Chứng Hồn Đạo
-
Chương 70: Chương 70: Cơ Duyên
Chứng Hồn Đạo
Chương 7 0: Cơ Duyên
Dịch và biên tập: Zeroman
Nguồn: tangthuvien
Thật ra không cần Lạc Hoa Tàn Tuyết nhắc nhở, sau khi công kích bị hạt châu thần bí của yêu xà chặn lại, trong lòng chúng tu đã có ý định thối lui. Nhưng bọn họ còn chưa hành động thì Bàn Phúc đã tấn công rồi.
Những tu sĩ may mắn tránh được công kích của Bàn Phúc liền có cơ hội hồi sức, lập tức thuấn di ra xa, sau đó cấp tốc rời đi. Chỉ trong chốc lát, chúng tu đã chạy khỏi chiến trường.
Bàn Phúc liên tục nuốt hai gã tu sĩ Hợp Thể kỳ, tuy có chút không cam lòng khi thấy chúng tu đã chạy đi, nhưng nó bây giờ chỉ là một Yêu thú Yêu Đan hậu kỳ mà thôi. Một khi chưa tiến vào được cảnh giới Thánh thú Độ Kiếp kỳ, nó cũng biết không thể nào giam giữ được những tu sĩ cao giai đó.
Tuy Bàn Phúc cũng có năng lực thuấn di, nhưng vì thân thể hơn trăm trượng của nó quá lớn, nên năng lực này cũng bị hạn chế rất nhiều.
Điều quan trọng nhất là, vào lúc chúng tu rối rít chạy trốn, tâm thần Bàn Phúc cũng rung chuyển cả lên, rốt cuộc cảm giác được dấu hiệu thiên kiếp sẽ phủ xuống rồi!
Lúc này Bàn Phúc làm gì còn tâm tình quan tâm đ ến chúng tu chứ?
Đưa mắt nhìn bầu trời đang trở nên u ám kia. Bàn Phúc cũng biết thiên kiếp được tạo ra do nó sát sinh quá nhiều này sẽ không giống với các thiên kiếp khác!
Thiên kiếp này chính là thiên kiếp trừng phạt của thiên đạo. Tuy trong thiên kiếp vẫn ẩn chứa đặc tính tẩy lễ, chỉ cần vượt qua là có thể tiến giai lên thành Thánh thú Độ Kiếp sơ kỳ, nhưng uy lực của lần thiên kiếp này chắc chắn mạnh hơn các thiên kiếp khác đến mười lần, thậm chí là trăm lần!
Nhưng mà Bàn Phúc không có chút sợ hãi nào. Nó có lòng tin sẽ vượt qua thiên kiếp, và lòng tin nó có được chính là nhờ hạt châu thần kỳ đang huyền phù trên đỉnh đầu của nó!
Uy lực của hạt châu này rất cường đại. Vào lúc Bàn Phúc chưa đạt tới Yêu Đan đại viên mãn, không thể nào sử dụng nó được.
Nhưng mà sau khi nó luyện hóa Tỳ Hưu thú cùng Xích Lân thú thành công, rồi tu luyện Vu Yêu Đại Thân quyết tới đệ nhị trọng , tu vi tịnh tiến lên Yêu Đan hậu kỳ đại viên mãn thì nó đã có thể sử dụng được hạt châu thần kỳ này. Tuy chỉ sử dụng được một phần trăm uy năng của hạt châu thần kỳ, nhưng chỉ với chút uy năng đó thôi đã giúp Bàn Phúc có thể bất bại trong các tu sĩ đồng giai! Hơn nữa, nó còn tin tưởng dựa vào hạt châu này, nó có thể thuận lợi vượt qua được thiên kiếp do thiên đạo giáng xuống.
Lai lịch của hạt châu này vô cùng thần bí. Hạt châu này đã có từ lúc nó thức tỉnh linh trí, mãi cho đến khi Bàn Phúc tu luyện được đến Yêu Đan hậu kỳ, nguyên thần hóa ra được thì hạt châu này mới di chuyển vào trong tinh thần thức hải hư vô để được ân cần chăm sóc.
Các công pháp Bàn Phúc tu luyện được đa số đều xuất phát từ hạt châu này. Vào mỗi lần tâm thần Bàn Phúc tập trung vào trong hạt châu này, ít nhiều nàng cũng lĩnh ngộ được điều gì đó. Ngay cả công pháp luyện hóa Nguyên Anh cùng huyết nhục tu sĩ nhân loại ác độc của nàng cũng lĩnh ngộ được từ hạt châu này.
Về công pháp Vu Yêu Hợp Thân quyết Bàn Phúc chủ tu, đây là một bộ công pháp tu luyện hoàn chỉnh do chính hạt châu đưa cho Bàn Phúc.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Bàn Phúc có thể tu thành hình dạng mình người đuôi rắn, hơn nữa còn có thể không cần toái đan mà vẫn hóa hình được.
Bạ.n .Đa.ng. Đ.ọc. T.ru.yệ.n .Tạ.i .We.bs.it.e .Tr.uy.en.Gi.Cu.ng.Co..c.om.
Tuy hạt châu thần kỳ này ở trong cơ thể Bàn Phúc, nhưng vì không thể luyện hóa được, cho nên đến bây giờ Bàn Phúc vẫn không biết hạt châu thần kỳ này có tên gì? Là pháp bảo cấp bậc gì?
Nó chỉ có cảm giác lai lịch của hạt châu này rất to lớn!
Cả thiên địa bỗng trở nên u ám thất sắc, mây đen dày đặc bao phủ và vùng đất, hầu như là che kín cả nửa bầu trời trên không. Một cỗ uy áp vô cùng vô tận phủ xuống, làm cho vạn vật sinh linh có cảm giác mình không thể nào thở nổi nữa!
Thiên kiếp đã bắt đầu xuất hiện!
Thần niệm tản phát ra trong thiên địa của Lệnh Hồ lúc này đang yên lặng nhìn vào yêu xà Bàn Phúc cũng cảm giác được thiên kiếp đã gần phủ xuống.
Thật ra lúc này hắn đang ở bên trong Yêu Lâm sơn mạch, lo lắng tránh né tai mắt của vô số Yêu thú cùng với chủ nhân mới của vùng đất xung quanh Kim tuyệt chi địa - một con Yêu thú có tu vi Yêu Đan hậu kỳ đại thành. Dưới thần thông quảng đại của thần niệm, hắn đã lặng lẽ xâm nhập sâu dưới đất đến trăm trượng ở Kim Tuyệt chi địa, đang muốn chuyển hóa Kim Đan linh lực trong cơ thể mình.
Vốn Lệnh Hồ không hề hay biết tình hình đang xảy ra ở Tu Chi quốc cách đó mười vạn dặm.
Nhưng trước đó không lâu, thần niệm của hắn lại nhận được một tin tức cổ quái. Mà chỉ có các tu sĩ có cảnh giới thần niệm từ Độ Kiếp kỳ trở lên mói có thể phát hiện.
Nội dung của tin tức này vô cùng đơn giản: Tu Chi quốc gặp đại họa to lớn, nếu như tu sĩ nào nhận được tin tức mà có thể chấm dứt nhân quả này, sẽ được đại công đức!
Lệnh Hồ không biết chuyện gì xảy ra, nhưng hắn biết đoạn tin tức này chính là do trời cao phát ra!
Thật ra mỗi khi có một quốc gia được thành lập, mỗi một quân chủ xuất hiện đều là cơ duyên cho thiên đạo ban cho. Cho dù ngươi soán vị, hay là giành được từ trong chiến tranh, chỉ cần ngươi nhận được lòng người là có thể làm quân chủ, đó chính là cơ duyên của thiên đạo!
Tu Chi quốc đã lập quốc hơn ngàn năm, quân chủ thay đổi rất nhiều lần. Nhưng mỗi một quân chủ cho dù là hùng tài lược đảm hay ngu ngốc vô năng đều có được lòng dân!
Mỗi một quốc gia đều có một thần đàn để cung phụng thiên đạo. Vào lần đầu tiên làm lễ bái thiên đạo, lễ kinh chư thiên thần phật thì trên thần đàn sẽ có một miếng ngọc như ý. Ngọc như ý này được đúc thành vào lúc bắt đầu lập quốc, sau đó làm vật để dâng hương cúng bái thần phật.
Theo truyền thuyết của phàm nhân, ngọc như ý chính là bảo khí tiếp nhận ý chỉ của trời cao, tiếp thu tín ngưỡng của ngàn vạn dân chúng.
Một khi bảo khí ngọc như ý chưa bị hủy, quốc gia vẫn có thể trường tồn vĩnh viễn. Cho nên, mỗi khi hai nước có chiến tranh, một khi có quốc gia thắng thì quốc gia đó đều phá hủy bảo khí ngọc như ý của đối phương đi, thay vào đó bằng ngọc như ý của mình! Hành động này nhằm biểu lộ là quốc gia mình đã chiến thắng, nay thỉnh cầu thiên đạo cho phép thay ngọc!
Tuy đây chỉ là những truyền thuyết mơ hồ, nhưng các phàm nhân vẫn luôn tuân theo!
Trên thực tế, truyền thuyết này không phải là hư vô, chỉ do các phàm nhân không có tuệ căn tu tiên nên không thể nào biết được các huyền bí trong đó mà thôi.
Vào lúc chạy trốn vào trong địa đạo, quốc vương Tu Chi quốc đã mang theo ngọc như ý trên thần đàn. Trước khi chết, người này đã đập đi ngọc như ý. Quốc vương Tu Chi quốc không cam lòng nhìn thấy quốc gia của mình bị Yêu thú hủy diệt, sau đó Yêu thú còn sống mà không bị trừng phạt này, nên đã đập đi ngọc như ý tập hợp tín ngưỡng của vạn dân vương quốc mình lúc còn sống, với mong muốn để cho thiên đạo trừng phạt Yêu thú!
Mà bảo khí ngọc như ý đúng là bảo khí trời cao tập hợp tín ngưỡng vạn dân. Ngay lúc bị phá tan, thiên đạo liền truyền ra tin tức tới các tu sĩ cao giai.
Thần niệm Lệnh Hồ đã sớm đột phá cảnh giới Độ Kiếp kỳ, nên nhận được tin tức này một cách dễ dàng!
Thiên đạo truyền tin tức, đây chính là cơ duyên thiên đạo! Làm sao Lệnh Hồ có thể bỏ qua?
Vì vậy Lệnh Hồ đã tạm gác lại kế hoạch chuyển hóa Kim Đan linh lực thành Kim tuyệt Đan. Rồi vận dụng thần thông của thần niệm đưa thần niệm tới Tu Chi quốc cách đó mười vạn dặm.
Vốn tu vi của Lệnh Hồ còn thua cả Lệnh Hồ, tuy dựa vào lực lượng của thân thể vẫn có thể chống lại tu sĩ Hợp Thể kỳ. Nhưng chỗ dựa lớn nhất của hắn vẫn là thần thông thần niệm!
Đặc biệt là gần đây Thiên Địa hai hồn lại có sự lĩnh ngột đột phá trong thần thông thần niệm. Giờ đây Lệnh Hồ đã có thể lợi dụng sức mạnh khổng lồ của thần niệm để bỏ thân thể hóa hình, tùy cơ ứng biến!
Vì đây là cơ duyên thiên đạo, nên Thiên Địa hai hồn cũng tạm buông việc thôi diễn của mình lại, kết hợp với thần niệm của Lệnh Hồ để đến Tu Chi quốc xem thử.
Lúc thần niệm Lệnh Hồ tới đây cũng là lúc chúng tu biết không thể địch lại yêu xà Bàn Phúc nên đã chạy đi, cũng là lúc thiên kiếp bắt đầu phủ xuống!
Lệnh Hồ cũng không ngờ rằng mới chỉ mấy ngày ngắn thôi, nhưng Tu Chi quốc đã trở thành địa ngục chốn nhân gian, mấy chục vạn dân chúng đã bị táng mạng, nguyên một quốc gia trở thành phế tích!
Hơn nữa hắn cũng không ngờ rằng lúc trước có đến ba yêu, nhưng giờ chỉ còn có một mình Bàn Phúc. Hơn nữa, thực lực của Bàn Phúc đã đạt đến trình độ có thể ma hóa rồi!
Tất cả đều vượt xa ngoài dự liệu của Lệnh Hồ.
Tuy Lệnh Hồ cũng biết âm mưu thôn phệ tu sĩ nhân loại của ba yêu trước đó ở Đào Nguyên sơn cốc, nhưng vì lời cảnh cáo của mình không có hiệu quả với chúng tu nên Lệnh Hồ đã rất thất vọng, lúc sau không hề chú ý đến chuyện này nữa. Mà hắn cũng không ngờ rằng việc mình buông bỏ như thế đã gián tiếp làm cho cả Tu Chi quốc bị diệt vong, vô số tính mạng phàm nhân bị chết đi!
Thành thật mà nói, vào lúc thấy cả Tu Chi quốc trở nên hoang tàn, trong lòng Lệnh Hồ đã hối hận. Hối hận vì sao lúc đó mình không ra tay gi ết chết cả ba yêu đi? Cho dù tâm địa của Lệnh Hồ có sắt đá đến đâu, nhưng hắn cũng không thể thờ ơ với việc mấy chục vạn mạng sống phàm nhân bị hủy đi. Mà huống chi, Lệnh Hồ còn không phải là người có tâm địa sắt đá!
- Vậy hãy để cho ta giết đi yêu vật này, lấy máu của nó để an ủi những vong hồn linh thiêng đã chết đi đi!
Lệnh Hồ thầm nói trong tâm.
Tuy cái sai không phải hoàn toàn do Lệnh Hồ, nhưng Lệnh Hồ vẫn tự trách mình, quyết định tru diệt yêu xà Bàn Phúc để báo thù rửa hận cho người vô tội đã chết. nguồn
Cho dù bây giờ không có đại công đức do thiên đạo ban cho, Lệnh Hồ cũng quyết không bỏ qua cho yêu xà Bàn Phúc. Nhất định phải tiêu diệt nó để chuộc lại lỗi lầm của mình.
Chẳng qua oai uy của thiên kiếp đã bao phủ phương viên ngàn trượng xung quanh, hơn nữa còn khóa chặt Bàn Phúc lại, nên Lệnh Hồ cũng không dám có hành động liều lĩnh gì. Nếu không, chắc chắn mình sẽ bị dính líu, trở thành người bị thiên kiếp trừng phạt!
Bây giờ chỉ còn cách yên lặng nhìn xem Yêu thú Bàn Phúc có thể thuân lợi vượt qua thiên kiếp hay không thôi.
Nếu như yêu xà Bàn Phúc bị thiên kiếp tiêu diệt, tự nhiên giảm ình phải động thủ. Nhưng nếu yêu xà Bàn Phúc may mắn vượt qua thiên kiếp, mình sẽ nhân cơ hội tâm thần đối phương buông lỏng khi vượt qua thiên kiếp, rồi ám sát nàng cũng không muộn!
Sau khi có tính toán trong lòng, Lệnh Hồ lẳng lặng chờ đợi.
Sau đó tâm thần của hắn không tự chủ được bị hạt châu màu xám đang huyền phù trên đỉnh đầu của Bàn Phúc hấp dẫn!
Khi tâm thần Lệnh Hồ tập trung ở hạt châu thần kỳ này được một lúc, liền cảm nhận được từ trong hạt châu đó có một cỗ khí tức hồng hoang thê lương cực kỳ cổ xưa. Hơn nữa, hắn còn cảm giác được bên trong hạt châu đó có ẩn chứa một cỗ sức mạnh vô cùng lớn lao, lớn lao đến nỗi có thể hủy thiên diệt địa!
- Đây...đây là?
Tâm thần Lệnh Hồ kinh hãi, cảm nhận khí tức do hạt châu tỏa ra một cách đầy si mê.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook