- Em vào đi! Lần sau rút kinh ngiệm!

Ngửng mặt lên.... cô giáo tôi là người lai sao? ôi xinh quá

- Dạ! Em cảm ơn cô.....

Tôi phi vào lớp, định kiếm chỗ ngồi nhưng không còn chỗ trống... chỉ còn duy nhất 1 chỗ..... chúa ơi.... Sao mình lại học cùng lớp với cậu ta. Vâng, đó chính là DƯơng!...... Cả lớp đã chật kín chỗ ngồi.. Còn mỗi chỗ trống ở bàn Dương.... Cậu ý ngồi 1 mình... Không cần đoán tôi cũng biết lí do là tại sao.... Ai mà dám ngồi gần cậu ta chứ. Xí......

- Dạ..... dạ..... thưa cô. Em ngồi đâu ạ!

- Ờm.... ờm.... Cô cũng chưa biết

- Dạ.....! Sao ạ!!? ( Tôi há hốc mồm)

- Ừm.... ừm......

- Em ngồi đây thưa cô!

- Không.... không được........

- Tại sao? ( Tôi nhăn nhó)

- Đây là chỗ.... chỗ của.......

- Dạ! Cho dù cậu ta có là Hoàng Bảo Dương hay là cậu chủ, thiếu gia của tập đoàn gì gì đi chăng nữa thì cậu ta vẫn đi học với vai trò là của 1 sinh viên... Em cũng chả ham được ngồi cạnh hoàng tử của trường đâu... Nhưng hết chỗ rồi.... Cậu ta lại ngồi 1 mình nên em mới bất đắc dĩ ngồi đây thôi

- Tại sao em có thể nói những lời trên.... em có sợ......

- Em biết thưa cô! ( Tôi che vào lời cô)- Cô có thể hỏi ý kiến cậu ta, nếu được phép thì em đây có thể nhường chỗ cho bạn khác

- Thưa thiếu gia.....

- CÂM!( Dương gằn giọng khiến không khí ngày càng trở nên nặng nề)

Nói xong Dương lạnh lùng đứng dậy và đi ra khỏi lớp

Cả lớp thở phù nhẹ nhõm

- Em có biết thiếu gia là người như thế nào không?... Em không thể ngồi đấy được!

- Dạ! Thưa cô. Hòi còn học ở Việt Nam em vẫn ngồi cạnh cậu ta mà........ ( Giọng tôi lắng xuong)

Cả lớp há hốc mồm, ai nấy đều nhìn tôi bằng ánh mắt mang hình hỏi chấm (?)

- Không sao đâu ạ! ( Tôi mỉm cười)

- Nhưng cô e.....

- Dại! Không sao mà... em hiểu con người cậu ta mà

- Ừ... ừ........ Thôi chúng ta vào vấn đề chính đi... Hôm nay chúng ta đến đây nhạn lớp thôi... Bắt đầu từ mai chúng ta mới vào học

- Cả lớp vẫn không thôi hướng ánh mắt vào tôi.. Tôi còn nghe thoang thoảng tiếng nói chuyện:

Con nhỏ này là ai vậy? Sao mà liều thế?

Con nhỏ này cả Dưng có quan hệ gì sao? Tại sao Dương lại để yên cho nhỏ ngồi cạnh mình?

Nghe nói hồi ở Việt nam cậu ý học không có đứa con gái nào dám đến gần cậu ta... Chỉ dám lén nhìn từ xa...

..............bla..................bla..........

- Thôi nào trật tự đi cả lớp!!! Thôi.... cô có việc rồi... hẹn gặp lại các em vào tiết học đầu tiên vào ngày mai.

Thế là chúng tôi tan lớp-------

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương