Mấy ngày nay cô làm việc ở bên ngoài, có đôi khi cô ở cùng một chỗ nói chuyện phiếm với mấy thím khác, người ta có nhà mẹ đẻ ở thôn Tiểu Kiều, người ta nói với cô rằng Trần Kiến Hoa quả thật thanh danh không tốt, nhưng nhà họ trần cũng không tính là nghèo, bởi vì cha của Trần Kiến Hoa là liệt sĩ, trong nhà lại chỉ có hai người nên dư dả cũng nhiều.Ngô Mai nghe xong chỉ nói: “Mẹ nuôi con mười tám năm, từ từ con cũng sẽ trả lại cho mẹ, nói vậy con cũng không có của hồi môn gì, mai sau con đến nhà người khác mẹ cũng đừng cất giữ tiền của con nữa.”Triệu Tiểu Nga cầu xin: “Mai Tử, con cũng đừng không biết tốt xấu, con nhìn xem con lớn lên tốt như vậy, em trai con gầy như ghế thì đủ biết trước nay mẹ đều không có đối xử tệ với con.

Khi con còn nhỏ thường xuyên cảm lạnh cũng là mẹ mỗi ngày ôm con ngủ.


Khi còn nhỏ em trai con rất thương con, rất yêu quý con, ngày thường ăn quả mận đều phải để lại một nửa cho con ăn, có cái gì ngon cái gì lạ, có cái nào mà không cho con đâu chứ.

Mẹ chỉ có hai người con, tuy rằng nói mẹ thiên vị em trai con nhưng con cũng phải vì mẹ mà suy nghĩ, với cơ thể của em trai con, mẹ có thể không thiên vị hay sao?”Dáng vẻ này của bà ta bình thường dùng rất được, nhưng Ngô Mai gần như chỉ khựng lại một chút rồi tiếp tục nói tiếp: “Mẹ, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, khi còn nhỏ Ngô Đồng đối xử rất tốt với con là bởi vì lúc ấy nó sợ con lén đánh nó, vì vậy kêu nó mới tốt với con.


Chờ lúc con thật sự bị mẹ đánh rồi thì nó có lần nào đứng ra giúp đỡ con không? Lúc thật sự ăn thịt, mẹ toàn là để nó ăn xong hết rồi mới thỉnh thoảng để lại một lát thịt có lông heo dài cho con, đó đều là do nó không cần.

Đừng nghĩ ai cũng ngu ngốc hết, mẹ sinh con ra đó là sự thật, nhưng năm con sáu tuổi đã giặt đồ nấu cơm cho em trai, mười mấy năm nay con cũng trả lại cho mẹ đủ rồi, mấy đồng tiền đó mẹ lấy rồi thì giữ luôn đi, nhưng mà sau này sẽ không có nữa đâu.”Nhân lúc còn sớm mà nói rõ ràng mọi chuyện để tránh sau này mọi người còn mang tâm thế trông cậy vào đối phương, trong sách của Ngô Mạt Lỵ, cô là một người tốt nhưng lại nhảy nhót không lâu thì chết, cô vừa chết lại biến thành người vợ kế có tấm gương tốt của Trần Kiến Hoa..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương