"Chung Hân sẽ tự hủy hôn."
"Gì cơ?"
Tiểu Mễ bất ngờ liền trố mắt hỏi lại, Ôn Dịch Phàm nở nụ cười đầy ẩn ý.
"Ôn Dịch Phàm, anh muốn đưa tôi đi đâu?"
"Tới nơi sẽ biết."
Ôn Dịch Phàm đưa Tiểu Mễ đến sân bay Trùng Khánh.

Tiểu Mễ ngây người chưa kịp nói gì thì đã bị kéo lên máy bay.
Sau chiến bay dài đầy mệt mỗi, họ đã hạ cánh đến Thái Lan.

Thì ra Ôn Dịch Phàm đã sắp xếp vé đi du lịch Thái Lan.

Anh tâm cơ một mũi tên hai con nhạn, vừa hủy được đám cưới vừa hâm nóng tình cảm với Tiểu Mễ.
Anh đã đặt trước phòng khách sạn hạng Vip.

Sau khi tham quan, ăn uống cả ngày đây mệt mỗi.
"Ôn Dịch Phàm, thật sự phải ngủ chung phòng hả?"
Ôn Dịch Phàm bước vào rồi, giật mình quay lại thấy cô gái nhỏ rụt rè không dám vào, bất giác mình cười thích thú, buông lời trêu chọc.
"Tôi chỉ đủ tiền thuê một phòng!"
Tiểu Mễ tròn mắc nhìn anh thốt ra một chữ:
"Hả?"

Anh bước ra kéo cô vào đóng cửa gài chốt, ép cô vào cửa hôn lên đôi môi chúm chím, mặt nữ nhân ửng đỏ thẹn thùng, anh hôn rất điêu luyện khiến đối phương thả lỏng lý trí, vị giác cảm nhận vị ngọt của nụ hôn, tim cô đập nhanh.
Đôi tay điệu nghệ tháo cút áo mình lộ ra khuôn ngực rắn rỏi, tiếp đến là luồn tay lướt dọc cơ thể dọc cơ thể nữ nhân.
"Dừng lại!" Tiểu gạt tay anh ra, giữ khoảng cách an toàn.

Anh kinh ngạc híp mắt nhìn cô gái tạo lớp vỏ phòng bị.
"Đâu phải lần đầu thân mật, cô sao thế?"
"Ôn Dịch Phàm, tôi không muốn làm người thứ ba!"
Anh ôm trán đập tay vào cửa tạo ra âm thanh chối tay khiến người nghe giật bấn người, anh gằn giọng:
"Hà Tiểu Mễ...ai nói cô là người thứ 3 hả? Từ đầu đến cuối tôi yêu cô...Lần đầu tôi thích cô qua tiểu thuyết nam chính tên Ôn Dịch Phàm đấy!"
Anh chọc tay vào trán cô nghiến răng nói tiếp:
"Đầu cô chứa chữ không chứa não hả? Viết tiểu thuyết riết bí lú hả?"
Tiểu Mễ tức phùng mang trợn má đáp trả:
"Anh mới lú đấy! Thiếu gia nhiều tiền như anh yêu thật lòng chắc, ang biết cha anh đã đến sĩ nhục tôi không?"
"Biết!"
Biết...anh ta biết sao? Tiểu Mễ ngớ người nhìn chằm chằm khuôn mặt nghiêm túc trước mắt.
"Anh biết ư? Bao giờ chứ?"
"Lần đầu cô đuổi tôi ra khỏi nhà cô đấy, tôi có não, mắt cũng không có đui!"
Anh ta bá đạo thật, giây phút này còn xéo xắc được.

Mình viết truyện ngược mà chưa nghĩ ra tên nam chính mất liêm sĩ, không bị lừa như anh ta.
"Anh rốt cuộc có biết địa vị tôi và anh không xứng không?"
"Giờ xứng rồi, Trầm Tiểu Mễ."
Anh kề sát mặt cô nói giọng gió, cô nhớ ra mình đã nhận lại thân phận tiểu thư nhà giàu.
"Ôn Dịch Phàm, anh có biết truyện ngược nam chính không?"
Anh nhanh chóng lấy điện thoại lướt lướt màn, xoay cho cô xem chương mới up của bộ truyện Thiếu Gia Đáng Yêu Của Tôi, đồng thời nói:
"Đây là ngược đúng không? Giỏi thật cô có thù nam chính hả? dám cho nữ chính đi lấy thằng khác."
Cô khoanh tay hất mặt buông ngữ điệu chăm chọc:
"Ủa, chứ thằng nam chính lấy con khác rồi, cho nữ chính làm hòn vọng phu hả? Nam chính ăn gì tôi cúng, chứ khôn thế!"
Câu văn này chọc tức đối phương, rõ là lời xỉa xói.

Đúng tác giả tàn ác với nam chính gặp fan thánh soi.
"Cô rõ ràng mượn viết truyện trả thù riêng!"
"Ừ, tôi thích thế đấy! Anh chột dạ à!"
"Á!...bỏ ra, anh muốn làm gì hả?"
Ôn Dịch Phàm cãi không lại, cúi người bế Tiểu Mễ đến giường ngủ hành sự, đè người doạ nạt.
"Tôi bị chột dạ...mà dạ là ăn sạch cô."
"Đồ điên, bỏ ra!"
Anh luồn tay vào lớp áo lót bóp nắm quả đào tiên vừa tay.


Cúi người lướt nụ hôn lướt trên cổ thon xương quai xanh quyết rũ.

Cô thả lỏng cảm nhận sự dìu dàng nâng niu.
Anh rất nhẹ nhàng thực hiện màn dạo đầu, dẫn dắt khoái cảm cô theo đầu lưỡi anh lướt qua từng điểm nhạy cảm.
"Ưm...ư..."
Đôi tay nâng eo nhỏ xoay người đỡ cô năm trên.
"Tiểu Mễ...làm đi!"
"Hả? làm gì?"
Tiểu Mễ vô tư hỏi lại khiến anh tự vả bất lực.
"Đặt nó * vào của em!"
Cô gái đỏ mặt, đụng vô thứ đó của anh ta còn chưa dám nói chi kêu cầm nó.

Còn bảo giúp nó* ăn hiếp đoá hoa nhỏ.

Anh vuốt ve đầu cô buông lời dỗ ngọt.
"Ngoan, chiều anh xíu đi...anh thương!"
"Em...em sợ nó!"
Anh giúp bàn tay nhỏ kia làm quen với dương v*t đang cương c*ng, sau đó âm thụ hoà hợp, cảm xúc cả hai dâng cao.

Anh giữa eo cô trượt lên xuống trên thân thể rắn chắc...
Tiểu Mễ gối đầu trên cánh tay to khoẻ, anh vuốt ve làn tóc dài mềm mượt, hôn nhẹ lên trán nhỏ, thủ thỉ.
"Tin anh nha, đừng bướng bĩnh nữa.

Trở về bên anh nhé!"
"Đây là tỏ tình sao?" Cô nhỏ giọng hỏi, anh cười đáp.
"Không!"

Tiểu Mễ ngồi dậy giận dỗi muốn bỏ đi, anh liền bị níu lại buông dỗ dành.
"Đùa thôi, về lại Trung Quốc gả cho anh."
Cô như mèo con nằm trọn trong lòng anh, giọng ngọt ngào đáp lời:
"Vâng ạ!"
"......."
Sau một tuần dài bên Thái Lan họ trở về, hôn lễ giữa Tiểu Mễ và Chung Tinh đã bị hủy vì không có cô dâu.
Cha Tiểu Mễ nỗi giận khi con gái trở về, liền lôi lên bàn thờ gia tiên bắt quý gối xám hối.

Trầm Dương thà cho con gái lấy ai cũng được trừ gả vào làm con dâu của lão già Ôn Dịch Chương mang đầy định kiến đó.
Ôn Dịch Phàm trở về nhà cũng bị cha anh dùng roi mây đánh cho một trận.

Ôn Dịch Chương không muốn con trai qua lại với nhà họ Trầm, bởi đứa con trai lớn của ông rõ ràng đã vì con trai nhà họ Trầm lôi kéo vào con đường GAY dẫn đến tự vẫn chết.

Con trai ông cưới thiên kim nhà giàu nào cũng được trừ con gái nhà họ Trầm.
Sau một tuần...
Mẹ Ôn Dịch Phàm nài nỉ mãi thì cha anh mới thả anh, anh liền lái xe đến tìm người thương.
Đến nơi đập vào mắt anh là một thanh niên lạ đan đang đặt bó hoa trước cổng nhà Tiểu Mễ, anh ta quay mặt lại bắt gặp ánh mắt thâm thúy của Ôn Dịch Phàm có phần bối rối, liền kéo khăn quàng cổ che mặt lướt qua như không có chuyện gì.

Bỗng tay đã bị giữa lại, phản xạ nhìn xuống cố tay đã bị Ôn Dịch Phàm siết chặt, gằn giọng hỏi:
"Anh là ai?".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương