CÔ DÂU CHÁN NẢN GẶP TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC
-
Chương 171: Vị hôn phu tóc vàng của hứa san san
Vậy thì phải xem rốt cuộc anh yêu vợ anh nhiều như thế nào?" Hứa San San vừa nói vừa hạ tay phải xuống, nhìn chiếc nhẫn ở ngón áp út, khoé miệng nở nụ cười sâu xa."
Tuyệt đối nhiều hơn em tưởng." Hạ Dụng cười nhẹ buông tay ra, vì mì đến rồi, hơn nữa còn giống hệt như mười năm trước, mang một suất lên trước.Hạ Dụng cười nhẹ lấy đũa, gắp tôm phía trên lên, đưa lên miệng San San."
Tôi không thích ăn tôm, anh tự ăn đi." Hứa San San đẩy con tôm ở gần miệng ra, không sai, cô ấy vẫn thích ăn tôm nhưng lúc này cô ấy không thể ăn.
Lúc Hạ Dụng lại gắp tiếp con tôm, thực ra đã nghĩ ra, nhưng anh ấy vẫn muốn thử, kết quả mặc dù có đôi chút thất vọng, nhưng lại cho anh sự mong đợi, ít nhất cô ấy không mắng anh ấy, cũng không bảo anh ấy cút đi, đó là một điều tốt.
Không lâu sau đó, bát mì của San San cũng được mang lên, cũng không biết là cô ấy cố ý hay là cũng nhớ lại trước đây, lại gắp xương sườn trong bát đặt vào bát Hạ DụngHạ Dụng sững sờ, Hứa San San cũng vậy, đũa gắp lên miếng xương thứ hai, thì cứ thế dừng lại ở giữa không trung.
Hứa San San hơi xấu hổ, cô ấy vờ như không có chuyện gì, đặt miếng xương sườn thứ hai vào bát Hạ Dụng, tiếp tục che đậy nói: "Tôi không thích ăn thịt, hi vọng anh không để bụng.""Anh tất nhiên không để bụng rồi, nào, miếng gà này em ăn đi."
Hạ Dụng rất không để bụng, anh ấy tưởng chừng vui chết rồi đây, hào phóng đẩy bát đến trước mặt San San, gắp miếng thịt gà vào trong bát Hứa San San.San San không hề nói gì, chỉ đẩy bát Hạ Dụng ra, cúi đầu ăn mì trong bát mình.
Cái không khí ngại ngùng ấy không kéo dài được bao lâu, vì Hạ Dụng nói chuyện."Cảm ơn em đã sinh cho anh một đứa con trai tài giỏi như vậy."
Hạ Dụng gắp miếng xương sườn, vốn định gắp vào bát San San, nhưng anh ấy biết bây giờ đã không còn giống mười năm về trước, cho nên gắp lại vào bát mình."
Đó là do gen anh tốt, có điều nếu anh muốn đem tiểu Diệp về Trung Quốc, e rằng không dễ thế đâu, cho dù nó không có ý kiến thì còn người nhà anh, vợ anh có thể chấp nhận không? Tôi sẽ không để con trai tôi bị người khác khinh thường."
San San nghiêm túc nói.Thời gian mười năm trước sống cùng Hạ Dụng mặc dù không dài, nhưng cô ấy đã quá hiểu người nhà Hạ Dụng rồi.Đối với người tự cao tự đại như nhà họ Hạ ra, thì chắc chắn không thể chấp nhận tiểu Diệp, huống hồ con trai mình, mình hiểu rõ.
Nếu như con trai thật sự trở về nhà họ Hạ, e rằng nhà họ Hạ sẽ long trời lở đất, đó không phải là điều mà cô ấy mong muốn, hơn nữa cô ấy cũng không muốn giao con mình cho những người ích kỉ bỉ ổi đó."
Anh chưa kết hôn, từ lúc mất em mười năm trước, anh hoàn toàn chưa từng nghĩ qua việc tái hôn." Hạ Dụng chọc đũa một cách vô thức, nhớ lại cuộc sống như một cái xác không hồn của trong mười năm vừa rồi, mới biết lúc này hạnh phúc nhường nào."
Anh đã 30 tuổi rồi, mà còn chưa kết hôn? Lẽ nào người nhà anh không giục anh?" Hứa San San hơi bất ngờ, mì trên đũa trượt về bát, từ sau khi nhìn thấy Hạ Dụng, lí do muốn tháo chạy đầu tiên của cô chính là lo lắng Hạ Dụng đã có gia đình, nhưng bây giờ lí do trốn tránh thứ hai không có rồi."
Phải cảm ơn con trai em, vì nó, anh cuối cùng có thể rũ bỏ lồng giam giữ anh 3 năm đó, từ ngày hôm nay, mẹ con em ở đâu thì nhà anh ở đó."
Hạ Dụng nói một cách đầy tình cảm."Vậy sao? Cho dù con tôi đồng ý, tôi đồng ý, chỉ e anh ấy cũng sẽ không đồng ý."
Hứa San San cười, tay chỉ về người đàn ông tóc vàng đang đi đến ở đằng kia."San San, xem ra anh đến muộn rồi."
Người đàn ông tóc vàng cười với Hứa San San rồi quay sang giơ tay ra nói với Hạ Dụng: "Chào anh, tôi tên là Hứa Kiếm Phong.""Hứa Kiếm Phong?" Hạ Dụng nhìn cậu ta, nhìn Hứa San San một cách nghi ngờ, là anh ấy nghe nhầm hay căn bản là 2 người?"Anh ấy thích tiếng Trung, nên tự đặt cho mình một cái tên tiếng trung, Tony, đây là Hạ Dụng."
Hứa San San giới thiệu hai người cho nhau."Hạ Dụng, Hạ Diệp, anh ấy là bố của Hạ Diệp, vậy chính là..." Nhìn miệng Hứa Kiếm Phong mở to, Hạ Dụng không thoải mái, cậu ta đang cười nhạo sao? Hay là ngạc nhiên? Cũng có thể là cảm thấy anh ấy không nên xuất hiện?Có điều từ biểu cảm khoa trương đó của anh ta, Hạ Dụng lại tìm thấy một bằng chứng cho việc Hứa San San yêu mình, đó là họ của con trai, cô ấy để họ của con trai là Hạ, điểm này đã quá đủ để chứng minh rồi.
Nhưng đúng lúc này, người đàn ông họ Hứa này có ý gì? Là đang biểu thị công khai mối quan hệ của họ sao?"Vâng, có điều bọn em đã không còn quan hệ gì rồi, anh ấy chỉ tiện đường ghé thăm Kevin thôi, Tony à, anh đừng hiểu nhầm."
Hứa San San vừa nói liền đứng dậy, vô cùng thân mật kéo cánh tay của tên tóc vàng đó, nhìn trông như là đang cố gắng hết sức lấy lòng cậu ta vậy.Điều này khiến Hạ Dụng rất không thoải mái, đặc biệt là hai tay của Hứa San San, anh ấy hận là không thể chạy tới trước kéo tay họ ra."
Không sao, anh không hiểu nhầm đâu, cho dù không sống cùng nhau nữa thì cũng có thể làm bạn mà, anh Hạ à, anh nói xem có phải không?" Tên tóc vàng đó vừa nói vừa ấn Hứa San San ngồi xuống, hơn nữa hắn cầm đũa đang đặt trên bát Hứa San San lên, lại còn ăn mì, còn nữa cậu ta còn gắp lòng đỏ trứng trong bát San San."
Tony, bố có gọi điện bảo anh tối nay về nhà ăn cơm không?" Hứa San San nói chuyện với tên tóc vàng độ một cách thân thiết quá mức, sau khi giới thiệu xong, dường như quên mất luôn sự tồn tại của Hạ Dụng.Hạ Dụng hiểu là cô ấy đang cố ý, nhưng không thể không tức giận."
Đương nhiên rồi, San San à, anh Hạ sống ở đâu, mấy ngày này em có cần đi cùng anh ấy không?" Tên tóc vàng đặt đũa xuống nhìn Hạ Dụng, còn San San lại nhận lấy đũa, bắt đầu...
Hạ Dụng trừng to mắt, San San lại dám đút mì cho tên tóc vàng, ngày trước... ngày trước lúc anh bảo cô ấy đút cho cô nói ngại lắm, nói nào là bị người khác thấy thì xấu hổ, nhưng.... nhưng bây giờ cô ấy lại đút cho tên nước ngoài."
Tách" đôi đũa trong tay Hạ Dụng bị anh bẻ gãy, âm thanh ấy cũng doạ Hứa San San run tay, tên tóc vàng đến mì trong miệng cũng rơi xuống."San San, anh ấy..." Sau khi bị Hứa San San véo nhẹ một cái, cuối cùng tên tóc vàng cũng tỉnh lại."Xin lỗi, đôi đũa này chất lượng kém quá."
Hạ Dụng sắc thái tự nhiên gọi phục vụ, đổi một đôi đũa mới."Anh Hạ học võ Trung Quốc à?" Mắt của tên tóc vàng sáng lên.Nhìn đôi mắt của tên tóc vàng đang sáng lên, trong đầu Hạ Dụng đột nhiên nảy sinh một kế hoạch, thế là gật đầu nói: "Học mấy năm rồi.""Thật sao, anh Hạ này, vậy tôi có thể nhận...""Tony, không còn sớm nữa, chúng ta nhanh chóng đến nhà bố thôi." Tên tóc vàng muốn nói gì đấy nhưng lại bị Hứa San San ngắt lời."
San San, không gấp, vẫn còn sớm mà, chúng ta...""Hạ Dụng, chúng tôi có việc phải đi trước đây, cảm ơn anh hôm nay giúp tôi xách đồ." Hứa San San kéo tên tóc vàng dậy, nhét mấy cái quai túi đồ vào tay cậu ta, rồi kéo tay anh ta đi ra ngoài.
Hạ Dụng không hề nói gì, anh tin anh nhất định sẽ chiếm lại trái tim San San.Mười năm trước có quá nhiều điều bất đắc dĩ, nhưng hôm nay sau mười năm, họ đều là người lớn cả rồi, sẽ không có gì có thể ngăn cản anh ấy và San San ở bên nhau.Có lúc anh thật sự hận sự phong độ của bản thân, nhưng không sao, anh ấy sẽ làm rõ mối quan hệ của San San và tên tóc vàng.
Hạ Dụng lòng rối bời trở về khách sạn, vợ chồng Lăng Duy Khiết vẫn chưa về, điều này khiến anh ấy càng ủ rũ hơn, lúc ở một mình, thì càng dễ nghĩ bậy nghĩ bạ hơn, thế nhưng chuyện này ngoài Khanh Khanh, tên tóc vàng ra, chỉ có con trai biết.Nghĩ đi nghĩ lại vẫn quyết định tìm con trai để hỏi là nhanh nhất.
Lần này Hạ Dụng lòng sắt đá, cho dù như thế nào cũng phải gọi con trai đến đây, cho nên điện thoại vừa có người bắt máy, anh liền mắng: "Tên nhóc này, có phải con mong bố con bị mẹ con đá không hả, con mau chóng đến đây cho bố, nếu không thì cho dù lật tung cả New York lên bố cũng phải trói con về."
Hạ Dụng không ngờ con trai thật sự rất thông minh, không những không sợ mà ngược lại còn cười nhạo anh nói: "Bố à, nhìn bố dường như đang rất nóng ruột, nhưng tìm con cũng vô dụng, con là đàn ông, hay là bố đi tìm mấy cô gái xem, con không nói với mẹ đâu.""Thằng nhóc này, con lập tức qua đây cho bố, mẹ con đã đi rồi, bố cũng sẽ không ăn con đâu." Đó là lần đầu tiên Hạ Dụng tức giận như vậy.Hạ Diệp ở đầu dây bên kia ngây ra một lúc, rồi dường như đang ngáp ngủ nói: "Thôi được rồi, được rồi, có điều bố à, con đói rồi, tối nay bố phải mời con đi ăn đấy.""Biết rồi, nhãi con, mau qua đây, thật là không biết có phải kiếp trước bố nợ con không."
Hạ Dụng chửi bới rồi tắt máy, không còn cách nào, con trai và San San là khắc tinh của anh, đối với mẹ con họ, anh vừa yêu vừa giận, đặc biệt là với San San.
Một tiếng sau, Hạ Diệp cuối cùng đã đến khách sạn, Hạ Dụng vừa nhìn thấy con trai liền lôi nó vào phòng."Bố à, hành hạ trẻ em là phạm tội đấy, bố bình tĩnh chút."
Hạ Diệp vừa gặp đã cười ha ha nhìn khuôn mặt xanh mét của Hạ Dụng."Thằng nhóc này, bố hỏi con, ta có phải là bố con không." Hạ Dụng tức giận lườm con trai nói."Chắc là phải, vì chúng ta giống nhau như vậy, có điều nếu bố muốn giám định ADN, con cũng không có ý kiến."
Hạ Diệp vẫn cười hi hi ha ha nói."Lần trước là ai nói với bố mẹ đi hưởng tuần trăng mật?" Hạ Dụng thật sự muốn véo khuôn mặt trắng trẻo ấy."
Ha ha, cái này à....bố à, cái này là tình huống bắt buộc, bố nghĩ xem, nếu con không nói vậy, bố có nóng ruột đến vậy để đến New York không?"Bị con trai trách móc, Hạ Dụng chỉ lườm, rồi lại hỏi: "Vậy bố hỏi con, mẹ con rốt cuộc đã kết hôn chưa?"
Thực ra câu hỏi này Hạ Dụng vì kiểm tra con trai, từ độ thật giả trong câu này có thể phán đoán những câu mà con trai nói sau đó có bao nhiêu phần trăm là giả."Hình như là chưa, có điều không biết có lén lút kết hôn không, đứa con trai này của bố rất dân chủ, sẽ không can thiệp vào việc của mẹ.”
Vốn định thăm dò con trai, không ngờ độ thằng bé lại rất tỉnh táo, Hạ Dụng không những không có được đáp án mà ngược lại thêm phần lo lắng."Vậy con có quen một tên tóc vàng tên là Tony không.""Chú Tony..."
Hạ Dạ đang nói đột nhiên bịt miệng."Cái gì?" Hạ Dụng sững sờ, gặng hỏi."Con nói chú Tony... chính là bạn trai của mẹ." Hạ Diệp nhìn biểu cảm của bố, dường như đoán được, nên mới giải thích. Thằng bé biết mẹ thường xuyên lấy chú Tony làm bia đỡ đạn, nếu cậu đoán không sai, lần này chú ấy lại bị mẹ gấp gáp gọi đến, chắc là gặp rồi, nếu đã như vậy, cậu đương nhiên sẽ không hạ màn của mẹ rồi."
Có đúng là bạn trai, chồng sắp cưới của mẹ không?" Cho dù tận tai nghe thấy, Hạ Dụng vẫn không tin lắm."Nếu mẹ đã nói như vậy thì chắc là phải ạ, có điều mẹ với chú ấy thực sự rất thân, từ lúc con nhớ chuyện được đến nay, họ đã sống cùng nhau rồi." Hạ Diệp nhìn bố, vừa nghĩ vừa nói.
Tuyệt đối nhiều hơn em tưởng." Hạ Dụng cười nhẹ buông tay ra, vì mì đến rồi, hơn nữa còn giống hệt như mười năm trước, mang một suất lên trước.Hạ Dụng cười nhẹ lấy đũa, gắp tôm phía trên lên, đưa lên miệng San San."
Tôi không thích ăn tôm, anh tự ăn đi." Hứa San San đẩy con tôm ở gần miệng ra, không sai, cô ấy vẫn thích ăn tôm nhưng lúc này cô ấy không thể ăn.
Lúc Hạ Dụng lại gắp tiếp con tôm, thực ra đã nghĩ ra, nhưng anh ấy vẫn muốn thử, kết quả mặc dù có đôi chút thất vọng, nhưng lại cho anh sự mong đợi, ít nhất cô ấy không mắng anh ấy, cũng không bảo anh ấy cút đi, đó là một điều tốt.
Không lâu sau đó, bát mì của San San cũng được mang lên, cũng không biết là cô ấy cố ý hay là cũng nhớ lại trước đây, lại gắp xương sườn trong bát đặt vào bát Hạ DụngHạ Dụng sững sờ, Hứa San San cũng vậy, đũa gắp lên miếng xương thứ hai, thì cứ thế dừng lại ở giữa không trung.
Hứa San San hơi xấu hổ, cô ấy vờ như không có chuyện gì, đặt miếng xương sườn thứ hai vào bát Hạ Dụng, tiếp tục che đậy nói: "Tôi không thích ăn thịt, hi vọng anh không để bụng.""Anh tất nhiên không để bụng rồi, nào, miếng gà này em ăn đi."
Hạ Dụng rất không để bụng, anh ấy tưởng chừng vui chết rồi đây, hào phóng đẩy bát đến trước mặt San San, gắp miếng thịt gà vào trong bát Hứa San San.San San không hề nói gì, chỉ đẩy bát Hạ Dụng ra, cúi đầu ăn mì trong bát mình.
Cái không khí ngại ngùng ấy không kéo dài được bao lâu, vì Hạ Dụng nói chuyện."Cảm ơn em đã sinh cho anh một đứa con trai tài giỏi như vậy."
Hạ Dụng gắp miếng xương sườn, vốn định gắp vào bát San San, nhưng anh ấy biết bây giờ đã không còn giống mười năm về trước, cho nên gắp lại vào bát mình."
Đó là do gen anh tốt, có điều nếu anh muốn đem tiểu Diệp về Trung Quốc, e rằng không dễ thế đâu, cho dù nó không có ý kiến thì còn người nhà anh, vợ anh có thể chấp nhận không? Tôi sẽ không để con trai tôi bị người khác khinh thường."
San San nghiêm túc nói.Thời gian mười năm trước sống cùng Hạ Dụng mặc dù không dài, nhưng cô ấy đã quá hiểu người nhà Hạ Dụng rồi.Đối với người tự cao tự đại như nhà họ Hạ ra, thì chắc chắn không thể chấp nhận tiểu Diệp, huống hồ con trai mình, mình hiểu rõ.
Nếu như con trai thật sự trở về nhà họ Hạ, e rằng nhà họ Hạ sẽ long trời lở đất, đó không phải là điều mà cô ấy mong muốn, hơn nữa cô ấy cũng không muốn giao con mình cho những người ích kỉ bỉ ổi đó."
Anh chưa kết hôn, từ lúc mất em mười năm trước, anh hoàn toàn chưa từng nghĩ qua việc tái hôn." Hạ Dụng chọc đũa một cách vô thức, nhớ lại cuộc sống như một cái xác không hồn của trong mười năm vừa rồi, mới biết lúc này hạnh phúc nhường nào."
Anh đã 30 tuổi rồi, mà còn chưa kết hôn? Lẽ nào người nhà anh không giục anh?" Hứa San San hơi bất ngờ, mì trên đũa trượt về bát, từ sau khi nhìn thấy Hạ Dụng, lí do muốn tháo chạy đầu tiên của cô chính là lo lắng Hạ Dụng đã có gia đình, nhưng bây giờ lí do trốn tránh thứ hai không có rồi."
Phải cảm ơn con trai em, vì nó, anh cuối cùng có thể rũ bỏ lồng giam giữ anh 3 năm đó, từ ngày hôm nay, mẹ con em ở đâu thì nhà anh ở đó."
Hạ Dụng nói một cách đầy tình cảm."Vậy sao? Cho dù con tôi đồng ý, tôi đồng ý, chỉ e anh ấy cũng sẽ không đồng ý."
Hứa San San cười, tay chỉ về người đàn ông tóc vàng đang đi đến ở đằng kia."San San, xem ra anh đến muộn rồi."
Người đàn ông tóc vàng cười với Hứa San San rồi quay sang giơ tay ra nói với Hạ Dụng: "Chào anh, tôi tên là Hứa Kiếm Phong.""Hứa Kiếm Phong?" Hạ Dụng nhìn cậu ta, nhìn Hứa San San một cách nghi ngờ, là anh ấy nghe nhầm hay căn bản là 2 người?"Anh ấy thích tiếng Trung, nên tự đặt cho mình một cái tên tiếng trung, Tony, đây là Hạ Dụng."
Hứa San San giới thiệu hai người cho nhau."Hạ Dụng, Hạ Diệp, anh ấy là bố của Hạ Diệp, vậy chính là..." Nhìn miệng Hứa Kiếm Phong mở to, Hạ Dụng không thoải mái, cậu ta đang cười nhạo sao? Hay là ngạc nhiên? Cũng có thể là cảm thấy anh ấy không nên xuất hiện?Có điều từ biểu cảm khoa trương đó của anh ta, Hạ Dụng lại tìm thấy một bằng chứng cho việc Hứa San San yêu mình, đó là họ của con trai, cô ấy để họ của con trai là Hạ, điểm này đã quá đủ để chứng minh rồi.
Nhưng đúng lúc này, người đàn ông họ Hứa này có ý gì? Là đang biểu thị công khai mối quan hệ của họ sao?"Vâng, có điều bọn em đã không còn quan hệ gì rồi, anh ấy chỉ tiện đường ghé thăm Kevin thôi, Tony à, anh đừng hiểu nhầm."
Hứa San San vừa nói liền đứng dậy, vô cùng thân mật kéo cánh tay của tên tóc vàng đó, nhìn trông như là đang cố gắng hết sức lấy lòng cậu ta vậy.Điều này khiến Hạ Dụng rất không thoải mái, đặc biệt là hai tay của Hứa San San, anh ấy hận là không thể chạy tới trước kéo tay họ ra."
Không sao, anh không hiểu nhầm đâu, cho dù không sống cùng nhau nữa thì cũng có thể làm bạn mà, anh Hạ à, anh nói xem có phải không?" Tên tóc vàng đó vừa nói vừa ấn Hứa San San ngồi xuống, hơn nữa hắn cầm đũa đang đặt trên bát Hứa San San lên, lại còn ăn mì, còn nữa cậu ta còn gắp lòng đỏ trứng trong bát San San."
Tony, bố có gọi điện bảo anh tối nay về nhà ăn cơm không?" Hứa San San nói chuyện với tên tóc vàng độ một cách thân thiết quá mức, sau khi giới thiệu xong, dường như quên mất luôn sự tồn tại của Hạ Dụng.Hạ Dụng hiểu là cô ấy đang cố ý, nhưng không thể không tức giận."
Đương nhiên rồi, San San à, anh Hạ sống ở đâu, mấy ngày này em có cần đi cùng anh ấy không?" Tên tóc vàng đặt đũa xuống nhìn Hạ Dụng, còn San San lại nhận lấy đũa, bắt đầu...
Hạ Dụng trừng to mắt, San San lại dám đút mì cho tên tóc vàng, ngày trước... ngày trước lúc anh bảo cô ấy đút cho cô nói ngại lắm, nói nào là bị người khác thấy thì xấu hổ, nhưng.... nhưng bây giờ cô ấy lại đút cho tên nước ngoài."
Tách" đôi đũa trong tay Hạ Dụng bị anh bẻ gãy, âm thanh ấy cũng doạ Hứa San San run tay, tên tóc vàng đến mì trong miệng cũng rơi xuống."San San, anh ấy..." Sau khi bị Hứa San San véo nhẹ một cái, cuối cùng tên tóc vàng cũng tỉnh lại."Xin lỗi, đôi đũa này chất lượng kém quá."
Hạ Dụng sắc thái tự nhiên gọi phục vụ, đổi một đôi đũa mới."Anh Hạ học võ Trung Quốc à?" Mắt của tên tóc vàng sáng lên.Nhìn đôi mắt của tên tóc vàng đang sáng lên, trong đầu Hạ Dụng đột nhiên nảy sinh một kế hoạch, thế là gật đầu nói: "Học mấy năm rồi.""Thật sao, anh Hạ này, vậy tôi có thể nhận...""Tony, không còn sớm nữa, chúng ta nhanh chóng đến nhà bố thôi." Tên tóc vàng muốn nói gì đấy nhưng lại bị Hứa San San ngắt lời."
San San, không gấp, vẫn còn sớm mà, chúng ta...""Hạ Dụng, chúng tôi có việc phải đi trước đây, cảm ơn anh hôm nay giúp tôi xách đồ." Hứa San San kéo tên tóc vàng dậy, nhét mấy cái quai túi đồ vào tay cậu ta, rồi kéo tay anh ta đi ra ngoài.
Hạ Dụng không hề nói gì, anh tin anh nhất định sẽ chiếm lại trái tim San San.Mười năm trước có quá nhiều điều bất đắc dĩ, nhưng hôm nay sau mười năm, họ đều là người lớn cả rồi, sẽ không có gì có thể ngăn cản anh ấy và San San ở bên nhau.Có lúc anh thật sự hận sự phong độ của bản thân, nhưng không sao, anh ấy sẽ làm rõ mối quan hệ của San San và tên tóc vàng.
Hạ Dụng lòng rối bời trở về khách sạn, vợ chồng Lăng Duy Khiết vẫn chưa về, điều này khiến anh ấy càng ủ rũ hơn, lúc ở một mình, thì càng dễ nghĩ bậy nghĩ bạ hơn, thế nhưng chuyện này ngoài Khanh Khanh, tên tóc vàng ra, chỉ có con trai biết.Nghĩ đi nghĩ lại vẫn quyết định tìm con trai để hỏi là nhanh nhất.
Lần này Hạ Dụng lòng sắt đá, cho dù như thế nào cũng phải gọi con trai đến đây, cho nên điện thoại vừa có người bắt máy, anh liền mắng: "Tên nhóc này, có phải con mong bố con bị mẹ con đá không hả, con mau chóng đến đây cho bố, nếu không thì cho dù lật tung cả New York lên bố cũng phải trói con về."
Hạ Dụng không ngờ con trai thật sự rất thông minh, không những không sợ mà ngược lại còn cười nhạo anh nói: "Bố à, nhìn bố dường như đang rất nóng ruột, nhưng tìm con cũng vô dụng, con là đàn ông, hay là bố đi tìm mấy cô gái xem, con không nói với mẹ đâu.""Thằng nhóc này, con lập tức qua đây cho bố, mẹ con đã đi rồi, bố cũng sẽ không ăn con đâu." Đó là lần đầu tiên Hạ Dụng tức giận như vậy.Hạ Diệp ở đầu dây bên kia ngây ra một lúc, rồi dường như đang ngáp ngủ nói: "Thôi được rồi, được rồi, có điều bố à, con đói rồi, tối nay bố phải mời con đi ăn đấy.""Biết rồi, nhãi con, mau qua đây, thật là không biết có phải kiếp trước bố nợ con không."
Hạ Dụng chửi bới rồi tắt máy, không còn cách nào, con trai và San San là khắc tinh của anh, đối với mẹ con họ, anh vừa yêu vừa giận, đặc biệt là với San San.
Một tiếng sau, Hạ Diệp cuối cùng đã đến khách sạn, Hạ Dụng vừa nhìn thấy con trai liền lôi nó vào phòng."Bố à, hành hạ trẻ em là phạm tội đấy, bố bình tĩnh chút."
Hạ Diệp vừa gặp đã cười ha ha nhìn khuôn mặt xanh mét của Hạ Dụng."Thằng nhóc này, bố hỏi con, ta có phải là bố con không." Hạ Dụng tức giận lườm con trai nói."Chắc là phải, vì chúng ta giống nhau như vậy, có điều nếu bố muốn giám định ADN, con cũng không có ý kiến."
Hạ Diệp vẫn cười hi hi ha ha nói."Lần trước là ai nói với bố mẹ đi hưởng tuần trăng mật?" Hạ Dụng thật sự muốn véo khuôn mặt trắng trẻo ấy."
Ha ha, cái này à....bố à, cái này là tình huống bắt buộc, bố nghĩ xem, nếu con không nói vậy, bố có nóng ruột đến vậy để đến New York không?"Bị con trai trách móc, Hạ Dụng chỉ lườm, rồi lại hỏi: "Vậy bố hỏi con, mẹ con rốt cuộc đã kết hôn chưa?"
Thực ra câu hỏi này Hạ Dụng vì kiểm tra con trai, từ độ thật giả trong câu này có thể phán đoán những câu mà con trai nói sau đó có bao nhiêu phần trăm là giả."Hình như là chưa, có điều không biết có lén lút kết hôn không, đứa con trai này của bố rất dân chủ, sẽ không can thiệp vào việc của mẹ.”
Vốn định thăm dò con trai, không ngờ độ thằng bé lại rất tỉnh táo, Hạ Dụng không những không có được đáp án mà ngược lại thêm phần lo lắng."Vậy con có quen một tên tóc vàng tên là Tony không.""Chú Tony..."
Hạ Dạ đang nói đột nhiên bịt miệng."Cái gì?" Hạ Dụng sững sờ, gặng hỏi."Con nói chú Tony... chính là bạn trai của mẹ." Hạ Diệp nhìn biểu cảm của bố, dường như đoán được, nên mới giải thích. Thằng bé biết mẹ thường xuyên lấy chú Tony làm bia đỡ đạn, nếu cậu đoán không sai, lần này chú ấy lại bị mẹ gấp gáp gọi đến, chắc là gặp rồi, nếu đã như vậy, cậu đương nhiên sẽ không hạ màn của mẹ rồi."
Có đúng là bạn trai, chồng sắp cưới của mẹ không?" Cho dù tận tai nghe thấy, Hạ Dụng vẫn không tin lắm."Nếu mẹ đã nói như vậy thì chắc là phải ạ, có điều mẹ với chú ấy thực sự rất thân, từ lúc con nhớ chuyện được đến nay, họ đã sống cùng nhau rồi." Hạ Diệp nhìn bố, vừa nghĩ vừa nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook