Chung Cực Đấu La Thế Hệ Mới
-
Chương 41: C41: Chương 40 Chiến Đấu
Tiến vào trạng thái chiến đấu, khí thế của Lạc Ly liền lập tức biến đổi, vẻ băng lãnh hiển hiện trên mặt, tuyệt sắc kiều nhan lập tức trở nên lạnh lùng như băng. Nàng lặng yên không một tiếng động mà lách vào chiến trường, thân hình dâng lên, đi về phía trước. Ba cái hồn hoàn màu tím bay lên từ dưới chân, dường như trong mỗi cái giơ tay nhấc chân của nàng đều có băng sương đi theo.
Không khí chung quanh sậu lãnh, nhưng phải chịu ảnh hưởng cũng chỉ có đối thủ. Băng Thiên Lương vẫn còn phải đối đầu với Kim Ti Ma Viên, bên này lập tức phân ra hai người nghênh đón Lạc Ly. Một tên là tam hoàn, một tên nhị hoàn.
Hai tay tên nhị hoàn hồn sư hợp lại, dưới chân hắn lập tức tràn ra từng đám dây leo màu xanh sẫm, hướng về phía Lạc Ly mà chen chúc tràn đi. Võ Hồn của hắn là một thanh trường đao dài chừng bốn mét, lưỡi đao cực lớn gần như thành hình thoi. Mạch Đao!
Phương thức chiến đấu của hắn có một danh tự, chính là cực độ cường công. Một đao chém ra, chưa từng có từ trước đến nay!
Tên tam hoàn hồn sư giơ Mạch Đao trong tay lên, thân hình của hắn cao lớn, chính là một gã khôi vĩ nhất trong tổ chín người của Lăng Thiên học viện. Mười hai tuổi nhưng thân cao vượt qua một mét bảy, cơ bắp chắc chắn dưới giáo phục, một đầu tóc ngắn dựng đứng như cương châm, ánh mắt có sự kiên định vượt xa đám bạn cùng lứa tuổi. Dù vết thương trước ngực vẫn đang rỉ máu nhưng cũng không có ảnh hưởng chút nào đến khí thế của hắn.
Mạch Đao giơ lên, Hồn Hoàn thứ nhất cũng theo đó mà sáng lên. Trong chốc lát, nabgf chỉ cảm thấy không khí chung quanh đột nhiên biến thành vách tường cứng rắn đang đè ép tới từ bốn phía, mà ở chính giữa, cái Mạch Đao kia đã mang theo một cỗ kình phong mà trảm xuống chính mình. Nhìn khí thế lừng lẫy đó, tựa hồ đã muốn đem nàng chém thành hai khúc.
Vũ Thiên, Võ Hồn Mạch Đao, hồn lực ba mươi ba cấp, Lăng Thiên học viện, cùng tổ Băng Thiên Lương trong lớp thiên tài thiếu niên.
Phong thái một đao kia, khí thế lập tức bộc phát đó cũng đủ làm cho không người nào có thể né tránh phách trảm, đều làm cho người ta thấy một loại cảm giác khó có thể kháng cự. Ngay cả Lạc Ly cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc. Thế nhưng kẻ làm bị thương người của nàng nhất định không thể giữ, bàn tay thon dài chạm vào Mạch Dao
"Keng" một tiếng kêu thanh thúy vang lên, trong nháy mắt song phương va chạm, trên mặt Vũ Thiên liền lộ vẻ kinh ngạc. Thứ hắn am hiểu nhất đúng là đem lực lượng cùng khí thế kết hợp, lại hoàn mỹ phối hợp Hồn Kỹ. Lúc chiến đấu thì dù là Băng Thiên Lương cũng không quá nguyện ý va chạm chính diện với hắn.
Thế nhưng nữ hài tử có tướng mạo tuyệt mỹ trước mắt này lại làm được, khi băng mâu của đối phương đâm trúng Mạch Đao, cảm giác đầu tiên của Vũ Thiên là toàn thân lạnh lẽo, dường như không khí chung quanh đều đột ngột hạ thấp mấy chục độ, làm cả người hắn đều cứng ngắc lại trong nháy mắt. Tay của nàng cứng như thiết bản bị Mạch Dao va chạm mạnh như vậy hoàn toàn không chút bị thương
Mạch đao của Vũ Thiên chấn động, đệ nhị Hồn Hoàn sáng lên, một cỗ khí thế cường hãn bạo phát ra từ trên người hắn, sắc bén như đao.
Vũ Thiên không chỉ có Mạch Đao, mà bản thân hắn cũng là đao. Đối với băng mâu đang đâm tới, hắn đã không kịp thu hồi Mạch Đao rồi, tay trái xoay chưởng thành đao, đột nhiên chém về phía trước.
Căn bản hắn vẫn mặc kệ thương mang kia, thẳng tắp mà đánh về phía trước. Đệ nhị Hồn Kỹ, Thân Như Đao, thân có thể bỏ đi, đao tất trúng!
Cái khí tức cường hãn kia phối hợp với khí thế thấy chết không sờn của hắn, đơn giản chỉ cần đổi bị động thành chủ động, cái này rõ ràng đã là một kích xả thân, đồng quy vu tận.
Lần này lại không phải đâm trúng chưởng đao, mà vẫn như trước điểm trúng Mạch Đao. Vũ Thiên chỉ cảm thấy một cỗ khí tức cực độ lạnh như băng theo Mạch Đao lan tràn mà lên, khắp toàn bộ cánh tay phải đều theo đó mà tê liệt, Mạch Đao càng là cầm lên không nổi. Mà khi chưởng đao tay trái của hắn đã sắp chém trúng đối phương, đối phương lại quỷ dị mà vặn vẹo thân hình một lát, rõ ràng đã lách khỏi khí thế tập trung chèn ép của hắn.
Không có nửa phần dừng lại, Vũ Thiên phóng thích hồn kỹ thứ ba, nghìn năm Hồn Kỹ, khí thế lừng lẫy phóng lên trời, sau lưng hắn bỗng nhiên bay lên một thanh mạch đao cực lớn ngưng tụ từ hào quang thuần túy. Mạch Đao cùng thân thể hắn hợp làm một, làm bản thân hắn trở nên cứng cỏi như thuẫn, đao thương bất nhập!
Đệ nhất Hồn Kỹ, Mạch Đao Trảm; đệ nhị Hồn Kỹ, Thân Như Đao, đệ tam Hồn Kỹ, Mạch Đao Thế!
Bằng vào ba đại Hồn Kỹ này, trừ Băng Thiên Lương thì gần như Vũ Thiên đánh khắp Lăng Thiên học viện thành vô địch thủ. Nhất là cận chiến, có thể nói là chưa bao giờ thua. Cho dù là Băng Thiên Lương muốn chiến thắng hắn cũng nhất định phải khống chế khoảng cách, không cho hắn cơ hội tiếp tục công kích mới được.
Mạch Đao Thế vừa ra, sau một khắc, công kích của Vũ Thiên nhất định là long trời lở đất! Thực ra thời điểm đối kháng Kim Ti Ma Viên hắn chỉ dùng đệ nhất Hồn Kỹ mà thôi, cũng không có nóng lòng bộc phát.
Lạc Ly khóe môi khẽ câu lên một nụ cười gian ác hiếm có băng sương tỏa ra lan rộng ra khắp mọi ngỏ ngách
Thương mang lập loè, không có bất kỳ báo hiệu đã phóng ra.
"Phốc" một tiếng, tên đệ tử Lăng Thiên học viện lúc trước phóng thích dây leo, phối hợp Vũ Thiên, cả lồng ngực hắn đã bị đâm thủng, hóa thành bạch quang mà biến mất.
Băng Thiên Lương mặt lạnh như băng, bằng vào thực lực cường hãn của bản thân, gần như hắn đã dùng sức một mình đánh tan Kim Ti Ma Viên dưới trạng thái bộc phát. Nhưng đúng lúc này, hắn đã nghe thấy cái âm thanh sắc lạnh kêu thảm thiết kia. Rõ ràng là âm thanh khi Lạc Ly đánh chết tên nhị hoàn hồn sư.
Băng Thiên Lương lập tức kinh hãi, nữ hài kia chẳng qua là tam hoàn tu vi, trong mắt hắn, có Vũ Thiên phối hợp một gã nhị hoàn hồn sư cũng đã đủ để đánh bại nàng, lại hoàn toàn không nghĩ rằng nàng có thể kích giết một người dưới loại tình huống này.
Trong những tam hoàn hồn sư, có lẽ Vũ Thiên đã là người mạnh nhất mà Băng Thiên Lương biết, vậy cô bé này cũng là tam hoàn tu vi, lại là cường đại cỡ nào đây!
Băng sương mù dũng động, thân hình Lạc Ly nhoáng một cái, mảng lớn Băng sương mù cũng đã vọt tới hướng Băng Thiên Lương. Hai mắt Băng Thiên Lương híp lại, từng đạo tử điện vờn quanh mà ra, nghênh đón Băng sương mù đang phóng tới.
Nhưng một màn làm hắn giật mình lại xuất hiện, sự dẫn điện trong dự liệu cũng không có phát sinh, tử điện xuyên qua Băng sương mù nhưng lại không phát ra nổi bất cứ tác dụng gì, chẳng qua là hướng ra phía ngoài mà phóng thích. Một cỗ khí tức cực độ rét lạnh cũng đã bắt đầu áp đến từ chính diện.
Băng Thiên Lương hợp hai tay trước người, lòng bàn tay đối nhau, một đoàn hào quang tử điện vặn vẹo lập tức xuất hiện ở ngực hắn, Băng Mâu đâm tới, mũi thương lập tức bị tầng điện quang màu tím hòa tan, nhưng nàng lại chỉ đánh một kích rồi lui, tầng điện quang bộc phát theo đó lại hoàn toàn rơi vào không trung.
"Sương băng tuyệt đối tinh khiết?" Băng Thiên Lương thốt ra.
Nước tinh khiết là không dẫn điện, nhưng nói như vậy nhưng nào có thể dễ dàng có nước là tinh khiết? Nhất là hơi nước, hơi nước trong không khí thì tất nhiên sẽ có tạp chất, dẫn điện là tình huống bình thường. Nhưng tầng sương băng này của Lạc Ly lại không dẫn điện, đây là cái Võ Hồn gì vậy?
Lạc Ly hừ lạnh một tiếng đầy khinh thường. Khắp chung quanh Băng Thiên Lương là sương mù bao trọn, một mảnh màu đen thẳng đến Băng Thiên Lương mà bao trùm tới.
Thân thể đột nhiên truyền đến kịch liệt đau đớn, dường như bốn phương tám hướng có vô số băng chùy đâm vào cơ thể, khí tức kinh khủng xuất phát, làm toàn thân Băng Thiên Lương đều có một loại cảm giác sợ hãi khó có thể hình dung.
Đây là cái gì?
Băng Thiên Lương không dám chậm trễ, lập tức lui về sau một bước, đệ tứ Hồn Kỹ phóng thích, tử điện chói mắt làm cả người hắn đều hóa thành một cầu điện thật lớn, ầm ầm bạo tạc.
Vô số Băng phấn vẩy ra. Từng mảng lớn hào quang màu xanh đậm nổ tung, cuối cùng cũng đem mảnh hắc ám kia hóa giải. Nhưng băng Thiên Lương vẫn có cảm giác toàn thân lạnh như băng, dường như huyết dịch đều muốn đông lại vậy.
Tứ hoàn đối với tam hoàn, vậy mà hắn bị thua thiệt.
Vũ Thiên quay người, một lần nữa giơ lên Mạch Đao, mà đúng lúc này, một đạo hào quang màu vàng kim lóe lên rồi biến mất, là Ngôn Hy chắn trước người hắn.
Thế nhưng hai gã còn lại của Lăng Thiên học viện cũng đã xông tới.
Bốn đối hai.
Hai mắt Băng Thiên Lương híp lại, cao thấp đánh giá Lạc Ly một lát, đáy mắt hắn cũng theo đó mà hiện lên một vòng kinh diễm.
Lúc trước hắn còn không có chú ý nhìn, lúc này mặt đối mặt hắn mới phát hiện cô nương này lại đẹp tới vậy. Dáng người thon dài, tuyệt mỹ dung nhan, nhất là mái tóc dài màu đen mềm mại cùng đôi mắt màu hồng ngọc đậm kia, quả thực làm cho người ta không thể dời ánh mắt.
Băng Thiên Lương thúc giục hồn lực, miễn cưỡng xua tán cảm giác rét lạnh lúc trước tràn vào trong cơ thể, ánh mắt hắn nhìn về phía Đống Thiên Thu cũng dần trở nên ngưng trọng. Mặc dù đối phương chẳng qua là tam hoàn tu vi, nhưng qua những va chạm vừa rồi hắn liền có thể cảm giác được, muốn chiến thắng cô bé này cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Đúng lúc này tiếng đàn vang lên thu hít sụe chú ý của tất cả mọi người chỉ thấy 1 thiếu nữ có vẻ lớn hơn bọn họ một chút xunh quanh tỏa ra bốn cái hồn hoàn làm cho người ta kinh hãi hơn nữa còn là 2 tím, 2 đen nha! Vạn năm hồn hoàn.
" kết thúc thôi! " Băng Dao nhẹ nhàng nói đệ nhất hồn hoàn lóe sáng chỉ thấy 1 tiếng đàn đầy chói tay vang lên Thiên Hàn cười khổ một tiếng cô gái này tiếng đàn thật không dễ nghe chút nào cả nhưng hiệu quả miễn bàn cãi tốc độ của tất cả mọi người đều bị giảm xuống bước đi vô cùng khó khan Tinh Thần Lực bị áp chế lại. Tịnh Y nở một nụ cười nhàn nhạt Cửu Bảo Liên Hoa xuất hiện đệ nhất cùng đệ nhị hồn hoàn đều phát sáng chỉ thấy ánh sáng cửu sắc xuất hiện trên đầu của Ngôn Hy và Lạc Ly mà thôi
Cửu bảo hữu danh nhất viết: Lực!
Cửu bảo hữu danh nhị viết: Tốc!
Lạc Ly vì sự xuất hiện của bọn họ mà cau mày mà đúng lúc này Lam Ngân Thảo quấn quanh lấy eo của nàng đã nhận được sự phụ trợ tuyệt đỉnh của Cửu Bảo Liên Hoa nay còn nhận thêm sự tăng phúc có thể nói nàng bây giờ Hồn Vương ách sẽ bại dưới tay nàng
Vũ Thiên đi theo bên người Băng Thiên Lương, chậm rãi giơ lên Mạch Đao, Băng Thiên Lương đang súc thế, khí thế của hắn cũng đồng dạng đang tiếp tục kéo lên.
Hắn và Băng Thiên Lương phối hợp đã mấy năm nên cũng đã sớm quen phương thức chiến đấu của Băng Thiên Lương, càng có thể cảm nhận được sự phẫn nộ trong nội tâm Băng Thiên Lương lúc này.
Bên trái Băng Thiên Lương là Vũ Thiên, phía bên phải thì là một gã ở trong tổ ban đầu của hắn, Lâm Đông Huy.
Trên đỉnh đầu Lâm Đông Huy có một cái quang cầu kim hồng sắc như ẩn như hiện, đó là võ hồn của hắn, Diệu Dương. Hỏa thuộc tính, tam hoàn, ba mươi hai cấp, Cường Công Hệ Chiến Hồn Sư.
Không sai, một tổ ba người này của bọn hắn tất cả đều là Cường Công Hệ Chiến Hồn Sư, chẳng qua là phương thức chiến đấu không giống nhau.
Võ hồn Điện Thần Ma Khôi của Băng Thiên Lương chiến đấu càng thêm toàn diện, lực bộc phát siêu cường, thậm chí cũng có năng lực khống chế nhất định. Mạch đao của Vũ Thiên chính là thuần túy công kích, mà cái võ hồn Diệu Dương này của Lâm Đông Huy lại am hiểu công kích ở cự ly xa, có thể bồi vào cường đại hỏa lực trợ giúp.
Ngôn Hy đệ nhị hồn hoàn phát sáng 1 tiếng gầm giận dữ vang lên chấn kinh tất cả mọi người, Tinh Thần Lực của bọn họ rơi vào trạng thái lơ đảng. Đệ Nhị Hồn Kỹ Hoàng Kim Sư Tử Hống! Lạc Ly nhìn bọn họ 1 cái sau đó liền điểm mũi chân dưới đất mà lao lên Băng Mâu xuất hiện trong tay nàng cần tranh thủ thời gian, Triệu Hoán có giới hạn thời gian nha!
Băng vụ nhanh lúc bọn họ rơi vào lơ đảng mà bao quanh tất cả vô vàn cây băng thương trong băng vụ xuất hiện. Đúng lúc này Thiên Hàn cậu có thể nhìn thấy sau lưng của Lạc Ly là 1 hư ảnh Thiên Hồ Hồn Thú cực kỳ trân quý 1 tia lửa điện xẹt thẳng qua đầu của hắn. Thiên Hàn hai tay ôm đầu mảnh ký ức này là sao? Nàng đang giữ 1 phần ký ức cực kỳ của ta, làm sao có thể? Ta nhất định phải lấy lại!
Lúc bọn họ tỉnh lại tất cả mọi thứ đã muộn màng. Ba người Băng Thiên Lương cũng bị nàng dọa cho sợ nhảy dựng, đám băng mâu đầy trời mà đến kia, mỗi một cây đều mang khí thế vô cùng lừng lẫy, bức bách Băng Thiên Lương không thể không toàn lực ứng phó, một lần nữa bộc phát ra chính đệ tứ Hồn Kỹ. Điện mang nở rộ, công phòng nhất thể, cường thế mà chính diện ngăn cản.
Bên trái, Vũ Thiên cũng đã phóng xuất ra hồn kỹ thứ ba, Mạch Đao Thế, Băng Mâu rơi vào trước người hắn đều nhao nhao phá toái, nhưng cũng áp bách hắn không ngừng lui về phía sau, trên người băng sương không ngừng tích tụ thêm.
"Phốc" một tiếng, xuyên qua vai phải hắn, để lại một cái lỗ máu trong tiếng rên rỉ.
Sương băng dũng động, còn lại tất cả Băng Mâu đều bao trùm toàn bộ về phía Băng Thiên Lương.
Băng Thiên Lương lập tức đem đệ tứ Hồn Kỹ tăng lên tới cực hạn, cứng rắn ngăn cản. Thế nhưng đúng lúc này, trong tầng Băng sương mù, một thân ảnh mềm mại lặng yên không một tiếng động mà xuất hiện ở trước ngực Lâm Đông Huy trước.
Vừa mới toàn lực ứng phó ngăn cản Băng Mẫu lúc này Lâm Đông Huy đã gần kiệt lực, còn không có trì hoãn được bao lâu liền thấy một cánh tay thon thon hóa thành màu xanh đậm, nhẹ nhàng đặt lên ngực mình.
Nháy mắt sau đó, sương băng quay lại, lập tức tràn vào Triệu Hoán Chi Môn mà biến mất vô tung, chẳng qua là ba người Băng Thiên Lương cũng không có thấy rõ trong mảng băng sương đó là tính huống thế nào.
Lâm Đông Huy vô thức mà nhìn trước ngực của mình một lát.Toàn thân hắn vẫn còn tỏa hỏa quang, nhưng trên lồng ngực lại xuất hiện một mảnh băng sương. "Phanh!" ngay vị trí trái tim, băng sương nổ tung, Lâm Đông Huy mang theo sự khó tin, thân thể đã hóa thành một đạo bạch quang biến mất vô tung.
"Đông Huy!" Băng Thiên Lương nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng cũng đã không còn kịp rồi.
Cũng đúng lúc này, xa xa cũng vang lên một tiếng hét thảm. Băng Thiên Lương đột nhiên ý thức được cái gì, sắc mặt đại biến, lập tức trở mình mà ra, hóa thành một đạo tử điện chói mắt mà lao đi.
Nhưng thứ hắn thấy đầu tiên là mảng lớn quang mang hồng sắc xẹt qua từ bên cạnh hắn, chính là điểm tích lũy.
Màu trắng bạc hào quang lập loè Băng Dao khóe môi khẽ nở một nụ cười thỏa mãn nhiệm vụ hoàn thành! Điện quang bộc phát, thân thể Băng Dao biến mất trong luồng điện quang, nhưng những thứ hắn nên làm cũng đã làm xong.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook