Club Truyện Ma Tại Trường Trung Học
Chapter 16: Câu chuyện ma thứ tư - Mẹ (4)

Chương 16: Câu chuyện ma thứ tư - Mẹ (4)

 

Tôi gọi cho GyeongWon trong khi đang chạy hết tốc lực về nhà.

[Alo?]

“Này, GyeongWon. Cậu học xong ở trung tâm chưa?”

[Tôi chưa. Bây giờ đang là giờ giải lao. Có chuyện gì vậy?]

“Tôi muốn hỏi cậu vài thứ. Cậu rảnh không?”

[Năm phút nữa là tôi vào lớp rồi. Cậu muốn hỏi gì?]

“Về một câu chuyện ma, trong đó có một người giả danh là mẹ của nhân vật chính. Cậu có biết bất cứ câu chuyện nào có liên quan đến điều này không?"

[Truyện ma á?]

GyeongWon dừng lại, như thể câu hỏi đó thật nực cười.

[Đó là điều mà cậu tò mò? Ngay vào lúc này sao?]

"Ừ. Xin lỗi. Nếu cậu biết thì hãy bảo tôi ngay đấy.”

[Cậu chắc là… Cậu có rất nhiều câu hỏi đặc biệt đấy.]

“Vậy cậu có biết không? Cậu có liên tưởng đến câu chuyện nào đó không?”

[Tất nhiên là có.]

 Mặc dù cậu ấy thích khoe khoang về sự hiểu biết của cậu ấy nên những câu trả lời của cậu ấy thường rất dài dòng, nhưng ít nhất là ngay lúc này cậu ấy đã trả lời các câu hỏi của tôi một cách rất ngắn gọn và súc tích.

 [Cậu đang xây dựng kịch bản cho hoạt động của Câu lạc bộ Truyện ma phải không? Thú vị đấy.]

GyeongWon nói như thể cậu ấy đã hiểu và sau đó cậu ấy nhanh chóng bắt đầu kể chuyện.

[Mặc dù có vô số câu chuyện liên quan đến những con ma giả làm thành viên trong gia đình, nhưng nếu chúng ta loại trừ những câu chuyện mà đã có người thật sự gặp phải, thì trong số những câu chuyện ma phổ biến nhất đang diễn ra xung quanh ... là 'Người Mẹ Kỳ Lạ' chắc chắn là phổ biến nhất. ]

"Người mẹ kỳ lạ sao?"

[Đó là truyện ma đô thị huyền thoại đất Mỹ, vì vậy hãy nghe thật kỹ.]

[Vào một đêm nọ, khi tôi đang ngồi học trên tầng hai.

Từ phòng bếp tầng một vang lên tiếng hét của mẹ tôi, gọi tôi mau chạy xuống xem cái gì đó.

Trên đường đến cầu thang để đến chỗ mẹ, tôi nghe thấy một giọng nói bất ngờ phát ra từ phòng ngủ của bố mẹ tôi trên tầng hai.

“Đừng xuống bếp! Mẹ cũng nghe thấy giọng nói đó!”

Vậy thực sự đâu mới là mẹ tôi?]

… Đó là câu chuyện ma ‘Người mẹ kỳ lạ’?

"Vậy thì câu chuyện này cũng không có kết cục à?"

[Tất nhiên.]

Chết tiệt.

Nhưng không thể nào mà không có câu trả lời được. Những câu chuyện ma mà cậu ta kể cho đến thời điểm này đều đã có lời giải.

Tuân theo các quy tắc được thiết lập bởi những câu chuyện thì những con ma vô cùng ghê rợn. Tuy nhiên, chắc chắn phải có một mánh khóe gì đó trong câu chuyện có thể được sử dụng để tiêu diệt chúng.

“Cậu nói đó là một câu chuyện ma nổi tiếng đúng không? Có giả thuyết gì được đưa ra từ câu chuyện đó không?”

[Giả thuyết, hả…?]

Vào lúc đó, tôi có thể nghe thấy tiếng chuông phát ra từ bên kia đầu dây.

Có vẻ như tiết học đã bắt đầu.

[Có rất nhiều giả thuyết được đưa ra. Từ những suy luận đưa ra dựa trên cách mà những người mẹ hét để gọi đứa con, đến những suy luận đưa ra về vị trí của những người mẹ đó.]  

Mặc dù tôi cần lắng nghe nhiều hơn để biết chắc chắn, nhưng tôi cảm thấy rằng những suy luận đó sẽ không giúp ích gì cho tôi trong tình hình hiện tại.

“Có giả thuyết nào khác không? Không có gợi ý nào khác trong câu chuyện có thể giúp tìm ra người mẹ thực sự ư?”

[Tôi phải học tiếp bây giờ.]

“Xin lỗi, thực sự xin lỗi. Tôi sẽ mua cho cậu thứ gì đó ngon để ăn vào ngày mai để đền bù."

[Tôi không quá quan tâm đến việc ăn uống, nhưng…]

GyeongWon thở dài và tiếp tục nói.

[Họ bảo rằng thử nói thứ gì đó làm mẹ bạn phản ứng dữ dội — chẳng hạn như bảo là con đã có thai hoặc là con trượt môn rồi, từ đó xem phản ứng của họ để phân biệt.]

“…!”

Vào lúc đó, một ý tưởng đã vụt lên trong đầu tôi. Tôi có một trực giác mạnh mẽ.

Hóa ra là vậy.

Tôi cảm thấy rằng nếu tôi bắt đầu đào sâu vào những khía cạnh đó, liên quan đến gia đình chẳng hạn, một điều gì đó tốt đẹp chắc chắn sẽ đến.

[Bây giờ tôi phải vào lớp đây. Nếu cậu còn thắc mắc gì thì để lần sau hỏi tiếp nhé—]

"Được rồi tôi hiểu rồi. Cảm ơn! GyeongWon, cảm ơn cậu rất nhiều! Học tốt nhé!"

[Ok. Sớm gặp nhé.]

Bíp-

Chẳng bao lâu, mặt trời bắt đầu lặn, bầu trời ánh chiều tà. Từ xa, tôi có thể nhìn thấy lối vào khu chung cư của mình.

Tôi bắt đầu suy nghĩ.

Câu chuyện ma ‘Người mẹ kỳ lạ’… Điều quan trọng là trong câu chuyện này không chỉ cách để có thể phân biệt được đâu là mẹ ruột của tôi.

Tại sao mẹ lại ở tầng một vào bếp lúc nửa đêm? Hơn thế nữa, tại sao người mẹ ở tầng hai lại gọi lên muộn hơn rất nhiều khi đã chuẩn bị xuống cầu thang rồi?

Nếu tôi càng cố tình đào sâu vào những điểm nghi vấn đó, nó sẽ chỉ khiến cho tôi càng ngày càng nghi ngờ đâu mới là con ma đang đóng giả làm mẹ tôi.

Như vậy sẽ rơi vào cái bẫy mà truyện ma đã giăng ra.

Thay vào đó, đơn giản hơn là thuận theo tự nhiên, cái kim trong bọc sẽ sớm có ngày lòi ra.

Điểm mấu chốt của câu chuyện ma là thứ đó đang giả làm mẹ của tôi và tôi phải làm gì đó để cho con ma này biến mất.

Sau đó, điều tôi cần làm vào lúc này là tạo ra một tình huống, tôi phải tạo ra một tình huống để con ma không thể giả vờ là mẹ của tôi nữa.

"Vậy mình sẽ phải dùng phương pháp như thế nào để con ma không thể giả vờ làm mẹ của mình nữa nhỉ?"

Tôi chìm vào suy tư. Sau khi bước vào khu chung cư, tôi có thể nhìn thấy lối vào khu chung cư của mình ở phía trước.

Tôi cũng có thể thấy ai đó đang đứng trên ban công nhà tôi.

"Mình nên làm gì để hắn ta ngừng giả làm mẹ của mình nữa đây?"

Tôi đã cố gắng khăng khăng rằng đó không phải là mẹ thật của tôi, nhưng cách này không hiệu quả chút nào.

Vậy phương pháp nào mới thật sự hiệu quả đây?

Hãy để cho con ma rơi vào một tình huống nào đó, và hãy quan sát phản ứng của con ma, khi thấy nó khác hẳn so với mẹ thì não sẽ không còn rối tung nữa và sẽ biết tiếp theo nên hành động thế nào……

Ah!

'Chính là nó?’

Tôi tăng tốc độ và đi về phía lối vào của tòa nhà.

Tôi có thể thấy bố tôi đang chìm trong suy nghĩ ở lối vào tầng một.

Tôi lặng lẽ đến gần phía sau ông ấy và nói.

"Bố."

“…!”

Bố ngạc nhiên quay lại và sau khi nhìn thấy đó là tôi, lúc đó ông thở phào nhẹ nhõm.

“Thì ra là con, Joon. Con vừa về nhà sao? Con làm bố sợ đấy, đồ ngốc này.”

"Có điều gì đó kỳ lạ ở nhà, đúng không bố."

Đôi mắt của bố trở nên tròn xoe.

“… Kỳ lạ nghĩa là sao?”

"Ai đó cứ đóng giả là mẹ ấy ạ."

“……!”

Bố nhanh chóng gật đầu, đến mức bạn có thể nhìn thấy bố chảy nước miếng.

“Bố cũng cảm thấy vậy, Joon! Bố cũng đã nhìn thấy hắn ta.”

“Chúng ta nên lên kế hoạch để giải quyết chuyện này cùng nhau trước khi mẹ về, bố ạ. Con có một kế hoạch rất hay.”

“Một kế hoạch rất hay sao? Ý con là gì?"

‘Nếu tôi cố gắng giải thích ở đây, tôi không nghĩ rằng bố sẽ hiểu, dù sao thì…’

Tôi chỉ có thể cho ông ấy xem khi chúng tôi gặp trực tiếp người mẹ giả. Vì bố là một người rất thông minh và trực giác tốt nên bố sẽ nhanh chóng nắm bắt được.

“Bây giờ chúng ta hãy đi lên thôi. Con sẽ kể cho bố nghe về điều đó sau khi chúng ta lên nhà."

"Được rồi bố đã hiểu rồi. Bố chắc chắn rằng hai người đàn ông trưởng thành sẽ có thể giải quyết nó bằng cách nào đó. "

Bố gật đầu và đi theo sau tôi. Lần này, tôi đi trước.

Đột nhiên, sau khi lên thang máy, tôi lại cảm thấy sợ hãi.

‘Điều này có thực sự hiệu quả không nhỉ?’

 Ý chí của tôi bắt đầu trở nên yếu đi. Tôi quay đầu lại và nhìn bố tôi. Trông ông ấy cũng hơi căng thẳng. Tôi xốc lại ý chí và nhìn về phía trước.

‘Mình không có lựa chọn nào khác ngoài việc thử.’

Tôi chợt nhớ đến hình ảnh mạnh mẽ mà bố tôi đã để lại trước khi tôi qua đời.

[Đồ khốn! Tại sao ngươi lại nổi cơn tam bành trong nhà người khác thế? Cút đi!]

Bố đã thực sự sợ hãi như thế nào? Tôi nắm chặt hai bàn tay lại.

‘Cách này chắc chắn có hiệu quả. Mình phải tin rằng như vậy.’

Cửa thang máy bắt đầu mở ra.

Tôi  xốc lại tinh thần một lần nữa và từ từ bước đến cửa trước cửa nhà của chúng tôi. Sau đó tôi nhấn chuông cửa.

Ding Dong ~ ♪

 

“…”

“…”

Sau đó là sự im lặng. Tôi thử bấm chuông cửa một lần nữa.

 

Ding Dong ~ ♪

 

“…”

“…”

'Trả lời đi, làm ơn……'

 

Ding Dong ~ ♪, Ding Dong ~ ♪, Ding Dong ~ ♪, Ding Dong ~ ♪, Ding Dong ~ ♪, Ding Dong ~ ♪

 

Tôi bắt đầu dí mạnh ngón tay của mình và liên tục nhấn chuông cửa.

Sau đó, ngay tại lúc đó…

Click-

Tôi có thể nghe thấy âm thanh của hệ thống liên lạc nội bộ được kích hoạt. Có nghĩa là ai đó đã nhấn nút liên lạc nội bộ.

“……”

Tôi lặng lẽ bắt đầu lẩm bẩm.

"Mở cửa đi, con dâu."

“……”

Bố tôi tròn mắt nhìn tôi. Chỉ có sự im lặng ở đầu bên kia của hệ thống liên lạc nội bộ. Nhưng miễn là giữ nút trên hệ thống liên lạc nội bộ, bà ta chắc chắn có thể nghe thấy tôi.

Tôi bình tĩnh nói lại.

"Mở cửa ra nào, con dâu."

“……”

Bên trong thật yên tĩnh. Trong cơn bực bội, tôi lại bắt đầu bấm chuông cửa.

Ding Dong ~ ♪, Ding Dong ~ ♪, Ding Dong ~ ♪, Ding Dong ~ ♪, Ding Dong ~ ♪, Ding Dong ~ ♪

“TÔI ĐẾN ĐÂY TỨC LÀ BIẾT THỪA CÔ ĐANG Ở ĐÂY RỒI, MAU MỞ CỬA RA!!!!!!  CON DÂU GÌ MÀ LẠI ĐỂ MẸ CHỒNG TRÊN 70 TUỔI RỒI ĐỨNG CHỜ Ở CỬA LÂU VẬY HẢ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Khi tôi hét lên và liên tục nhấn chuông cửa, cuối cùng thì khóa cửa cũng mở ra.

 

Bíp, bíp, bíp ~

 

Tôi nhanh chóng mở cửa trước và đi vào. Bố có vẻ hơi sững sờ khi đi theo sau tôi.

Ngay từ đầu đã không cần phải cố gắng phân biệt đâu là mẹ thật và đâu là giả trong ‘Người mẹ kỳ lạ’. Hãy cố gây ra một tình huống mà buộc con ma không thể giả làm mẹ của tôi nữa.

Câu trả lời mà tôi nghĩ ra là đưa con ma vào một tình huống mà con ma sẽ có những phản ứng tồi tệ nhất, và nó sẽ bị mắc kẹt ở trong đấy cho đến khi thôi giả vờ làm mẹ của tôi.

Hãy xem ai sẽ thắng, đồ khốn.’

* * *

* * *

Tôi tiếp tục nhớ lại những câu thoại của mấy bà mẹ chồng mà tôi đã xem trên nhiều bộ phim truyền hình buổi sáng trong TV.

Bây giờ đang là buổi đêm, chính vì thế bên trong căn nhà tối om, chỉ có đèn cảm biến màu cam gần giá giày để lộ ra phòng khách.

Xung quanh góc nhà bếp, bà mẹ giả chỉ thò đầu và cổ ra và nhìn chúng tôi chằm chằm.

Con ma bắt đầu nói ra những lời phàn nàn về phía tôi và bố tôi.

"Làm thế nào mà một người như cô, một người chẳng có bằng cấp gì lại có thể ngẩng cao đầu như thế hả?"

"Con dâu, nếu thế tôi nghĩ cô nên để tôi biết mật mã nhà là được."

Tôi đã không chịu thua và ngay lập tức nói ra một câu khác.

“Mỗi lần nhấn chuông cửa, tôi lại có cảm giác như đang đến nhà người khác chứ không phải là nhà của con trai tôi. Tôi không thích điều này. Nói tôi nghe mật khẩu là gì.”

Người mẹ giả bắt đầu đảo mắt nhìn xung quanh căn nhà, trước khi hét lên.

“Sao bà chẳng giỏi bất kì điều gì thế hả? Nếu điều này— ”

"Có vấn đề gì khi mà ta đang nói rằng ta muốn biết mật khẩu căn nhà của con trai ta không?"

Tôi cắt lời bà ta và hét lên như thể đang bực mình.

“…”

“…”

Bà mẹ giả nhìn thẳng vào mặt tôi.

Để không bị áp lực của bà ta ảnh hưởng đến mình, tôi nhìn chằm chằm vào bà ta ngay lập tức.

“…”

“…”

Một sự im lặng bế tắc tiếp tục diễn ra. Khi chúng tôi tiếp tục nhìn chằm chằm vào mắt nhau, người mẹ giả từ từ nhìn xuống và bắt đầu tránh ánh nhìn của tôi.

“… Ngoài ra, không phải chính con dâu đã nói rằng cô sẽ làm việc nhà giúp chồng cô sao? Nhưng theo như tôi thấy thì căn nhà vẫn bẩn và có lẽ là cô chưa làm một việc nhà nào cả, đúng thế không ? Cô đúng là một người không làm đúng với những gì mình nói, cô chỉ biết nói suông thôi sao ?— ”

“CÓ PHẢI LÀ TÔI SAI KHI TÔI NÓI RẰNG TÔI MUỐN MẬT KHẨU ĐỂ VÀO CĂN  NHÀ CỦA TÔI KHÔNG? VÀ VIỆC CỦA CÔ BÂY GIỜ LÀ ĐỌC CHO TÔI MẬT KHẨU CỬA RA VÀO CĂN NHÀ CỦA CON TRAI TÔI NGAY LẬP TỨC !!!!!!! CÔ LÀM MẤT THỜI GIAN CỦA TÔI HƠI NHIỀU RỒI ĐẤY!!!! HAY ĐỐI VỚI CÔ VIỆC CHO BIẾT MẬT KHẨU CỬA RA VÀO QUÁ KHÓ KHĂN, THẬT ĐÚNG LÀ VÔ GIÁO DỤC??!!!”

“…”

“…”

Ngay sau đó, tôi và con ma lại tiếp tục nhìn chằm chằm vào mắt nhau. Cuối cùng, sau khi nhìn nhau được một lúc, người mẹ giả lại nhìn xung quanh trước khi từ từ nhìn xuống. Sau đó, con ma bắt đầu đáp lại câu nói của tôi.

“Mẹ chồng… Ý… Ý mẹ là…?”

“Chẳng phải tôi đã sinh ra con trai của mình sao ?! Chẳng phải nhà của con trai tôi cũng chính là nhà của tôi sao! Như thế là không đúng à?? !!! CÔ LÀ GÌ, MÀ LẠI CÓ NHỮNG HÀNH ĐỘNG HỖN LÁO VỚI TÔI NHƯ VẬY?? !!!!!! ”

Cuối cùng thì bà ta cũng chịu thua!

“Nếu cô là con dâu, cô nên nhanh chóng ra ngoài chào đón chúng tôi và mở cửa. Có phải cô không thích khi tôi ghé qua không? Hóa ra đó chính là lí do à?"

“Không… Không phải như vậy ……”

“Ý cô là gì nếu điều đó không phải vậy, đồ khốn ?! Cô không làm ầm ĩ lên, giống như cô đang vô cùng khó chịu vì tôi đã đến?! ”

“Không phải vậy… Đó là một sự hiểu lầm thôi……”

Tôi đã bị choáng ngợp với lượng adrenaline khi tôi bắt đầu bắt chước các bà mẹ chồng từ những bộ phim truyền hình buổi sáng. Tôi hét lên chắc chắn hơn.

“Đồ khốn nạn, tôi muốn có được câu trả lời ngay bây giờ !!! Cô còn biết hôm nay là ngày gì không khi cô ở nhà? !!!!Cô đang làm cái quái gì thế??!!!!"

“Ừm… ừm ……”

Thứ giả vờ làm mẹ kia hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu và chỉ có thể bắt đầu đảo mắt nhìn xung quanh.

“Ngày nào… vậy ạ… Mẹ chồng ……?”

“Bây giờ cô lại đang hỏi ngược lại tôi về những điều này sao? !!!!! Thậm chí là cô là cái thá gì? !!! Đó có phải là cách mà bố mẹ cô đã dạy cho cô lúc nhỏ không ?? !! ?? !! Tôi đã hoàn toàn nghĩ sai về cô trong suốt thời gian qua !!!!!!!”

“……”

“Làm thế nào có thể có sự khác biệt lớn về cách ứng xử giữa các tầng lớp như vậy được cơ chứ ?! Tôi đang rất là nghiêm túc đấy, cô đang làm gì vậy?! Cô đang làm cái quái gì ?

Người mẹ giả ngừng đảo mắt và bắt đầu nhìn tôi lần nữa. Sau đó hắn ta hỏi lại.

"Vậy hôm nay là ngày gì hả mẹ chồng?"

“……!”

Mẹ kiếp.

Tôi sẽ giải thích gì về điều đó bây giờ? Tôi đã quá mải mê diễn xuất đến nỗi tôi đã hét lên bất cứ điều gì xuất hiện trong đầu tôi.

“… Cô đang trả treo lại với tôi ngay lúc này? Làm sao ai đó có thể yêu quý cô được cơ chứ— ”

"Vì thế. Hôm nay là ngày gì? Hôm nay."

Người mẹ giả từ tốn đáp lại.

Đầu óc tôi bỗng trở nên trống rỗng.

Mẹ kiếp! Làm cách nào để trả lời…? Tôi có nên nói đó là sinh nhật không……?

Dòng chảy suy nghĩ của tôi đã bị gián đoạn. Chết tiệt. Tôi không thể nhớ những dòng suy nghĩ tiếp theo của mình! Chúng tôi gần như đã thành công. Chúng tôi đã rất gần nó rồi! Mẹ kiếp…

Sau đó, tại thời điểm đó…

"Này!!!! Hôm nay là ngày mà cô hứa sẽ đón con tôi từ nhà trẻ !!!!! ”

Bố tôi bắt đầu hét lên, dùng giọng giả nữ.

“Chị dâu, trí nhớ của chị có tệ đến như vậy không? !! Hay là chị quá khó khăn khi chăm sóc thêm một đứa trẻ nữa, đến mức chị đã quyết định bỏ rơi con tôi hoàn toàn? "

“……!”

Tôi ngạc nhiên nhìn bố. Bố nhìn lại tôi với ánh mắt hiểu biết và gật đầu chắc chắn. Thứ giả vờ là mẹ tôi đã dừng lại, sau đó từ từ quay lại đảo mắt xung quanh và nói.

“Em chồng… sao em có thể đưa ra yêu cầu như vậy…? Chăm sóc một đứa trẻ… thật khó đối với chị …… ”

"Cho hỏi là !!! Cô có bị điên không?!!! Vì cô, mà con tôi đã khóc không ngừng ở nhà trẻ !!!!!!!”

Mặt của bố bắt đầu đỏ bừng khi ông hét lên, nhưng ông vẫn cố để sử dụng giọng giả.

“Tôi muốn được đền bù cho những đau khổ về tình cảm mà cô đã gây ra cho tôi và con tôi !!!!!! Giao $500, ngay lập tức !!!!! ”

“Em chồng, em đang nói cái gì ……?”

Tốc độ cô ấy đảo mắt xung quanh trở nên nhanh hơn nhiều. Động lực đã quay trở lại với chúng tôi!

“Tại sao em lại yêu cầu chị chăm sóc con của em…? Em đã có thể yêu cầu… một người giữ trẻ …… ”

"Một người giữ trẻ? Cô thực sự đang bị mất trí. Làm sao tôi có thể tin tưởng giao con mình cho người khác? "

“Vậy tại sao em lại nhờ chị ……?”

"Chị dâu! Tôi chỉ là ‘người khác’ với cô sao? !! Chúng ta không phải là gia đình sao? !!! Có phải cô chỉ phớt lờ chúng tôi khi mọi thứ khó khăn, trong khi cô sẽ chia sẻ khi mọi việc tốt đẹp? !! Cô cũng như vậy trong các nghi lễ của tổ tiên! Thật là không thể tin được, cô đúng là một con cáo già ranh mãnh, cả nhà tôi đã nhìn lầm cô. ”

“Em chồng à… Làm ơn hãy dừng lại đi……”

“500 đô la !! Khoản tiền bồi thường cho nỗi đau khổ về tinh thần mà con tôi và tôi đã trải qua, 500 đô la !! Nhanh lên và đưa tiền cho tôi, nếu không thì cút ra khỏi căn nhà của anh trai tôi ngay lập tức! ”

“Tại sao chị… phải rời khỏi… ngôi nhà này ……?”

Tôi nhanh chóng đặt mình trở lại cuộc trò chuyện.

"Cô nói điều đó là sao? Tại sao ư?!!! Đó là vì đây là nhà của con trai tôi, vì vậy về cơ bản nó là nhà của chúng tôi, rõ chưa đồ khốn !!! ”

“Mẹ … Mẹ đang nói cái gì vậy ……?”

 

“Đi ngay bây giờ, đồ khốn !!! Tôi thậm chí không muốn nhìn thấy khuôn mặt của cô nữa !!! ”

“Con… Con không muốn rời đi, thưa mẹ ……”

Bố nhân cơ hội này để quát mắng cái thứ đang giả vờ là mẹ của tôi.

"Chị dâu!! Cô vẫn cố chấp đến như vậy sao ?? !! Trả 500 đô la cho tôi !!!! Hãy đi về nhà bố mẹ của cô đi đi !!!!!!! ”

“Đúng vậy, đồ khốn !! Cô luôn đòi về thăm bố mẹ mình, hết lần này đến lần khác !! Tôi cá rằng bên trong cô đang nghĩ rằng đây là một cơ hội tuyệt vời để rời khỏi căn nhà này, phải không ?! Tôi biết tất cả việc đó đấy!!!"

Tại thời điểm đó, con ma đang nhìn chằm chằm vào mắt tôi và không thể làm bất cứ điều gì để đáp lại. Bố tôi lại bắt đầu tham gia và bắt đầu hét lên.

“Trở về nhà bố mẹ cô đi, đồ khốn !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

“Trở về nhà của bố mẹ cô đi !!!!!!!!!!!!!!!!!”

“Hự… hự… hự ……!”

Chúng tôi hét to hơn và to hơn, yêu cầu con ma rời khỏi nhà của chúng tôi.

“Trở về nhà của bố mẹ cô đi !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

“Trở về nhà của cha mẹ cô đi !!!!!!!!!!!!!!!!!”

“Hự… hự… hự ……!”

Người mẹ giả bắt đầu há to miệng.

“Trở về nhà bố mẹ mày đi, đồ khốn !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

“Trở về nhà của cha mẹ cô !!!!!!!!!!!!!!!!!”

“Ư, aacckk… AAAAACCKK ……!”

“Trở về với mái ấm của cha mẹ cô đi !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

“Quay trở lại với vòng tay của họ đi!!!!!!!!!!!!!!!!!”

“Hự… hự… hự ……!”

“KYYYYYYYYYYYYYYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! ”

 

Lóe-

Những tia sáng rực rỡ bắt đầu lóe lên từ mắt, mũi và miệng của con ma. Những vết nứt bắt đầu xuất hiện khắp cơ thể con ma.

Ngay sau đó, ánh sáng bắt đầu tràn ra từ các khe nứt.

 

“KKKKKYYYYYYYAAAAAAAA - !!!!”

Đèn trở nên sáng hơn và sáng hơn, đến mức tôi không thể mở mắt khỏi độ sáng.

 

KABOOOOOOMMMMM - !!!!

Người mẹ giả phát nổ và biến thành bột. Nó bay lung tung khắp nhà rồi biến mất.

“……”

“……”

Và sau đó, căn phòng liên trở nên im lặng.

Người phụ nữ biến mất không dấu vết. Phòng khách tối om, nhưng vẫn giống như mọi khi. Tôi và bố như mất hết sức lực và chỉ biết ngồi gục tại chỗ.

“Hừ, hừ ……”

 

“Haaah ……”

Trong căn nhà tối, đèn cảm ứng màu cam mơ hồ chiếu sáng hai người đàn ông đang dần gục xuống.

 

 “[Bạn đã vượt qua và sống sót trong Câu Chuyện Ma Hạng B - Truyện Người Mẹ Ma.]”

 

Tôi chỉ ngồi đó, cảm giác kiệt sức bao trùm khi tôi nhìn chằm chằm vào cửa sổ tin nhắn.

 

 Bíp, bíp, bíp, bíp, bíp. Bíp ~

Có thể nghe thấy âm thanh của một mật mã nào đó được đưa vào, sau đó là tiếng mở cửa trước.

Cạch ~

"Ôi trời! Cái gì đã xảy ra trong căn nhà của tôi thế này? ”

Đó là mẹ!

"… Em yêu."

"… Mẹ.

Mẹ bước vào với vẻ mặt hết sức ngạc nhiên.

“Tại sao hai người đàn ông trưởng thành mà chỉ biết ngồi xung quanh trước cửa? Joon, nhanh dọn dẹp đi con! Sàn nhà bây giờ đang rất bẩn đấy!”

"… Mẹ."

"Tại sao con lại hành động kì lạ vậy? Có chuyện gì xảy ra với con à?”

"Mẹ! Con đã rất nhớ mẹ! Uwa Aaaaaahhhh ~! ”

Tôi bắt đầu khóc một cách xấu hổ, nước mắt và nước mũi chảy dài trên mặt khi tôi đến ôm mẹ.

"Ôi trời! Nhìn thằng bé này đi, thật là!! ”

Mẹ cười lớn trước khi ôm tôi trở lại.

“Hôm trước con cũng thế này! Có điều gì đó đã xảy ra? Con đang làm cho mẹ cảm thấy đôi chút xấu hổ đấy~! ”

“Mẹ, mẹ… waaaa, waaaa ……!”

Bố cũng đứng dậy và từ từ đến gần chúng tôi, bẽn lẽn lên tiếng.

"Em yêu, anh nhớ em."

"Gì? Tại sao anh cũng hành động lạ như con thế này, anh yêu…? Trời ơi. Tại sao những người đàn ông trong gia đình này lại đột nhiên hành động như thế này?!”

"Haha, hahaha."

"Uwaaaaaaah ~!"

“Bây giờ em đang thấy hơi đáng sợ đấy, dừng lại đi! Hahaha …… ”

Và cuối cùng gia đình chúng tôi đã ôm nhau, ngay trước cửa nhà của chúng tôi.

 

 “[Bạn đã vượt qua và sống sót trong Câu Chuyện Ma Hạng B - Truyện Người Mẹ Ma.]

 [Bạn đã kiếm được 15 Điểm Cốt Truyện Ma.]”

 

 “[Bạn đã sử dụng trí thông minh tuyệt vời và đẩy lùi con ma!]”

 [Bạn đã kiếm được 70 Điểm Cốt Truyện Ma.]”

 

 “[Bạn đã kiếm đủ Điểm Cốt Truyện Ma! Bằng cách sử dụng Điểm Cốt Truyện Ma, bạn có thể đạt được những khả năng đặc biệt và tăng tốc độ phát triển của mình!]”

____

***

Đọc webtoon tại: Club Truyện Ma Tại Trường Trung Học | Vlogtruyen.net 


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương