Cô Ấy Rất Đáng Yêu
-
Chương 67
Edit: Liz
Beta: TH
Đi du lịch là không thể nào, kể cả kì nghỉ dài hạn cũng không thể đi.
Mấy ngày nay Kiều Hạ nghỉ ngơi, vất vả lắm mới tĩnh dưỡng tốt, vậy mà tối qua lại bị anh ép đến kiệt sức. Thảm hại hơn đó là sau khi kết thúc cô vẫn không được ngủ đủ!
Bởi vì, cái kia của anh mới vừa "làm xằng làm bậy" trên người cô nhất định phải cùng cô trao đổi chút cảm nhận.
Kiều Hạ cực kỳ thẹn thùng, trên mặt nổi hai rặng mây đỏ, nhỏ giọng: "Có gì mà trao đổi chứ?"
Cố Duyên Xuyên bưng ly nước ấm đến bên miệng cô, nghiêm mặt nói: "Dĩ nhiên là có rồi, chúng ta vừa mới bắt đầu nếm thử cái này, kinh nghiệm còn chưa đủ. Chỉ có trao đổi thì cục cưng mới có thể cảm nhận được..."
Anh dừng một chút, trong mắt hiện lên nụ cười, "Sau này anh mới có thể tiến bộ, mới có thể khiến cục cưng thoải mái hơn."
Kiều Hạ: "..."
Mặc dù hai người mới vừa bắt đầu thử, nhưng anh lại không biết xấu hổ nói kinh nghiệm bản thân chưa đủ. Rõ ràng là các thể loại anh đều rất thuộc cơ mà!
Không phải đã nói nam sinh ở phương diện này đều là thiên phú dị bẩm, tự học thành tài đấy sao.
"Thì cảm giác rất tốt." Anh kiên trì không ngừng truy hỏi, cô không thể làm gì khác hơn là đỏ mặt trả lời.
Lời này là trăm phần trăm thật lòng.
Mặc dù sau hai lần cô đã mệt muốn chết, ngay cả sức để xuống giường đi rót nước cũng không có, nhưng mà trải nghiệm cái tư thế kia... Khoái cảm mãnh liệt, pháo hoa trong đầu không ngừng nổ tung.
Cố Duyên Xuyên nghe câu trả lời, đáy mắt thấp thoáng ý cười, lại hỏi: "Mấy tư thế vừa rồi, cục cưng có thích không?"
Cái này cũng muốn hỏi sao? Kiều Hạ đỏ mặt, khẽ cắn môi dưới, "Đều thích."
Cố Duyên Xuyên đặt ly nước sang một bên, ôm lấy cô gái nhỏ chỉ mặc độc đồ lót vào lòng.
Đáp án như thế hiển nhiên không thể làm anh vừa ý, cho nên anh tiếp tục truy hỏi: "Vậy cũng quá chung chung rồi, cục cưng thích nhất tư thế nào?"
Kiều Hạ:... Không đúng! Hỏi như thế có phải cặn kẽ quá không?
"Thì là tư thế thứ hai." Cô suy nghĩ một chút, giọng mềm nhũn, hận không thể vùi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ au vào ngực anh.
Cố Duyên Xuyên cúi đầu nở nụ cười, sắc mặt vui vẻ và thỏa mãn, "Cục cưng, chúng ta quả nhiên tâm linh tương thông. Anh cũng thích cái tư thế thứ hai nhất."
Anh nhẹ nhàng dãn lông mày, "Từ phía sau tiến vào sẽ sâu nhất, có thể tiếp xúc thân mật với cục cưng nhất."
Kiều Hạ giờ phút này vừa buồn ngủ vừa thẹn, không muốn cùng anh thảo luận cái vấn đề như vậy.
Cô xoay người, giãy khỏi lòng anh, nhắm mắt lại nói: "Muộn rồi, em muốn ngủ, ngủ ngon."
Cố Duyên Xuyên lại gần, cúi người hôn trên mặt cô một cái, "Cục cưng, anh yêu em."
Kiều Hạ sửng sốt, đang là buổi tối, đột nhiên bày tỏ làm gì?
"Em cũng yêu anh."
Cô mở mắt ra, đỏ mặt xấu hổ đáp lại một câu. Sau đó lại nghe anh cảm khái nói một câu: "Đến tận hôm nay anh mới phát hiện, cục cưng rất tốt tính và ngoan ngoãn."
Kiều Hạ nghi ngờ "ừ" một tiếng, khó hiểu nhìn anh.
"Không chỉ có tính cách ngoan ngoãn, cơ thể cũng rất ngoan ngoãn, rất nghe lời." Môi Cố Duyên Xuyên khẽ giương lên, nụ cười trên môi ngày càng đậm.
"Hơi đụng một chút, cục cưng đã chảy thật nhiều nước. Sau khi đi vào còn hút chặt lấy anh, thật là thoải mái."
Kiều Hạ: "?!!"
Mới vừa rồi bắt nạt cô còn chưa đủ hay sao mà bây giờ nói chuyện cũng muốn bắt nạt cô?
Tại sao có thể hư hỏng như vậy, bạn trai thật quá quắt!
Cô tức giận rồi, đá nhẹ anh một cái, sau đó rất có khí thế nói: "Không còn sớm, chúng ta mau ngủ đi! Anh nói thêm một câu, sau này đừng hòng chạm vào em."
Cô gái nhỏ phồng miệng, mắt trừng anh, tự cho là bộ dáng mình rất hung dữ, nhưng trong mắt Cố Duyên Xuyên lại cảm thấy thật đáng yêu.
Thật là yêu thế nào cũng không đủ, nửa tiếng trước bộ dáng đầy mê hoặc khiến anh yêu muốn chết. Bây giờ tức giận cũng làm anh yêu.
Anh lật chăn để đắp kín người cô, "Được rồi, không nói nữa. Cục cưng mau ngủ đi. Dưỡng tinh thần thật tốt, ngày mai sẽ không dừng lại dù có hô ngừng."
Kiều Hạ không thể tin được, có hơi luống cuống, "Tại sao ngày mai còn muốn nữa? Anh, anh không sao đấy chứ?"
Anh thường xuyên uống Red Bull à, tinh lực dồi dào vậy.
Vẻ mặt Cố Duyên Xuyên bình tĩnh, anh nở nụ cười: "Cùng cục cưng làm chuyện như vậy, sao có thể mệt được? Huống gì, cục cưng viết mấy cái tư thế kia, chúng ta còn chưa có thử hết đâu."
Kiều Hạ:... QAQ
Nếu như thời gian có thể quay lại, cô nhất định sẽ ép bản thân không viết cái kia!! Tự dưng đi viết truyện H làm gì!!!
"Nhưng thứ kia là em viết lung tung, anh đừng nghĩ là thật!" Cô cố gắng, cố gắng để tối mai bản thân có một giấc ngủ yên.
Cố Duyên Xuyên gật đầu: "Bên trong đúng là có chút chỗ viết không đúng."
Kiều Hạ thở phào nhẹ nhõm lại nghe anh nói: "Ví như cục cưng viết một đêm bảy lần. Đặt vào tình huống thực tế quả thật không thích hợp, tương đối tổn thương tới cơ thể, cục cưng sẽ chịu không nổi, nhưng mà..."
Môi Cố Duyên Xuyên khẽ cong lên, thong thả mỉm cười nhìn cô, "Trong vòng một ngày làm bảy lần cũng có thể được. Cục cưng, ngày mai chúng ta có thể thử một chút."
"!!!"
Kiều Hạ đầy vẻ khiếp sợ, thế nên từ ngày mai cô một ngày cũng đừng hòng xuống giường hả??
Hu hu hu cô thật thê thảm mà. Đàn ông vừa mới được "khai trai" thật quá kinh khủng!!
-
Nói tóm lại, kì nghỉ Quốc khánh này là ngày nghỉ mệt nhất của Kiều Hạ.
Đến khi ngày nghỉ kết thức, buổi tối trước ngày đi học trở lại phòng ngủ, ba bạn cùng phòng tinh thần rất tốt, nhìn trông rất có sức sống.
Chỉ có cô, mắt đầy quầng thâm, ngồi trên cái ghế không ngừng ngáp, bộ dáng không được ăn no ngủ kĩ.
Trần Duyệt đem đặc sản mang từ nhà tới chia cho mọi người.
Thấy dáng vẻ của cô thì ngạc nhiên hỏi, "Hạ Hạ, kì nghỉ dài hạn này cậu làm cái gì thế? Trông mệt mỏi vậy. Mấy ngày qua cũng không thấy cậu đăng trạng thái đi chơi gì cả."
Hai người kia cũng rối rít tò mò nhìn cô.
Kiều Hạ hồi tưởng lại hoạt động mấy ngày qua, phần lớn là cùng Cố Duyên Xuyên...
Nhưng cô sao có thể không biết xấu hổ mà nói ra khỏi miệng được!!
Khuôn mặt hồng hồng, cô ho nhẹ nói: "Là ở nhà học á."
Bị anh lôi kéo thử đủ loại tư thế mới, cũng có thể coi là một cách học đi.
"Wow! Hạ Hạ, cậu cũng quá chịu khó, đã nghỉ rồi mà cậu liều mạng thế!" Ba người không hẹn mà cùng trưng ra vẻ mặt khâm phục.
Triệu Mẫn Mẫn nắm chặt quả đấm, quyết định, "Con mẹ nó, cái thành tích này của tớ so với thành tích tốt của học sinh giỏi còn phải cố gắng hơn. Tớ không ăn nữa, hôm nay tớ muốn thử sức với một bộ chuyên bốn đề rồi mới ngủ."
Nói xong, cô ấy thật sự để miếng thịt vịt đang ăn xuống, rút khăn giấy ra lau tay, lấy từ tủ sách ra một bộ đề thi.
Tương Điềm và Trần Duyệt đều thấy sôi sục, một người luyện nghe, một người học thuộc từ đơn.
Vô tình kéo không khí học tập cho phòng ngủ - Kiều Hạ: "..."
Cô ăn xong món kho Trần Duyệt cho thì thấy khát, mở lon nước đào ra, bỏ ống hút vào, uống vài ngụm, dùng di động lướt Weibo.
Sau đó, cô lướt đến một topic, coi như là xin giúp đỡ: Bạn trai về phương diện ấy quá mạnh mẽ, làm sao bây giờ?
Y như là tìm được tri kỉ, Kiều Hạ vội vàng mở ra, nhìn xem có biện pháp giải quyết không.
Phía dưới trả lời rất nhiều, nhưng giống như không quá quan tâm vấn đề cần hỏi --
"Hâm mộ chết rồi, như thế nào mới có thể làm bạn trai tôi luôn không để ý thấy bài viết này đây [xấu hổ] [xấu hổ]"
"Hạn cũng chết, lũ cũng chết, cô đừng hỏi tôi [dodge]"
"A! Bao nhiêu mùa quýt rồi mà vẫn độc thân như tôi cảm thấy thật chạnh lòng, cầu xin ông trời mau ban cho tôi một anh bạn trai!!!"
"Chỉ có mệt chết bò, không có cày hỏng ruộng. Khuyên chủ top nên học cách hưởng thụ, đợi đàn ông qua ba mươi lăm tuổi bắt đầu xuống dốc rồi thì đến lúc đó muốn cũng không có đâu."
Kiều Hạ càng xem mặt càng nóng, nhưng vẫn ghi nhớ câu nói sau cùng. Thì ra phải chờ tới ba mươi lăm tuổi, cô mới không còn mệt mỏi như vậy!
Có thể tính một ít thời gian, bạn trai hiện tại của cô mới hai mươi, còn có mười lăm năm nữa, còn lâu...
-
Tháng mười đến, thời tiết bắt đầu chuyển lạnh.
Lại qua hơn một tháng, cây bạch quả giữa trường cũng trơ trụi, gió bấc thổi làm lá vàng rơi.
Kiều Hạ cực kì sợ lạnh, lúc này đã mặc đồ len, còn mang thêm khăn quàng cổ.
Ăn xong cơm tối trong căng tin, Cố Duyên Xuyên nắm đôi tay lạnh như băng của cô vào túi áo mình.
Một tay khác của Kiều Hạ cầm ly trà sữa, hút một hơi, giơ lên cao đưa cho anh "Đây là vị mới ra, em uống thử thấy rất ngon, anh có muốn thử một lần không?"
Cố Duyên Xuyên cho tới bây giờ không quá thích đồ ngọt, nhưng là cô đưa nên không từ chối lần nào cả.
"Ừ, ngon." Anh uống thử, ánh mắt nhìn về phía cô đầy vẻ dịu dàng.
Kiều Hạ vui vẻ cười lên, uống thêm vài ngụm, hỏi: "Hôm nay anh không có lớp sao, buổi tối định làm gì?"
Cố Duyên Xuyên trả lời: "Mấy ngày trước nhận một công việc về phần mềm trò chơi, lát về phòng ngủ làm."
Kiều Hạ "wow" một tiếng, chân thành nói: "Bạn trai của em thật là lợi hại."
Cố Duyên Xuyên cười, vừa định nói gì thì có một chiếc xe bỗng dừng ở ven đường. Từ bên trong xe có một người đàn ông mặc âu phục màu đen, hơn ba mươi tuổi bước ra.
Người đàn ông đi tới trước bọn họ, đầu tiên là nhìn Kiều Hạ, nhìn mười giây rồi đột nhiên cười một tiếng, "A Xuyên, con chẳng chịu nói con có bạn gái với chú một tiếng."
Kiều Hạ thấy vậy có chút xấu hổ, cúi đầu không nói gì.
Cố Duyên Xuyên bảo vệ cô, lông mày nhăn lại, không rõ nguyên do ông xuất hiện ở đây, "Chú tìm cháu có việc gì sao?"
Cố Hoài nói rõ lý do: "Ông cụ xế chiều tim có chút vấn đề, giờ đang trong phòng làm giải phẫu, cũng không biết tình hình thế nào. Cháu đi một chuyến với chú đến bệnh viện xem sao."
Nói xong, anh ta đè thấp giọng, hiển nhiên là đứng ở phía anh: "Nhỡ đâu ông cụ tỉnh, nhìn thấy ba người kia đứng trông trước giường bệnh, cháu lại không có ở đó thì chẳng phải để bọn họ đóng hết vai con cháu hiếu thảo sao."
Cố Duyên Xuyên trầm tư chốc lát, cuối cùng nói: "Vâng, lát cháu với chú đi, cảm ơn chú."
Anh quay đầu nhìn Kiều Hạ, quàng lại khan quàng cổ cho kín lại, "Trong nhà có chút chuyện, anh về trước xem sao, cục cưng lên trên lớp đi."
Kiều Hạ nghe được bọn họ nói chuyện, mặc dù không có hoàn toàn hiểu rõ tình hình nhưng cũng mơ hồ cảm thấy nghiêm trọng, gật đầu nói: "Vâng, anh đi đi."
Cố Duyên Xuyên sờ đầu nhỏ của cô, giọng dịu dàng: "Anh không có ở đây, cục cưng phải nhớ chăm sóc tốt cho bản thân, đợi anh quay lại."
"Ừm, em biết rồi, anh yên tâm đi." Kiều Hạ đứng nguyên tại chỗ, đưa mắt nhìn chiếc xe từ từ lăn bánh.
-
Đến cạn lời với cô Hạ, uống bò húc mà có thể tăng tinh lực =)))))
Beta: TH
Đi du lịch là không thể nào, kể cả kì nghỉ dài hạn cũng không thể đi.
Mấy ngày nay Kiều Hạ nghỉ ngơi, vất vả lắm mới tĩnh dưỡng tốt, vậy mà tối qua lại bị anh ép đến kiệt sức. Thảm hại hơn đó là sau khi kết thúc cô vẫn không được ngủ đủ!
Bởi vì, cái kia của anh mới vừa "làm xằng làm bậy" trên người cô nhất định phải cùng cô trao đổi chút cảm nhận.
Kiều Hạ cực kỳ thẹn thùng, trên mặt nổi hai rặng mây đỏ, nhỏ giọng: "Có gì mà trao đổi chứ?"
Cố Duyên Xuyên bưng ly nước ấm đến bên miệng cô, nghiêm mặt nói: "Dĩ nhiên là có rồi, chúng ta vừa mới bắt đầu nếm thử cái này, kinh nghiệm còn chưa đủ. Chỉ có trao đổi thì cục cưng mới có thể cảm nhận được..."
Anh dừng một chút, trong mắt hiện lên nụ cười, "Sau này anh mới có thể tiến bộ, mới có thể khiến cục cưng thoải mái hơn."
Kiều Hạ: "..."
Mặc dù hai người mới vừa bắt đầu thử, nhưng anh lại không biết xấu hổ nói kinh nghiệm bản thân chưa đủ. Rõ ràng là các thể loại anh đều rất thuộc cơ mà!
Không phải đã nói nam sinh ở phương diện này đều là thiên phú dị bẩm, tự học thành tài đấy sao.
"Thì cảm giác rất tốt." Anh kiên trì không ngừng truy hỏi, cô không thể làm gì khác hơn là đỏ mặt trả lời.
Lời này là trăm phần trăm thật lòng.
Mặc dù sau hai lần cô đã mệt muốn chết, ngay cả sức để xuống giường đi rót nước cũng không có, nhưng mà trải nghiệm cái tư thế kia... Khoái cảm mãnh liệt, pháo hoa trong đầu không ngừng nổ tung.
Cố Duyên Xuyên nghe câu trả lời, đáy mắt thấp thoáng ý cười, lại hỏi: "Mấy tư thế vừa rồi, cục cưng có thích không?"
Cái này cũng muốn hỏi sao? Kiều Hạ đỏ mặt, khẽ cắn môi dưới, "Đều thích."
Cố Duyên Xuyên đặt ly nước sang một bên, ôm lấy cô gái nhỏ chỉ mặc độc đồ lót vào lòng.
Đáp án như thế hiển nhiên không thể làm anh vừa ý, cho nên anh tiếp tục truy hỏi: "Vậy cũng quá chung chung rồi, cục cưng thích nhất tư thế nào?"
Kiều Hạ:... Không đúng! Hỏi như thế có phải cặn kẽ quá không?
"Thì là tư thế thứ hai." Cô suy nghĩ một chút, giọng mềm nhũn, hận không thể vùi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ au vào ngực anh.
Cố Duyên Xuyên cúi đầu nở nụ cười, sắc mặt vui vẻ và thỏa mãn, "Cục cưng, chúng ta quả nhiên tâm linh tương thông. Anh cũng thích cái tư thế thứ hai nhất."
Anh nhẹ nhàng dãn lông mày, "Từ phía sau tiến vào sẽ sâu nhất, có thể tiếp xúc thân mật với cục cưng nhất."
Kiều Hạ giờ phút này vừa buồn ngủ vừa thẹn, không muốn cùng anh thảo luận cái vấn đề như vậy.
Cô xoay người, giãy khỏi lòng anh, nhắm mắt lại nói: "Muộn rồi, em muốn ngủ, ngủ ngon."
Cố Duyên Xuyên lại gần, cúi người hôn trên mặt cô một cái, "Cục cưng, anh yêu em."
Kiều Hạ sửng sốt, đang là buổi tối, đột nhiên bày tỏ làm gì?
"Em cũng yêu anh."
Cô mở mắt ra, đỏ mặt xấu hổ đáp lại một câu. Sau đó lại nghe anh cảm khái nói một câu: "Đến tận hôm nay anh mới phát hiện, cục cưng rất tốt tính và ngoan ngoãn."
Kiều Hạ nghi ngờ "ừ" một tiếng, khó hiểu nhìn anh.
"Không chỉ có tính cách ngoan ngoãn, cơ thể cũng rất ngoan ngoãn, rất nghe lời." Môi Cố Duyên Xuyên khẽ giương lên, nụ cười trên môi ngày càng đậm.
"Hơi đụng một chút, cục cưng đã chảy thật nhiều nước. Sau khi đi vào còn hút chặt lấy anh, thật là thoải mái."
Kiều Hạ: "?!!"
Mới vừa rồi bắt nạt cô còn chưa đủ hay sao mà bây giờ nói chuyện cũng muốn bắt nạt cô?
Tại sao có thể hư hỏng như vậy, bạn trai thật quá quắt!
Cô tức giận rồi, đá nhẹ anh một cái, sau đó rất có khí thế nói: "Không còn sớm, chúng ta mau ngủ đi! Anh nói thêm một câu, sau này đừng hòng chạm vào em."
Cô gái nhỏ phồng miệng, mắt trừng anh, tự cho là bộ dáng mình rất hung dữ, nhưng trong mắt Cố Duyên Xuyên lại cảm thấy thật đáng yêu.
Thật là yêu thế nào cũng không đủ, nửa tiếng trước bộ dáng đầy mê hoặc khiến anh yêu muốn chết. Bây giờ tức giận cũng làm anh yêu.
Anh lật chăn để đắp kín người cô, "Được rồi, không nói nữa. Cục cưng mau ngủ đi. Dưỡng tinh thần thật tốt, ngày mai sẽ không dừng lại dù có hô ngừng."
Kiều Hạ không thể tin được, có hơi luống cuống, "Tại sao ngày mai còn muốn nữa? Anh, anh không sao đấy chứ?"
Anh thường xuyên uống Red Bull à, tinh lực dồi dào vậy.
Vẻ mặt Cố Duyên Xuyên bình tĩnh, anh nở nụ cười: "Cùng cục cưng làm chuyện như vậy, sao có thể mệt được? Huống gì, cục cưng viết mấy cái tư thế kia, chúng ta còn chưa có thử hết đâu."
Kiều Hạ:... QAQ
Nếu như thời gian có thể quay lại, cô nhất định sẽ ép bản thân không viết cái kia!! Tự dưng đi viết truyện H làm gì!!!
"Nhưng thứ kia là em viết lung tung, anh đừng nghĩ là thật!" Cô cố gắng, cố gắng để tối mai bản thân có một giấc ngủ yên.
Cố Duyên Xuyên gật đầu: "Bên trong đúng là có chút chỗ viết không đúng."
Kiều Hạ thở phào nhẹ nhõm lại nghe anh nói: "Ví như cục cưng viết một đêm bảy lần. Đặt vào tình huống thực tế quả thật không thích hợp, tương đối tổn thương tới cơ thể, cục cưng sẽ chịu không nổi, nhưng mà..."
Môi Cố Duyên Xuyên khẽ cong lên, thong thả mỉm cười nhìn cô, "Trong vòng một ngày làm bảy lần cũng có thể được. Cục cưng, ngày mai chúng ta có thể thử một chút."
"!!!"
Kiều Hạ đầy vẻ khiếp sợ, thế nên từ ngày mai cô một ngày cũng đừng hòng xuống giường hả??
Hu hu hu cô thật thê thảm mà. Đàn ông vừa mới được "khai trai" thật quá kinh khủng!!
-
Nói tóm lại, kì nghỉ Quốc khánh này là ngày nghỉ mệt nhất của Kiều Hạ.
Đến khi ngày nghỉ kết thức, buổi tối trước ngày đi học trở lại phòng ngủ, ba bạn cùng phòng tinh thần rất tốt, nhìn trông rất có sức sống.
Chỉ có cô, mắt đầy quầng thâm, ngồi trên cái ghế không ngừng ngáp, bộ dáng không được ăn no ngủ kĩ.
Trần Duyệt đem đặc sản mang từ nhà tới chia cho mọi người.
Thấy dáng vẻ của cô thì ngạc nhiên hỏi, "Hạ Hạ, kì nghỉ dài hạn này cậu làm cái gì thế? Trông mệt mỏi vậy. Mấy ngày qua cũng không thấy cậu đăng trạng thái đi chơi gì cả."
Hai người kia cũng rối rít tò mò nhìn cô.
Kiều Hạ hồi tưởng lại hoạt động mấy ngày qua, phần lớn là cùng Cố Duyên Xuyên...
Nhưng cô sao có thể không biết xấu hổ mà nói ra khỏi miệng được!!
Khuôn mặt hồng hồng, cô ho nhẹ nói: "Là ở nhà học á."
Bị anh lôi kéo thử đủ loại tư thế mới, cũng có thể coi là một cách học đi.
"Wow! Hạ Hạ, cậu cũng quá chịu khó, đã nghỉ rồi mà cậu liều mạng thế!" Ba người không hẹn mà cùng trưng ra vẻ mặt khâm phục.
Triệu Mẫn Mẫn nắm chặt quả đấm, quyết định, "Con mẹ nó, cái thành tích này của tớ so với thành tích tốt của học sinh giỏi còn phải cố gắng hơn. Tớ không ăn nữa, hôm nay tớ muốn thử sức với một bộ chuyên bốn đề rồi mới ngủ."
Nói xong, cô ấy thật sự để miếng thịt vịt đang ăn xuống, rút khăn giấy ra lau tay, lấy từ tủ sách ra một bộ đề thi.
Tương Điềm và Trần Duyệt đều thấy sôi sục, một người luyện nghe, một người học thuộc từ đơn.
Vô tình kéo không khí học tập cho phòng ngủ - Kiều Hạ: "..."
Cô ăn xong món kho Trần Duyệt cho thì thấy khát, mở lon nước đào ra, bỏ ống hút vào, uống vài ngụm, dùng di động lướt Weibo.
Sau đó, cô lướt đến một topic, coi như là xin giúp đỡ: Bạn trai về phương diện ấy quá mạnh mẽ, làm sao bây giờ?
Y như là tìm được tri kỉ, Kiều Hạ vội vàng mở ra, nhìn xem có biện pháp giải quyết không.
Phía dưới trả lời rất nhiều, nhưng giống như không quá quan tâm vấn đề cần hỏi --
"Hâm mộ chết rồi, như thế nào mới có thể làm bạn trai tôi luôn không để ý thấy bài viết này đây [xấu hổ] [xấu hổ]"
"Hạn cũng chết, lũ cũng chết, cô đừng hỏi tôi [dodge]"
"A! Bao nhiêu mùa quýt rồi mà vẫn độc thân như tôi cảm thấy thật chạnh lòng, cầu xin ông trời mau ban cho tôi một anh bạn trai!!!"
"Chỉ có mệt chết bò, không có cày hỏng ruộng. Khuyên chủ top nên học cách hưởng thụ, đợi đàn ông qua ba mươi lăm tuổi bắt đầu xuống dốc rồi thì đến lúc đó muốn cũng không có đâu."
Kiều Hạ càng xem mặt càng nóng, nhưng vẫn ghi nhớ câu nói sau cùng. Thì ra phải chờ tới ba mươi lăm tuổi, cô mới không còn mệt mỏi như vậy!
Có thể tính một ít thời gian, bạn trai hiện tại của cô mới hai mươi, còn có mười lăm năm nữa, còn lâu...
-
Tháng mười đến, thời tiết bắt đầu chuyển lạnh.
Lại qua hơn một tháng, cây bạch quả giữa trường cũng trơ trụi, gió bấc thổi làm lá vàng rơi.
Kiều Hạ cực kì sợ lạnh, lúc này đã mặc đồ len, còn mang thêm khăn quàng cổ.
Ăn xong cơm tối trong căng tin, Cố Duyên Xuyên nắm đôi tay lạnh như băng của cô vào túi áo mình.
Một tay khác của Kiều Hạ cầm ly trà sữa, hút một hơi, giơ lên cao đưa cho anh "Đây là vị mới ra, em uống thử thấy rất ngon, anh có muốn thử một lần không?"
Cố Duyên Xuyên cho tới bây giờ không quá thích đồ ngọt, nhưng là cô đưa nên không từ chối lần nào cả.
"Ừ, ngon." Anh uống thử, ánh mắt nhìn về phía cô đầy vẻ dịu dàng.
Kiều Hạ vui vẻ cười lên, uống thêm vài ngụm, hỏi: "Hôm nay anh không có lớp sao, buổi tối định làm gì?"
Cố Duyên Xuyên trả lời: "Mấy ngày trước nhận một công việc về phần mềm trò chơi, lát về phòng ngủ làm."
Kiều Hạ "wow" một tiếng, chân thành nói: "Bạn trai của em thật là lợi hại."
Cố Duyên Xuyên cười, vừa định nói gì thì có một chiếc xe bỗng dừng ở ven đường. Từ bên trong xe có một người đàn ông mặc âu phục màu đen, hơn ba mươi tuổi bước ra.
Người đàn ông đi tới trước bọn họ, đầu tiên là nhìn Kiều Hạ, nhìn mười giây rồi đột nhiên cười một tiếng, "A Xuyên, con chẳng chịu nói con có bạn gái với chú một tiếng."
Kiều Hạ thấy vậy có chút xấu hổ, cúi đầu không nói gì.
Cố Duyên Xuyên bảo vệ cô, lông mày nhăn lại, không rõ nguyên do ông xuất hiện ở đây, "Chú tìm cháu có việc gì sao?"
Cố Hoài nói rõ lý do: "Ông cụ xế chiều tim có chút vấn đề, giờ đang trong phòng làm giải phẫu, cũng không biết tình hình thế nào. Cháu đi một chuyến với chú đến bệnh viện xem sao."
Nói xong, anh ta đè thấp giọng, hiển nhiên là đứng ở phía anh: "Nhỡ đâu ông cụ tỉnh, nhìn thấy ba người kia đứng trông trước giường bệnh, cháu lại không có ở đó thì chẳng phải để bọn họ đóng hết vai con cháu hiếu thảo sao."
Cố Duyên Xuyên trầm tư chốc lát, cuối cùng nói: "Vâng, lát cháu với chú đi, cảm ơn chú."
Anh quay đầu nhìn Kiều Hạ, quàng lại khan quàng cổ cho kín lại, "Trong nhà có chút chuyện, anh về trước xem sao, cục cưng lên trên lớp đi."
Kiều Hạ nghe được bọn họ nói chuyện, mặc dù không có hoàn toàn hiểu rõ tình hình nhưng cũng mơ hồ cảm thấy nghiêm trọng, gật đầu nói: "Vâng, anh đi đi."
Cố Duyên Xuyên sờ đầu nhỏ của cô, giọng dịu dàng: "Anh không có ở đây, cục cưng phải nhớ chăm sóc tốt cho bản thân, đợi anh quay lại."
"Ừm, em biết rồi, anh yên tâm đi." Kiều Hạ đứng nguyên tại chỗ, đưa mắt nhìn chiếc xe từ từ lăn bánh.
-
Đến cạn lời với cô Hạ, uống bò húc mà có thể tăng tinh lực =)))))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook