi là đúng. cô ấy không có hứng thú với tôi. Cô ấy chỉ xem tôi như ông chủ, không hơn không kém.

Đúng vậy, tôi hơi do dự và thật sự muốn đàm phán với cô ấy về chuyện ngủ chung. Nhưng tôi biết điều đó chỉ khiến tôi trông ngu ngốc hơn và tôi cũng sẽ không thể thắng tổi cô ấy. Cô ấy là một người hết sức cứng đầu và dễ nổi nóng. Tôi tự hỏi tại sao khi mà cô ấy thậm chí không phải một cô nàng tóc đỏ.

Tôi nhấn chuông cửa, sau đó đợi. Tôi chỉnh sửa lại áo khoác và cà-vạt một lẩn nữa. Tôi cảm thấy hết sực lo lắng. Tôi chạm nhẹ vào chiếc hộp nhỏ trong túi áo, chắc chắn rằng nó vẫn còn ở đó.

Hai phút sau, vẫn chưa có ai ra mở cửa. Sao cô ấy lâu thế? Mọi người đâu hết rồi?

Tôi nhấn chuông cửa một lần nữa và đột nhiên cánh cửa mở ra.

Cằm tôi gần như rớt xuống còn mắt thì muốn nhảy ra ngoài đến nơi khi tôi nhìn thấy người phụ nữ trước mặt.

Ginger.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương