Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi
-
Chương 64
Tin tức "Nữ tinh họ G trường kỳ bao nuôi biên kịch [phù sinh] – Diệp Hiểu Quân" bị rất nhiều Weibo giải trí phát đi, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều suy đoán Nữ tinh họ G này rút cuộc là ai.
Lấy tin tức làm tâm, Weibo giải trí làm bán kính, hơn nữa theo nhiều tiết mục ngắn nổi danh tag qua tag lại, chuyện nữ tinh họ G đồng tính luyến ái là ai ngày một xôn xao, họ Quách họ cung họ Cổ... Tất cả đều đoán bừa. Dự đoán của người cuối cùng được like hơn trăm lần, nổi lên đầu:
"Chủ OP nói không phải là Cố Lam sao? Nàng gần đây hình như rất sinh động."
Cố Lam gần đây diễn không ít kịch truyền hình ăn khách, đều là nữ chính số một, nói không khoa trương, mở lên bất kỳ một kênh Vệ thị nào, trong các tiết mục mang tính hoàng kim bảo vật đều có thể nhìn thấy bóng dáng nàng. Hạng mục mà Kim bài truyền thông làm chủ rất đa dạng, cả chương trình truyền hình hay điện ảnh hai phương diện đều có giao thiệp, nàng đầu quân cho kim bài truyền thông, người đại diện cũng là kim bài của công ty, tài nguyên phi thường tốt, chủ đề nóng hổi được thảo luận gần đây trên màn ảnh không thoát khỏi nàng.
Hai ngày trước, Cố Lam phát ra tạo hình nam trang thanh thuần trên Weibo, lấy bộ dáng quyền anh cùng tóc ngắn khỏe đẹp mà xuất hiện, tạo hình nam trang này có chút trung tính, cũng xứng chữ:
"Gia cũng coi như là tiểu thịt tươi."
Weibo này được phát gần vạn lần, nữ phấn hoa si nhắn lại không thôi.
Cách vài ngày Cố Lam lại phát tiếp Weibo, như cũ là tạo hình tóc ngắn, thay đổi một thân tây trang màu đen, cà-vạt buông lỏng, khóe miệng nhấc lên, cười xấu xa: "Các lão bà, nhớ ta không?"
Khu bình luận lại là một mảnh âm thanh thét lên kinh sợ, cứ như là danh thần dân quốc tái xuất.
Cho nên, có người suy đoán nữ tinh họ G chính là Cố Lam cũng không phải không có lý, dù sao nàng tạo hình nam trang anh tuấn như vậy, làm cho người ta hai mắt tỏa sáng —— nguyên lai Cố Lam còn có thể đẹp trai như vậy, là nói quá khứ là đồng tính luyến cũng được.
Nhân khí Cố Lam thông qua chân dung nam trang lại một lần nữa cất cao, nhưng về phương diện khác, những lời bình luận về nàng có tính xác thực ra sao thì không rõ. Rất nhiều người ở trên Weibo của nàng nhắn lại hỏi thăm nàng có đúng hay không là nữ tinh họ G bao nuôi Diệp Hiểu Quân, Cố Lam một mực không có trả lời đề tài này, đại gia cũng đều cam chịu.
"Thế nhưng là biên kịch họ Diệp này bị ngươi bao nuôi lâu như vậy, hoàn toàn cũng không thấy các ngươi có liên hệ, tác động qua lại gì, nàng cũng không vì ngươi viết kịch bản, lại cùng CEO Bác Triển thông đồng cùng một chỗ."
"Quả nhiên là tri kỷ hảo lão công, đây là tiết tấu vì người khác bao nuôi vợ a."
"Lão công lão công, ngươi là bị vợ ngoại tình sao? Vẫn là lấy ta đi, ta dễ nuôi, lên được đại học ấm được giường, còn có thể mỗi ngày quỳ liếm ngươi."
...
Chuyện này dẫn phát một trận bình luận, ngay lúc chuyện dần hết đi mới mẻ, Cố Lam phát ra một cái Weibo:
"Luyến ái bất quá chỉ là hồi sự, có duyên phận liền cùng một chỗ, của ta chính là của ngươi, có cái gì tốt đi so đo? Tới khi ngươi muốn cải biến xa ta mà đi, về sau ngươi cũng luôn có thể nhớ tới điểm tốt của ta. Nghĩ thoáng chút, đều vì câu nói kia: Có yêu."
Weibo này không có điểm danh ai nhưng lại ngấm ngầm mà nhắc tới tình cảm của mình, khiến cho khu thảo luận lại là một mảnh thanh âm trấn an.
"Cảm giác lão công thoại lý hữu thoại (*câu nói có hàm ý khác), chẳng lẽ bị biên kịch được bao nuôi kia bội tình bạc nghĩa?"
"Lầu trên quá chậm tin tức rồi, lão công đã cùng họ Diệp chia tay rồi. Tiền nhiệm, tiền nhiệm ngươi hiểu không?"
"Lão công tốt như vậy, tại sao có thể có người cam lòng chia tay? Vẫn bị bao nuôi đấy..."
"Các ngươi không biết kim chủ mới của họ Diệp là ai hả? Là CEO Bác Triển a! Nữ tổng tài tuổi trẻ tài cao oai phong suất khí! Lão công chẳng qua là một cái diễn viên giá trị ở bộ mặt đi lên, luận tài lực chỉ sợ vẫn là cách xa người ta một đoạn, dù sao người ta thế nhưng là CEO a."
Giống như là chuyển tiếp, lúc trước bạo "Nữ tinh họ G" doanh tiêu cỡ lớn lại tiếp tục phát ra:
Các ngươi đã muốn biết rõ chuyện này như vậy, tôi liền nói tiếp đi, bất quá tôi sẽ không nói ra nữ tinh họ G là ai, các ngươi liền đoán a.
Nữ tinh họ G cùng Diệp biên kịch này kết giao cũng gần 4 năm, trong 4 năm này, biên kịch Diệp thế nhưng là một bộ kịch bản cũng không thể bán ra, vẫn luôn chết tại Bác Triển cầm tiền lương, số tiền kiếm được đại khái so với thành phần tri thức bình thường cũng không bằng. Nữ tinh họ G một mực nuôi nàng, động viên nàng, nói rằng cho dù không xuất ra kịch bản vẫn còn có tôi đúng không? Ngươi làm việc thật tốt, ta nuôi dưỡng ngươi là được. Không thể không nói nữ tinh họ G nhìn qua ôn nhu yếu ớt, kỳ thật còn rất chí khí đàn ông. Thế nhưng người đâu chính là lòng tham động vật, biên kịch Diệp này cũng rất có cốt khí, sao có thể cứ như vậy bị người bao nuôi? Nàng muốn bằng chính hai tay của mình kiếm tiền! Thế nhưng là kịch bản bán không được làm sao bây giờ? Vừa lúc đó, Lục đại CEO xuất hiện. Các vị có lẽ không biết, Thời điểm Lục CEO thu mua Bác Triển, công ty này đã liên tiếp ở vào tình trạng lỗ vốn, nhưng nàng vẫn là không tiếc số tiền lớn thu mua cũng vừa tiếp quản liền đem nhân lực cấp cao của công ty xé rớt một nửa. Các vị ngẫm lại, có vị tổng tài nào sẽ không để ý mà làm loại sự tình này, đừng nói gây dựng lại công ty cần bỏ thêm bao nhiêu tinh lực, mà vì chính mình gây thù hằn cũng sẽ không có làm tới quyết tuyệt như vậy. Não tàn thành như vậy, muốn nói không có mục đích gì khác tôi còn thật không tin. Quả nhiên, những vị trí cấp cao lần lượt bị xé rớt, Diệp đại biên kịch liền tiến lên nhậm chức trở thành chủ quản biên kịch rồi. Lục đại CEO thật sự là dụng tâm lương khổ a.
Nói đến đây, các vị đã minh bạch? [doge]
Phản hồi ngay dưới nổi lên: Nguyên lai lão công bị bắt cá hai tay rồi. Lão công đáng thương của ta, đêm nay phải tổ chức thành đoàn đi an ủi nàng.
Nhân khí Cố Lam theo đó nước đẩy thuyền lên, chuyện này cũng bị truyền bá trắng trợn.
Chuyện Nữ tinh họ G chính là Cố Lam, mọi người ngầm hiểu với nhau.
Trong lúc nhất thời, thanh âm đồng tình cùng trợ giúp khắp nơi giống như thủy triều vọt tới.
"Lão công, ngươi đáng giá hơn nhiều!"
Cố Lam bình tĩnh phản hồi: Chồng ngươi, ta vẫn luôn là tốt nhất.
Rèm cửa sổ không có kéo lên, tối nay trăng sáng sao thưa, ánh trăng bình tĩnh mà chiếu tới trên giường Diệp Hiểu Quân. Nàng ngồi xếp bằng trên giường, cầm laptop trong tay, do dự một lát, vẫn là đăng nhập vào Weibo mà thật lâu rồi không để ý tới.
Vừa đăng nhập, nhắc nhở góc trên bên phải có tơi 132 tin, hơn 2000 nhắn lại cùng gần 5000 tag.
Nàng đem từng cái mở ra, tất cả đều là đối với nàng mắng chửi.
"Tiện nhân, ngươi quả thực không biết xấu hổ! Ngươi sẽ không có kết quả tốt đâu!"
"Lẳng lơ phối con cún, thiên trường địa cửu!"
"Ta thật ghê tởm loại người như ngươi a, ngồi đợi ngươi tiếp tục bắt cá hai tay! Họ Lục kia cũng sẽ không có kết quả tốt! Cặn bã!"
B thành mùa hạ nóng như bếp lò, mùa đông lạnh như địa ngục, xuân thu hai mùa ngắn ngủi cơ hồ muốn cho người quên đi sự hiện hữu của nó.
Lục Tĩnh Sanh ở nhà dưỡng bệnh hai tháng kia vừa vặn tránh đi lúc thời tiết B thành nóng nhất, khi nàng một lần nữa trở về công tác, bầu không khí thành phố lại nổi lên một tầng lơ lửng màu xanh lạnh lẽo.
Tạp chí thời thượng của Hoàn Cầu điện ảnh và truyền hình kỷ niệm mười năm thành lập, cố ý tổ chức tiệc tối kỷ niệm, mời đến rất nhiều danh nhân nổi tiếng trong giới điện ảnh và truyền hình, Lục Tĩnh Sanh cũng nằm trong danh sách được mời.
Thời điểm thu được thư mời, Lục Tĩnh Sanh vốn là không có tâm trí cộng tâm tình chuẩn bị cách ăn mặc tham gia tiệc tối này, nhưng Đồng Ấu Ninh nhắc nhở nàng: "Hoàn Cầu mời khách không phải ai cũng mời, loại tiệc mừng cấp bậc này mời khách quý bình thường đều là những người công ty nhận định rằng có giá trị hợp tác cho lợi nhuận hàng đầu, mỗi lần tại tiệc tối đàm phán thành công hạng mục hợp tác giá trị trên một tỷ. Hai năm Bác Triển của cậu đều thu hút ánh mắt, phát thư mời cho cậu chính là cấp bậc khách quý, Cậu xác định cậu không đến?"
Lục Tĩnh Sanh cúp điện thoại: "Tiểu Quý! Giúp chị liên hệ Stylist!"
Tiệc tối do Hoàn Cầu điện ảnh và truyền hình tổ chức được vinh dự là ''Vùng giao thoa" của ngành giải trí", vô số nhân sĩ trong ngoài giới đều tìm cách chen vào tiệc tối, bước vào tiệc tối này có lẽ có thể gặp được quý nhân cả đời.
Tiệc tối được tổ chức tại CLB tư nhân của Tưởng gia, ngoại ô B thành, đêm đó tất cả cấp cao Hoàn Cầu điện ảnh và truyền hình đều trang phục lộng lẫy tham dự, với tư cách đại tỷ công ty, Đồng Ấu Ninh tự nhiên cũng được coi trọng vô cùng, cố ý mặc một bộ lễ phục dạ tiệc cầu kỳ lộng lẫy dự tiệc, bộ lễ phục này giá trị lên tới 7 con số, vô cùng hút ánh mắt. Ngược với Đồng Ấu Ninh hoa lệ, Lục Tĩnh Sanh lại giản lược tao nhã, lúc cùng Đồng Ấu Ninh song song bước vào hấp dẫn mọi người liên tiếp quay đầu lại.
Đồng Ấu Ninh bị gọi đi, để Lục Tĩnh Sanh ngồi lại đợi nàng trong chốc lát. Lục Tĩnh Sanh tùy ý tìm cái sofa ngồi xuống, uống chút rượu, bỗng nhiên một đám nữ nhân líu ríu từ xa đến gần, đặt mông ngồi vào bên người nàng.
Lục Tĩnh Sanh liếc nhìn các nàng, bốn nữ nhân hầu như lớn lên giống nhau như đúc, vóc người cũng không tệ, nhưng vòng một được bao bọc chặt chẽ như sắp đem quần áo nổ tung, váy ngắn đến bắp đùi, trang phục tương đối thấp kém.
Tiệc tối Hoàn Cầu như thế nào có thể để cho loại nữ nhân ngoại vi trà trộn vào?
Bốn người này cũng hung hăng quan sát Lục Tĩnh Sanh một phen, thấy quần áo nàng hình như thật đắt, cũng không có đuổi nàng, tiếp tục khoái trá nói bát quái.
"... Cho nên a, Cố Lam kia thật sự là đồng tính luyến?"
Nghe được cái tên này, động tác Lục Tĩnh Sanh uống rượu chậm lại.
"Đúng vậy a, đều nói rõ ràng như vậy các cô còn nhìn không ra? Không phải là họ Diệp kia bắt cá hai tay, tìm tới kim chủ có tiền hơn sao? Hơn nữa tôi còn biết chuyện mà các cô không biết cơ."
"Cái gì nha! Nói mau nói mau!"
"Tôi rất quen thân một người bạn của Cố Lam, nàng nói với tôi, họ Diệp kia đặc biệt có thể giả bộ, bình thường nhìn qua một bộ thanh cao không thường phản ứng người khác, kỳ thật thời điểm trên giường... Chậc chậc, phải gọi là phong tao."
"Nữ cùng nữ làm như thế nào a!"
"Còn không phải cùng nam nữ giống nhau sao? Kỹ thuật câu dẫn người họ Diệp kia hạng nhất, công phu cũng tốt, chỉ cần vừa đến trên giường chính là thiên hạ của nàng rồi, Cố Lam cũng là bị nàng ở trên giường chinh phục đấy. Nghe nói hành sự trên giường làm cho rất kéo dài, đặc biệt có cảm giác tiết tấu."
"Cô hiểu như vậy, làm thử nhìn chút coi."
Cô nàng mở màn bát quát thật đúng là mở miệng làm bộ, nheo mắt lại hé miệng, một bộ dáng say mê, trong miệng rên hừ hừ, dẫn tới ba người kia cười to.
Lục Tĩnh Sanh mỉm cười nói: "Tôi đã thấy qua biên kịch Diệp mà các cô nói tới, cùng với lời vừa miêu tả không quá giống nhau."
Bốn người quay đầu nhìn nàng, cô nàng chủ bát quái ghét bỏ nói: "Cô đã gặp qua? Cô có trên giường thấy qua chưa? Cô là Lục Tĩnh Sanh sao?"
Hai người khác lần nữa bật cười, người còn lại hỏi: "Lục Tĩnh Sanh là ai?"
"Chính là kim chủ mới của họ Diệp kia, họ Diệp bám lấy nàng về sau đem Cố Lam quăng."
"Ôi, như thế nào ác tâm như vậy."
"Đều nói một cây làm chẳng nên non, Lục Tĩnh Sanh tại sao phải nâng đỡ họ Diệp? Chúng ta ở trong cái hội này lẫn lộn lâu như vậy còn nhìn không thấu..."
Lời nói cô nàng bát quái còn chưa dứt, một cái tát hung hăng dán tới trên mặt đem lời nói đánh rơi, "BA~" một tiếng đem nàng cùng hai tỷ muội bên cạnh đều tỉnh mộng.
Lục Tĩnh Sanh lắc lắc cổ tay, tiếp tục mỉm cười: "Vang không?"
"Ngươi ——" bốn người đồng thời đứng lên muốn động thủ, trợ lý Đồng Ấu Ninh vội vàng chạy đến:
"Ai nha, Lục tỷ, chị như thế nào ngồi ở chỗ này?" Hắn ân cần mà bắt chuyện Lục Tĩnh Sanh, tựa hồ cũng chú ý tới bốn người đối diện, quát hỏi, "Các ngươi là ai? Có thư mời không?"
Họ Lục? Chẳng lẽ...
Bốn người đối diện liếc mắt, tự nhận không may, xoay người rời đi. Nữ nhân ăn một cái tát kia hướng Lục Tĩnh Sanh "Phì" một tiếng, bước theo chân bọn tỷ muội dọc theo bể bơi đi ra ngoài.
"Cẩn thận!"
Nàng chỉ lo bụm mặt xấu hổ và thẹn thùng, bước chân vội vàng không có chú ý tới Đồng Ấu Ninh đi đến từ trước mặt, cùng nàng đụng phải một cái thật mạnh, thiếu chút nữa ngã sấp xuống thật may có Đồng Ấu Ninh đem tay đưa tới đỡ phía sau lưng kéo trở về.
"Ai nha, thật xấu hổ, là tôi không cẩn thận, cô không sao chứ?" Đồng Ấu Ninh dáng tươi cười hòa ái, một chút cũng không có siêu sao kiêu ngạo.
Nữ nhân ngoại vi vừa nhìn, là Hoàn Cầu nhất tỷ, kích động không biết nói cái gì cho phải. Đồng Ấu Ninh vỗ vỗ nàng: "Không có việc gì là tốt rồi, đi nhanh đi, bằng không bị nhân viên bảo an phát hiện các cô không có thư mời, vụng trộm tiến vào, tôi cũng không giúp được các cô a."
"Vâng!"
Nữ nhân kia sải rộng bước chân đang muốn đi, đột nhiên cảm giác được phụ kiện trên người lỏng loẹt như muốn rớt, một cỗ gió mát dán làn da thổi vào trong quần áo. Nàng kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện khóa kéo ẩn hình được mình đeo rườm rà sau lưng váy dài không biết lúc nào bị kéo ra, lại mắc vào lễ phục cao cấp đặt may thủ công của Đồng Ấu Ninh! Nàng chấn động, hoảng loạn khẩn trương đều muốn gỡ ra, thân thể lắc một cái, dưới thân trở nên trống rỗng, thoáng cái rơi vào trong bể bơi!
"Phù phù" một tiếng động tĩnh thật lớn, bầu không khí yên tĩnh ưu nhã lập tức bị đánh phá, tất cả mọi người quay đầu lại nhìn nàng. Nàng hô to một tiếng vạch nước mà ra, phát hiện váy của mình rõ ràng bị rớt, bên trong chân không, bị tất cả mọi người thấy không còn một mảnh.
Nàng ôm chính mình thét lên, mấy tỷ muội đi cùng thấy thế thế tranh thủ thời gian chạy trốn.
Đồng Ấu Ninh ngồi bên bể bơi đau lòng mà hỏi thăm: "Cô không sao chứ?"
"Tôi, tôi không sao!"
"Cô không có việc gì là tốt rồi, thế nhưng..." Đồng Ấu Ninh nét mặt tươi cười như hoa, "Lễ phục của tôi bị cô làm hư, khả năng cần cô bồi thường a."
Nữ nhân trong hồ bơi: "..."
Nữ nhân trong hồ bơi bị nhân viên bảo an tạm thời khống chế, Lục Tĩnh Sanh rất kinh ngạc hỏi Đồng Ấu Ninh:
"Cậu làm thế nào nhanh như vậy cởi được khóa kéo của nàng?" Cái loại khóa kéo ẩn hình này Lục Tĩnh Sanh biết rõ, so với móc khó nội y còn khó giải hơn.
Đồng Ấu Ninh ghét bỏ nói: "Chuyện này tính là gì?"
Lấy tin tức làm tâm, Weibo giải trí làm bán kính, hơn nữa theo nhiều tiết mục ngắn nổi danh tag qua tag lại, chuyện nữ tinh họ G đồng tính luyến ái là ai ngày một xôn xao, họ Quách họ cung họ Cổ... Tất cả đều đoán bừa. Dự đoán của người cuối cùng được like hơn trăm lần, nổi lên đầu:
"Chủ OP nói không phải là Cố Lam sao? Nàng gần đây hình như rất sinh động."
Cố Lam gần đây diễn không ít kịch truyền hình ăn khách, đều là nữ chính số một, nói không khoa trương, mở lên bất kỳ một kênh Vệ thị nào, trong các tiết mục mang tính hoàng kim bảo vật đều có thể nhìn thấy bóng dáng nàng. Hạng mục mà Kim bài truyền thông làm chủ rất đa dạng, cả chương trình truyền hình hay điện ảnh hai phương diện đều có giao thiệp, nàng đầu quân cho kim bài truyền thông, người đại diện cũng là kim bài của công ty, tài nguyên phi thường tốt, chủ đề nóng hổi được thảo luận gần đây trên màn ảnh không thoát khỏi nàng.
Hai ngày trước, Cố Lam phát ra tạo hình nam trang thanh thuần trên Weibo, lấy bộ dáng quyền anh cùng tóc ngắn khỏe đẹp mà xuất hiện, tạo hình nam trang này có chút trung tính, cũng xứng chữ:
"Gia cũng coi như là tiểu thịt tươi."
Weibo này được phát gần vạn lần, nữ phấn hoa si nhắn lại không thôi.
Cách vài ngày Cố Lam lại phát tiếp Weibo, như cũ là tạo hình tóc ngắn, thay đổi một thân tây trang màu đen, cà-vạt buông lỏng, khóe miệng nhấc lên, cười xấu xa: "Các lão bà, nhớ ta không?"
Khu bình luận lại là một mảnh âm thanh thét lên kinh sợ, cứ như là danh thần dân quốc tái xuất.
Cho nên, có người suy đoán nữ tinh họ G chính là Cố Lam cũng không phải không có lý, dù sao nàng tạo hình nam trang anh tuấn như vậy, làm cho người ta hai mắt tỏa sáng —— nguyên lai Cố Lam còn có thể đẹp trai như vậy, là nói quá khứ là đồng tính luyến cũng được.
Nhân khí Cố Lam thông qua chân dung nam trang lại một lần nữa cất cao, nhưng về phương diện khác, những lời bình luận về nàng có tính xác thực ra sao thì không rõ. Rất nhiều người ở trên Weibo của nàng nhắn lại hỏi thăm nàng có đúng hay không là nữ tinh họ G bao nuôi Diệp Hiểu Quân, Cố Lam một mực không có trả lời đề tài này, đại gia cũng đều cam chịu.
"Thế nhưng là biên kịch họ Diệp này bị ngươi bao nuôi lâu như vậy, hoàn toàn cũng không thấy các ngươi có liên hệ, tác động qua lại gì, nàng cũng không vì ngươi viết kịch bản, lại cùng CEO Bác Triển thông đồng cùng một chỗ."
"Quả nhiên là tri kỷ hảo lão công, đây là tiết tấu vì người khác bao nuôi vợ a."
"Lão công lão công, ngươi là bị vợ ngoại tình sao? Vẫn là lấy ta đi, ta dễ nuôi, lên được đại học ấm được giường, còn có thể mỗi ngày quỳ liếm ngươi."
...
Chuyện này dẫn phát một trận bình luận, ngay lúc chuyện dần hết đi mới mẻ, Cố Lam phát ra một cái Weibo:
"Luyến ái bất quá chỉ là hồi sự, có duyên phận liền cùng một chỗ, của ta chính là của ngươi, có cái gì tốt đi so đo? Tới khi ngươi muốn cải biến xa ta mà đi, về sau ngươi cũng luôn có thể nhớ tới điểm tốt của ta. Nghĩ thoáng chút, đều vì câu nói kia: Có yêu."
Weibo này không có điểm danh ai nhưng lại ngấm ngầm mà nhắc tới tình cảm của mình, khiến cho khu thảo luận lại là một mảnh thanh âm trấn an.
"Cảm giác lão công thoại lý hữu thoại (*câu nói có hàm ý khác), chẳng lẽ bị biên kịch được bao nuôi kia bội tình bạc nghĩa?"
"Lầu trên quá chậm tin tức rồi, lão công đã cùng họ Diệp chia tay rồi. Tiền nhiệm, tiền nhiệm ngươi hiểu không?"
"Lão công tốt như vậy, tại sao có thể có người cam lòng chia tay? Vẫn bị bao nuôi đấy..."
"Các ngươi không biết kim chủ mới của họ Diệp là ai hả? Là CEO Bác Triển a! Nữ tổng tài tuổi trẻ tài cao oai phong suất khí! Lão công chẳng qua là một cái diễn viên giá trị ở bộ mặt đi lên, luận tài lực chỉ sợ vẫn là cách xa người ta một đoạn, dù sao người ta thế nhưng là CEO a."
Giống như là chuyển tiếp, lúc trước bạo "Nữ tinh họ G" doanh tiêu cỡ lớn lại tiếp tục phát ra:
Các ngươi đã muốn biết rõ chuyện này như vậy, tôi liền nói tiếp đi, bất quá tôi sẽ không nói ra nữ tinh họ G là ai, các ngươi liền đoán a.
Nữ tinh họ G cùng Diệp biên kịch này kết giao cũng gần 4 năm, trong 4 năm này, biên kịch Diệp thế nhưng là một bộ kịch bản cũng không thể bán ra, vẫn luôn chết tại Bác Triển cầm tiền lương, số tiền kiếm được đại khái so với thành phần tri thức bình thường cũng không bằng. Nữ tinh họ G một mực nuôi nàng, động viên nàng, nói rằng cho dù không xuất ra kịch bản vẫn còn có tôi đúng không? Ngươi làm việc thật tốt, ta nuôi dưỡng ngươi là được. Không thể không nói nữ tinh họ G nhìn qua ôn nhu yếu ớt, kỳ thật còn rất chí khí đàn ông. Thế nhưng người đâu chính là lòng tham động vật, biên kịch Diệp này cũng rất có cốt khí, sao có thể cứ như vậy bị người bao nuôi? Nàng muốn bằng chính hai tay của mình kiếm tiền! Thế nhưng là kịch bản bán không được làm sao bây giờ? Vừa lúc đó, Lục đại CEO xuất hiện. Các vị có lẽ không biết, Thời điểm Lục CEO thu mua Bác Triển, công ty này đã liên tiếp ở vào tình trạng lỗ vốn, nhưng nàng vẫn là không tiếc số tiền lớn thu mua cũng vừa tiếp quản liền đem nhân lực cấp cao của công ty xé rớt một nửa. Các vị ngẫm lại, có vị tổng tài nào sẽ không để ý mà làm loại sự tình này, đừng nói gây dựng lại công ty cần bỏ thêm bao nhiêu tinh lực, mà vì chính mình gây thù hằn cũng sẽ không có làm tới quyết tuyệt như vậy. Não tàn thành như vậy, muốn nói không có mục đích gì khác tôi còn thật không tin. Quả nhiên, những vị trí cấp cao lần lượt bị xé rớt, Diệp đại biên kịch liền tiến lên nhậm chức trở thành chủ quản biên kịch rồi. Lục đại CEO thật sự là dụng tâm lương khổ a.
Nói đến đây, các vị đã minh bạch? [doge]
Phản hồi ngay dưới nổi lên: Nguyên lai lão công bị bắt cá hai tay rồi. Lão công đáng thương của ta, đêm nay phải tổ chức thành đoàn đi an ủi nàng.
Nhân khí Cố Lam theo đó nước đẩy thuyền lên, chuyện này cũng bị truyền bá trắng trợn.
Chuyện Nữ tinh họ G chính là Cố Lam, mọi người ngầm hiểu với nhau.
Trong lúc nhất thời, thanh âm đồng tình cùng trợ giúp khắp nơi giống như thủy triều vọt tới.
"Lão công, ngươi đáng giá hơn nhiều!"
Cố Lam bình tĩnh phản hồi: Chồng ngươi, ta vẫn luôn là tốt nhất.
Rèm cửa sổ không có kéo lên, tối nay trăng sáng sao thưa, ánh trăng bình tĩnh mà chiếu tới trên giường Diệp Hiểu Quân. Nàng ngồi xếp bằng trên giường, cầm laptop trong tay, do dự một lát, vẫn là đăng nhập vào Weibo mà thật lâu rồi không để ý tới.
Vừa đăng nhập, nhắc nhở góc trên bên phải có tơi 132 tin, hơn 2000 nhắn lại cùng gần 5000 tag.
Nàng đem từng cái mở ra, tất cả đều là đối với nàng mắng chửi.
"Tiện nhân, ngươi quả thực không biết xấu hổ! Ngươi sẽ không có kết quả tốt đâu!"
"Lẳng lơ phối con cún, thiên trường địa cửu!"
"Ta thật ghê tởm loại người như ngươi a, ngồi đợi ngươi tiếp tục bắt cá hai tay! Họ Lục kia cũng sẽ không có kết quả tốt! Cặn bã!"
B thành mùa hạ nóng như bếp lò, mùa đông lạnh như địa ngục, xuân thu hai mùa ngắn ngủi cơ hồ muốn cho người quên đi sự hiện hữu của nó.
Lục Tĩnh Sanh ở nhà dưỡng bệnh hai tháng kia vừa vặn tránh đi lúc thời tiết B thành nóng nhất, khi nàng một lần nữa trở về công tác, bầu không khí thành phố lại nổi lên một tầng lơ lửng màu xanh lạnh lẽo.
Tạp chí thời thượng của Hoàn Cầu điện ảnh và truyền hình kỷ niệm mười năm thành lập, cố ý tổ chức tiệc tối kỷ niệm, mời đến rất nhiều danh nhân nổi tiếng trong giới điện ảnh và truyền hình, Lục Tĩnh Sanh cũng nằm trong danh sách được mời.
Thời điểm thu được thư mời, Lục Tĩnh Sanh vốn là không có tâm trí cộng tâm tình chuẩn bị cách ăn mặc tham gia tiệc tối này, nhưng Đồng Ấu Ninh nhắc nhở nàng: "Hoàn Cầu mời khách không phải ai cũng mời, loại tiệc mừng cấp bậc này mời khách quý bình thường đều là những người công ty nhận định rằng có giá trị hợp tác cho lợi nhuận hàng đầu, mỗi lần tại tiệc tối đàm phán thành công hạng mục hợp tác giá trị trên một tỷ. Hai năm Bác Triển của cậu đều thu hút ánh mắt, phát thư mời cho cậu chính là cấp bậc khách quý, Cậu xác định cậu không đến?"
Lục Tĩnh Sanh cúp điện thoại: "Tiểu Quý! Giúp chị liên hệ Stylist!"
Tiệc tối do Hoàn Cầu điện ảnh và truyền hình tổ chức được vinh dự là ''Vùng giao thoa" của ngành giải trí", vô số nhân sĩ trong ngoài giới đều tìm cách chen vào tiệc tối, bước vào tiệc tối này có lẽ có thể gặp được quý nhân cả đời.
Tiệc tối được tổ chức tại CLB tư nhân của Tưởng gia, ngoại ô B thành, đêm đó tất cả cấp cao Hoàn Cầu điện ảnh và truyền hình đều trang phục lộng lẫy tham dự, với tư cách đại tỷ công ty, Đồng Ấu Ninh tự nhiên cũng được coi trọng vô cùng, cố ý mặc một bộ lễ phục dạ tiệc cầu kỳ lộng lẫy dự tiệc, bộ lễ phục này giá trị lên tới 7 con số, vô cùng hút ánh mắt. Ngược với Đồng Ấu Ninh hoa lệ, Lục Tĩnh Sanh lại giản lược tao nhã, lúc cùng Đồng Ấu Ninh song song bước vào hấp dẫn mọi người liên tiếp quay đầu lại.
Đồng Ấu Ninh bị gọi đi, để Lục Tĩnh Sanh ngồi lại đợi nàng trong chốc lát. Lục Tĩnh Sanh tùy ý tìm cái sofa ngồi xuống, uống chút rượu, bỗng nhiên một đám nữ nhân líu ríu từ xa đến gần, đặt mông ngồi vào bên người nàng.
Lục Tĩnh Sanh liếc nhìn các nàng, bốn nữ nhân hầu như lớn lên giống nhau như đúc, vóc người cũng không tệ, nhưng vòng một được bao bọc chặt chẽ như sắp đem quần áo nổ tung, váy ngắn đến bắp đùi, trang phục tương đối thấp kém.
Tiệc tối Hoàn Cầu như thế nào có thể để cho loại nữ nhân ngoại vi trà trộn vào?
Bốn người này cũng hung hăng quan sát Lục Tĩnh Sanh một phen, thấy quần áo nàng hình như thật đắt, cũng không có đuổi nàng, tiếp tục khoái trá nói bát quái.
"... Cho nên a, Cố Lam kia thật sự là đồng tính luyến?"
Nghe được cái tên này, động tác Lục Tĩnh Sanh uống rượu chậm lại.
"Đúng vậy a, đều nói rõ ràng như vậy các cô còn nhìn không ra? Không phải là họ Diệp kia bắt cá hai tay, tìm tới kim chủ có tiền hơn sao? Hơn nữa tôi còn biết chuyện mà các cô không biết cơ."
"Cái gì nha! Nói mau nói mau!"
"Tôi rất quen thân một người bạn của Cố Lam, nàng nói với tôi, họ Diệp kia đặc biệt có thể giả bộ, bình thường nhìn qua một bộ thanh cao không thường phản ứng người khác, kỳ thật thời điểm trên giường... Chậc chậc, phải gọi là phong tao."
"Nữ cùng nữ làm như thế nào a!"
"Còn không phải cùng nam nữ giống nhau sao? Kỹ thuật câu dẫn người họ Diệp kia hạng nhất, công phu cũng tốt, chỉ cần vừa đến trên giường chính là thiên hạ của nàng rồi, Cố Lam cũng là bị nàng ở trên giường chinh phục đấy. Nghe nói hành sự trên giường làm cho rất kéo dài, đặc biệt có cảm giác tiết tấu."
"Cô hiểu như vậy, làm thử nhìn chút coi."
Cô nàng mở màn bát quát thật đúng là mở miệng làm bộ, nheo mắt lại hé miệng, một bộ dáng say mê, trong miệng rên hừ hừ, dẫn tới ba người kia cười to.
Lục Tĩnh Sanh mỉm cười nói: "Tôi đã thấy qua biên kịch Diệp mà các cô nói tới, cùng với lời vừa miêu tả không quá giống nhau."
Bốn người quay đầu nhìn nàng, cô nàng chủ bát quái ghét bỏ nói: "Cô đã gặp qua? Cô có trên giường thấy qua chưa? Cô là Lục Tĩnh Sanh sao?"
Hai người khác lần nữa bật cười, người còn lại hỏi: "Lục Tĩnh Sanh là ai?"
"Chính là kim chủ mới của họ Diệp kia, họ Diệp bám lấy nàng về sau đem Cố Lam quăng."
"Ôi, như thế nào ác tâm như vậy."
"Đều nói một cây làm chẳng nên non, Lục Tĩnh Sanh tại sao phải nâng đỡ họ Diệp? Chúng ta ở trong cái hội này lẫn lộn lâu như vậy còn nhìn không thấu..."
Lời nói cô nàng bát quái còn chưa dứt, một cái tát hung hăng dán tới trên mặt đem lời nói đánh rơi, "BA~" một tiếng đem nàng cùng hai tỷ muội bên cạnh đều tỉnh mộng.
Lục Tĩnh Sanh lắc lắc cổ tay, tiếp tục mỉm cười: "Vang không?"
"Ngươi ——" bốn người đồng thời đứng lên muốn động thủ, trợ lý Đồng Ấu Ninh vội vàng chạy đến:
"Ai nha, Lục tỷ, chị như thế nào ngồi ở chỗ này?" Hắn ân cần mà bắt chuyện Lục Tĩnh Sanh, tựa hồ cũng chú ý tới bốn người đối diện, quát hỏi, "Các ngươi là ai? Có thư mời không?"
Họ Lục? Chẳng lẽ...
Bốn người đối diện liếc mắt, tự nhận không may, xoay người rời đi. Nữ nhân ăn một cái tát kia hướng Lục Tĩnh Sanh "Phì" một tiếng, bước theo chân bọn tỷ muội dọc theo bể bơi đi ra ngoài.
"Cẩn thận!"
Nàng chỉ lo bụm mặt xấu hổ và thẹn thùng, bước chân vội vàng không có chú ý tới Đồng Ấu Ninh đi đến từ trước mặt, cùng nàng đụng phải một cái thật mạnh, thiếu chút nữa ngã sấp xuống thật may có Đồng Ấu Ninh đem tay đưa tới đỡ phía sau lưng kéo trở về.
"Ai nha, thật xấu hổ, là tôi không cẩn thận, cô không sao chứ?" Đồng Ấu Ninh dáng tươi cười hòa ái, một chút cũng không có siêu sao kiêu ngạo.
Nữ nhân ngoại vi vừa nhìn, là Hoàn Cầu nhất tỷ, kích động không biết nói cái gì cho phải. Đồng Ấu Ninh vỗ vỗ nàng: "Không có việc gì là tốt rồi, đi nhanh đi, bằng không bị nhân viên bảo an phát hiện các cô không có thư mời, vụng trộm tiến vào, tôi cũng không giúp được các cô a."
"Vâng!"
Nữ nhân kia sải rộng bước chân đang muốn đi, đột nhiên cảm giác được phụ kiện trên người lỏng loẹt như muốn rớt, một cỗ gió mát dán làn da thổi vào trong quần áo. Nàng kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện khóa kéo ẩn hình được mình đeo rườm rà sau lưng váy dài không biết lúc nào bị kéo ra, lại mắc vào lễ phục cao cấp đặt may thủ công của Đồng Ấu Ninh! Nàng chấn động, hoảng loạn khẩn trương đều muốn gỡ ra, thân thể lắc một cái, dưới thân trở nên trống rỗng, thoáng cái rơi vào trong bể bơi!
"Phù phù" một tiếng động tĩnh thật lớn, bầu không khí yên tĩnh ưu nhã lập tức bị đánh phá, tất cả mọi người quay đầu lại nhìn nàng. Nàng hô to một tiếng vạch nước mà ra, phát hiện váy của mình rõ ràng bị rớt, bên trong chân không, bị tất cả mọi người thấy không còn một mảnh.
Nàng ôm chính mình thét lên, mấy tỷ muội đi cùng thấy thế thế tranh thủ thời gian chạy trốn.
Đồng Ấu Ninh ngồi bên bể bơi đau lòng mà hỏi thăm: "Cô không sao chứ?"
"Tôi, tôi không sao!"
"Cô không có việc gì là tốt rồi, thế nhưng..." Đồng Ấu Ninh nét mặt tươi cười như hoa, "Lễ phục của tôi bị cô làm hư, khả năng cần cô bồi thường a."
Nữ nhân trong hồ bơi: "..."
Nữ nhân trong hồ bơi bị nhân viên bảo an tạm thời khống chế, Lục Tĩnh Sanh rất kinh ngạc hỏi Đồng Ấu Ninh:
"Cậu làm thế nào nhanh như vậy cởi được khóa kéo của nàng?" Cái loại khóa kéo ẩn hình này Lục Tĩnh Sanh biết rõ, so với móc khó nội y còn khó giải hơn.
Đồng Ấu Ninh ghét bỏ nói: "Chuyện này tính là gì?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook