CÔ ẤY LÀ ĐỂ SỦNG ( PHẦN 2 )
-
Chương 29
Yến Phi Phi nép bên phía cửa. Không nghĩ rằng trái tim thích hợp cho bản thân lại là Dạ Nhi Nhi.
Cô cũng không tin những gì Nghiêm Thừa Thành tự lẩm bẩm lúc nãy, không nghĩ rằng anh sẽ...
Nhưng mà...
Trái tim của Dạ Nhi Nhi, cô không xứng có nó.
Yến Phi Phi quay người về phòng.
Cho dù có sống có chết, cô cũng phải rời khỏi Nghiêm Thừa Thành, không thể để anh hại đến Dạ Nhi Nhi.
...
Cả ngày nay Đông Tâm cứ lo lắng bất an. Vừa mới kết hôn hôm qua, hôm nay lại có linh cảm không lành.
Không được, anh phải về nhà tìm cô.
Đông Tâm bật dậy, liền cho nhân viên tan làm sớm, bản thân cũng nhanh chóng về nhà tìm Dạ Nhi Nhi của mình.
...
Vừa về đến nhà, Đông Tâm thấy Dạ Nhi Nhi đang mãi mê tưới nước cho hoa ngoài vườn, anh liền đi đến, ôm lấy cô từ đằng sau.
" Nhi..."
Đông Tâm thốt lên.
" Sao anh tan làm sớm vậy?." Dạ Nhi Nhi dừng tay, quay đầu lại hỏi.
" Anh cũng không biết nói sao...anh cảm thấy rất lo cho em.." Đông Tâm bảo.
Dạ Nhi Nhi đưa tay ôm lấy cổ anh:" Em không sao rồi mà."
" Nhưng mà anh vẫn lo." Đông Tâm ôm chầm lấy cô.
Dạ Nhi Nhi mỉm cười, anh thật là...
Cứ như vậy, chi bằng cả hai lấy keo dán sát lại nhau, dính chặt một bước cũng không thể tách rời đi.
...
Tối.
Nghiêm gia.
Nghiêm Thừa Thành vừa từ công ty trở về, quản gia liền hấp ta hấp tấp chạy đến báo:" Cậu chủ...Yến Phi Phi...bỏ trốn rồi..."
Nghiêm Thừa Thành trợn mắt lên, cái gì chứ?
Bỏ trốn? Yến Phi Phi không biết rõ tình hình của bản thân sao?
Tình trạng của cô nếu chạy ra ngoài như vậy sẽ rất nguy hiểm.
" Còn không mau đi tìm cô ấy!!!."
...
Dạ Nhi Nhi vừa bước từ phòng tắm ra, tay lau tóc, một tay cầm điện thoại lên.
Có số lạ gọi cho cô?
" Alo."
[ Dạ Nhi Nhi, cô nghe rõ cho tôi.]
[ Phải bảo vệ tốt bản thân, cô đang gặp nguy hiểm.]
[ Bằng mọi cách, phải tránh xa Nghiêm Thừa Thành.]
Đầu dây bên kia nói xong liền cúp máy.
Dạ Nhi Nhi đơ người, nhìn màng hình điện thoại.
Tắt...tắt rồi?
...
Yến Phi Phi dựa vào cửa, cô đang ở chỗ điện thoại công cộng. Vô tình có số điện thoại của Dạ Nhi Nhi, Yến Phi Phi trốn khỏi Nghiêm Thừa Thành muốn báo cho cô tự bảo vệ bản thân mình.
Một tay ôm lồng ngực bên trái, cô nhìn bầu trời đêm.
Bản thân thật vô dụng...
" Tại sao mình lại mắc phải căn bệnh quái quỷ này..."
Yến Phi Phi khó nhọc bảo.
Cô chống tay ngồi dậy, chỉ cần cô đi càng xa...
Nghiêm Thừa Thành sẽ một mực đi tìm cô, sẽ không làm hại đến Dạ Nhi Nhi.
Đông Tâm yêu Dạ Nhi Nhi như vậy, cô không muốn nhìn thấy Dạ Nhi Nhi bị tổn thương.
Không muốn làm Đông Tâm đau khổ.
Lại càng không muốn Nghiêm Thừa Thành gây ra chuyện lớn. Chỉ cần cô rời đi, mọi thứ sẽ yên bình hơn..
Chỉ cần Yến Phi Phi cô biến mất.
...
Yến Phi Phi bước lên tàu, cô đã lén mua vé để trốn thoát, trên người cũng không mang quá nhiều tiền.
Số tiền nhỏ nhặt cô để dành trước kia, cuối cùng cũng có lúc dùng được rồi.
Cô cũng không biết mình đi đâu, cô chỉ muốn đến nơi càng vắng vẻ càng tốt.
Lúc đó cô có chết, cũng không làm phiền đến ai. Chết ở một nơi yên tĩnh, không đau khổ, không có sự hành hạ của Nghiêm Thừa Thành.
...
Dạ Nhi Nhi vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Cô liên tục gọi lại cuộc gọi khi nãy, nhưng không ai bắt máy.
" Làm sao vậy?." Đông Tâm đi vào hỏi.
" Lúc nãy có cuộc gọi lạ đến, bảo rằng em phải bảo vệ tốt cho bản thân."
" Còn nói em phải tránh xa Nghiêm Thừa Thành." Dạ Nhi Nhi đưa điện thoại cho anh.
Đông Tâm cau mày, quả nhiên từ lúc sáng đến giờ anh cứ thấp thỏm bất an trong lòng là thật.
Anh cầm lấy điện thoại cô, nhìn dãy số trên màng hình, rồi lấy điện thoại mình ra gọi cho thư kí.
" Tra giúp tôi số điện thoại này."
Nghiêm Thừa Thành...
Anh ta đang muốn làm gì Dạ Nhi Nhi của anh?
...
Trong vòng một đêm, Đông Tâm đã thu thập đủ thông tin gần đây của Nghiêm Thừa Thành.
Số điện thoại gọi cho cô là từ điện thoại công cộng. Theo camera gần đó, người ở đó gọi cho cô là Yến Phi Phi.
Gần đây căn bệnh tim của Yến Phi Phi đã đi đến giới hạn rồi, nếu không tìm thấy trái tim phù hợp phẫu thuật sớm, Yến Phi Phi sẽ phải chết.
Không ngờ rằng...
Trái tim phù hợp lại là Dạ Nhi Nhi.
Dạ Nhi Nhi sau khi đọc cũng sốc không tin nổi. Cô nhìn Đông Tâm...
" Chuyện này..."
" Nghiêm Thừa Thành muốn trái tim của em." Đông Tâm bảo.
" Tối qua, Yến Phi Phi đã trốn khỏi Nghiêm gia." Anh bảo thêm.
Có lẽ cô gái đó không muốn Nghiêm Thừa Thành làm hại đến Dạ Nhi Nhi?
Là vì anh? Hay là vì cô?
Dạ Nhi Nhi mở to mắt...bệnh tình của Yến Phi Phi như vậy, có thể đi đâu chứ?
" Đừng bảo.."
" Có lẽ Yến Phi Phi biết chuyện nên đã rời đi, không muốn Nghiêm Thừa Thành làm hại em sao." Dạ Nhi Nhi hỏi.
" Cũng có thể." Đông Tâm xoa đầu cô.
" Em yên tâm, anh không để ai đụng đến em đâu."
" Chuyện của Yến Phi Phi, anh đã phái người đi tìm cô ta rồi." Đông Tâm bảo.
Dạ Nhi Nhi nắm lấy tay anh, gật đầu.
Mặc dù không tiếp xúc với Yến Phi Phi nhiều lần, cũng không biết sự bỏ đi của cô gái đó là vì anh hay vì cô.
Nhưng bệnh tình của Yến Phi Phi như vậy, cô ấy không thể bỏ mạng như vậy. Chắc chắn phải có trái tim khác chứ?
Cô cũng không tin những gì Nghiêm Thừa Thành tự lẩm bẩm lúc nãy, không nghĩ rằng anh sẽ...
Nhưng mà...
Trái tim của Dạ Nhi Nhi, cô không xứng có nó.
Yến Phi Phi quay người về phòng.
Cho dù có sống có chết, cô cũng phải rời khỏi Nghiêm Thừa Thành, không thể để anh hại đến Dạ Nhi Nhi.
...
Cả ngày nay Đông Tâm cứ lo lắng bất an. Vừa mới kết hôn hôm qua, hôm nay lại có linh cảm không lành.
Không được, anh phải về nhà tìm cô.
Đông Tâm bật dậy, liền cho nhân viên tan làm sớm, bản thân cũng nhanh chóng về nhà tìm Dạ Nhi Nhi của mình.
...
Vừa về đến nhà, Đông Tâm thấy Dạ Nhi Nhi đang mãi mê tưới nước cho hoa ngoài vườn, anh liền đi đến, ôm lấy cô từ đằng sau.
" Nhi..."
Đông Tâm thốt lên.
" Sao anh tan làm sớm vậy?." Dạ Nhi Nhi dừng tay, quay đầu lại hỏi.
" Anh cũng không biết nói sao...anh cảm thấy rất lo cho em.." Đông Tâm bảo.
Dạ Nhi Nhi đưa tay ôm lấy cổ anh:" Em không sao rồi mà."
" Nhưng mà anh vẫn lo." Đông Tâm ôm chầm lấy cô.
Dạ Nhi Nhi mỉm cười, anh thật là...
Cứ như vậy, chi bằng cả hai lấy keo dán sát lại nhau, dính chặt một bước cũng không thể tách rời đi.
...
Tối.
Nghiêm gia.
Nghiêm Thừa Thành vừa từ công ty trở về, quản gia liền hấp ta hấp tấp chạy đến báo:" Cậu chủ...Yến Phi Phi...bỏ trốn rồi..."
Nghiêm Thừa Thành trợn mắt lên, cái gì chứ?
Bỏ trốn? Yến Phi Phi không biết rõ tình hình của bản thân sao?
Tình trạng của cô nếu chạy ra ngoài như vậy sẽ rất nguy hiểm.
" Còn không mau đi tìm cô ấy!!!."
...
Dạ Nhi Nhi vừa bước từ phòng tắm ra, tay lau tóc, một tay cầm điện thoại lên.
Có số lạ gọi cho cô?
" Alo."
[ Dạ Nhi Nhi, cô nghe rõ cho tôi.]
[ Phải bảo vệ tốt bản thân, cô đang gặp nguy hiểm.]
[ Bằng mọi cách, phải tránh xa Nghiêm Thừa Thành.]
Đầu dây bên kia nói xong liền cúp máy.
Dạ Nhi Nhi đơ người, nhìn màng hình điện thoại.
Tắt...tắt rồi?
...
Yến Phi Phi dựa vào cửa, cô đang ở chỗ điện thoại công cộng. Vô tình có số điện thoại của Dạ Nhi Nhi, Yến Phi Phi trốn khỏi Nghiêm Thừa Thành muốn báo cho cô tự bảo vệ bản thân mình.
Một tay ôm lồng ngực bên trái, cô nhìn bầu trời đêm.
Bản thân thật vô dụng...
" Tại sao mình lại mắc phải căn bệnh quái quỷ này..."
Yến Phi Phi khó nhọc bảo.
Cô chống tay ngồi dậy, chỉ cần cô đi càng xa...
Nghiêm Thừa Thành sẽ một mực đi tìm cô, sẽ không làm hại đến Dạ Nhi Nhi.
Đông Tâm yêu Dạ Nhi Nhi như vậy, cô không muốn nhìn thấy Dạ Nhi Nhi bị tổn thương.
Không muốn làm Đông Tâm đau khổ.
Lại càng không muốn Nghiêm Thừa Thành gây ra chuyện lớn. Chỉ cần cô rời đi, mọi thứ sẽ yên bình hơn..
Chỉ cần Yến Phi Phi cô biến mất.
...
Yến Phi Phi bước lên tàu, cô đã lén mua vé để trốn thoát, trên người cũng không mang quá nhiều tiền.
Số tiền nhỏ nhặt cô để dành trước kia, cuối cùng cũng có lúc dùng được rồi.
Cô cũng không biết mình đi đâu, cô chỉ muốn đến nơi càng vắng vẻ càng tốt.
Lúc đó cô có chết, cũng không làm phiền đến ai. Chết ở một nơi yên tĩnh, không đau khổ, không có sự hành hạ của Nghiêm Thừa Thành.
...
Dạ Nhi Nhi vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Cô liên tục gọi lại cuộc gọi khi nãy, nhưng không ai bắt máy.
" Làm sao vậy?." Đông Tâm đi vào hỏi.
" Lúc nãy có cuộc gọi lạ đến, bảo rằng em phải bảo vệ tốt cho bản thân."
" Còn nói em phải tránh xa Nghiêm Thừa Thành." Dạ Nhi Nhi đưa điện thoại cho anh.
Đông Tâm cau mày, quả nhiên từ lúc sáng đến giờ anh cứ thấp thỏm bất an trong lòng là thật.
Anh cầm lấy điện thoại cô, nhìn dãy số trên màng hình, rồi lấy điện thoại mình ra gọi cho thư kí.
" Tra giúp tôi số điện thoại này."
Nghiêm Thừa Thành...
Anh ta đang muốn làm gì Dạ Nhi Nhi của anh?
...
Trong vòng một đêm, Đông Tâm đã thu thập đủ thông tin gần đây của Nghiêm Thừa Thành.
Số điện thoại gọi cho cô là từ điện thoại công cộng. Theo camera gần đó, người ở đó gọi cho cô là Yến Phi Phi.
Gần đây căn bệnh tim của Yến Phi Phi đã đi đến giới hạn rồi, nếu không tìm thấy trái tim phù hợp phẫu thuật sớm, Yến Phi Phi sẽ phải chết.
Không ngờ rằng...
Trái tim phù hợp lại là Dạ Nhi Nhi.
Dạ Nhi Nhi sau khi đọc cũng sốc không tin nổi. Cô nhìn Đông Tâm...
" Chuyện này..."
" Nghiêm Thừa Thành muốn trái tim của em." Đông Tâm bảo.
" Tối qua, Yến Phi Phi đã trốn khỏi Nghiêm gia." Anh bảo thêm.
Có lẽ cô gái đó không muốn Nghiêm Thừa Thành làm hại đến Dạ Nhi Nhi?
Là vì anh? Hay là vì cô?
Dạ Nhi Nhi mở to mắt...bệnh tình của Yến Phi Phi như vậy, có thể đi đâu chứ?
" Đừng bảo.."
" Có lẽ Yến Phi Phi biết chuyện nên đã rời đi, không muốn Nghiêm Thừa Thành làm hại em sao." Dạ Nhi Nhi hỏi.
" Cũng có thể." Đông Tâm xoa đầu cô.
" Em yên tâm, anh không để ai đụng đến em đâu."
" Chuyện của Yến Phi Phi, anh đã phái người đi tìm cô ta rồi." Đông Tâm bảo.
Dạ Nhi Nhi nắm lấy tay anh, gật đầu.
Mặc dù không tiếp xúc với Yến Phi Phi nhiều lần, cũng không biết sự bỏ đi của cô gái đó là vì anh hay vì cô.
Nhưng bệnh tình của Yến Phi Phi như vậy, cô ấy không thể bỏ mạng như vậy. Chắc chắn phải có trái tim khác chứ?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook