Chúng Ta Thử Bên Nhau Nhé
-
Chương 43: Tuyệt Vời
Kỳ Lưu Hỏa đã quen ngồi cùng bàn với Diệp Thành, ngày thường không có người xuất hiện ở phía bên phải cô. Hơn nữa theo bản năng cô vốn cho rằng Diệp Thành đã đi ra ngoài cổng trường mua bánh ăn rồi.
Diệp Thành thấy cô giống như đang thất thần liền nói: “Vậy cậu phải quen dần đi, về sau có lẽ tớ sẽ thường xuyên xuất hiện ở sau lưng cậu đấy.”
“…… Được.”
Dù sao thì nếu không quen dần, sớm muộn gì cô cũng sẽ bị Diệp Thành xuất quỷ nhập thần hù chết.
Diệp Thành: “Còn chưa đi à? Sắp khóa hành lang rồi.”
“Đi chứ, nhưng hôm nay cậu đi về muộn như vậy, ngoài cổng trường còn bán đồ ăn nữa sao?” Kỳ Lưu Hỏa hỏi.
Diệp Thành gật đầu, “Có thể, bọn họ đóng cửa muộn lắm.”
Kỳ Lưu Hỏa đơn giản dọn dẹp vài thứ.
Cô nghĩ sau này sẽ không bao giờ dám ngồi một mình trong lớp học đợi anh nữa. Bị Diệp Thành dọa cho một trận như vậy, lá gan cũng hỏng luôn rồi.
Hai người sóng vai đi ra khỏi phòng học. Ngày đầu tiên xếp lại chỗ ngồi…… ai cũng chưa quen, lại không thể kể lể kỉ niệm lúc trước giữa hai người. Trước giờ Diệp Thành vốn nói rất nhiều, thế nhưng lần này cũng chỉ có thể im lặng một đường.
Trong bầu không khí yên tĩnh ấy, hai người tách ra ở trước tòa nhà dạy học.
“Thế…… Tớ về đây.” Diệp Thành khó khăn rặn từng chữ.
Kỳ Lưu Hỏa gật đầu, “Ừ… Tớ cũng về đây……”
Lúc Kỳ Lưu Hỏa đi một mình trở về ký túc xá, Thẩm Nhã kéo tay một nữ sinh khác đuổi theo sau cô, không lên tiếng chào hỏi nhau nhưng lại cố tình đi gần cô
Thẩm Nhã nói chuyện với nữ sinh kia, cố ý nói rất lớn tiếng, rõ ràng là đang nói cho Kỳ Lưu Hỏa nghe.
Thẩm Nhã: “Rõ ràng là Diệp Thành không có bạn gái.”
Có lẽ nữ sinh kia không nhìn ra được người đi đằng trước bọn họ chính là Kỳ Lưu Hỏa, “Hả? Không phải cậu ấy với Kỳ……”
“Hừ ---- là chính miệng Diệp Thành nói đó. Cậu ấy nói giữa hai người bọn họ chỉ là quan hệ ái muội, không có gì khác. Đúng thật là, thời buổi này có quá nhiều người muốn xây dựng mối quan hệ ái muội kiểu như vậy.” Tiếng cười lạnh của Thẩm Nhã cũng rất hợp thời điểm.
Kỳ Lưu Hỏa: “……”
Quan hệ ái muội?
Kỳ Lưu Hỏa cũng cười lạnh.
Cô cực kì không thích tình cảm bị nhiễm bẩn…… Giống như với Sùng Chính Kỳ, sau khi hai người chia tay chỉ cần liên hệ một chút cô cũng sẽ cảm thấy không ổn.
Nhưng mà nam sinh tên Diệp Thành này, có lẽ là sự khác biệt.
Tuy rằng hai người không hề nói rõ ràng về chuyện ở bên nhau…… Nhưng Kỳ Lưu Hỏa luôn có một loại ảo giác bọn họ đã là người yêu của nhau. Mặc dù mỗi lần Diệp Thành chọc ghẹo Kỳ Lưu Hỏa đều bị cô lấy lý do nội dung hiệp ước chưa hoàn thành đáp trả lại……
Nhưng trong nội tâm của cô…… Chỉ là xấu hổ không dám thừa nhận mà thôi.
Hình thức ở chung giữa cô với Diệp Thành đã sớm vượt qua quan hệ bạn bè bình thường.
Có lẽ…… Loại ảo giác này sẽ xuất hiện trong đầu tất cả mọi nữ sinh đang ở trong thời kỳ ái muội…… Giống như là đang yêu đương.
Mỗi lần người khác hỏi Kỳ Lưu Hỏa, cô đều phủ nhận quan hệ yêu đương. Cô thừa nhận, là do cô xấu hổ không dám nhận.
Nhưng khi Diệp Thành cũng phủ nhận với người ngoài, cô lại cảm thấy khó chịu……
Kỳ Lưu Hỏa cố gắng bước nhanh hơn, thầm nghĩ: Kỳ Lưu Hỏa, mày đừng vô dụng như vậy! Vốn dĩ đâu có ở bên nhau!
Đau buồn cái rắm!
Là do anh quá ngu ngốc, không đuổi kịp cô……
Nhưng bốn chữ “quan hệ ái muội” lại đâm thật sâu vào nội tâm mẫn cảm yếu ớt của Kỳ Lưu Hỏa.
Kỳ Lưu Hỏa, sao mày lại làm ra vẻ như vậy…
Hiệp ước cũng làm xong rồi, Diệp Thành cũng không nhắc đến chuyện theo đuổi nữa. Học tập quan trọng như vậy, thế mà Diệp Thành cũng không để ở trong lòng. Ai biết chuyện này có được tính là Diệp Thành đơn phương bội ước hay không.
Kỳ Lưu Hỏa càng nghĩ, trong lòng lại càng rối loạn, liền quay người đi ra quầy đồ ăn vặt ngoài cổng trường.
Không ngờ lại gặp phải Cố Sướng.
“Nữ sinh cũng ăn nhiều vào buổi tối như vậy sao?” Cố Sướng hỏi, thấy Kỳ Lưu Hỏa quay sang nhìn mình còn cười cười, “Không sợ béo à?”
Kỳ Lưu Hỏa nhìn que cay trong tay cậu ta, Diệp Thành cũng thích hãng que cay này, “Không sợ, đang trong thời kỳ phát triển não, cần phải bồi bổ nhiều.”
“Ừ ừ, mọi người cùng nhau bồi bổ. À đúng rồi, tớ thấy cậu chưa làm bài thứ ba trong đề toán giao về nhà.” Cố Sướng là lớp phó phụ trách toán học của lớp, thường xuyên thu bài tập của các bạn.
Kỳ Lưu Hỏa nghĩ một lúc, hình như đúng là như vậy, “Ừ…… Tớ không biết làm.”
“Không khó đến vậy đâu. Bài thứ tư cậu cũng làm được rồi, có lẽ là cậu chỉ thiếu một bước nhỏ ở bài thứ ba mà thôi. Ngày mai đọc lại đi, nếu vẫn không biết làm…… Có thể hỏi tớ.”
Cố Sướng cũng nghe nói, Diệp Thành và Kỳ Lưu Hỏa không ở bên nhau……
“Vậy thì cảm ơn nhé!” Kỳ Lưu Hỏa mua xong đồ liền quay trở về ký túc xá.
Cô cảm thấy mình không biết làm, nhưng lại có người cổ vũ: Kỳ Lưu Hỏa, cậu có thể.
Khiến cho cô có cảm giác như mình thực sự có thể làm được.
Kỳ Lưu Hỏa thầm nghĩ: Mình là một người cực kỳ cần được cổ vũ và quan tâm…… Một nữ sinh khác người.
Đến lúc bước chân vào ký túc xá, cô đã ăn xong đồ ăn vặt.
Mấy lời bàn tán trong phòng rửa mặt vẫn cứ xoay quanh mấy nam sinh nữ sinh nổi tiếng trong trường.
Dạo gần đây tên của Kỳ Lưu Hỏa và Diệp Thành xuất hiện tương đối nhiều, bởi vì sự kiện Diệp Thành tự mình lên tiếng bác bỏ tin đồn kia.
Kỳ Lưu Hỏa mặt không cảm xúc máy móc rửa mặt xong xuôi, trở về giường, nằm xuống.
Nữ sinh bên cạnh đột nhiên ló đầu ra khỏi ổ chăn, “Này……”
“Hả?” Kỳ Lưu Hỏa quay lại nhìn cô ấy.
Nữ sinh giơ tay về phía gối đầu cô đang nằm, sau đó lại rụt tay lại.
Kỳ Lưu Hỏa nhìn thấy cô ấy để lại một viên kẹo ngọt.
Bộ dạng y hệt một chú thỏ con trốn trong động cẩn thận rụt rè, thời khắc đều chuẩn bị chạy trốn, nhưng vẫn giơ đầu ra cho bạn sờ một cái, trông thật đáng yêu.
“Cảm ơn.”
Kỳ Lưu Hỏa cũng chui vào ổ chăn.
Cô gửi một tin nhắn cho Diệp Thành.
【 Kỳ Lưu Hỏa: Hôm nay cậu nói mấy lời ở cuối lớp là có ý gì? 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Quan hệ ái muội sao? 】
Kỳ Lưu Hỏa không chỉ nghe nói đến chuyện này, nhưng dù sao cũng chỉ là lời đồn từ người khác, cô chỉ tin tưởng những lời từ chính miệng Diệp Thành nói.
【 Kỳ Lưu Hỏa: Cậu nói với mọi người chúng ta là quan hệ ái muội sao? 】
Cũng không nhất thiết phải bắt Diệp Thành phủ nhận cái gì.
Nếu đối phương là Sùng Chính Kỳ, nói không chừng Kỳ Lưu Hỏa chỉ cần đảo mắt một cái liền quay về làm bạn bè với nhau như thường, ái muội cái rắm. Nhưng anh là Diệp Thành…… Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy anh khác biệt với mọi người.
Nữ sinh vẫn có một chút chuyện khó mà làm được. Tựa như Kỳ Lưu Hỏa, bản thân cô cũng không biết mình đang muốn nhận lại đáp án gì từ Diệp Thành.
Cô vừa gửi được mấy tin nhắn này, cửa phòng ký túc xá đột nhiên bị mở ra.
Kỳ Lưu Hỏa cầm chặt di động trong tay, không dám thở mạnh, toàn thân cứng đờ ấn tắt máy, đợi màn hình di động tối đen lại lặng lẽ nhét xuống dưới gối đầu.
Vẫn cảm thấy không được an toàn, cô lại len lén đẩy điện thoại xuống phía dưới, giấu vào trong chăn đệm dày cộp.
Động tác nhẹ nhàng không một tiếng động, toàn thân cô run rẩy không ngừng, dường như không khí trong chăn cũng trở nên ẩm ướt.
Kỳ Lưu Hỏa nghe thấy giọng nói quen thuộc của dì quản lý ký túc xá truyền đến, “Vừa rồi có ba giường có ánh sáng phát ra từ trong chăn, nhanh lên, mau giao điện thoại ra đây.”
Giọng nói bén nhọn của người phụ nữ như đang đâm thẳng vào trái tim, vô cùng đáng sợ.
Kỳ Lưu Hỏa cách một lớp chăn nhìn thấy đằng trước có ánh sáng chiếu vào, là đèn pin của dì quản lý chiếu đến chỗ cô.
Kỳ Lưu Hỏa nhắm chặt mắt nằm im bất động, làm bộ mình đã ngủ rồi.
“Tôi đếm ba tiếng, mau giao ra đây! Nếu không ngày mai sẽ phê bình trước toàn trường!” Dì quản lý cứng rắn uy hiếp.
Kỳ Lưu Hỏa biết, cho dù có giao ra trong vòng ba tiếng đếm của dì quản lý hay không thì bọn họ đều sẽ bị phê bình…… Nói không chừng còn bị chỉ mặt điểm tên trong buổi họp cuối năm học.
“Ba……”
“Hai……”
Kỳ Lưu Hỏa đã sắp không thở nổi nữa, chuẩn bị lật chăn ra tự thú thì đột nhiên nghe thấy tiếng dì quản lý cười hài lòng, “Sớm giao ra có phải xong rồi không, tất cả bốn cái…… Mấy đứa tự viết tên mình lên vở đi.”
Kỳ Lưu Hỏa lặng lẽ xốc chăn lên, trong phòng ký túc xá vừa tối vừa loạn, chỉ có thể nhìn thấy vài bóng hình mờ mờ và ánh đèn pin chiếu khắp nơi.
Thì ra vừa rồi dì quản lý chỉ đang gạt bọn họ…… Căn bản là dì ấy không nhìn thấy ai chơi di động cả, chỉ là dọa một chút…… Kết quả có bốn người tin thật tự giác giao điện thoại ra.
Kỳ Lưu Hỏa thầm nghĩ, thành công…… Quả nhiên chỉ thuộc về người kiên nhẫn, tính tình trầm ổn.
Thật sự cô đã định giao điện thoại ra rồi, chỉ cách một giây nữa.
Đợi sau khi dì quản lý rời đi, lần này là thật sự an toàn.
Kỳ Lưu Hỏa lôi điện thoại ra khỏi đống chăn nệm, cả người chui vào trong chăn sâu hơn.
Khởi động máy.
Trên màn hình lập tức nhảy ra sáu thông báo mới, tất cả đều là cuộc gọi nhỡ.
Toàn bộ là của Diệp Thành.
Kỳ Lưu Hỏa đang online WeChat, đột nhiên Diệp Thành lại gọi điện tới, Kỳ Lưu Hỏa lập tức từ chối cuộc gọi.
Diệp Thành gửi tin nhắn.
【 Diệp Thành: Mẹ nó! Thật sự! Tớ chỉ nói nhảm vậy thôi! Vì sao lại không tin tớ! 】
Kỳ Lưu Hỏa không trả lời, vẫn ấn vào WeChat.
Liền nhận được một đống tin nhắn như phát điên của Diệp Thành.
【 Diệp Thành: Cái gì? 】
【 Diệp Thành: Quan hệ ái muội hả…… Lớp trưởng hỏi tớ quan hệ giữa hai chúng ta là gì. Tớ không dám nói là người yêu, còn không phải là vì cậu hay giận tớ nói bậy sao. 】
【 Diệp Thành: Nhưng quan hệ giữa chúng ta thân thiết hơn bạn bè bình thường nhiều, ít nhất tớ đối với cậu đã sớm vượt qua ranh giới bạn bè. 】
【 Diệp Thành: Cho nên tớ mới nói là thân hơn bạn bè, nhưng chưa phải là người yêu…… Nhưng mà có phải những lời này có nghĩa xấu không hả? 】
【 Diệp Thành: Tớ thật sự không phải là cố ý. 】
【 Diệp Thành: Người đâu? 】
【 Diệp Thành: Mẹ nó! Thật sự tớ chưa hề nói quan hệ ái muội gì đó. Lão tử không thèm ái muội với cậu! 】
Diệp Thành nói nhiều như vậy, Kỳ Lưu Hỏa không hề trả lời lấy một tin nào, bởi vì lúc ấy dì quản lý đang kiểm tra.
Diệp Thành gấp muốn khóc đến nơi.
【 Diệp Thành: Hay là mai đến lớp tớ đánh lớp trưởng một trận nhé. Tớ đã phủ nhận lời cậu ta nói là quan hệ ái muội rồi, vậy mà còn đi nói lung tung. 】
【 Diệp Thành: Cậu dám từ chối cuộc gọi của tớ, tớ biết cậu vẫn đang ở đó. 】
【 Diệp Thành: Kỳ Lưu Hỏa. 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Cậu đã trả lời cái gì? 】
【 Diệp Thành:!! Tại sao vừa rồi không trả lời tớ! 】
【 Diệp Thành: Nếu không phải tớ không được vào ký túc xá nữ, chắc tớ đã vọt tới trường học rồi. 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Vừa rồi dì quản lý ký túc xá đi kiểm tra, tớ cũng không có tiền đổi di động mới. 】
【 Diệp Thành:…… Ồ ồ ồ 】
【 Diệp Thành: Tớ nói không phải là quan hệ ái muội. Tớ đang vì vợ tương lai của mình, tớ đối tốt với cậu chỉ là do tớ đơn phương tự nguyện. 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Vậy sao? 】
【 Diệp Thành: Tớ biết rồi, cuối cùng tớ cũng đã biết, nữ sinh là loại sinh vật như thế nào. 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Như thế nào? 】
【 Diệp Thành: Cực kỳ khẩu thị tâm phi*, cậu thấy đúng không? 】
*Ngoài miệng nói một đằng trong lòng lại nghĩ một nẻo.
【 Kỳ Lưu Hỏa:……】
Có lẽ là vì bị tách bàn nên không có cảm giác an toàn, đột nhiên lại nghe được lời đồn này, Kỳ Lưu Hỏa luôn luôn bình tĩnh cũng không tránh khỏi mất khống chế.
【 Diệp Thành: Yên tâm đi, hiệp ước giữa chúng ta sẽ vẫn luôn có hiệu lực, cậu cứ học của cậu đi, tớ sẽ đuổi kịp cậu. 】
Có một giây phút nào đó, Kỳ Lưu Hỏa nảy lên xúc động muốn xé hiệp ước đi.
Cứ trực tiếp ở bên nhau là tốt rồi.
Để cảm giác an toàn quỷ quái gì đó đều biến mất hết đi……
【 Diệp Thành: Hửm? Lần sau nếu còn cự tuyệt tớ, nói giữa chúng ta không có quan hệ gì thì hãy nhớ lại chuyện ngày hôm nay đấy nhá. 】
Kỳ Lưu Hỏa thầm nghĩ, nhưng nếu thừa nhận hai người có quan hệ…… Diệp Thành lại đòi hôn một cái thì cô phải làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ thật sự phải hôn sao?
【 Kỳ Lưu Hỏa: Tớ xin lỗi, là tớ sai trước. Tại tớ do dự không quyết lo trước lo sau lại đòi cậu phải thẳng thắn dứt khoát thừa nhận. Như vậy đối với cậu không hề công bằng chút nào, là tại tớ tự mình nghĩ nhiều rồi nóng giận với cậu. 】
【 Diệp Thành: Không sao, tớ thích thấy cậu nóng giận, cảm thấy bản thân đang càng ngày càng nuông chiều cậu nhiều hơn, thật tuyệt vời. 】
Diệp Thành thấy cô giống như đang thất thần liền nói: “Vậy cậu phải quen dần đi, về sau có lẽ tớ sẽ thường xuyên xuất hiện ở sau lưng cậu đấy.”
“…… Được.”
Dù sao thì nếu không quen dần, sớm muộn gì cô cũng sẽ bị Diệp Thành xuất quỷ nhập thần hù chết.
Diệp Thành: “Còn chưa đi à? Sắp khóa hành lang rồi.”
“Đi chứ, nhưng hôm nay cậu đi về muộn như vậy, ngoài cổng trường còn bán đồ ăn nữa sao?” Kỳ Lưu Hỏa hỏi.
Diệp Thành gật đầu, “Có thể, bọn họ đóng cửa muộn lắm.”
Kỳ Lưu Hỏa đơn giản dọn dẹp vài thứ.
Cô nghĩ sau này sẽ không bao giờ dám ngồi một mình trong lớp học đợi anh nữa. Bị Diệp Thành dọa cho một trận như vậy, lá gan cũng hỏng luôn rồi.
Hai người sóng vai đi ra khỏi phòng học. Ngày đầu tiên xếp lại chỗ ngồi…… ai cũng chưa quen, lại không thể kể lể kỉ niệm lúc trước giữa hai người. Trước giờ Diệp Thành vốn nói rất nhiều, thế nhưng lần này cũng chỉ có thể im lặng một đường.
Trong bầu không khí yên tĩnh ấy, hai người tách ra ở trước tòa nhà dạy học.
“Thế…… Tớ về đây.” Diệp Thành khó khăn rặn từng chữ.
Kỳ Lưu Hỏa gật đầu, “Ừ… Tớ cũng về đây……”
Lúc Kỳ Lưu Hỏa đi một mình trở về ký túc xá, Thẩm Nhã kéo tay một nữ sinh khác đuổi theo sau cô, không lên tiếng chào hỏi nhau nhưng lại cố tình đi gần cô
Thẩm Nhã nói chuyện với nữ sinh kia, cố ý nói rất lớn tiếng, rõ ràng là đang nói cho Kỳ Lưu Hỏa nghe.
Thẩm Nhã: “Rõ ràng là Diệp Thành không có bạn gái.”
Có lẽ nữ sinh kia không nhìn ra được người đi đằng trước bọn họ chính là Kỳ Lưu Hỏa, “Hả? Không phải cậu ấy với Kỳ……”
“Hừ ---- là chính miệng Diệp Thành nói đó. Cậu ấy nói giữa hai người bọn họ chỉ là quan hệ ái muội, không có gì khác. Đúng thật là, thời buổi này có quá nhiều người muốn xây dựng mối quan hệ ái muội kiểu như vậy.” Tiếng cười lạnh của Thẩm Nhã cũng rất hợp thời điểm.
Kỳ Lưu Hỏa: “……”
Quan hệ ái muội?
Kỳ Lưu Hỏa cũng cười lạnh.
Cô cực kì không thích tình cảm bị nhiễm bẩn…… Giống như với Sùng Chính Kỳ, sau khi hai người chia tay chỉ cần liên hệ một chút cô cũng sẽ cảm thấy không ổn.
Nhưng mà nam sinh tên Diệp Thành này, có lẽ là sự khác biệt.
Tuy rằng hai người không hề nói rõ ràng về chuyện ở bên nhau…… Nhưng Kỳ Lưu Hỏa luôn có một loại ảo giác bọn họ đã là người yêu của nhau. Mặc dù mỗi lần Diệp Thành chọc ghẹo Kỳ Lưu Hỏa đều bị cô lấy lý do nội dung hiệp ước chưa hoàn thành đáp trả lại……
Nhưng trong nội tâm của cô…… Chỉ là xấu hổ không dám thừa nhận mà thôi.
Hình thức ở chung giữa cô với Diệp Thành đã sớm vượt qua quan hệ bạn bè bình thường.
Có lẽ…… Loại ảo giác này sẽ xuất hiện trong đầu tất cả mọi nữ sinh đang ở trong thời kỳ ái muội…… Giống như là đang yêu đương.
Mỗi lần người khác hỏi Kỳ Lưu Hỏa, cô đều phủ nhận quan hệ yêu đương. Cô thừa nhận, là do cô xấu hổ không dám nhận.
Nhưng khi Diệp Thành cũng phủ nhận với người ngoài, cô lại cảm thấy khó chịu……
Kỳ Lưu Hỏa cố gắng bước nhanh hơn, thầm nghĩ: Kỳ Lưu Hỏa, mày đừng vô dụng như vậy! Vốn dĩ đâu có ở bên nhau!
Đau buồn cái rắm!
Là do anh quá ngu ngốc, không đuổi kịp cô……
Nhưng bốn chữ “quan hệ ái muội” lại đâm thật sâu vào nội tâm mẫn cảm yếu ớt của Kỳ Lưu Hỏa.
Kỳ Lưu Hỏa, sao mày lại làm ra vẻ như vậy…
Hiệp ước cũng làm xong rồi, Diệp Thành cũng không nhắc đến chuyện theo đuổi nữa. Học tập quan trọng như vậy, thế mà Diệp Thành cũng không để ở trong lòng. Ai biết chuyện này có được tính là Diệp Thành đơn phương bội ước hay không.
Kỳ Lưu Hỏa càng nghĩ, trong lòng lại càng rối loạn, liền quay người đi ra quầy đồ ăn vặt ngoài cổng trường.
Không ngờ lại gặp phải Cố Sướng.
“Nữ sinh cũng ăn nhiều vào buổi tối như vậy sao?” Cố Sướng hỏi, thấy Kỳ Lưu Hỏa quay sang nhìn mình còn cười cười, “Không sợ béo à?”
Kỳ Lưu Hỏa nhìn que cay trong tay cậu ta, Diệp Thành cũng thích hãng que cay này, “Không sợ, đang trong thời kỳ phát triển não, cần phải bồi bổ nhiều.”
“Ừ ừ, mọi người cùng nhau bồi bổ. À đúng rồi, tớ thấy cậu chưa làm bài thứ ba trong đề toán giao về nhà.” Cố Sướng là lớp phó phụ trách toán học của lớp, thường xuyên thu bài tập của các bạn.
Kỳ Lưu Hỏa nghĩ một lúc, hình như đúng là như vậy, “Ừ…… Tớ không biết làm.”
“Không khó đến vậy đâu. Bài thứ tư cậu cũng làm được rồi, có lẽ là cậu chỉ thiếu một bước nhỏ ở bài thứ ba mà thôi. Ngày mai đọc lại đi, nếu vẫn không biết làm…… Có thể hỏi tớ.”
Cố Sướng cũng nghe nói, Diệp Thành và Kỳ Lưu Hỏa không ở bên nhau……
“Vậy thì cảm ơn nhé!” Kỳ Lưu Hỏa mua xong đồ liền quay trở về ký túc xá.
Cô cảm thấy mình không biết làm, nhưng lại có người cổ vũ: Kỳ Lưu Hỏa, cậu có thể.
Khiến cho cô có cảm giác như mình thực sự có thể làm được.
Kỳ Lưu Hỏa thầm nghĩ: Mình là một người cực kỳ cần được cổ vũ và quan tâm…… Một nữ sinh khác người.
Đến lúc bước chân vào ký túc xá, cô đã ăn xong đồ ăn vặt.
Mấy lời bàn tán trong phòng rửa mặt vẫn cứ xoay quanh mấy nam sinh nữ sinh nổi tiếng trong trường.
Dạo gần đây tên của Kỳ Lưu Hỏa và Diệp Thành xuất hiện tương đối nhiều, bởi vì sự kiện Diệp Thành tự mình lên tiếng bác bỏ tin đồn kia.
Kỳ Lưu Hỏa mặt không cảm xúc máy móc rửa mặt xong xuôi, trở về giường, nằm xuống.
Nữ sinh bên cạnh đột nhiên ló đầu ra khỏi ổ chăn, “Này……”
“Hả?” Kỳ Lưu Hỏa quay lại nhìn cô ấy.
Nữ sinh giơ tay về phía gối đầu cô đang nằm, sau đó lại rụt tay lại.
Kỳ Lưu Hỏa nhìn thấy cô ấy để lại một viên kẹo ngọt.
Bộ dạng y hệt một chú thỏ con trốn trong động cẩn thận rụt rè, thời khắc đều chuẩn bị chạy trốn, nhưng vẫn giơ đầu ra cho bạn sờ một cái, trông thật đáng yêu.
“Cảm ơn.”
Kỳ Lưu Hỏa cũng chui vào ổ chăn.
Cô gửi một tin nhắn cho Diệp Thành.
【 Kỳ Lưu Hỏa: Hôm nay cậu nói mấy lời ở cuối lớp là có ý gì? 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Quan hệ ái muội sao? 】
Kỳ Lưu Hỏa không chỉ nghe nói đến chuyện này, nhưng dù sao cũng chỉ là lời đồn từ người khác, cô chỉ tin tưởng những lời từ chính miệng Diệp Thành nói.
【 Kỳ Lưu Hỏa: Cậu nói với mọi người chúng ta là quan hệ ái muội sao? 】
Cũng không nhất thiết phải bắt Diệp Thành phủ nhận cái gì.
Nếu đối phương là Sùng Chính Kỳ, nói không chừng Kỳ Lưu Hỏa chỉ cần đảo mắt một cái liền quay về làm bạn bè với nhau như thường, ái muội cái rắm. Nhưng anh là Diệp Thành…… Kỳ Lưu Hỏa cảm thấy anh khác biệt với mọi người.
Nữ sinh vẫn có một chút chuyện khó mà làm được. Tựa như Kỳ Lưu Hỏa, bản thân cô cũng không biết mình đang muốn nhận lại đáp án gì từ Diệp Thành.
Cô vừa gửi được mấy tin nhắn này, cửa phòng ký túc xá đột nhiên bị mở ra.
Kỳ Lưu Hỏa cầm chặt di động trong tay, không dám thở mạnh, toàn thân cứng đờ ấn tắt máy, đợi màn hình di động tối đen lại lặng lẽ nhét xuống dưới gối đầu.
Vẫn cảm thấy không được an toàn, cô lại len lén đẩy điện thoại xuống phía dưới, giấu vào trong chăn đệm dày cộp.
Động tác nhẹ nhàng không một tiếng động, toàn thân cô run rẩy không ngừng, dường như không khí trong chăn cũng trở nên ẩm ướt.
Kỳ Lưu Hỏa nghe thấy giọng nói quen thuộc của dì quản lý ký túc xá truyền đến, “Vừa rồi có ba giường có ánh sáng phát ra từ trong chăn, nhanh lên, mau giao điện thoại ra đây.”
Giọng nói bén nhọn của người phụ nữ như đang đâm thẳng vào trái tim, vô cùng đáng sợ.
Kỳ Lưu Hỏa cách một lớp chăn nhìn thấy đằng trước có ánh sáng chiếu vào, là đèn pin của dì quản lý chiếu đến chỗ cô.
Kỳ Lưu Hỏa nhắm chặt mắt nằm im bất động, làm bộ mình đã ngủ rồi.
“Tôi đếm ba tiếng, mau giao ra đây! Nếu không ngày mai sẽ phê bình trước toàn trường!” Dì quản lý cứng rắn uy hiếp.
Kỳ Lưu Hỏa biết, cho dù có giao ra trong vòng ba tiếng đếm của dì quản lý hay không thì bọn họ đều sẽ bị phê bình…… Nói không chừng còn bị chỉ mặt điểm tên trong buổi họp cuối năm học.
“Ba……”
“Hai……”
Kỳ Lưu Hỏa đã sắp không thở nổi nữa, chuẩn bị lật chăn ra tự thú thì đột nhiên nghe thấy tiếng dì quản lý cười hài lòng, “Sớm giao ra có phải xong rồi không, tất cả bốn cái…… Mấy đứa tự viết tên mình lên vở đi.”
Kỳ Lưu Hỏa lặng lẽ xốc chăn lên, trong phòng ký túc xá vừa tối vừa loạn, chỉ có thể nhìn thấy vài bóng hình mờ mờ và ánh đèn pin chiếu khắp nơi.
Thì ra vừa rồi dì quản lý chỉ đang gạt bọn họ…… Căn bản là dì ấy không nhìn thấy ai chơi di động cả, chỉ là dọa một chút…… Kết quả có bốn người tin thật tự giác giao điện thoại ra.
Kỳ Lưu Hỏa thầm nghĩ, thành công…… Quả nhiên chỉ thuộc về người kiên nhẫn, tính tình trầm ổn.
Thật sự cô đã định giao điện thoại ra rồi, chỉ cách một giây nữa.
Đợi sau khi dì quản lý rời đi, lần này là thật sự an toàn.
Kỳ Lưu Hỏa lôi điện thoại ra khỏi đống chăn nệm, cả người chui vào trong chăn sâu hơn.
Khởi động máy.
Trên màn hình lập tức nhảy ra sáu thông báo mới, tất cả đều là cuộc gọi nhỡ.
Toàn bộ là của Diệp Thành.
Kỳ Lưu Hỏa đang online WeChat, đột nhiên Diệp Thành lại gọi điện tới, Kỳ Lưu Hỏa lập tức từ chối cuộc gọi.
Diệp Thành gửi tin nhắn.
【 Diệp Thành: Mẹ nó! Thật sự! Tớ chỉ nói nhảm vậy thôi! Vì sao lại không tin tớ! 】
Kỳ Lưu Hỏa không trả lời, vẫn ấn vào WeChat.
Liền nhận được một đống tin nhắn như phát điên của Diệp Thành.
【 Diệp Thành: Cái gì? 】
【 Diệp Thành: Quan hệ ái muội hả…… Lớp trưởng hỏi tớ quan hệ giữa hai chúng ta là gì. Tớ không dám nói là người yêu, còn không phải là vì cậu hay giận tớ nói bậy sao. 】
【 Diệp Thành: Nhưng quan hệ giữa chúng ta thân thiết hơn bạn bè bình thường nhiều, ít nhất tớ đối với cậu đã sớm vượt qua ranh giới bạn bè. 】
【 Diệp Thành: Cho nên tớ mới nói là thân hơn bạn bè, nhưng chưa phải là người yêu…… Nhưng mà có phải những lời này có nghĩa xấu không hả? 】
【 Diệp Thành: Tớ thật sự không phải là cố ý. 】
【 Diệp Thành: Người đâu? 】
【 Diệp Thành: Mẹ nó! Thật sự tớ chưa hề nói quan hệ ái muội gì đó. Lão tử không thèm ái muội với cậu! 】
Diệp Thành nói nhiều như vậy, Kỳ Lưu Hỏa không hề trả lời lấy một tin nào, bởi vì lúc ấy dì quản lý đang kiểm tra.
Diệp Thành gấp muốn khóc đến nơi.
【 Diệp Thành: Hay là mai đến lớp tớ đánh lớp trưởng một trận nhé. Tớ đã phủ nhận lời cậu ta nói là quan hệ ái muội rồi, vậy mà còn đi nói lung tung. 】
【 Diệp Thành: Cậu dám từ chối cuộc gọi của tớ, tớ biết cậu vẫn đang ở đó. 】
【 Diệp Thành: Kỳ Lưu Hỏa. 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Cậu đã trả lời cái gì? 】
【 Diệp Thành:!! Tại sao vừa rồi không trả lời tớ! 】
【 Diệp Thành: Nếu không phải tớ không được vào ký túc xá nữ, chắc tớ đã vọt tới trường học rồi. 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Vừa rồi dì quản lý ký túc xá đi kiểm tra, tớ cũng không có tiền đổi di động mới. 】
【 Diệp Thành:…… Ồ ồ ồ 】
【 Diệp Thành: Tớ nói không phải là quan hệ ái muội. Tớ đang vì vợ tương lai của mình, tớ đối tốt với cậu chỉ là do tớ đơn phương tự nguyện. 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Vậy sao? 】
【 Diệp Thành: Tớ biết rồi, cuối cùng tớ cũng đã biết, nữ sinh là loại sinh vật như thế nào. 】
【 Kỳ Lưu Hỏa: Như thế nào? 】
【 Diệp Thành: Cực kỳ khẩu thị tâm phi*, cậu thấy đúng không? 】
*Ngoài miệng nói một đằng trong lòng lại nghĩ một nẻo.
【 Kỳ Lưu Hỏa:……】
Có lẽ là vì bị tách bàn nên không có cảm giác an toàn, đột nhiên lại nghe được lời đồn này, Kỳ Lưu Hỏa luôn luôn bình tĩnh cũng không tránh khỏi mất khống chế.
【 Diệp Thành: Yên tâm đi, hiệp ước giữa chúng ta sẽ vẫn luôn có hiệu lực, cậu cứ học của cậu đi, tớ sẽ đuổi kịp cậu. 】
Có một giây phút nào đó, Kỳ Lưu Hỏa nảy lên xúc động muốn xé hiệp ước đi.
Cứ trực tiếp ở bên nhau là tốt rồi.
Để cảm giác an toàn quỷ quái gì đó đều biến mất hết đi……
【 Diệp Thành: Hửm? Lần sau nếu còn cự tuyệt tớ, nói giữa chúng ta không có quan hệ gì thì hãy nhớ lại chuyện ngày hôm nay đấy nhá. 】
Kỳ Lưu Hỏa thầm nghĩ, nhưng nếu thừa nhận hai người có quan hệ…… Diệp Thành lại đòi hôn một cái thì cô phải làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ thật sự phải hôn sao?
【 Kỳ Lưu Hỏa: Tớ xin lỗi, là tớ sai trước. Tại tớ do dự không quyết lo trước lo sau lại đòi cậu phải thẳng thắn dứt khoát thừa nhận. Như vậy đối với cậu không hề công bằng chút nào, là tại tớ tự mình nghĩ nhiều rồi nóng giận với cậu. 】
【 Diệp Thành: Không sao, tớ thích thấy cậu nóng giận, cảm thấy bản thân đang càng ngày càng nuông chiều cậu nhiều hơn, thật tuyệt vời. 】
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook