Chuyện Tình Siêu Đáng Yêu Của Hotboy Lạnh Lùng Và Cô Nàng Ngốc Nghếch
-
Chương 82: Bị nhốt
Nó đi lên trên tầng, leo mãi leo mãi tới tầng thứ 14 thì đứng thở hồng hộc. Gặp một nhân viên đi ra, nó hỏi:
- A, xin lỗi, phòng làm việc việc của Thiên Tùng …. À Tổng giám đốc ở đâu ạ?
- Cô là ai? Người ấy hỏi
- Tôi? Lài ai sao? À thì …. Cũng có thể gọi là quen thân một chút!
- Phòng của tổng giám đốc đi thêm 3 tầng nữa là tới
- Vậy sao? Vậy tạm biệt nhé!
- Khoan! Nhưng nếu cô không phải người có chức quyền cao thì không được phép gặp ngài đâu!
- Nhưng ….. tôi có chuyện quan trọng lắm đó!
- Xin lỗi, tôi đã nói không là không! Mong cô đi về cho, chúng tôi sắp có một cuộc họp, tôi sắp trễ giờ rồi!
- Quan trọng thật mà, liên quan tới tính mạng con người đó! Cho tôi lên trên đi mà!
- Tôi đã nói không được mà! BẢO VỆ! BẢO VỆ! Người ấy hét lên
Một người bảo vệ bước tới …….
- Mau! Đem nhốt cô ta vào!
- Dạ vâng ạ
Bảo vệ tới kéo tay nó đi
- Á, sao lại nhốt tôi chứ! Mau bỏ ra! Đau tay lắm đó!
- Này! Này!
- Mau bỏ ra! Nó vùng vẫy!
Nhưng cuối cùng vẫn bị nhốt vào trong một phòng tối thui, không có oxi để thở
- Cứu với! Cứu với! Sao các người bắt người quá đáng vậy?
- Mở cửa ra! Mở ra!
Nó gào thét nhưng không ai nghe thấy cả
Thật trớ trêu, vừa lúc nó bị bắt đem đi thì hắn xuất hiện, hắn hỏi cái người vừa nói chuyện với nó.:
- Bắt đầu cuộc họp đi!
- Vâng!
2 tiếng trôi qua, nơi nó bị giam:
- Cứu …. Với ….. Thiên ….. Tùng ……. Nó đang thở từng hơi yếu ớt, đã 2 tiếng rồi vẫn chưa được thả nữa, trong căn phòng đã hết khí oxi, nó ngất lịm đi, trên khóe mắt còn một vài giọt nước mắt khô cứng lại. Bóng tối chìm dần vào đôi mắt bé nhỏ của nó, nó đã không còn biết gì.
2 tiếng trôi qua, nơi hắn đang họp.
- Thế nào? Còn ai có ý kiến gì nữa không? Hắn hỏi mọi người
Bỗng người khi nãy đứng lên, cô ta cũng là một trong những cấp cao của công ty, cô nói giọng đanh thép:
- Tôi muốn đề nghị Tổng giám đốc tăng cường bảo vệ của công ty lên. Có biết bao người đột nhập vào đây tự do mà không hề được để ý. Mới cách đây mấy tiếng trước thôi. Tôi đã đụng phải một người như thế, cô ta cứ nằng nặc đòi gặp cho bằng được Tổng giám đốc, còn tùy tiện nói cả tên ngài ra, thật không biết phép tắc của công ty mà!
- Có chuyện đó à? Hắn nhíu mày, hình dáng cô ta thế nào?
- Dạ, cô ta ăn mặc rất đơn giản, dáng người nhỏ bé, khá xinh, tóc thả quá vai một chút, cô ấy nói có quen biết với ngài
- Nhỏ bé, tóc quá vai, ăn mặc đơn giản, sao giống với …… hắn như nghĩ ra điều gì đó
- Cô ấy hiện giờ đang ở đâu? Hắn hỏi
- Gì ạ? À ….. tôi đã cho nhốt lại rồi ạ, cách đây khaorng 2 tiếng
- Nhốt lại rồi? Mau dẫn tôi tới đó! Hắn nói
- Ngài thật sự muốn gặp
- Đúng, mau dẫn đường!
- A, xin lỗi, phòng làm việc việc của Thiên Tùng …. À Tổng giám đốc ở đâu ạ?
- Cô là ai? Người ấy hỏi
- Tôi? Lài ai sao? À thì …. Cũng có thể gọi là quen thân một chút!
- Phòng của tổng giám đốc đi thêm 3 tầng nữa là tới
- Vậy sao? Vậy tạm biệt nhé!
- Khoan! Nhưng nếu cô không phải người có chức quyền cao thì không được phép gặp ngài đâu!
- Nhưng ….. tôi có chuyện quan trọng lắm đó!
- Xin lỗi, tôi đã nói không là không! Mong cô đi về cho, chúng tôi sắp có một cuộc họp, tôi sắp trễ giờ rồi!
- Quan trọng thật mà, liên quan tới tính mạng con người đó! Cho tôi lên trên đi mà!
- Tôi đã nói không được mà! BẢO VỆ! BẢO VỆ! Người ấy hét lên
Một người bảo vệ bước tới …….
- Mau! Đem nhốt cô ta vào!
- Dạ vâng ạ
Bảo vệ tới kéo tay nó đi
- Á, sao lại nhốt tôi chứ! Mau bỏ ra! Đau tay lắm đó!
- Này! Này!
- Mau bỏ ra! Nó vùng vẫy!
Nhưng cuối cùng vẫn bị nhốt vào trong một phòng tối thui, không có oxi để thở
- Cứu với! Cứu với! Sao các người bắt người quá đáng vậy?
- Mở cửa ra! Mở ra!
Nó gào thét nhưng không ai nghe thấy cả
Thật trớ trêu, vừa lúc nó bị bắt đem đi thì hắn xuất hiện, hắn hỏi cái người vừa nói chuyện với nó.:
- Bắt đầu cuộc họp đi!
- Vâng!
2 tiếng trôi qua, nơi nó bị giam:
- Cứu …. Với ….. Thiên ….. Tùng ……. Nó đang thở từng hơi yếu ớt, đã 2 tiếng rồi vẫn chưa được thả nữa, trong căn phòng đã hết khí oxi, nó ngất lịm đi, trên khóe mắt còn một vài giọt nước mắt khô cứng lại. Bóng tối chìm dần vào đôi mắt bé nhỏ của nó, nó đã không còn biết gì.
2 tiếng trôi qua, nơi hắn đang họp.
- Thế nào? Còn ai có ý kiến gì nữa không? Hắn hỏi mọi người
Bỗng người khi nãy đứng lên, cô ta cũng là một trong những cấp cao của công ty, cô nói giọng đanh thép:
- Tôi muốn đề nghị Tổng giám đốc tăng cường bảo vệ của công ty lên. Có biết bao người đột nhập vào đây tự do mà không hề được để ý. Mới cách đây mấy tiếng trước thôi. Tôi đã đụng phải một người như thế, cô ta cứ nằng nặc đòi gặp cho bằng được Tổng giám đốc, còn tùy tiện nói cả tên ngài ra, thật không biết phép tắc của công ty mà!
- Có chuyện đó à? Hắn nhíu mày, hình dáng cô ta thế nào?
- Dạ, cô ta ăn mặc rất đơn giản, dáng người nhỏ bé, khá xinh, tóc thả quá vai một chút, cô ấy nói có quen biết với ngài
- Nhỏ bé, tóc quá vai, ăn mặc đơn giản, sao giống với …… hắn như nghĩ ra điều gì đó
- Cô ấy hiện giờ đang ở đâu? Hắn hỏi
- Gì ạ? À ….. tôi đã cho nhốt lại rồi ạ, cách đây khaorng 2 tiếng
- Nhốt lại rồi? Mau dẫn tôi tới đó! Hắn nói
- Ngài thật sự muốn gặp
- Đúng, mau dẫn đường!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook