Cô Bé Đanh Đá, Tôi Sẽ Làm Em Nói Yêu Tôi
-
Chương 35: Ở chung với tôi (quá khứ 4)
Và buổi gặp mặt đó là buổi gặp đầu tiên của Tinh Nguyệt và Thiên Kỳ và hai đứa ngồi nói chuyện tới lúc chiều nên Thiên Kỳ cũng hiểu được hoàn cảnh của Tinh Nguyệt và cũng khá là thông cảm cho cô
-Nè chiều rồi nhà em ở đâu tôi đưa về_Thiên Kỳ đứng lên trước mặt Tinh Nguyệt nói
-Tôi không muốn về đó_Tinh Nguyệt buồn nhìn thẳng vào mắt của Thiên Kỳ làm cậu cũng bị cuốn vào đôi đồng tử màu đen đó của cô
-Hazzz, còn giận gia đình sao?_Thiên Kỳ dù bị thất thần đôi chút nhưng cũng tĩnh lại lắc đầu hỏi Tinh Nguyệt và Tinh Nguyệt dù nghe Thiên Kỳ nói nhưng không trả lời đơn giản vì cô bị như Thiên Kỳ lúc nãy khi thấy gương mặt của cậu, nói thật đã đẹp rồi còn bị ánh chiều tà chiếu vào giờ ai nhìn vào không bị mê hoặc mới lạ (Con nít con nôi bầy đặc yêu với chả đương, học theo tui này 16 tuổi rồi chưa có một mối tình đầu đấy/TK,TN: Ta mét ghệ nươi nè/Nói như đúng rồi, ta chưa có ghệ, chạm vào nỗi đau dân fa lâu năm òi đó/TK,TN:Ủa, còn ế hả, hôi không thích nói chuyện với mấy đứa vừa ế, vừa chảnh lâu năm như ngươi đâu/-_-)
-Ê,ê_Thiên Kỳ thấy Tinh Nguyệt không nói gì mà chỉ nhìn mình hoài nên có chút ngại lay lay người cô để cô tỉnh
-H..ả hả, anh nói gì? nói lại đi_Tinh Nguyệt nhớ lại mình đang nhìn Thiên Kỳ quá lâu nên đỏ mặt nói lấp bắp hỏi lai Thiên Kỳ
-Tôi hỏi em là còn giận gia đình nên không về nhà hả?_Thiên Kỳ lắc đầu nhấc lại câu mình vừa hỏi và nhận được cái gật đầu buồn bã của Tinh Nguyệt
-Hay em ở chung với tôi đi chứ chiều rồi em đi lang thang không an toàn đâu
-Được không?_Tinh Nguyệt nghe Thiên Kỳ nói thì vui vẻ nhưng nhớ lại Thiên Kỳ với mình mới quen nhau mà lại ở chung nhà nên cuối đầu nhỏ giọng hỏi lại
-Tôi nói dối em làm gì?
Thiên Kỳ thấy vẻ mắt siêu dễ thương đó của cô thì cười xoa đầu Tinh Nguyệt nói còn cô thì chỉ đỏ mặt rồi chưa kịp nói gì thì bị Thiên Kỳ nắm tay chạy về nhà mình a~
-Nè chiều rồi nhà em ở đâu tôi đưa về_Thiên Kỳ đứng lên trước mặt Tinh Nguyệt nói
-Tôi không muốn về đó_Tinh Nguyệt buồn nhìn thẳng vào mắt của Thiên Kỳ làm cậu cũng bị cuốn vào đôi đồng tử màu đen đó của cô
-Hazzz, còn giận gia đình sao?_Thiên Kỳ dù bị thất thần đôi chút nhưng cũng tĩnh lại lắc đầu hỏi Tinh Nguyệt và Tinh Nguyệt dù nghe Thiên Kỳ nói nhưng không trả lời đơn giản vì cô bị như Thiên Kỳ lúc nãy khi thấy gương mặt của cậu, nói thật đã đẹp rồi còn bị ánh chiều tà chiếu vào giờ ai nhìn vào không bị mê hoặc mới lạ (Con nít con nôi bầy đặc yêu với chả đương, học theo tui này 16 tuổi rồi chưa có một mối tình đầu đấy/TK,TN: Ta mét ghệ nươi nè/Nói như đúng rồi, ta chưa có ghệ, chạm vào nỗi đau dân fa lâu năm òi đó/TK,TN:Ủa, còn ế hả, hôi không thích nói chuyện với mấy đứa vừa ế, vừa chảnh lâu năm như ngươi đâu/-_-)
-Ê,ê_Thiên Kỳ thấy Tinh Nguyệt không nói gì mà chỉ nhìn mình hoài nên có chút ngại lay lay người cô để cô tỉnh
-H..ả hả, anh nói gì? nói lại đi_Tinh Nguyệt nhớ lại mình đang nhìn Thiên Kỳ quá lâu nên đỏ mặt nói lấp bắp hỏi lai Thiên Kỳ
-Tôi hỏi em là còn giận gia đình nên không về nhà hả?_Thiên Kỳ lắc đầu nhấc lại câu mình vừa hỏi và nhận được cái gật đầu buồn bã của Tinh Nguyệt
-Hay em ở chung với tôi đi chứ chiều rồi em đi lang thang không an toàn đâu
-Được không?_Tinh Nguyệt nghe Thiên Kỳ nói thì vui vẻ nhưng nhớ lại Thiên Kỳ với mình mới quen nhau mà lại ở chung nhà nên cuối đầu nhỏ giọng hỏi lại
-Tôi nói dối em làm gì?
Thiên Kỳ thấy vẻ mắt siêu dễ thương đó của cô thì cười xoa đầu Tinh Nguyệt nói còn cô thì chỉ đỏ mặt rồi chưa kịp nói gì thì bị Thiên Kỳ nắm tay chạy về nhà mình a~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook