Cô lớn vậy rồi ngay cả một bộ nội y cũng không có.

“Có ai mà không phải mới ba năm, cũ ba năm, khâu khâu vá vá lại ba năm.

Con còn không biết đổi chút phiếu cho phù hợp, tốt xấu gì cũng cầm trong tay mình.

” Triệu Tiểu Nga không có mặt mũi trực tiếp đòi tiền.


Ngô Mai lắc đầu: “Vậy thì không được, con vẫn cần thể diện, mẹ nhìn nhà chú hai cách vách không phải còn đặt mua của hồi môn cho Ngô Mạt Lỵ à, còn lấy gỗ lâu năm để làm ngăn tủ, không giống con, căn bản không có gì cả.

Được rồi, mẹ cũng không giúp gì được cho con, con tự giúp mình cũng không được à?”Nếu là trước kia Triệu Tiểu Nga sẽ đánh cô vài cái, hoặc là khóc lóc kể lể về công ơn dưỡng dục, nhưng bây giờ bà không dám đánh nữa, không nói đến việc con gái mình có sức lực vô cùng lớn mà bây giờ đã hoàn toàn không chịu khống chế, không phải là người bà có thể quản.

Loại cảm giác này khiến cho Triệu Tiểu Nga rất bất an, vì vậy bà bèn lén tìm chồng mình Ngô Thắng nói chuyện một hồi: “Ông có cảm thấy Mai Tử hoàn toàn khác với trước kia hay không? Trước kia dù cho thế nào nó cũng vẫn nhớ chúng ta là người một nhà của nó, mà bây giờ giống như căn bản không đặt chúng ta ở trong lòng, ngay cả em trai nó mà nó cũng không quan tâm chút nào.

”Ngô Thắng có chút chột dạ, dù sao cũng là do hắn đánh Ngô Mai thành như vậy.

Vì vậy hắn dời đề tài sang chỗ khác: “Bà nói nhiều vậy làm gì? Bà nghĩ lại đi, Trần Kiến Hoa là thứ gì tốt, thủ đoạn gian dối, nghe nói thằng đó còn lén đánh bạc, lỡ đâu Trần Kiến Hoa thật sự có chuyện gì rồi nó đi tìm chúng ta giúp đỡ thì sao? Vậy thì chúng ta giúp hay là không giúp đây? Vì vậy bây giờ nó lạnh nhạt với chúng ta thì vẫn tốt cho chúng ta rồi.


”Triệu Tiểu Nga suy nghĩ cảm thấy như vậy cũng đúng, bà nhíu mày: “Đứa nhỏ này không biết sinh như thế nào, rõ ràng tôi lớn lên gầy, ông cũng cao chứ không xấu, kỳ lạ là đứa nhỏ này lúc ấy quá béo mà da còn đen vàng, cũng không đẹp bằng Mạt Lỵ, không thì người đi theo cô nó cũng chính là nó rồi.

”Rút thăm cái gì, song cũng chỉ là làm xiếc lừa người bên ngoài thôi, chuyện này Triệu Tiểu Nga cũng biết, nhưng suy cho cùng cũng là do con gái nhà mình lớn lên trông khó coi.

Mà Ngô Ái Hồng kia trời sinh đã đẹp lại biết làm việc nên mới nhanh chóng leo cao, ngã một cái lại có thể lập tức tìm được nhà tiếp theo.

Ngô Thắng cũng cảm thấy đen đủi: “Được rồi, đừng nói nữa, tháng sau nó đã phải gả chồng, trong lòng bà hiểu rõ là được.

”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương