Cô Bé Du Côn Của Tôi
-
Chương 62
- Tôi chúc em một sinh nhật đầy màu tím, một nụ cười tím và một trái tim màu tím –
Hắn nhẹ nâng mu bàn tay nó đặt nên đó một nụ hôn thật nhẹ nhàng nhưng chưa chan bso tình cảm thiêng liêng mà hắn dành cho nó.
Nó đứng đó, đôi môi khẽ mấp máy như muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi
Cảm súc trong nó đan xen lẫn lộn
Vừa vui mừng, vừa lo lắng, vừa hồi hộp vừa sót xa
Hắn trước mắt nó gầy đi quá nhiều, hắn cũng lạnh lùng hơn hồi hai người mới gặp nhưng điều không bao giờ thay đổi đólà sự ôn nhu trong mắt hắn dành cho nó, ánh mắt chỉ dõi đến nó mà thôi.
Mắt nó cay cay,lệ như muốn trực trào nhưng đã bị nó nuốt xuôi vào trong, tự trấn an mình hay bình tĩnh, đã làm phải làm tới cùng khôngcòn đường quay trở lại
- cảm ơn anh – nó không chỉ muốn nói ba từnày mà muốn nói với hắn rất nhiều nhưng lời chưa tuôn ra đã bị nó nuốt xuôi vào trong.
hắn mỉm cười, nụ cười mà nó luôn nhung nhớ nụ cười mà hằng đêm nó vẫn thường mơ, nụ cười khiến tim nó sao xuyến và nụ cười cũng làm tan nát con tim.
nó thấy mình thật yếu đuối
dù nó cố mạnh mẽ đến đâu, dù ai cũng nghĩ nó là người lạnh lùng máu lạnh nhưng đứng trước hắn nó luôn yếu đuối.
nó muốn được hắn che chở nhưng tất cả chỉ là ước nguyện.
tiếng nhạc du dương đưa người ta vào một thế giới vô cùng lãng mạn
hắn đưa tay ra mời nó nhảy một điệu
nó thật lưỡng lự – phải làm sao bây giờ nhận hay không? – nó bỗng nhiên bối dối mất hết vẻ tự tin hàng ngày.
hắn bật cười khẽ, trông nó lúc này thật đáng yêu,đôi má bỗng đỏ lự thêm cả nàn da trắng làm khuân mặt nó thật nổi bật
Hắn nhẹ nâng mu bàn tay nó đặt nên đó một nụ hôn thật nhẹ nhàng nhưng chưa chan bso tình cảm thiêng liêng mà hắn dành cho nó.
Nó đứng đó, đôi môi khẽ mấp máy như muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi
Cảm súc trong nó đan xen lẫn lộn
Vừa vui mừng, vừa lo lắng, vừa hồi hộp vừa sót xa
Hắn trước mắt nó gầy đi quá nhiều, hắn cũng lạnh lùng hơn hồi hai người mới gặp nhưng điều không bao giờ thay đổi đólà sự ôn nhu trong mắt hắn dành cho nó, ánh mắt chỉ dõi đến nó mà thôi.
Mắt nó cay cay,lệ như muốn trực trào nhưng đã bị nó nuốt xuôi vào trong, tự trấn an mình hay bình tĩnh, đã làm phải làm tới cùng khôngcòn đường quay trở lại
- cảm ơn anh – nó không chỉ muốn nói ba từnày mà muốn nói với hắn rất nhiều nhưng lời chưa tuôn ra đã bị nó nuốt xuôi vào trong.
hắn mỉm cười, nụ cười mà nó luôn nhung nhớ nụ cười mà hằng đêm nó vẫn thường mơ, nụ cười khiến tim nó sao xuyến và nụ cười cũng làm tan nát con tim.
nó thấy mình thật yếu đuối
dù nó cố mạnh mẽ đến đâu, dù ai cũng nghĩ nó là người lạnh lùng máu lạnh nhưng đứng trước hắn nó luôn yếu đuối.
nó muốn được hắn che chở nhưng tất cả chỉ là ước nguyện.
tiếng nhạc du dương đưa người ta vào một thế giới vô cùng lãng mạn
hắn đưa tay ra mời nó nhảy một điệu
nó thật lưỡng lự – phải làm sao bây giờ nhận hay không? – nó bỗng nhiên bối dối mất hết vẻ tự tin hàng ngày.
hắn bật cười khẽ, trông nó lúc này thật đáng yêu,đôi má bỗng đỏ lự thêm cả nàn da trắng làm khuân mặt nó thật nổi bật
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook