*** 

"Anh ấy còn đang bận sao?" Lấy được câu trả lời, Tâm Oanh nhụt chí cúp điện thoại, ném mình lên giường. 

Từ sáng đến giờ, đây đã là lần thứ mười ba cô gọi điện thoại đến công ty. 

Cuộc gọi đầu tiên, cô gọi đến đường dây nóng của Mặc Thiếu Kỳ nhưng không ai nhận. Kế tiếp, cô gọi tới công ty, thư ký nói anh đang bận, sợ rằng không cách nào nhận điện thoại. 

"Bận. . . . . . Là bởi vì anh hai giận mình, cho nên mới không nhận!" 

Từ trước đến giờ, mặc kệ cô gây ra chuyện gì khiến anh hai tức giận, anh hai cũng chưa từng tức giận đến như vậy, tức đến mức điện thoại của cô cũng không nhận. 

"Thật khổ sở. . . . . ." Tâm của cô giống như bị người ta đánh cắp, không còn một chút động lực. 

"Đúng rồi." Tâm Oanh dường như nhớ tới chuyện gì, nhảy xuống giường, mở tủ treo quần áo. 

"Mình đến công ty gặp anh hai là được rồi." Như vậy anh ấy cũng sẽ không thể không gặp mình. 

Sau khi quyết định, cô gạt đi lo lắng lúc trước, vui mừng nghêu ngao ca hát . 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương