Chúng Ta Thử Bên Nhau Nhé
-
Chương 21: Hiệp Ước Hẹn Hò
Diệp Thành từng nói muốn theo đuổi cô rất nhiều lần, mặc dù nhìn qua giống như đùa giỡn, nhưng Kỳ Lưu Hỏa vẫn luôn cảm thấy có một chút nghiêm túc trong đó. Cô căn bản không thể phân biệt nổi.
Vì thế Kỳ Lưu Hỏa không thèm nói chuyện nữa.
Diệp Thành bị ngó lơ, cảm thấy khó chịu đẩy đẩy cánh tay của cô: “Này, rốt cuộc có được không vậy? Mau trả lời rõ ràng xem nào.”
“Nữ thần Thường Hưng của cậu……”
Diệp Thành gãi gãi đầu, “Cô ấy không phải nữ thần của tớ, cậu mới phải.”
“Ngày đó cậu nói cậu…… Vẫn chưa trả hết nợ.” Ai biết rốt cuộc có phải là nợ tình hay không.
Vừa nghe cô nói vậy, ánh mắt của Diệp Thành dần dần ảm đạm đi. Có thể trả hết hay không là do cô nàng kia định đoạt. Nếu cô ta đã nói không dây dưa nữa thì chính là đã trả hết.
Chỉ là nhất thời ngứa miệng đùa giỡn một cậu…… Rốt cuộc lại không thể dứt khoát xé đi trang giấy nợ kia. Diệp Thành vẫn thường bối rối vì chuyện này.
“Cậu yên tâm đi, tớ sẽ không mãi dây dưa với người khác đâu. Vốn dĩ tớ và cô ta chẳng có chuyện gì cả, nhưng tính cách của cô ta rất cực đoan. Tớ cam đoan với cậu sẽ nhanh chóng giải quyết xong xuôi ân oán với cô ta, sẽ không liên lụy đến cậu, cũng sẽ không gây ra chuyện gì khiến cậu hiểu lầm trước khi chúng ta chính thức ở bên nhau đâu.” Diệp Thành kiên định nói.
Cũng có thể được coi là một nam sinh có trách nhiệm trong đám thanh niên thời nay.
Kỳ Lưu Hỏa: “…… Nhưng mà, cấp ba không được yêu đương.”
Diệp Thành làm bộ như không nghe thấy.
Kỳ Lưu Hỏa vẫn tiếp tục giả vờ như không nghe thấy.
Diệp Thành thanh thanh cổ họng rồi mới nói tiếp, “Bạn học Lưu Hỏa, thế này nhé, chúng ta lập một bản hiệp ước, sau này dựa vào thành tích mà tính, được chưa?”
Học tra Diệp Thành chân thành tha thiết bày tỏ.
Kỳ Lưu Hỏa nửa tin nửa ngờ, “Còn phải làm hiệp ước?”
“Bởi vì tớ không tin được người vừa mới được tỏ tình xong liền nói bản thân đã có người mình thích như cậu. Cậu chờ tớ nhé, đến khi tớ trở thành học bá sẽ khiến cậu yêu tớ.”
“Buồn nôn chết mất. Đừng nói kiểu này nữa, ít đọc mấy cái tiểu thuyết bá đạo tổng tài gì đó đi, không hợp với cậu đâu.”
Diệp Thành: “……”
“Nào,” Diệp Thành quay người lấy một cuốn vở mới ra, là loại giấy da phục cổ màu vàng. Anh lật trang đầu tiên, để trống, rồi lại lật thêm một trang nữa, “Tớ viết ở đây, tí nữa cậu ký tên vào nhé.”
Kỳ Lưu Hỏa mơ hồ cảm thấy đây là Diệp Thành đang muốn giúp cô nâng cao thành tích.
Không muốn bị Diệp Thành theo đuổi…… Phải chăm chỉ học tập, nếu không sau này mình cũng chỉ có thể ở bên một tên nhóc đã từng đạt hạng bét mà thôi…… Đối với Kỳ Lưu Hỏa cực kỳ coi trọng thành tích mà nói, điều này quả thực rất đáng sợ.
Kỳ Lưu Hỏa: “Được, tớ ký, cậu viết đi.”
【Hiệp ước hẹn hò 】
【 Bên A: Diệp Thành Bên B: Kỳ Lưu Hỏa 】
【 Bên A đề nghị, bắt đầu từ hôm nay trở đi, trong các kỳ thi khảo sát, nếu bên A đạt thành tích cao hơn bên B thì bên B phải phối hợp cho bên A theo đuổi. 】
Kỳ Lưu Hỏa nhìn thoáng qua, “Tại sao cậu lại viết…… ghê tởm như vậy, có chỗ nào viết không đúng thì phải?”
Diệp Thành nghĩ nghĩ, cuối cùng xóa dòng 【 Bên B phải phối hợp cho bên A theo đuổi 】 đi, sửa thành 【 Bên B phải đồng ý làm bạn gái của bên A. 】
Kỳ Lưu Hỏa: “Hết rồi à?”
Diệp Thành gật đầu, “Ừ, hết rồi.” Lại bổ sung thêm một câu, 【 Bên A sẽ là bạn trai duy nhất và mãi mãi của nhà gái. 】
Bạn trai và chồng là hai khái niệm khác nhau mà. Kỳ Lưu Hỏa: “…… Chuyện này cũng quá qua loa rồi đó?”
Diệp Thành nhíu mày, “Chỗ nào?”
Kỳ Lưu Hỏa giật cuốn vở về phía mình, “Tớ muốn bổ sung thêm điều khoản quy tắc.”
【①: Thành tích của bên A cao hơn bên B là chỉ tổng thành tích các môn cao hơn bên B, tên của bên A cũng phải xếp ở trên bên B. 】
Diệp Thành cười, “Nửa câu sau không cần thiết đâu.”
“Lỡ như thi bằng điểm xong tên của cậu xếp ở dưới tớ……”
“Thì không tính là vượt qua cậu được chưa. Với cả, cậu đúng là rất sợ bị tớ theo đuổi.”
Kỳ Lưu Hỏa không nói lời nào.
【②: Trong khoảng thời gian bên A đuổi kịp thành tích của bên B, hai bên có nghĩa vụ đối thúc lẫn nhau học tập, cùng nhau tiến bộ. 】
Diệp Thành lại cười, “Lại còn đuổi kịp thành tích của cậu nữa cơ à. Chênh lệch tổng điểm của chúng ta chỉ có 3 điểm thôi đó, cậu phải cẩn thận một chút.”
“À.” Kỳ Lưu Hỏa tiếp theo viết.
【③: Kỳ thi được tính ở đây chính là hai lần thi giữa kỳ và cuối kỳ. Còn các kỳ thi theo tuần sẽ không được tính. 】
Diệp Thành nổi giận, “Vậy ý của cậu chính là nửa năm tớ mới được theo đuổi cậu một lần à?”
“Không phải, là một lần theo đuổi theo hết nửa năm.”
Diệp Thành: “…… Không được, tớ cảm thấy không được, thế này thì tớ thiệt mất, phải thêm cái nữa.”
“Thêm cái gì?”
“Mỗi học kỳ đều có kỳ thi tháng, tớ muốn tính cả cái này.”
“Được.”
“Lớp mười hai còn có ba kỳ thi thử đại học nữa, cũng phải tính vào.
“Ừ……”
【④: Tính thêm cả kỳ thi tháng và thi thử đại học. 】
Diệp Thành nhìn nhìn, cảm thấy cũng hòm hòm rồi, hỏi lại Kỳ Lưu Hỏa, “Còn có muốn thêm gì nữa không?”
“Tớ nghĩ đã……” Kỳ Lưu Hỏa suy nghĩ trong chốc lát, vẫn không nghĩ ra được gì thêm, “Sau này tớ nghĩ ra được thì có thể thêm nữa không?”
“Cậu đoán xem?”
“Được rồi, không có.”
Diệp Thành cầm bản hiệp ước đọc đi đọc lại, nói, “Bản hiệp ước đang tốt lại bị cậu làm hỏng.”
Kỳ Lưu Hỏa: “Ý cậu là gì?”
“Nhìn thấy đám chữ xấu xí kia của cậu, thật là cay mắt.”
“……”
“Tớ còn muốn bổ sung thêm một cái.”
Diệp Thành lấy bút, lại viết vào.
【⑤: Hai bên nếu có ai không thực hiện hiệp ước này, về sau trên đầu sẽ mọc cỏ xanh thành thảo nguyên xanh thẳm*. 】
*Ý nói bị cắm sừng.
Kỳ Lưu Hỏa nhìn thấy trước mắt phảng phất như có hai vạch kẻ đen xuất hiện.
Diệp Thành đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, “Nếu tớ không theo đuổi được cậu, mà trong lúc ấy cậu lại gặp được người mình thích…… Thì phải làm sao bây giờ?”
“……” Kỳ Lưu Hỏa cho rằng loại tình huống này cơ bản sẽ không xuất hiện, cuối cùng Diệp Thành thở dài, “Tớ không viết điều kiện chấm dứt, bỏ đi, để tớ thêm cho.”
【⑥: Nếu trong lúc bên A đuổi kịp thành tích của bên B mà bên B có thể gặp được chân ái của đời mình, muốn hẹn hò với người đó thì bên A sẽ tự nguyện chấm dứt toàn bộ nội dung trong hiệp ước. Cho dù sau này có đạt thành tích vượt qua bên B thì hiệp ước cũng sẽ không có hiệu lực. 】
Diệp Thành tự nguyện từ bỏ……
Kỳ Lưu Hỏa nhìn dòng chữ Diệp Thành vừa viết ra, trong lòng thấy hụt hẫng khôn cùng.
Kết quả Diệp Thành lại ngẩng đầu nói với cô, “Nói không chừng chân ái của cậu chính là tớ, lỡ như lúc đó tớ không thể vượt qua nổi thành tích của cậu thì chúng ta vẫn có thể bỏ qua hiệp ước mà ở bên nhau.”
“……”
Hừ, đường lui này lớn thật đấy.
Có đầu óc như này…… Tại sao anh lại là học tra được nhỉ.
Cuối cùng là 【 Hai bên ký tên, Bên A: Diệp Thành. 】
Diệp Thành viết xong liền đưa bút cho Kỳ Lưu Hỏa, “Tới lượt cậu rồi, nhớ nghiêm túc một chút.”
Kỳ Lưu Hỏa tận lực cố gắng viết tên mình đẹp hết sức có thể.
【 Bên B: Kỳ Lưu Hỏa. 】
Sau khi hai người ký tên xong xuôi, Diệp Thành vẫn cảm thấy không đủ chính thức, nói, “Tớ vẫn nên làm hai bản, mỗi người giữ một bản, cậu thấy sao?”
Kỳ Lưu Hỏa thầm nghĩ, có đưa cho cô cầm cũng vô dụng thôi. Nếu Diệp Thành không muốn theo đuổi cô thì chỉ cần cố ý làm bài kém hơn là được…… Cô mới là người từ đầu tới cuối vẫn ở trong thế bị động. Sớm biết vậy thì cô đã đòi bổ sung thêm một điều kiện nữa, nếu Diệp Thành không chăm chỉ không nỗ lực thì sau này đầu của anh mọc cỏ xanh thành thảo nguyên luôn*.
Kỳ Lưu Hỏa: “Được rồi, cậu đi photo thêm một bản nữa đi…… Từ từ đã, đừng, lỡ người khác nhìn thấy được phải làm sao bây giờ? Tớ cảm thấy mất mặt lắm.”
Diệp Thành: “…… Trước khi nói cậu cũng nên xem xét đến cảm nhận của người làm đương sự như tớ đi chứ. Cậu nói vậy làm tớ đau lòng đó.”
“Ừ.”
Khi đó Diệp Thành cũng không biết, trong thân hình bé nhỏ của Kỳ Lưu Hỏa rốt cuộc ẩn chứa bao nhiêu năng lượng. Từ ngày ký kết hiệp ước hẹn hò với anh xong, cả người giống như được tiêm máu gà…… Học hành hăng say không ngừng.
Cho dù anh thi tiếng Anh đạt được 150 điểm vẫn không thể vượt qua.
Sau này Diệp Thành vì đuổi theo Kỳ Lưu Hỏa thậm chí đem toàn bộ hy vọng ký thác với môn tiếng Anh biến thành 500 điểm, nhưng các môn khác thì vẫn cứ dậm chân tại chỗ……
Nhưng người may mắn nhất lại là Kỳ Lưu Hỏa chứ không phải Diệp Thành. Cô mạnh mẽ kéo xuống ánh hào quang nam chính của Diệp Thành…… Thậm chí trong vòng hai năm kế tiếp vẫn luôn dùng thành tích nói cho Diệp Thành biết, cô không phải là người mà học tra như Diệp Thành có thể tùy tiện theo đuổi.
Về sau, Diệp Thành chết sống đuổi không kịp được thành tích của, thậm chí chán nản tới mức tự sa ngã mà muốn từ bỏ…… Kỳ Lưu Hỏa bắt đầu trở nên luống cuống.
Người nào đó da mặt dày mỉm cười âm hiểm, mưu kế nhỏ cuối cùng cũng thực hiện thành công.
Nhưng đây đều là chuyện của sau này.
Ngay sau khi ký kết hiệp ước, hai tên học tra bọn họ vẫn giống như thường ngày qua lại thân thiết, đi tới đi lui cùng nhau, không hề có thay đổi gì cả, cũng không hề nảy sinh tình cảm nam nữ với nhau. Ngược lại Kỳ Lưu Hỏa càng ngày càng thấy Diệp Thành lưu manh hơn trước.
Sắp đến kỳ nghỉ giữa tháng*, Diệp Thành hỏi cô, “Cậu có về nhà không?”
*Được nghỉ sau khi đã chăm chỉ làm việc suốt 2 tuần, một kỳ nghỉ bên Trung Quốc.
“Đương nhiên, nghỉ ba ngày cơ mà.” Kỳ Lưu Hỏa không cho là đúng.
Diệp Thành muốn nghe ngóng một chút về gia cảnh của Kỳ Lưu Hỏa, nhưng chỉ cần cẩn thận tưởng tượng cũng có thể suy đoán ra được. Anh lại hỏi, “Cậu có định đi học thêm không?”
“Không……”
Diệp Thành giương vẻ mặt đắc ý nhìn cô, “Thật là đáng thương. tớ đang định tìm giáo viên dạy thêm cho riêng tớ, mở một lớp học thêm vip gì đó.”
“……”
“Nhưng để bảo đảm tính công bằng của hiệp ước, tớ đây lại là một chàng trai ga lăng…… Cho nên tớ muốn mời cậu đến nhà tớ nghe ké, chúng ta cùng học một thứ chính là sự đảm bảo công bằng lớn nhất, cậu thấy sao?”
Kỳ Lưu Hỏa không dám nhìn Diệp Thành, hoảng loạn né tránh.
Vừa rồi ở trong ánh mắt của Diệp Thành, ngoại trừ sự yêu thích cô còn nhìn thấy được sự cổ vũ và chờ mong?
“Này, thấy sao?”
“Đi…… Đi học thêm ở đâu?”
Diệp Thành cười giảo hoạt, “Đương nhiên là nhà tớ, nhà của riêng tớ.”
Vì thế Kỳ Lưu Hỏa không thèm nói chuyện nữa.
Diệp Thành bị ngó lơ, cảm thấy khó chịu đẩy đẩy cánh tay của cô: “Này, rốt cuộc có được không vậy? Mau trả lời rõ ràng xem nào.”
“Nữ thần Thường Hưng của cậu……”
Diệp Thành gãi gãi đầu, “Cô ấy không phải nữ thần của tớ, cậu mới phải.”
“Ngày đó cậu nói cậu…… Vẫn chưa trả hết nợ.” Ai biết rốt cuộc có phải là nợ tình hay không.
Vừa nghe cô nói vậy, ánh mắt của Diệp Thành dần dần ảm đạm đi. Có thể trả hết hay không là do cô nàng kia định đoạt. Nếu cô ta đã nói không dây dưa nữa thì chính là đã trả hết.
Chỉ là nhất thời ngứa miệng đùa giỡn một cậu…… Rốt cuộc lại không thể dứt khoát xé đi trang giấy nợ kia. Diệp Thành vẫn thường bối rối vì chuyện này.
“Cậu yên tâm đi, tớ sẽ không mãi dây dưa với người khác đâu. Vốn dĩ tớ và cô ta chẳng có chuyện gì cả, nhưng tính cách của cô ta rất cực đoan. Tớ cam đoan với cậu sẽ nhanh chóng giải quyết xong xuôi ân oán với cô ta, sẽ không liên lụy đến cậu, cũng sẽ không gây ra chuyện gì khiến cậu hiểu lầm trước khi chúng ta chính thức ở bên nhau đâu.” Diệp Thành kiên định nói.
Cũng có thể được coi là một nam sinh có trách nhiệm trong đám thanh niên thời nay.
Kỳ Lưu Hỏa: “…… Nhưng mà, cấp ba không được yêu đương.”
Diệp Thành làm bộ như không nghe thấy.
Kỳ Lưu Hỏa vẫn tiếp tục giả vờ như không nghe thấy.
Diệp Thành thanh thanh cổ họng rồi mới nói tiếp, “Bạn học Lưu Hỏa, thế này nhé, chúng ta lập một bản hiệp ước, sau này dựa vào thành tích mà tính, được chưa?”
Học tra Diệp Thành chân thành tha thiết bày tỏ.
Kỳ Lưu Hỏa nửa tin nửa ngờ, “Còn phải làm hiệp ước?”
“Bởi vì tớ không tin được người vừa mới được tỏ tình xong liền nói bản thân đã có người mình thích như cậu. Cậu chờ tớ nhé, đến khi tớ trở thành học bá sẽ khiến cậu yêu tớ.”
“Buồn nôn chết mất. Đừng nói kiểu này nữa, ít đọc mấy cái tiểu thuyết bá đạo tổng tài gì đó đi, không hợp với cậu đâu.”
Diệp Thành: “……”
“Nào,” Diệp Thành quay người lấy một cuốn vở mới ra, là loại giấy da phục cổ màu vàng. Anh lật trang đầu tiên, để trống, rồi lại lật thêm một trang nữa, “Tớ viết ở đây, tí nữa cậu ký tên vào nhé.”
Kỳ Lưu Hỏa mơ hồ cảm thấy đây là Diệp Thành đang muốn giúp cô nâng cao thành tích.
Không muốn bị Diệp Thành theo đuổi…… Phải chăm chỉ học tập, nếu không sau này mình cũng chỉ có thể ở bên một tên nhóc đã từng đạt hạng bét mà thôi…… Đối với Kỳ Lưu Hỏa cực kỳ coi trọng thành tích mà nói, điều này quả thực rất đáng sợ.
Kỳ Lưu Hỏa: “Được, tớ ký, cậu viết đi.”
【Hiệp ước hẹn hò 】
【 Bên A: Diệp Thành Bên B: Kỳ Lưu Hỏa 】
【 Bên A đề nghị, bắt đầu từ hôm nay trở đi, trong các kỳ thi khảo sát, nếu bên A đạt thành tích cao hơn bên B thì bên B phải phối hợp cho bên A theo đuổi. 】
Kỳ Lưu Hỏa nhìn thoáng qua, “Tại sao cậu lại viết…… ghê tởm như vậy, có chỗ nào viết không đúng thì phải?”
Diệp Thành nghĩ nghĩ, cuối cùng xóa dòng 【 Bên B phải phối hợp cho bên A theo đuổi 】 đi, sửa thành 【 Bên B phải đồng ý làm bạn gái của bên A. 】
Kỳ Lưu Hỏa: “Hết rồi à?”
Diệp Thành gật đầu, “Ừ, hết rồi.” Lại bổ sung thêm một câu, 【 Bên A sẽ là bạn trai duy nhất và mãi mãi của nhà gái. 】
Bạn trai và chồng là hai khái niệm khác nhau mà. Kỳ Lưu Hỏa: “…… Chuyện này cũng quá qua loa rồi đó?”
Diệp Thành nhíu mày, “Chỗ nào?”
Kỳ Lưu Hỏa giật cuốn vở về phía mình, “Tớ muốn bổ sung thêm điều khoản quy tắc.”
【①: Thành tích của bên A cao hơn bên B là chỉ tổng thành tích các môn cao hơn bên B, tên của bên A cũng phải xếp ở trên bên B. 】
Diệp Thành cười, “Nửa câu sau không cần thiết đâu.”
“Lỡ như thi bằng điểm xong tên của cậu xếp ở dưới tớ……”
“Thì không tính là vượt qua cậu được chưa. Với cả, cậu đúng là rất sợ bị tớ theo đuổi.”
Kỳ Lưu Hỏa không nói lời nào.
【②: Trong khoảng thời gian bên A đuổi kịp thành tích của bên B, hai bên có nghĩa vụ đối thúc lẫn nhau học tập, cùng nhau tiến bộ. 】
Diệp Thành lại cười, “Lại còn đuổi kịp thành tích của cậu nữa cơ à. Chênh lệch tổng điểm của chúng ta chỉ có 3 điểm thôi đó, cậu phải cẩn thận một chút.”
“À.” Kỳ Lưu Hỏa tiếp theo viết.
【③: Kỳ thi được tính ở đây chính là hai lần thi giữa kỳ và cuối kỳ. Còn các kỳ thi theo tuần sẽ không được tính. 】
Diệp Thành nổi giận, “Vậy ý của cậu chính là nửa năm tớ mới được theo đuổi cậu một lần à?”
“Không phải, là một lần theo đuổi theo hết nửa năm.”
Diệp Thành: “…… Không được, tớ cảm thấy không được, thế này thì tớ thiệt mất, phải thêm cái nữa.”
“Thêm cái gì?”
“Mỗi học kỳ đều có kỳ thi tháng, tớ muốn tính cả cái này.”
“Được.”
“Lớp mười hai còn có ba kỳ thi thử đại học nữa, cũng phải tính vào.
“Ừ……”
【④: Tính thêm cả kỳ thi tháng và thi thử đại học. 】
Diệp Thành nhìn nhìn, cảm thấy cũng hòm hòm rồi, hỏi lại Kỳ Lưu Hỏa, “Còn có muốn thêm gì nữa không?”
“Tớ nghĩ đã……” Kỳ Lưu Hỏa suy nghĩ trong chốc lát, vẫn không nghĩ ra được gì thêm, “Sau này tớ nghĩ ra được thì có thể thêm nữa không?”
“Cậu đoán xem?”
“Được rồi, không có.”
Diệp Thành cầm bản hiệp ước đọc đi đọc lại, nói, “Bản hiệp ước đang tốt lại bị cậu làm hỏng.”
Kỳ Lưu Hỏa: “Ý cậu là gì?”
“Nhìn thấy đám chữ xấu xí kia của cậu, thật là cay mắt.”
“……”
“Tớ còn muốn bổ sung thêm một cái.”
Diệp Thành lấy bút, lại viết vào.
【⑤: Hai bên nếu có ai không thực hiện hiệp ước này, về sau trên đầu sẽ mọc cỏ xanh thành thảo nguyên xanh thẳm*. 】
*Ý nói bị cắm sừng.
Kỳ Lưu Hỏa nhìn thấy trước mắt phảng phất như có hai vạch kẻ đen xuất hiện.
Diệp Thành đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, “Nếu tớ không theo đuổi được cậu, mà trong lúc ấy cậu lại gặp được người mình thích…… Thì phải làm sao bây giờ?”
“……” Kỳ Lưu Hỏa cho rằng loại tình huống này cơ bản sẽ không xuất hiện, cuối cùng Diệp Thành thở dài, “Tớ không viết điều kiện chấm dứt, bỏ đi, để tớ thêm cho.”
【⑥: Nếu trong lúc bên A đuổi kịp thành tích của bên B mà bên B có thể gặp được chân ái của đời mình, muốn hẹn hò với người đó thì bên A sẽ tự nguyện chấm dứt toàn bộ nội dung trong hiệp ước. Cho dù sau này có đạt thành tích vượt qua bên B thì hiệp ước cũng sẽ không có hiệu lực. 】
Diệp Thành tự nguyện từ bỏ……
Kỳ Lưu Hỏa nhìn dòng chữ Diệp Thành vừa viết ra, trong lòng thấy hụt hẫng khôn cùng.
Kết quả Diệp Thành lại ngẩng đầu nói với cô, “Nói không chừng chân ái của cậu chính là tớ, lỡ như lúc đó tớ không thể vượt qua nổi thành tích của cậu thì chúng ta vẫn có thể bỏ qua hiệp ước mà ở bên nhau.”
“……”
Hừ, đường lui này lớn thật đấy.
Có đầu óc như này…… Tại sao anh lại là học tra được nhỉ.
Cuối cùng là 【 Hai bên ký tên, Bên A: Diệp Thành. 】
Diệp Thành viết xong liền đưa bút cho Kỳ Lưu Hỏa, “Tới lượt cậu rồi, nhớ nghiêm túc một chút.”
Kỳ Lưu Hỏa tận lực cố gắng viết tên mình đẹp hết sức có thể.
【 Bên B: Kỳ Lưu Hỏa. 】
Sau khi hai người ký tên xong xuôi, Diệp Thành vẫn cảm thấy không đủ chính thức, nói, “Tớ vẫn nên làm hai bản, mỗi người giữ một bản, cậu thấy sao?”
Kỳ Lưu Hỏa thầm nghĩ, có đưa cho cô cầm cũng vô dụng thôi. Nếu Diệp Thành không muốn theo đuổi cô thì chỉ cần cố ý làm bài kém hơn là được…… Cô mới là người từ đầu tới cuối vẫn ở trong thế bị động. Sớm biết vậy thì cô đã đòi bổ sung thêm một điều kiện nữa, nếu Diệp Thành không chăm chỉ không nỗ lực thì sau này đầu của anh mọc cỏ xanh thành thảo nguyên luôn*.
Kỳ Lưu Hỏa: “Được rồi, cậu đi photo thêm một bản nữa đi…… Từ từ đã, đừng, lỡ người khác nhìn thấy được phải làm sao bây giờ? Tớ cảm thấy mất mặt lắm.”
Diệp Thành: “…… Trước khi nói cậu cũng nên xem xét đến cảm nhận của người làm đương sự như tớ đi chứ. Cậu nói vậy làm tớ đau lòng đó.”
“Ừ.”
Khi đó Diệp Thành cũng không biết, trong thân hình bé nhỏ của Kỳ Lưu Hỏa rốt cuộc ẩn chứa bao nhiêu năng lượng. Từ ngày ký kết hiệp ước hẹn hò với anh xong, cả người giống như được tiêm máu gà…… Học hành hăng say không ngừng.
Cho dù anh thi tiếng Anh đạt được 150 điểm vẫn không thể vượt qua.
Sau này Diệp Thành vì đuổi theo Kỳ Lưu Hỏa thậm chí đem toàn bộ hy vọng ký thác với môn tiếng Anh biến thành 500 điểm, nhưng các môn khác thì vẫn cứ dậm chân tại chỗ……
Nhưng người may mắn nhất lại là Kỳ Lưu Hỏa chứ không phải Diệp Thành. Cô mạnh mẽ kéo xuống ánh hào quang nam chính của Diệp Thành…… Thậm chí trong vòng hai năm kế tiếp vẫn luôn dùng thành tích nói cho Diệp Thành biết, cô không phải là người mà học tra như Diệp Thành có thể tùy tiện theo đuổi.
Về sau, Diệp Thành chết sống đuổi không kịp được thành tích của, thậm chí chán nản tới mức tự sa ngã mà muốn từ bỏ…… Kỳ Lưu Hỏa bắt đầu trở nên luống cuống.
Người nào đó da mặt dày mỉm cười âm hiểm, mưu kế nhỏ cuối cùng cũng thực hiện thành công.
Nhưng đây đều là chuyện của sau này.
Ngay sau khi ký kết hiệp ước, hai tên học tra bọn họ vẫn giống như thường ngày qua lại thân thiết, đi tới đi lui cùng nhau, không hề có thay đổi gì cả, cũng không hề nảy sinh tình cảm nam nữ với nhau. Ngược lại Kỳ Lưu Hỏa càng ngày càng thấy Diệp Thành lưu manh hơn trước.
Sắp đến kỳ nghỉ giữa tháng*, Diệp Thành hỏi cô, “Cậu có về nhà không?”
*Được nghỉ sau khi đã chăm chỉ làm việc suốt 2 tuần, một kỳ nghỉ bên Trung Quốc.
“Đương nhiên, nghỉ ba ngày cơ mà.” Kỳ Lưu Hỏa không cho là đúng.
Diệp Thành muốn nghe ngóng một chút về gia cảnh của Kỳ Lưu Hỏa, nhưng chỉ cần cẩn thận tưởng tượng cũng có thể suy đoán ra được. Anh lại hỏi, “Cậu có định đi học thêm không?”
“Không……”
Diệp Thành giương vẻ mặt đắc ý nhìn cô, “Thật là đáng thương. tớ đang định tìm giáo viên dạy thêm cho riêng tớ, mở một lớp học thêm vip gì đó.”
“……”
“Nhưng để bảo đảm tính công bằng của hiệp ước, tớ đây lại là một chàng trai ga lăng…… Cho nên tớ muốn mời cậu đến nhà tớ nghe ké, chúng ta cùng học một thứ chính là sự đảm bảo công bằng lớn nhất, cậu thấy sao?”
Kỳ Lưu Hỏa không dám nhìn Diệp Thành, hoảng loạn né tránh.
Vừa rồi ở trong ánh mắt của Diệp Thành, ngoại trừ sự yêu thích cô còn nhìn thấy được sự cổ vũ và chờ mong?
“Này, thấy sao?”
“Đi…… Đi học thêm ở đâu?”
Diệp Thành cười giảo hoạt, “Đương nhiên là nhà tớ, nhà của riêng tớ.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook