Chúa Tể Vũ Trụ
-
Chương 2: Đế Vũ Kinh, đến trường
Sau khi trở về nhà, Vũ Minh liền chui vào phòng, mượn cớ không khỏe để không ai làm phiền hắn, sau khi dung hợp ký ức, hắn lúc đầu có cảm giác không thật, rốt cuộc thì người nắm giữ cơ thể này là ta của bây giờ, hay là ta của tương lai? Nhưng rất nhanh hắn liền không còn lo nghĩ chuyện đó nữa, dù cho là hắn, hay là hắn tương lai, tất cả đều là hắn, lo nghĩ làm gì vô ích đây
Kiếp trước Vũ Minh vào năm 20 tuổi, vô tình lạc vào truyền tống trận bên trong 1 di tích, bị truyền tống đến Vô Tận Hải của đế quốc Long Sơn, được cường giả Tiếu Ngạo Tông đi ngang qua cứu giúp, do tư chất tuyệt đỉnh, được truyền thừa vô thượng công pháp, vẻn vẹn hơn 10 ngàn năm, thành tựu đế vị. Chỉ tiếc năm đó hắn nóng lòng tiến cấp, để lại tai họa ngầm, bị kẻ thù thiết kế ám toán, bất hạnh vẫn lạc trong tay dị tộc
Năm đó hắn thành tựu đế vị, may mắn gặp được Thiên Cơ Tông tông chủ, biết được năm đó ông ta tính toán ra, Trái Đất sẽ xuất hiện 1 vị tuyệt thế cường giả, dẫn dắt nhân loại chống lại dị tộc, cho nên hắn “tiện tay” luyện chế 5 tượng đá ném vào trái đất, bảo đảm nhân loại trong 1000 năm sẽ không bị diệt vong, khi hắn nghe đến 2 từ “tiện tay”, hắn hận đến ngứa răng, rất muốn 1 chưởng vỗ chết vị tông chủ Thiên Cơ Tông này
Trái đất đạt được kiến thức trong tượng đá, biết cách phân chia cấp bậc, cảnh giới từ thấp đến cao là Khai Thể, Tụ Huyết, Thông Mạch, Dung Linh, Hợp Đạo, mỗi cảnh giới lại phân chia 9 bậc, công pháp cũng có phân chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng 4 cấp bậc, đối với trái đất là thế, nhưng hắn biết phía trên còn có Linh cấp, Thánh cấp, Thần cấp, tuy thế nhưng mấy cái gọi là công pháp hiện tại trên trái đất đối với Vũ Minh mà nói đơn giản liền là rác rưởi, hắn lục tìm trong ký ức của mình về Đế Đạo Kinh
Đế Vũ Kinh không có phẩm cấp, nhưng nó lại có thể là mọi loại cấp bậc từ thấp nhất Hoàng cấp đến cao nhất Thần cấp, công pháp này kiếp trước trong lúc vô tình tại một chỗ sâu trong vũ trụ hắn tìm thấy. Hắn hiện tại là Khai Thể tầng 9, đối với bạn cùng lứa mà nói chỉ rất bình thường, nhưng đối với Vũ Minh hiện tại mà nói thật rất xấu hổ, gia đình giàu có khiến hắn khổng lồ tài nguyên tu luyện, thịt ma thú ăn hàng ngày, cắn thuốc như cơm bữa vậy mà 17 tuổi chỉ mới Khai Thể tầng 9, hắn bất lực than thở, tuy vậy nhưng 17 năm qua uống thuốc ăn thịt ma thú khiến trong cơ thể hắn tồn trữ năng lượng cao đến đáng sợ, đối với người khác thì rất khó tìm ra và hấp thu chúng, nhưng đối với hắn bây giờ lại rất đơn giản
Khai thể cảnh là vận dụng công pháp kích hoạt tiềm năng trong cơ thể, cơ thể con người có vô số các loại gen bí ẩn, khai thác ra một chút sức mạnh trong đó thôi cũng khiến người khác nắm giữ sức mạnh to lớn. Vũ Minh nhắm mắt bắt đầu vận chuyển Đế Vũ Kinh, bắt đầu cô đọng năng lượng bên trong cơ thể. Khai Thể cảnh hình thành trong cơ thể 9 vòng xoáy, cứ mỗi 1 tầng là 1 vòng xoáy cô đọng, vòng xoáy cũng phân chia phẩm cấp, từ nhất phẩm đến cửu phẩm
“Khai Thể tầng 9, mỗi tầng lại chỉ ngũ phẩm? Thật đủ phế vật mà”
Cảm thấy cơ thể hiện hữu như có như không ngũ phẩm vòng xoáy, hắn lại buồn rầu, nhưng nói thì nói vậy, hắn cũng không chậm trễ việc tu luyện. Vận chuyển Đế Vũ Kinh, 1 luồng năng lượng chậm rãi hình thành như 1 con rắn nhỏ chạy xung quanh 9 đạo vòng xoáy, vòng xoáy lớn dần, càng lúc càng nhanh, cơ thể Vũ Minh cũng bắt đầu tỏa nhiệt, các năng lượng tích trữ trong cơ thể suốt 17 năm qua bắt đầu thâm nhập vào các vòng xoáy trong cơ thể, 1 giờ, 2 giờ trôi qua, dường như đã ăn no căng như thế, các đạo vòng xoáy trong cơ thể hắn không còn lớn mạnh nữa, mà bắt đầu tỏa ra ánh sáng yếu ớt
Cảm giác trong cơ thể vòng xoáy bắt đầu có dấu hiệu ngừng hấp thụ năng lượng, hắn bắt đầu cô đọng vòng xoáy, hắn đưa năng lượng nhỏ bé tu luyện được từ Đế Đạo Kinh ôm lấy vòng xoáy, không ngừng thu nhỏ, đè ép, lập đi lập lại liên tục, cứ như vậy, thứ nhất vòng xoáy, thứ 2…. thứ 9 vòng xoáy bị hắn ép thành nhỏ như hạt gạo, đen bóng, nhưng sức mạnh từ nó tỏa ra so với 9 đạo vòng xoáy cũ đâu chỉ gấp 10 lần. Khi cô đọng toàn bộ 9 vòng xoáy, Vũ Minh mở mắt, hắn khẽ nhếch miệng sau đó liền nhắm mắt tiếp tục tu luyện, hắn đưa toàn bộ năng lượng còn lại trong cơ thể bắt đầu bành trướng toàn bộ 9 đạo vòng xoáy, các vòng xoáy không ngừng biến to, càng lúc càng lớn
Khi đạt tới kích cỡ tối đa, các đạo vòng xoáy liền hình thành những dòng liên kết, kéo chúng lại với nhau, càng ngày càng gần, khi tới gần nhau, chúng giống như 2 đầu của nam châm, đẩy tới đẩy lui, tạo thành lực lượng ép vào lồng ngực của Vũ Minh làm hắn càng lúc càng khó chịu, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì, trên đầu mồ hôi chảy không ngừng, mặt đã bắt đầu trắng bệch, không biết qua bao lâu, sự kiên trì của hắn sắp tới giới hạn thì 9 đạo vòng xoáy cuối cùng cũng chạm vào nhau, chúng bắt đầu dung hợp, chúng không ngừng dính lại với nhau, khi chúng nó toàn bộ dính vào nhau thì giống như nam châm hút sắt như thế khó mà tách ra. Cái cảm giác này lúc đầu như bị vật nặng vài tấn ép lên cơ thể, sau đó lại như bị ngũ mã phanh thây như thế, chỉ cần ngươi buông lỏng 1 chút, nhẹ thì trọng thương, nặng thì bạo thể mà chết
Một lúc sau, 9 đạo vòng xoáy đã hoàn toàn dung hợp, tạo thành 1 cái động như hố đen vũ trụ, bên trong tản ra năng lượng cường đại bắt đầu cường hóa cơ thể hắn. Qua một lúc lâu, Vũ Minh mới chậm chạp mở ra 2 mắt, tuy gương mặt trắng bệch nhưng ánh mắt lại đầu niềm vui, Tụ Huyết cảnh cuối cùng cũng đột phá. Kiếp trước hắn được chính tông chủ Tiếu Ngạo Tông trợ giúp củng cố cảnh giới, hơn nữa còn được 1 viên Cố Thể Đan, đột phá đơn giản không có áp lực, nhưng bây giờ hắn lại không có vận may như thế, toàn bộ nhờ vào ý chí sắt đá tôi luyện suốt 10 ngàn năm qua, cảm thụ trong cơ thể sức mạnh, hắn cũng không vui mừng nhất thời, vẫn ngồi im củng cố cảnh giới, tới khi có thể khống chế năng lượng trong cơ thể hắn mới khẽ mỉm cười, nhìn đồng hồ trên tường đã qua 3 giờ sáng, hắn đứng dậy liền đi tắm, không có cách, cơ thể hắn bài tiết ra chất bẩn thật quá thối
Tắm rửa sạch sẽ, hắn liền ném đi cái nệm bị nhiễm đầy mồ hôi cùng chất bẩn, leo lên ngủ 1 mạch tới sáng
“Cộc cộc cộc, cộc cộc cộc”
“Thiếu gia, dậy ăn sáng, phu nhân đang chờ ngài dưới phòng ăn”
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa cùng giọng của người hầu gái, hắn mở ra 2 mắt của mình, đảo mắt nhìn xung quanh, cảm giác giống như đêm qua chỉ là 1 con mơ, thất thần vài giây hắn liền nói
“Được rồi, chờ ta 1 chút”
Vũ Minh vào phòng vệ sinh, làm chút vệ sinh răng miệng, rửa rửa cái mặt liền đi xuống nhà. Trong phòng ăn, Đào Nguyệt Nhi, cũng chính là mẹ của Vũ Minh, thấy hắn xuống liền cười nói
“Con dậy rồi, lại đây ăn sáng nhanh kẻo nguội”
“Dạ, con tới ngay đây”
Nhưng chờ hắn xuống tới nơi thì lại nghe được tiếng hô ngỡ ngàng của mẹ hắn
“Tiểu Minh, con…. đây là?” giọng nói của bà ta đầy bất ngờ, có chút vui sướng cùng khó tin
Bên cạnh quản gia nhìn về phía hắn cũng hơi bất ngờ, quay đầu mở miệng nói
“Chúc mừng phu nhân, thiếu gia đã đột phá Tụ Huyết cảnh, chỉ cần cố gắng tu luyện, vào trường đại học Liên Bang số 2 không có vấn đề, vào trường đại học số 1 cũng không phải quá khó”
“Tốt, tốt, con của ta là giỏi nhất”
Đào Nguyệt Nhi cũng biết điều đó, vui mừng phát khóc, bà làm sao không biết con mình muốn đột phá có bao nhiêu khó khăn? 17 năm qua tuy gia đình cũng đốc thúc hắn tu luyện, nhưng bà thấy con mình vất vả, không đành lòng, đâm ra nuông chiều hắn, cắn thuốc thay cơm, cảnh giới mỏng manh dễ phá, chồng bà vì muốn con đột phá, xuất lĩnh đội săn ma ra ngoài tìm kiếm ma thú cấp 3 Tiếu Thiên Hổ, đến nay đã qua 3 tháng vẫn chưa có tin tức
“Con xin lỗi, để mẹ và cha lo lắng”
Vũ Minh cũng biết kiếp trước mình có bao nhiêu công tử bột, tuy mấy việc hãm hiếp, giết người hắn không dám làm, nhưng cũng chẳng có ai thật sự ưa thích gì hắn, hắn lại không quan tâm cha mẹ, phá của, tiêu tiền như nước, phách lối, không coi ai ra gì
“Được rồi, ăn cơm, ăn cơm đi”
Hai mẹ con ôm nhau 1 lúc mới buông tay, Đào Nguyệt Nhi vui mừng lau đi giọt nước mắt trên mặt cười nói với Vũ Minh, hắn gật gật đầu không nói gì, cầm chén lên ăn cơm, thỉnh thoảng lại gắp thức ăn cho mẹ hắn, đã 10 ngàn năm hắn không cảm nhận được cái sự ấm áp của gia đình này
Cơm nước xong xuôi, hắn đinh lên phòng tiếp tục tu luyện nhưng bị quản gia cản lại
“Thiếu gia, hôm nay thứ 3, ngài cần đi học, nếu không chủ nhiệm lớp sẽ rất tức giận”
“Tiểu Minh hôm qua còn nằm viện, hôm nay mới khỏe lại, để nó nghỉ ngơi 1 bữa đi” Đào Nguyệt Nhi hơi lo lắng nói
“Phu nhân, ngài quan tâm sẽ loạn, thiếu gia vừa đột phá Tụ Huyết Cảnh, bây giờ cơ thể khoẻ hơn bao giờ hết”
“Mẹ, con không sao, con hiện tại rất khỏe, nếu để cha biết con nghỉ học, không đánh con 1 trận mới lạ” Vũ Minh hơi bất ngờ nhưng rất nhanh lại nói, hắn quên mất hiện tại hắn còn phải đi học, dù sống quá 10 ngàn năm nhưng trường học đối với hắn mà nói vẫn là 1 trải nghiệm hết sức phong phú
Thấy con mình nói vậy, bà ta cũng không cản lại, quay đầu nói với quản gia
“Vậy được rồi, Phúc bá, làm phiền ngài đưa tiểu Minh đến trường”
“Đây là chức trách của ta, phu nhân” Phúc bá ôn hòa cười nói
Ngồi lên chiếc xe con xa hoa, nội tâm hắn lại không hề dao động, sống 10 ngàn năm, có thứ gì hắn chưa thấy qua? Chỉ là nội tâm hắn có chút mong đợi cuộc sống sắp tới, suy nghĩ vẩn vơ, thời gian trôi qua nhanh chóng, chiếc xe dừng lại tải cổng trường học
“Thiếu gia, đã tới”
“Ồ, cám ơn Phúc bá, ngài đi cẩn thận”
Phúc bá có chút bất ngờ, trước kia thiếu gia hắn đâu có lễ phép như thế, đối với hạ nhân mà nói không mắng chửi đã rất tốt
“Thiếu gia trưởng thành” đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Phúc bá bây giờ, khẽ cười, ông ta quay đầu xe chạy đi
Nhìn vào cổng trường tấp nập đi tới đi lui học sinh, Vũ minh ngẩng đầu lên, đập vào mắt hắn Nam Thiên Học Viện 4 chữ to lớn màu vàng óng, hắn hít sâu 1 hơi rồi bước vào
Kiếp trước Vũ Minh vào năm 20 tuổi, vô tình lạc vào truyền tống trận bên trong 1 di tích, bị truyền tống đến Vô Tận Hải của đế quốc Long Sơn, được cường giả Tiếu Ngạo Tông đi ngang qua cứu giúp, do tư chất tuyệt đỉnh, được truyền thừa vô thượng công pháp, vẻn vẹn hơn 10 ngàn năm, thành tựu đế vị. Chỉ tiếc năm đó hắn nóng lòng tiến cấp, để lại tai họa ngầm, bị kẻ thù thiết kế ám toán, bất hạnh vẫn lạc trong tay dị tộc
Năm đó hắn thành tựu đế vị, may mắn gặp được Thiên Cơ Tông tông chủ, biết được năm đó ông ta tính toán ra, Trái Đất sẽ xuất hiện 1 vị tuyệt thế cường giả, dẫn dắt nhân loại chống lại dị tộc, cho nên hắn “tiện tay” luyện chế 5 tượng đá ném vào trái đất, bảo đảm nhân loại trong 1000 năm sẽ không bị diệt vong, khi hắn nghe đến 2 từ “tiện tay”, hắn hận đến ngứa răng, rất muốn 1 chưởng vỗ chết vị tông chủ Thiên Cơ Tông này
Trái đất đạt được kiến thức trong tượng đá, biết cách phân chia cấp bậc, cảnh giới từ thấp đến cao là Khai Thể, Tụ Huyết, Thông Mạch, Dung Linh, Hợp Đạo, mỗi cảnh giới lại phân chia 9 bậc, công pháp cũng có phân chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng 4 cấp bậc, đối với trái đất là thế, nhưng hắn biết phía trên còn có Linh cấp, Thánh cấp, Thần cấp, tuy thế nhưng mấy cái gọi là công pháp hiện tại trên trái đất đối với Vũ Minh mà nói đơn giản liền là rác rưởi, hắn lục tìm trong ký ức của mình về Đế Đạo Kinh
Đế Vũ Kinh không có phẩm cấp, nhưng nó lại có thể là mọi loại cấp bậc từ thấp nhất Hoàng cấp đến cao nhất Thần cấp, công pháp này kiếp trước trong lúc vô tình tại một chỗ sâu trong vũ trụ hắn tìm thấy. Hắn hiện tại là Khai Thể tầng 9, đối với bạn cùng lứa mà nói chỉ rất bình thường, nhưng đối với Vũ Minh hiện tại mà nói thật rất xấu hổ, gia đình giàu có khiến hắn khổng lồ tài nguyên tu luyện, thịt ma thú ăn hàng ngày, cắn thuốc như cơm bữa vậy mà 17 tuổi chỉ mới Khai Thể tầng 9, hắn bất lực than thở, tuy vậy nhưng 17 năm qua uống thuốc ăn thịt ma thú khiến trong cơ thể hắn tồn trữ năng lượng cao đến đáng sợ, đối với người khác thì rất khó tìm ra và hấp thu chúng, nhưng đối với hắn bây giờ lại rất đơn giản
Khai thể cảnh là vận dụng công pháp kích hoạt tiềm năng trong cơ thể, cơ thể con người có vô số các loại gen bí ẩn, khai thác ra một chút sức mạnh trong đó thôi cũng khiến người khác nắm giữ sức mạnh to lớn. Vũ Minh nhắm mắt bắt đầu vận chuyển Đế Vũ Kinh, bắt đầu cô đọng năng lượng bên trong cơ thể. Khai Thể cảnh hình thành trong cơ thể 9 vòng xoáy, cứ mỗi 1 tầng là 1 vòng xoáy cô đọng, vòng xoáy cũng phân chia phẩm cấp, từ nhất phẩm đến cửu phẩm
“Khai Thể tầng 9, mỗi tầng lại chỉ ngũ phẩm? Thật đủ phế vật mà”
Cảm thấy cơ thể hiện hữu như có như không ngũ phẩm vòng xoáy, hắn lại buồn rầu, nhưng nói thì nói vậy, hắn cũng không chậm trễ việc tu luyện. Vận chuyển Đế Vũ Kinh, 1 luồng năng lượng chậm rãi hình thành như 1 con rắn nhỏ chạy xung quanh 9 đạo vòng xoáy, vòng xoáy lớn dần, càng lúc càng nhanh, cơ thể Vũ Minh cũng bắt đầu tỏa nhiệt, các năng lượng tích trữ trong cơ thể suốt 17 năm qua bắt đầu thâm nhập vào các vòng xoáy trong cơ thể, 1 giờ, 2 giờ trôi qua, dường như đã ăn no căng như thế, các đạo vòng xoáy trong cơ thể hắn không còn lớn mạnh nữa, mà bắt đầu tỏa ra ánh sáng yếu ớt
Cảm giác trong cơ thể vòng xoáy bắt đầu có dấu hiệu ngừng hấp thụ năng lượng, hắn bắt đầu cô đọng vòng xoáy, hắn đưa năng lượng nhỏ bé tu luyện được từ Đế Đạo Kinh ôm lấy vòng xoáy, không ngừng thu nhỏ, đè ép, lập đi lập lại liên tục, cứ như vậy, thứ nhất vòng xoáy, thứ 2…. thứ 9 vòng xoáy bị hắn ép thành nhỏ như hạt gạo, đen bóng, nhưng sức mạnh từ nó tỏa ra so với 9 đạo vòng xoáy cũ đâu chỉ gấp 10 lần. Khi cô đọng toàn bộ 9 vòng xoáy, Vũ Minh mở mắt, hắn khẽ nhếch miệng sau đó liền nhắm mắt tiếp tục tu luyện, hắn đưa toàn bộ năng lượng còn lại trong cơ thể bắt đầu bành trướng toàn bộ 9 đạo vòng xoáy, các vòng xoáy không ngừng biến to, càng lúc càng lớn
Khi đạt tới kích cỡ tối đa, các đạo vòng xoáy liền hình thành những dòng liên kết, kéo chúng lại với nhau, càng ngày càng gần, khi tới gần nhau, chúng giống như 2 đầu của nam châm, đẩy tới đẩy lui, tạo thành lực lượng ép vào lồng ngực của Vũ Minh làm hắn càng lúc càng khó chịu, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì, trên đầu mồ hôi chảy không ngừng, mặt đã bắt đầu trắng bệch, không biết qua bao lâu, sự kiên trì của hắn sắp tới giới hạn thì 9 đạo vòng xoáy cuối cùng cũng chạm vào nhau, chúng bắt đầu dung hợp, chúng không ngừng dính lại với nhau, khi chúng nó toàn bộ dính vào nhau thì giống như nam châm hút sắt như thế khó mà tách ra. Cái cảm giác này lúc đầu như bị vật nặng vài tấn ép lên cơ thể, sau đó lại như bị ngũ mã phanh thây như thế, chỉ cần ngươi buông lỏng 1 chút, nhẹ thì trọng thương, nặng thì bạo thể mà chết
Một lúc sau, 9 đạo vòng xoáy đã hoàn toàn dung hợp, tạo thành 1 cái động như hố đen vũ trụ, bên trong tản ra năng lượng cường đại bắt đầu cường hóa cơ thể hắn. Qua một lúc lâu, Vũ Minh mới chậm chạp mở ra 2 mắt, tuy gương mặt trắng bệch nhưng ánh mắt lại đầu niềm vui, Tụ Huyết cảnh cuối cùng cũng đột phá. Kiếp trước hắn được chính tông chủ Tiếu Ngạo Tông trợ giúp củng cố cảnh giới, hơn nữa còn được 1 viên Cố Thể Đan, đột phá đơn giản không có áp lực, nhưng bây giờ hắn lại không có vận may như thế, toàn bộ nhờ vào ý chí sắt đá tôi luyện suốt 10 ngàn năm qua, cảm thụ trong cơ thể sức mạnh, hắn cũng không vui mừng nhất thời, vẫn ngồi im củng cố cảnh giới, tới khi có thể khống chế năng lượng trong cơ thể hắn mới khẽ mỉm cười, nhìn đồng hồ trên tường đã qua 3 giờ sáng, hắn đứng dậy liền đi tắm, không có cách, cơ thể hắn bài tiết ra chất bẩn thật quá thối
Tắm rửa sạch sẽ, hắn liền ném đi cái nệm bị nhiễm đầy mồ hôi cùng chất bẩn, leo lên ngủ 1 mạch tới sáng
“Cộc cộc cộc, cộc cộc cộc”
“Thiếu gia, dậy ăn sáng, phu nhân đang chờ ngài dưới phòng ăn”
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa cùng giọng của người hầu gái, hắn mở ra 2 mắt của mình, đảo mắt nhìn xung quanh, cảm giác giống như đêm qua chỉ là 1 con mơ, thất thần vài giây hắn liền nói
“Được rồi, chờ ta 1 chút”
Vũ Minh vào phòng vệ sinh, làm chút vệ sinh răng miệng, rửa rửa cái mặt liền đi xuống nhà. Trong phòng ăn, Đào Nguyệt Nhi, cũng chính là mẹ của Vũ Minh, thấy hắn xuống liền cười nói
“Con dậy rồi, lại đây ăn sáng nhanh kẻo nguội”
“Dạ, con tới ngay đây”
Nhưng chờ hắn xuống tới nơi thì lại nghe được tiếng hô ngỡ ngàng của mẹ hắn
“Tiểu Minh, con…. đây là?” giọng nói của bà ta đầy bất ngờ, có chút vui sướng cùng khó tin
Bên cạnh quản gia nhìn về phía hắn cũng hơi bất ngờ, quay đầu mở miệng nói
“Chúc mừng phu nhân, thiếu gia đã đột phá Tụ Huyết cảnh, chỉ cần cố gắng tu luyện, vào trường đại học Liên Bang số 2 không có vấn đề, vào trường đại học số 1 cũng không phải quá khó”
“Tốt, tốt, con của ta là giỏi nhất”
Đào Nguyệt Nhi cũng biết điều đó, vui mừng phát khóc, bà làm sao không biết con mình muốn đột phá có bao nhiêu khó khăn? 17 năm qua tuy gia đình cũng đốc thúc hắn tu luyện, nhưng bà thấy con mình vất vả, không đành lòng, đâm ra nuông chiều hắn, cắn thuốc thay cơm, cảnh giới mỏng manh dễ phá, chồng bà vì muốn con đột phá, xuất lĩnh đội săn ma ra ngoài tìm kiếm ma thú cấp 3 Tiếu Thiên Hổ, đến nay đã qua 3 tháng vẫn chưa có tin tức
“Con xin lỗi, để mẹ và cha lo lắng”
Vũ Minh cũng biết kiếp trước mình có bao nhiêu công tử bột, tuy mấy việc hãm hiếp, giết người hắn không dám làm, nhưng cũng chẳng có ai thật sự ưa thích gì hắn, hắn lại không quan tâm cha mẹ, phá của, tiêu tiền như nước, phách lối, không coi ai ra gì
“Được rồi, ăn cơm, ăn cơm đi”
Hai mẹ con ôm nhau 1 lúc mới buông tay, Đào Nguyệt Nhi vui mừng lau đi giọt nước mắt trên mặt cười nói với Vũ Minh, hắn gật gật đầu không nói gì, cầm chén lên ăn cơm, thỉnh thoảng lại gắp thức ăn cho mẹ hắn, đã 10 ngàn năm hắn không cảm nhận được cái sự ấm áp của gia đình này
Cơm nước xong xuôi, hắn đinh lên phòng tiếp tục tu luyện nhưng bị quản gia cản lại
“Thiếu gia, hôm nay thứ 3, ngài cần đi học, nếu không chủ nhiệm lớp sẽ rất tức giận”
“Tiểu Minh hôm qua còn nằm viện, hôm nay mới khỏe lại, để nó nghỉ ngơi 1 bữa đi” Đào Nguyệt Nhi hơi lo lắng nói
“Phu nhân, ngài quan tâm sẽ loạn, thiếu gia vừa đột phá Tụ Huyết Cảnh, bây giờ cơ thể khoẻ hơn bao giờ hết”
“Mẹ, con không sao, con hiện tại rất khỏe, nếu để cha biết con nghỉ học, không đánh con 1 trận mới lạ” Vũ Minh hơi bất ngờ nhưng rất nhanh lại nói, hắn quên mất hiện tại hắn còn phải đi học, dù sống quá 10 ngàn năm nhưng trường học đối với hắn mà nói vẫn là 1 trải nghiệm hết sức phong phú
Thấy con mình nói vậy, bà ta cũng không cản lại, quay đầu nói với quản gia
“Vậy được rồi, Phúc bá, làm phiền ngài đưa tiểu Minh đến trường”
“Đây là chức trách của ta, phu nhân” Phúc bá ôn hòa cười nói
Ngồi lên chiếc xe con xa hoa, nội tâm hắn lại không hề dao động, sống 10 ngàn năm, có thứ gì hắn chưa thấy qua? Chỉ là nội tâm hắn có chút mong đợi cuộc sống sắp tới, suy nghĩ vẩn vơ, thời gian trôi qua nhanh chóng, chiếc xe dừng lại tải cổng trường học
“Thiếu gia, đã tới”
“Ồ, cám ơn Phúc bá, ngài đi cẩn thận”
Phúc bá có chút bất ngờ, trước kia thiếu gia hắn đâu có lễ phép như thế, đối với hạ nhân mà nói không mắng chửi đã rất tốt
“Thiếu gia trưởng thành” đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Phúc bá bây giờ, khẽ cười, ông ta quay đầu xe chạy đi
Nhìn vào cổng trường tấp nập đi tới đi lui học sinh, Vũ minh ngẩng đầu lên, đập vào mắt hắn Nam Thiên Học Viện 4 chữ to lớn màu vàng óng, hắn hít sâu 1 hơi rồi bước vào
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook