Chữa Trị Thế Giới Độc Ác
Chương 21: Trời Muốn Diệt Ta? (1)

Trần Ca tập trung tinh thần quan sát màn hình điện thoại, bàn xoay càng ngày càng chậm, một tiếng động nhỏ vang lên, kim đồng hồ đứng lại.

“Hoàn thành quay thưởng, chúc mừng bạn đạt được một đạo cụ đặc thù vô cùng hiếm có: Bức thư tình bị nguyền rủa (Xác xuất trúng thưởng 3/1000)!”

“Hai mắt lồi ra ngoài, vẻ mặt tái nhợt, từ thời điểm rơi xuống tòa nhà này, cô trở thành một điều cấm kị trong khuôn viên trường. Giày khiêu vũ màu đỏ, đồng phục nhuốm máu, kể cả tên của cô cũng không thể đề cập đến. Mọi người vờ như quên đi, cho đến một ngày, có người nhận được bức thư tình của cô…”

“Lần đầu quay thưởng lại trúng ngay Lệ quỷ, đạt được danh hiệu mở khóa hi hữu: Người được Lệ quỷ quan tâm.”

“Người được Lệ quỷ quan tâm: Đeo danh hiệu này lên, có tỷ lệ nhất định nhận được sự trợ giúp của Lệ quỷ.”

Nhìn thấy nhắc nhở trên điện thoại, Trần Ca có cảm giác bị ngẹt thở: “Bức thư tình bị nguyền rủa? Xác xuất 3/1000? Người được Lệ quỷ quan tâm? Còn chưa tra xét rõ quái vật trong gương, vậy mà bây giờ còn quay thưởng ra một con Lệ quỷ! Cái này… má, chẳng lẽ trời muốn diệt ta?

Hiện tại, hắn có hơi hối hận, đúng là không nên tự đầu độc mình trước khi quay thưởng mà: “Tỉnh táo! Không thể tự loạn trận cước được, chuyện còn chưa đến mức thảm hại nhất, rút trúng Lệ Quỷ không có nghĩa là nó sẽ xuất hiện ngay bây giờ, mình còn thời gian sửa sai mà, có lẽ lả mình nên lên ngôi chùa gần đây xin vài cái bùa mới được.”

Hắn cất điện thoại, đang định bỏ nó vào túi, thì đầu ngón tay bỗng nhiên chạm phải cái gì đó.

Cúi đầu nhìn lại, Trần Ca phát hiện trong túi của mình chẳng biết tự lúc nào có một bức thư ố vàng.

Trong lòng của hắn lập tức xuất hiện dự cảm bất thường, hắn run rẩy rút bức thư kia ra, bên trên có một câu được bện bằng tóc: Em thích anh.

“Tỉnh táo cái rắm! Cô yêu thích tôi, cho tôi đổi cái khác có được không vậy!”

Nét chữ trên bức thư rất xinh đẹp, cũng rất linh động. Nếu như không phải bện bằng tóc thì nhất định sẽ càng thêm cảnh đẹp ý vui.



Trần Ca đứng trong tây sương phòng, cầm trên tay bức thư kia, sắc mặt tái nhợt: “Không ngờ là lần đầu mình nhận được thư tình, thế nhưng nó lại xuất hiện bằng phương thức như vậy.”

“Ông chủ! Một mình anh đứng đây lẩm bẩm cái gì vây?” Tiểu Uyển bước vào phòng, cô vừa bố trí xong người giấy ở nhà giữa.

“Không có gì, anh đang suy nếu một người sớm biết được vận mệnh của mình, vậy có phải là anh ta sẽ buông hết tất cả chấp niệm, đi làm một vài chuyện có ý nghĩa hay không?” Trần Ca ngẩng đầu nhìn Tiểu Uyển đã được hắn liễm dung: “Ví dụ như, vì sự sinh sôi nảy nở của nhân loại mà cống hiến một phần sức lực bản thân.”

Trần Ca chỉ là thuận miệng nói, thế nhưng không ngờ là Từ Uyển lại thật sự suy nghĩ, vẻ mặt cô dần dần trở nên nghiêm túc.

“Tiểu Uyển, lẽ nào em đồng ý? Khoan đã, anh còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, cái này… có phải là hơi quá tùy tiện hay không. Tuy là hai người chúng ta rất ăn ý, cũng đã làm việc cùng nhau một thời gian dài, thế nhưng nếu như vì đời sau thì… thật ra cũng không phải là không được…” Trần Ca không khỏi cảm thấy căng thẳng.

“Không phải, ông chủ, anh hiểu lầm rồi, vừa nãy, lúc vào cửa, thấy anh có đến hai cái bóng, nên em có hơi tò mò thôi.” Từ Uyển đưa tay chỉ ra sau lưng Trần Ca: “Thứ này cũng là hạng mục mới của Nhà ma hả anh?”

“Hai cái bóng?”

Trần Ca quay đầu nhìn lại, phía sau hắn có một cái bóng lớn và một cái bóng nhỏ đang từ từ tiến lại gần nhau, dung hợp lại với nhau.

“!”

Hắn không nói hai lời, đã kéo Từ Uyển chạy ra khỏi Nhà ma.

Một lần nữa đứng dưới ánh nắng mặt trời, Trần Ca mới bình tĩnh trở lại. Hắn cũng không nói nguyên nhân với Từ Uyển, chỉ đặt mông ngồi bệt xuống bậc thang trước cửa ra vào của Nhà ma.

“Ông chủ, dạo gần đây anh luôn nghi thần nghi quỷ, có phải là do áp lực quá lớn không?” Từ Uyển ngồi bên cạnh Trần Ca: “Anh đừng tạo áp lực với mình như vậy, tất cả rồi sẽ tốt hơn thôi, trưa nay anh muốn ăn gì, em đi mua cơm giúp anh.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương