Cô nói như vậy khiến cho Trần Kiến Hoa ở trên giường lập tức trừng mắt nhìn cô, Ngô Mai ngược lại còn cười một tiếng: “Anh mỗi lần đều dùng mình để trừng phạt người khác, đến cuối cùng người bị thương lại chính là mình.

”Sau đó cô liền ngồi bên giường nói: “Những người trong nhà này cũng không đáng giá để anh dây dưa với bọn họ, bây giờ danh ngạch đại học công nông binh đã bị người đại phòng cầm rồi, nhà chúng ta đã không có hộ khẩu lương thực hàng hóa, ngay cả làm công nhân cũng khó khăn, nghề nông hoàn toàn không nhìn thấy đường ra, anh còn trẻ không nên bị mai một như vậy.

Sau này trong cuộc đời anh, người đại phòng chẳng qua chỉ giống như một con kiến nhỏ, có lẽ qua thêm mười năm nữa anh đều không nhớ bọn họ là ai, còn không bằng mình kinh doanh thật tốt, anh nói xem?”Trần Kiến Hoa giương mắt, tròng mắt đen như mực nhìn chằm chằm cô, giống như một dòng suối trong veo, Ngô Mai nghĩ cuối cùng mình vẫn chỉ là tục nhân, cũng đúng, nếu mình thật sự là một người không bị công danh lợi lộc quấy nhiễu thì ăn trấu cũng không có việc gì, nhưng mà bây giờ cô đã gả đến nhà Trần Kiến Hoa rồi, còn bảy tám năm nữa mới có thể khôi phục thi đại học, cơ thể nguyên chủ này của cô ngay cả tiểu học cũng chưa học qua, mặc dù muốn dựa vào cửa học tập tìm đường ra thì cũng không phải là chuyện bây giờ.


Qua thêm bảy tám năm nữa, nếu như Trần Kiến Hoa vẫn giống như bây giờ thì thời gian sẽ làm hao mòn ý chí của anh, ở trong cái làng này, bác cả Trần là lý tưởng, bao nhiêu hương thân đều tin tưởng ông ta, cuộc sống sau này của bọn họ đương nhiên sẽ càng thêm gian nan.

Anh đến gần, chậm rãi cắn vành tai của cô: “Tôi đồng ý với em.

”Trong lúc ý loạn tình mê này, Ngô Mai cảm thấy thật ra con người Trần Kiến Hoa này chỉ cần vuốt lông thì thật ra cũng rất dễ nói chuyện.


Có hai đóa hoa nở, mỗi nhánh một bông.

Đại phòng có thể nói là mất cả chì lẫn chài, năm nay đại phòng đều không mời khách, con trai đã ngồi tù rồi sao còn có tâm tình đón nhóm con dâu tới chơi nữa.

Bác cả Trần gõ gõ điếu thuốc: “Nhà họ Lôi kia không gả con gái thì không gả đi, nếu không phải tại nó thì Kiến Nam cũng sẽ không bí quá hóa liều.

”“Cha, cha không thể kêu chú hai sắp xếp cho con một chức vị được hay sao? Không phải nói ông ấy bây giờ đã lên tư lệnh sao, chút yêu cầu nhỏ đó cũng không làm được luôn à?”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương