Chuyện Tình Zồng
Chương 33

Nghe thấy bác gái nói câu đó mà chân tay em rụng rời, không hiểu chuyện gì đang diễn ra, cố chấn tĩnh lại tinh thần để làm rõ sự việc, em hỏi bác:

- Thế thế Hương không có ở nhà hả bác.

- Ơ thế cháu đang ở đâu?

- Dạ cháu đang ở nhà ạ.

- Thế Hương mới đi từ hôm qua rồi, nó bảo đi chơi cùng cháu mà.

- Vậy ạ, vậy chắc Hương đang đi cùng bạn, vậy cháu chào bác ạ.

- Ơ thế cháu thử gọi cho Hương xem, hay nó đang lên nhà cháu.

- Vâng vâng, cháu chào bác.

Cúp máy, máu từ lòng bàn chân dồn lên cơ mông thốc vào cơ ngực bắn thẳng lên não, đầu em bốc khói tỏa theo hai hướng hình chiếc sừng. Không thể kìm nén được cơn giận giữ em vào danh bạ tìm số kẻ bạc tình gọi cho ả. Cuộc đầu tiên không bắt máy, cuộc thứ hai không trả lời, nhưng đến cuộc gọi thứ ba thì vẫn thế. Ức chế em bật pu tơ online yahoo để stt:

” Yêu em nồng ấm như gừng

Ngờ đâu em lại cho sừng mọc lên

Đời bảo có chí thì nên

Mài dao tìm kẻ đứa bên cạnh mày “

Và là một thằng đàn ông, nói là phải làm, em phi ngay xuống bếp cầm lấy con dao, lấy thêm quả bưởi gọt và ngồi ăn. Đời việc quái gì phải khổ sở vì đàn bà, phi sang quán bánh kẹo mua thêm hộp sữa uống với bưởi, sáng mai mua hai gói xôi nữa có mà ngấy… Nhưng lòng tự nhủ vậy thôi chứ nghĩ cũng cay, dù quen nhau chưa lâu nhưng hai đứa đã có một thời gian tâm sự và dành tình cảm cho nhau rất chân thành.

Em đã từng nghĩ rằng, tuy không thật sự yêu nàng, nhưng được biết từ khi yêu em con bé đã thay đổi, chưa bao giờ em thấy bản thân mình lại quan trọng với một người khác như vậy, và nếu có thể em sẽ cưới nàng, dù cho mình không phải là người “ đầu tiên”, dù trước kia nàng có chơi bời thế nào đi chăng nữa…Vậy mà giờ mọi thứ tan tành, thật sự cái niềm tin trong tình yêu của em coi như đã chấm hết, em bắt đầu thấy sợ hai từ “ đàn bà”. Đi la cà cùng thằng bạn cho đến chiều tối thì tít tít tít:

- “ lúc nãy anh gọi cho em à, em vừa mổ gà cho Mẹ”

Ôi quá vui so với quy định, thật sự lúc này em vui lắm ý cái loại con gái ăn vụng không biết chùi mép, cái loại lợi dụng sức " lao động" người khác, thà nó bảo hẳn không yêu em đã đành, em cầm máy nhắn ngay lại:

- “ À thế à, thế nhớ thả miếng gừng vào nồi cho con gà nó mọc sừng em nhé”

5 phút, 10 phút không thấy con bé nhắn lại tin nào, em đoán chắc nó gửi thấy mùi rồi nên em mới gọi điện để chửi thằng vào mặt thì không thấy nhấc máy, a cay nhưng em cũng kệ để xem nó xử lí thế nào. Cho đến 10h tối lại xuất hiện một tin nhắn:

- “ Em xin lỗi, có đứa bạn em ở xa bị tai nạn nên em phải đi luôn mà không kịp nói cho anh, đừng giận em nhé, ngày mai em sẽ lên nhà với anh”

Lần này em không thèm trả lời, những ức chế lúc chiều đã tan biến hết rồi, em không còn bận tâm suy nghĩ nhiều gì về con bé này nữa. Một lúc sau thì thấy ả gọi, lần này em kiêu không thèm trả lời, cuộc thứ hai… cuộc thứ hai mươi, bực mình quá em nhờ thằng Tuấn đần nghe máy:

- Mày nghe máy hộ tao, bảo tao không có ở đây và đừng làm phiền nữa.

Thằng bé cầm máy lên nghe:

- A lô

-…..

- Nam không có ở đây em ạ.

-……

- Không anh không biết, Nam chỉ bảo là Nam không có ở đây thôi.

-…..

- À chết anh nhầm, tức là lúc nãy Nam đi ra ngoài, Nam bảo là Nam không có ở đây.

-….

- Khổ quá nó có ngồi hút thuốc ở kia đâu, làm gì có, tí nó về anh khác bảo nhé.

-…..

- Uh uh được thôi nhé, này Nam ơi tắt máy đi này.

Được cái thằng bạn em nó cũng “ khôn “ lần sau có lẽ không bao giờ bảo thằng này nghe máy hộ nữa. Mà em cũng kệ cho con bé muốn nghĩ gì thì nghĩ, vừa cầm máy thì lại tin nhắn rồi:

” Em yêu anh thật sự mà, anh đừng lạnh lùng như thế em sợ lắm, sao anh không tin em cơ chứ, em xin lỗi đã không nói trước cho anh biết, nhưng sự thật là em đi thăm đứa bạn ốm thật mà”

Càng nghe cái giọng điệu của ả em càng bực, cứ lằng nhằng thế này mãi thì cũng không yên ổn được với ả, nên nghĩ một lúc em quyết định phải nhắn cho ả một tin bằng những từ ngữ đau đớn để ả đừng làm phiền em nữa.

- ” Em ạ, không bỗng dưng anh lại như thế đâu, em quay về với anh Đức nhà em đi nhé, anh điều tra và rõ hết rồi, tốt nhất em đừng tiếp tục lừa dối ai nữa, anh không ghen đâu em ạ vì anh không yêu em, từ giờ đừng gọi cho anh nữa, anh có bạn gái mới rồi em ạ, nó làm tình giỏi hơn em thế nhé chô cô pai ”

Thế là cả đêm đó không thầy ả nhắn lại, trước khi đi ngủ nằm vắt tay lên trán suy nghĩ thì, kể ra em nhắn quả tin đó cũng hơi ác nhưng mà kệ, hình phạt cho kẻ bạc tình thế là còn nhẹ nhàng so với thời trung cổ. Sáng hôm sau tỉnh dậy lòng bỗng nhẹ nhàng và việc đầu tiên là cầm điện thoại xem nàng có nhắn tin và không có, cũng vui vì mình thoát được cái gánh nợ này chứ không về sau mà lấy phải ả thì đời còn nhục nữa.

Mấy ngày sau em online thường xuyên hơn xem trên mạng nàng có nói gì em không, thì chẳng có động tĩnh gì cả, chắc con bé cũng ngậm ngùi mà đầu hàng số phận rồi, thật ra em cũng cảm thấy mình đã hơi nặng lời cũng định an ủi và gửi lời chúc phúc tới nàng nhưng lại thôi. Thời gian này chỗ em thấy xuất hiện nhiều chân dài từ mấy vùng lân cận đến để ôn thi đại học, một hôm đang ở nhà thì thấy Tuấn đần a lô:

- Nam à, đang làm gì thế.

- Đang cho chim ăn chuối, sao có việc gì.

- Tao nói cái này mày đừng nói cho ai biết nhớ.

- Uh sao có chuyện gì, nói nhanh lên để anh còn tắm cho chim.

- Nhà tao vừa có con bé đến trọ để ôn thi đại học xinh cực nhé, nhìn mũm mĩm đáng yêu da man, mà hình như nó biết mày đấy.

- Hả cái gì, sao cơ thế nó ở trọ nhà mày à, tên gì sinh năm bao nhiêu, cao mét mấy, ăn mặc thế nào, mà nó ở tận đâu.

- Hehee tao không cho mày biết đâu, thôi tao dẫn em ý đi chợ đây.

- Này khoan đã tao bảo, Tuấn đẹp…

- Tút tút tút…

Đẹp trai lai chó, nó trêu tức em đây mà, nhưng giờ có lẽ em phải đi nịnh nó cái gì đó, nhớ ra cái thằng đần này rất thích ăn kẹo cao su với lạc, thế là buổi tối em phi luôn ra đầu đường mua rồi lên nhà nó:

- Tuấn ơi Tuấn à…

- Cái gì thế, mày lên đây làm gì?

- Nam mua cho Tuấn món Tuấn thích ăn này.

- Hehee cảm ơn nhé, vào nhà chơi đã.

- Đúng là bạn tốt, hiểu ý tớ thế, bé kia đâu rồi.

- Đi chơi rồi.

- Ơ đùa bạn nó ở phòng nào thế, cho tớ ngắm cái rồi về luôn.

- Nó đi lên trường thật rồi mà, tối nay nó học thêm trên đấy.

- Ơ, thôi thế tao đi về đây.

- Uh đi đi, tao thích em ý mất rồi mày đừng có léng phéng.

Câu nó nói lại càng làm em tò mò vì thằng này từ bé chưa bao giờ thấy nó yêu con nào, mà con bé này là ai sao lại biết cả em. Đi về em ngồi ngẫm nghĩ một lúc, vừa bật máy tính lên thì điện thoại có tin nhắn:

- “ Em có thai rồi “

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương