Giới thiệu
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Văn án:
Khương Chỉ xuyên sách trở thành thế thân của bạch nguyệt quang trong lòng nam chính, da trắng mặt đẹp lại chân dài, tiền tiết kiệm rất nhiều đến mức tiêu không hết.
Nghĩ thế nào cũng thấy có đồ ngốc mới có thể đi thích nam chính ——
Cô chỉ muốn lợi dụng cốt truyện đã biết giúp cha mẹ tránh đi nguy cơ phá sản, thuận tiện lại dưỡng thêm một tiểu bạch kiểm.
Nhưng ai biết cốt truyện nguyên bản không thể đối nghịch, khi bạch nguyệt quang trở về, Khương gia phá sản.
Cô khóc như hoa lê đái vũ nói chia tay với tình nhân: “Em không có tiền, không nuôi nổi anh.”
“Giày chơi bóng chỉ có thể mua fake, buổi biểu diễn chỉ có thể mua vé đứng, ngay cả lẩu cay xé lưỡi cũng không thể vung tay thêm thịt.”
Tường sụp mọi người đẩy.
Một người phá sản vạn người dẫm.
Ngay lúc mọi người đang dẫm cô để nổi bật lên vẻ hoàn mỹ của bạch nguyệt quang, tên trai bao đã trở lại.
“Chỉ Chỉ, anh kế thừa gia sản, em lại có tiền.” Khương Chỉ ngơ ngác mà nhìn tiểu tình nhân đẩy một bao tải chìa khóa xe và giấy chứng nhận bất động sản đến trước mặt cô, bình tĩnh hỏi, “Em xem xem có đủ để em vung tay thêm thịt khi ăn lẩu không.”
Vốn cho rằng # Không có duyên? Không sao, em đập tiền là được # kết quả thành câu chuyện # Không có duyên? Không sao, anh có tiền là được #
Văn án:
Khương Chỉ xuyên sách trở thành thế thân của bạch nguyệt quang trong lòng nam chính, da trắng mặt đẹp lại chân dài, tiền tiết kiệm rất nhiều đến mức tiêu không hết.
Nghĩ thế nào cũng thấy có đồ ngốc mới có thể đi thích nam chính ——
Cô chỉ muốn lợi dụng cốt truyện đã biết giúp cha mẹ tránh đi nguy cơ phá sản, thuận tiện lại dưỡng thêm một tiểu bạch kiểm.
Nhưng ai biết cốt truyện nguyên bản không thể đối nghịch, khi bạch nguyệt quang trở về, Khương gia phá sản.
Cô khóc như hoa lê đái vũ nói chia tay với tình nhân: “Em không có tiền, không nuôi nổi anh.”
“Giày chơi bóng chỉ có thể mua fake, buổi biểu diễn chỉ có thể mua vé đứng, ngay cả lẩu cay xé lưỡi cũng không thể vung tay thêm thịt.”
Tường sụp mọi người đẩy.
Một người phá sản vạn người dẫm.
Ngay lúc mọi người đang dẫm cô để nổi bật lên vẻ hoàn mỹ của bạch nguyệt quang, tên trai bao đã trở lại.
“Chỉ Chỉ, anh kế thừa gia sản, em lại có tiền.” Khương Chỉ ngơ ngác mà nhìn tiểu tình nhân đẩy một bao tải chìa khóa xe và giấy chứng nhận bất động sản đến trước mặt cô, bình tĩnh hỏi, “Em xem xem có đủ để em vung tay thêm thịt khi ăn lẩu không.”
Vốn cho rằng # Không có duyên? Không sao, em đập tiền là được # kết quả thành câu chuyện # Không có duyên? Không sao, anh có tiền là được #
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook