Sáng hôm sau, sau khi thức dậy, cuộc sống tươi đẹp của Tiết Tiểu Tần kết thúc.

Buổi sáng, lúc cô thức dậy Hoắc Lương đã không còn ở bên cạnh, điều này khiến cho Tiết Tiểu Tần cảm thấy khó hiểu, bởi vì trước kia Hoắc Lương nói anh sẽ ngủ cùng cô đến khi cô tỉnh lại. Hai người ôm nhau trên giường hạnh phúc biết bao nhiêu! Mặc dù bây giờ thời tiết bắt đầu nóng lên, nhưng thói quen ôm ngủ của Tiết Tiểu Tần không hề thay đổi.

Cô ngáp một cái, mái tóc xoăn dài xinh đẹp sau một đêm ngon giấc có chút rối loạn, Tiết Tiểu Tần dụi dụi con mắt, tay vươn về phía đầu giường — Trước khi cô ngủ, Hoắc Lương thường xếp áo ngủ đặt ngay ngắn ở đó.

Nhưng lần này sờ soạng nửa ngày vẫn không mò được quần áo, Tiết Tiểu Tần khó hiểu mà nhìn thoáng qua, thì ra chỗ đặt quần áo trống rỗng, chỉ có một hộp quà màu hồng rất đẹp nằm ở đấy.

Trên cái hộp có một tờ giấy, đại khai nói là sáng nay anh nhận được điện thoại từ bệnh viện, bên đó bảo có ca giải phẫu cần làm gấp. Vốn dĩ anh nên nói với cô một tiếng, nhưng thấy cô ngủ ngon quá, anh không nỡ đánh thức. Anh còn đoán lúc cô tỉnh dậy có lẽ anh cũng sắp trở về. Cuối cùng, anh còn có một cái yêu cầu, anh muốn cô mặc quần áo trong hộp.

Tiết Tiểu Tần lập tức hưng phấn, làm cái gì làm cái gì? Cố lại có thể ca hát hở? Thế nhưng cô ước chừng trọng lượng của cái hộp, không lớn lắm, cô biết rõ trọng lượng của bộ hí phục Vân Cẩm lần trước. Trái lại, cái hộp giấy này rất nhẹ hình như bên trong không có gì hết. Tiết Tiểu Tần nghĩ thầm, không lẽ lần này cô sắm vai vũ nữ múa cột? Chỉ mặc đai đeo tất gợi cảm nhỏ xíu uốn éo ma sát lên cây cột hử?

A…..

Cô làm không được đâu à nghen, mặc dù mức độ mềm dẻo của cơ thể cô rất tốt.

Cô nhìn thời gian ghi trên mảnh giấy, sáng sớm 5h10’ Hoắc Lương đã rời đi, còn bây giờ… Tiết Tiểu Tần nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, woahhhhhh sắp 11h rồi, đã tới giờ ăn cơm trưa luôn rồi. Vậy mà cô vẫn buồn ngủ, Tiết Tiểu Tần chẳng những có bệnh lười còn đeo thêm bệnh ngủ nướng, cầu trời phù hộ cô mau chóng điều chỉnh thời gian biểu nghỉ ngơi và làm việc bình thường trở lại.

Tiện tay mở hộp giấy ra, Tiết Tiểu Tần tưởng rằng mình mặc trang phục con hát bị Hoắc Lương ấn lên giường đánh đòn đã là quá giới hạn, nhưng bây giờ cô mới biết hóa ra giới hạn của con người là không có ranh giới cuối cùng! Sinh mệnh không ngừng, giới hạn không ngừng! Cô nghẹn họng trân trối nhìn chằm chằm cái hộp, thật không thể tin vào những gì mình đang thấy.

Cái thứ bên trong có thể gọi là quần áo sao? Đùa cái gì thế? Bạn từng thấy quần áo nào thiếu vải như thế này chưa???

Sau khi tháo nơ con bướm màu hồng, mở hộp giấy xong, đập vào mắt Tiết Tiểu Tần chính là bộ trang phục mèo đen! Cô kinh ngạc lấy ra nhìn cho kĩ, móng vuốt mèo, đuôi mèo, tai mèo đều có đủ. Cô cô cô cô cô cô cô —- Tuy thỉnh thoảng cô cũng vẽ một ít tranh H, nội dung truyện tranh thỉnh thoảng có thể ‘mặn’ một chút, nhưng sâu trong nội tâm cô vẫn cô gái nhỏ thuần khiết đấy!!!! Cô chơi không nổi cái trò khẩu vị nặng đâu! Cô không phải người như thế nhé!

Tiết Tiểu Tần đấu tranh tư tưởng một hồi, hận không thể ngất xỉu cho xong. Cô nào biết rằng sau khi đồng ý với Hoắc Lương sẽ nghênh đón trò chơi kiểu này? Bộ quần áo đào kép hôm trước mặc lên người kín đến không kẽ hở, nhưng bộ quần áo nữ miêu này hoàn toàn trái ngược, mặc lên người có khác gì không mặc đâu? Tiết Tiểu Tần mạnh mẽ cự tuyệt!

Tiết Tiểu Tần vứt hộp quà lẫn những thứ trong hộp ra thật ra tựa như thấy quỷ, còn bịt tay trộm lục lạc làm bộ như bản thân chưa từng thấy. Nửa ngày sau, cô ngã nhào xuống giường tìm điện thoại di động lướt weibo, suy nghĩ nông nỗi hỏi thử xem: Thật tình hỏi các bạn nam một chút nghen, các bạn có hi vọng bạn gái của mình mặc trang phục nữ miêu không? Các bạn để cho bạn gái mặc như vậy là vì cái gì?

Ba giây sau, cô cảm thấy hình như không được thích hợp.

Đáng tiếc đã chậm… Đã có người hâm mộ nhanh tay chụp lại màn hình còn tag Hoắc tiên sinh vào! Tiếp theo, có rất nhiều người đến để lại lời nhắn dưới trạng thái mới nhất của cô. Từ trước tới nay, Tiết Tiểu Tần chưa bao giờ biết thì ra người hâm mộ của mình đen tối như vậy! Có rất nhiều cô gái yêu cầu cô phải thỏa mãn tất cả nhu cầu của Hoắc tiên sinh, bởi vì bọn họ muốn nhìn thấy người đàn ông lạnh lùng cấm dục trở nên hư hỏng! Cũng có người quỳ gối cầu xin cô gửi ảnh chụp cô mặc trang phụ nữ miêu… Tiết Tiểu Tần đọc xong đều cười cho qua.

Bên cạnh đó cũng có không ít người nghiêm túc trả lời câu hỏi của cô, trong vấn đề này mặc kệ người hâm mộ nam hay nữ đều có thái độ hết sức nhất trí — Đó là tình thú của đời sống vợ chồng, nếu chấp nhận thì sẽ rất thú vị. Không thể chấp nhận thì cứ cự tuyệt cũng chẳng sao, một người chồng/vợ tốt sẽ bao dung đồng thời tôn trọng tất cả suy nghĩ của bạn.

Kế đó, bọn họ vô cùng bỉ ổi hỏi Tiết Tiểu Tần: Tần Ngốc à, xin cô hãy đặt tay lên ngực tự hỏi, dùng cái đầu chứa đầy phấn vàng* của cô suy nghĩ kĩ càng, cô thật sự không thể chấp nhận hử? Hay chỉ đơn giản là xấu hổ không dám chơi?

*Tựa như mấy thứ sách ảnh đồi chụy, phim xếch:3 Nói chung là hổng phải thứ tốt:v

Tiết Tiểu Tần đưa tay sờ lên bộ ngực 34D của mình, trái tim đang đập rạo rực như tố cáo với cô: Thừa nhận bà chị! Thật tình cô rất muốn chơi trò này!

Tiết Tiểu Tần che mặt, nhét di động vào dưới gối đầu.

Cô rõ ràng là em gái nhỏ trong sáng thuần khiết, ngay cả khi nhìn thấy cụm từ ‘sóng lớn mãnh liệt cũng chỉ liên tưởng đến biển Trường Giang và sông Hoàng Hà rộng lớn, thật sự không hề liên tưởng đến cái khác! Chẳng lẽ cái này không thể chứng minh từ khía cạnh tâm hồn cô giống như bông tuyết trắng tinh hay sao?

Thình lình, lục lạc điện thoại di động vang lên, là âm báo tin nhắn. Bản thân Tiết Tiểu Tần là hội viên cao quý, cô đã cài đặt âm báo đặc biệt dành cho Hoắc tiên sinh nhà mình.

Anh phát một weibo không nhắc gì đến weibo đã bị Tiết Tiểu Tần xóa, đầu óc cô đầy mê hoặc nhưng liếc mắt liền đoán được Hoắc tiên sinh muốn nói gì: Muốn xem!

Chỉ vẻn vẹn hai chữ nhưng Tiết Tiểu Tần lại giống như thấy Hoắc Lương đứng trước mặt mình, dùng đôi mắt đói khát nhìn chằm chằm vào cô và nói: Anh muốn xem em mặc như vậy.

Tiết Tiểu Tần hít sâu một hơi, cởi áo ngủ bằng lụa ném sang một bên, cầm trang phục nữ miêu đáng yêu mặc lên người. Tiếp đó dùng tay cào cào đầu tóc dài, cài băng đô tai mèo lên đầu. Cuối cùng còn sót lại cái lục lạc nhỏ màu vàng… Tiết Tiểu Tần cắn răng thầm nghĩ Hoắc Lương nhìn có vẻ đứng đắn, nhưng lúc anh không đứng đắn thật không phải người!

Mặc dù cảm thấy hành vi tội ác của Hoắc Lương chồng chất, nhưng Tiết Tiểu Tần vẫn cam chịu đeo lục lạc lên cổ. Sau đó, chỉ cần cô cử động nhẹ là lục lạc vàng sẽ phát ra âm thanh thanh thúy, tiếng vang vô cùng rõ rệt trong gian phòng vắng lặng.

Đến cái đuôi mèo thì Tiết Tiểu Tần cảm thấy đau đầu, cái này đeo như thế nào? Cô nghiên cứu một hồi lâu mới tìm ra nơi gắn cố định cái đuôi. Hiện giờ trong nhà chỉ có một mình cô nhưng cả người cô vẫn đỏ ửng, quả thực có thể chiên trứng luôn ấy.

Chưa bao giờ mặc trang phục như kiểu này, Tiết Tiểu Tần cố nén mắc cỡ đi về phía phòng giữ quần áo, ngắm nghía mình trong gương lớn. Cô không thể không thừa nhận thật lòng nhìn rất đẹp nhá, cô sắp yêu chính mình luôn rồi!

Suy nghĩ một lúc, cô không nhịn được lấy di động tự sướng một tí, lại không dám chụp kiểu quá khiêu gợi. Quả nhiên, con gái đều thích mấy thứ đáng yêu, cô mặc như vầy đáng yêu quá đi à!!!! Tiết Tiểu Tần nghĩ nếu không có người thưởng thức thì quá bi ai rồi!

Tiết Tiểu Tần vừa nghĩ như thế, chợt nghe tiếng của Hoắc Lương: “Tiểu Tần?”

Cô giật thót mình, mấy giây trước còn đang tiếc nuối không có người thưởng thức, bây giờ người theo đuổi và biết thưởng thức cái đẹp xuất hiện, Tiết Tiểu Tần lại bị dọa sợ! Tiết Tiểu Tần vội chạy tới đóng cửa phòng giữ đồ lại, căng thẳng đến nói lắp: “Anh, anh, anh sao lại về sớm như vậy? Ai cho anh trở về?”

“Làm giải phẫu xong rồi.” Hoắc Lương nói chuyện đương nhiên, làm việc xong không về nhà anh còn có thể đi đâu?

“Em đang làm gì đấy?”

Cô đang làm cái gì? Anh không biết cô đang làm cái gì à? Tiết Tiểu Tần thầm chỉ trích Hoắc Lương đạo đức giả. Sau đó, cô cúi đầu nhìn lại bản thân chỉ mặc nội y con mèo… “Anh mau đi ra ngoài, em còn chưa thay quần áo! Ra ngoài phòng khách ngồi chờ em!”

Hoắc Lương không lên tiếng, Tiết Tiểu Tần không biết anh có đi ra ngoài hay không. Cô dán tai lên ván cửa lắng nghe tiếng động ở bên ngoài, hình như rất yên tĩnh, Tiết Tiểu Tần thở phào nhẹ nhõm. Uy tín của Hoắc Lương ở trong lòng cô vô cùng tốt, anh đối với cô luôn cầu gì được đó, chưa bao giờ bác bỏ ý kiến của cô. Tất cả những chuyện cô yêu cầu anh đều làm được, cho nên Tiết Tiểu Tần nghĩ chắc chắn Hoắc Lương đã đi ra phòng khách là chuyện đương nhiên. Vì vậy, Tiết Tiểu Tần thở phào nhẹ nhõm, kết quả vừa mở cửa ra đi được hai bước… Cô liền nhìn thấy Hoắc Lương bỏ tay vào túi quần nhìn cô!

“A!” Tiết Tiểu Tần thét chói tai, xoay người muốn bỏ chạy. Đáng tiếc đã chậm, Hoắc Lương tóm được cổ tay nhỏ bé trắng nõn của cô, trực tiếp kéo cô lại ôm vào lòng. Lúc này đây, rất dễ nhận ra tâm tình của anh vô cùng vui vẻ, bởi vì đôi con ngươi màu đen tràn ngập dịu dàng và thưởng thức.

Tiết Tiểu Tần chỉ muốn che mặt…

“Làm một con mèo thì em phải ngoan ngoãn nghe lời, còn phải biết làm nũng, như thế mới đúng.”

Tiết Tiểu Tần ngẩng đầu nhìn thấy khóe môi anh hơi nhếch lên, những biểu tình được bộc lộ ra ngoài không phải trong lúc làm tình chứng tỏ anh đã rơi vào trang thái vọng tưởng. Tiết Tiểu Tần không ngờ anh lại nhập vai nhanh như vậy, cô cô cô cô còn chưa có chuẩn bị xong mà!

Bởi vì hồi nãy chụp hình, nên cô đã đeo chân mèo vào. Giờ khắc này, trong mắt Hoắc Lương ôm không phải là vợ yêu Tiết Tiểu Tần mà là thú cưng của anh — Một con mèo đen nhỏ đáng yêu.

Tiết Tiểu Tần có chút khẩn trương, cô với Hoắc Lương diễn kịch không có kịch bản nên cô không biết phải nhập vai ra sao! Cô không biết Hoắc Lương diễn vai gì, liền dò hỏi: “Cái đó… Em…”

“Suỵt!”

Ngón tay thon dài chạm nhẹ lên cánh môi phấn hồng của cô, giờ phút này biểu tình của Hoắc Lương vô cùng mê người. Ngày thường, diện mạo anh tuấn tú mà lạnh nhạt nhưng lúc nãy anh dùng đầu ngón tay chạm nhẹ lên môi Tiết Tiểu Tần, khẽ suỵt một tiếng, Tiết Tiểu Tần cảm thấy cả người cô tê dại hết trơn! Là cái loại cảm giác tê dại như bị điện giật, cô cô cô cô bị anh làm say mê đến thần hồn điên đảo!

Thì ra Hoắc tiên sinh nhà cô vẫn còn có nhiều bộ mặt như vậy!

“Mèo con làm sao biết nói chuyện?” Hoắc Lương sờ sờ mái tóc dài mượt của Tiết Tiểu Tần, thân mật vuốt ve: “Mèo con chỉ biết kêu meo meo ~ meo meo ~”

Anh còn cực kì tự nhiên kêu meo meo meo meo! Tiết Tiểu Tần càng thêm choáng váng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương