Chung Cực Truyền Thừa
-
Chương 13: Chủng tộc ma thú!
Đoạn đường kế tiếp lại gặp phải vài loại ma thú khác tập kích...gặp phải ma thú cực mạnh là Hoàng Hùng vừa tấn cấp ba, bằng vào thực lực 'tam môn' đỉnh của Lý cũng tốn chút sức lực mới giải quyết được.
Mà Lâm Dịch từ miệng của Lý đã có chút hiểu biết nhất định với ma thú.
Dựa theo lý thuyết, thế giới này ma thú có thể chia là hai chủng, ma thú bình thường mà thuật ma thú.
Ma thú bình thường cũng như đám Hành Lang hay Xích Diễm Xà lúc trước, đám ma thú này có lực lượng cùng phòng ngự tương đối mạnh, thế nhưng không có năng lực đặc thù, chiến sĩ ngang cấp rất nhẹ nhàng đánh chết, thậm chí dưới sự liên thủ của vài chiến sĩ thấp cấp hơn cũng có thể giết chết, nếu như nói so chúng với thú vật bình thường có lực lượng và phòng ngự mạnh hơn vậy nói chúng là dã thú có vẻ thỏa đáng hơn a.
Mà thuật ma thú chính là ma thú có năng lực công kích phép thuật nhất định, trong đó chia làm ngũ hành ma thú và phi ngũ hành ma thú.
Ngũ hành ma thú chính là nhóm ma thú có năng lực phép thuật ngũ hành như kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Loại ma thú này cực kỳ cường đại, trên cơ bản chiến sĩ ngang cấp rất khó đối phó với chúng, đương nhiên loại ma thú này cũng phân chia làm ba loại thượng trung hạ ma thú. Ma thú thượng đẳng hầu như có thể vượt cấp đánh chết chiến sĩ nhân loại, ma thú trung cấp có thể đánh ngang tay hoặc giết chết chiến sĩ đỉnh cấp của nhân loại. Mà như Hoàng Hùng cấp ba lúc trước gặp là thuật ma thú hệ mộc hạ đẳng nhưng Lý phải tốn rất nhiều công sức mới thắng được nó.
Mà ma thú phi ngũ hành chính là ma thú sở hữu thuật công kích không thuộc trong ngũ hành, mà sở hữu các loại công kích đặc thù khác.
Loại ma thú này tồn tại ít nhất trong các ma thú nhưng lại là loại cường đại nhất! Trên cơ bản mặc dù cùngng cấp hạ đẳng nhưng phi ngũ hành ma thú cũng có khả năng đánh chết chiến sĩ nhân loại dễ dàng. Chúng có công kích cực kỳ đặc thù, có khả năng điều khiển hành động nhân loại, có khả năng khống chế không khí, khống chế đồ vật tự công kích...mỗi loại đều có phương thức công kích đặc biệt riêng, nhưng mỗi loại đều có lực công kích cực kỳ cường đại, là tồn tại đỉnh phong trong ma thú.
Đối với ma thú như thế Lâm Dịch cực kỳ tò mò, cho tới bây giờ, hắn mới biết thế giới này lại đặc sắc như vậy, có rất nhiều bí mật chờ hắn đi đào móc.
Thời gian trôi qua, bất tri bất giác hành trình hai người đã trôi qua hơn tháng, thỉnh thoảng Lý và ma thú laih phát sinh chiến đấu...mà cửa thành Hi Á đã dần xuất hiện trong tầm mắt Lâm Dịch.
Tường thành phong cách cổ xưa cao hai mươi mét xuất hiện trước mặt Lâm Dịch, độ rộng chừng mười mét, bên ngoài tường thành dựng một cây Thạch Trụ cao to ước chừng hơn trăm mét, đại khái là nơi cao nhất của địa phương này! Từ thạch trụ có một cái thang dây thả xuống dưới dùng để leo lên thạch trụ. Trên đỉnh thạch trụ có một gian phòng nhỏ, xung quanh phòng nhỏ có lan can tròn cao tầm nửa mét, có thể đứng nơi này thu được tầm nhìn rất xa.
Cái này, đại khái là tương tự như tháp xa ở cửa trấn đi?
Nhưng mà kẻ chưa từng đến thành phố lớn như Lâm Dịch, cửa thành như vậy cũng khiến hắn khó có thể tưởng tượng a.
Giọng nói băng lãnh của Lý khiến Lâm Dịch giật mình tỉnh giấc, lập tức bước nhanh theo nhưng vẫn thỉnh thoảng ngẩng lên nhìn tường thành trước mặt.
Cửa thành bốn gã thủ vệ đứng thẳng tắp nhìn ra ngoài cửa thành không chớp mắt, một cỗ khí thế quân nhân khó hiểu phát ra trên người họ...khiến cho người ta vừa nhìn đã biết đám quân sĩ này bất phàm.
Hi Á thành không coi là thành phố lớn gì bởi vậy tuy rằng náo nhiệt nhưng còn chưa tới mức đạt được trình độ khó tưởng tượng, nhưng cho dù như vậy vẫn khiến Lâm Dịch từ quê ra tỉnh được mở rộng tầm mắt.
Lâm Dịch vẻ mặt câu nệ nhìn xung quanh, cẩn thận đi theo phía sau Lý, rất sợ lạc đường, thậm chí một tay còn nắm góc áo Lý, điều này khiến cho Lý mất tự nhiên nhíu mày, nhưng vừa nghĩ tới Lâm Dịch lần đầu ra thành phố, trong lòng có chút khẩn trương và bất an là chuyện bình thường, liền cứ mặc hắn như vậy.
Lâm Dịch có chút khẩn trương hỏi, đôi mắt to không nhịn được nhìn xung quanh...mọi thứ nơi đây khiến hắn cảm thấy cực kỳ tốt nhưng lại có chút quanh co.
Lý lạnh lùng đáp lời, mà Lâm Dịch ngẩng đầu nghi hoặc hỏi:
Lý chỉ gật đầu không nói gì. Nguồn: http://qtruyen.net
Thấy Lý không định nói chuyện, Lâm Dịch cũng không hỏi nhiều, chỉ là vẫn tiếp tục nắm góc áo Lý, nghiêng đầu đánh giá kiến trúc xung quanh.
Đi tới vị trí sân rộng ở trung tâm Hi Á thành, Lý đi tới trước cửa một đại môn mới dừng lại.
Lâm Dịch tò tò ngẩng đầu nhìn, từ nhỏ Lâm Cường đã dạy hắn chữ viết bởi vậy Lâm Dịch có thể dễ dàng nhận ra hai chữ lớn trên cửa 'Vũ môn'.
Lý nói sau đó mang theo Lâm Dịch tới cửa.
Không thể không nói, chỗ này so với vũ môn nhỏ bé lại có vài phần cũ kỹ ở Hi Mạn trấn thì khác một trời, cửa lớn cao năm thước, chiều ngang tầm ba thước, cửa lớn sáng bóng dường như đã trải qua nhiều năm tháng nhưng lại có cảm giác còn mới.
Một đôi tượng sư tử uy vũ đặt trước cửa lớn, một cỗ khí tức uy vũ phả vào mặt người tới đây.
Đi vào cửa lớn, là một hành lang dài, hành lang có rất nhiều cửa mà phía cuối hành lang lại là một đại môn khác.
Lý dường như đã tới nơi này không ít lần, dễ dàng dẫn Lâm Dịch đi về phía trước, đi gần trăm mét, phía bên phải xuất hiện một cầu thang, Lý mang theo Lâm Dịch đi lên.
Lên lầu hai chỗ rẽ tới cửa thứ ba, Lâm Dịch nhìn thoáng qua phía trên cửa có một bảng gỗ, bên tên khắc ba chữ chỉnh tề 'Phòng môn chủ'.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook