Chưa Bao Giờ
-
Chương 1
.....Mộc gia.....
Kai bước vào sảnh lớn của Mộc gia, gương mặt nghiêm nghị và điềm đạm. Cậu là vệ sĩ giỏi nhất của Mộc gia, cũng là người Mộc lão gia tin tưởng nhất.
Kai: "Lão gia, ngày mai chúng ta sẽ có cuộc họp cổ đông lớn với Liên Minh"
Người đàn ông ngồi trước mặt Kai, khuôn mặt tuy đã nhuốm màu thời gian, nhưng nét cương nghị vẫn được khắc hoạ rõ nét. Đôi mắt tinh anh, nhưng lại phúc hậu lạ thường. Người đàn ông đó chính là Mộc Khải, chủ nhân của Mộc gia, và cũng là Lão tứ trong Liên Minh.
Nói đến Liên Minh, thì phải kể đến bốn con rồng thống trị nó. Thị trường kinh tế Châu Á hoàn toàn lệ thuộc vào sự điều khiển của Liên Minh. Nói một cách chính xác, Liên Minh nắm trong tay quyền sinh tử của thị trường kinh tế Châu Á. Họ thống trị thị trường chứng khoán, nắm trong tay nhiều tiền và quyền lực. Mọi người bảo nhau rằng, chỉ cần Liên Minh hắc hơi, cũng đủ khiến cho thị trường toàn Châu Á rơi vào bế tắc.
Mộc Khải vận hành Mộc gia, là Lão Tứ của Liên Minh, ông là người đàn ông thông minh tài giỏi, nhưng lại có điểm yếu không thể tha thứ. Đó chính là ông quá nhân từ.
Thiên Bạch của Thiên gia là Lão Tam của Liên Minh, nắm giữ nhiều sòng bài, và hộp đêm trên toàn Châu Á. Là người đàn ông thủ đoạn vô biên, nham hiểm khó đoán.
Kể đến Lão Nhị của Liên Minh thì ắt phải nhắc đến việc ông ta dám gϊếŧ cả dòng họ của mình để trèo lên vị trí cao nhất. Câu chuyện được đồn thổi trong giới kinh doanh, ai cũng muôn phần run sợ. Tử Hạo chính là Lão Nhị mà bất chấp tình thân vì quyền lực đó.
Liên Minh vốn là những cá thể độc lập nhưng được gắn kết chặt chẽ để phục vụ lợi ích chung, đó là thống lĩnh toàn Châu Á.
Nhưng người thật sự đáng sợ trong Liên Minh, thì phải nói đến Lão Đại
Người đàn ông nắm quyền điều hành Liên Minh, đối phó thù trong giặc ngoài, nhưng chưa lần nào lộ diện.
Cổ đông của Liên Minh chưa từng biết được Lão Đại của mình chính xác là ai, nhưng không có chuyện gì có thể qua mắt được Lão Đại. Chỉ cần một cái búng tay, anh ta cũng có thể gϊếŧ chết người đối diện một cách thê thảm nhất. Lão Đại chỉ có thể diễn tả đơn giản thế này, người có thể quay ba người còn lại như chong chóng, rõ ràng là một người rất đáng sợ.
Mộc Khải từ tốn đặt ly trà gừng xuống, mấy hôm nay thời tiết thất thường, khiến ông đôi phần mệt mỏi.
Kai: "Lão gia...ông nên cẩn thận giữ gìn sức khoẻ."
Mộc Khải cười, nụ cười thật bình lặng
Mộc Khải: "Ta già rồi...cũng đã đến lúc nên dừng chân"
Kai gương mặt vẫn điềm tĩnh, nhưng ánh mắt thoáng dao động trước câu nói nhẹ tênh của ông.
Kai: "Lão gia...ý ông là...ông muốn rút khỏi Liên Minh sao? Lão gia...ông biết Liên Minh là như thế nào...họ sẽ không dễ dàng..."
Mộc Khải đưa tay, cắt ngang câu nói của Kai
Mộc Khải: "Chuyện đó tính sau vậy. Hôm nay ta còn một việc quan trọng hơn"
Mộc Khải đứng dậy, chỉnh trang y phục, gương mặt phúc hậu ánh lên nụ cười thật hạnh phúc.
Gương mặt Kai cũng vui lên trông thấy, cậu đã chờ đợi ngày này rất lâu rồi.
Ngày cô ấy trở về
Người con gái mà cậu có thể hi sinh tất cả để bảo bọc
Người con gái cậu yêu sâu đậm
Mộc Ly
Hôm nay đại tiểu thư của Mộc gia - Mộc Ly sẽ trở về.
.........
Mộc Khải nôn nóng đi qua đi lại ở sân bay, trong lòng thật sự không yên. Kai tâm trạng cũng không khá hơn, nổi nhớ nhung làm cho cậu không còn đủ bình tĩnh.
"Ba"
Ông quay lại theo tiếng gọi.
Mộc Ly chạy nhào về phía ông, ôm ông thật chặt, mái tóc của cô cũng vì thế tung theo hướng gió, bồng bềnh thật hoàn mỹ.
Mộc Khải: "Con gái ngoan"
Cô ôm ông chặt hơn, đôi mắt ươn ướt nước, cũng hai năm rồi cô mới trở về đây.
Kai nhìn Mộc Ly say đắm, đại tiểu thư của Mộc Gia, xinh đẹp và thuần khiết. Mái tóc nâu được uốn gợn nhẹ phần đuôi, nhẹ nhàng nhưng thanh tao, gương mặt thanh tú với đôi mắt sáng lấp lánh. Mộc Ly thật sự rất đẹp, rất sang trọng, rất khí chất.
Mộc Khải vuốt tóc con gái
Mộc Khải: "Kai đang chờ con kìa"
Cô nhìn cậu, ánh mắt có phần ngại ngùng
Kai vòng tay ôm lấy cô, siết cô thật chặt cho vơi nỗi nhớ. Cậu nhớ cô gần như phát điên, cô còn muốn thử độ kiên nhẫn của cậu đến khi nào.
Mộc Ly bối rối đẩy cậu ra
Kai: "Chào mừng em về nhà"
Cô cười, nụ cười vẫn như ngày xưa, có chút e dè xa cách.
Mộc Khải: "Mau ra xe thôi, ba đã kêu người chuẩn bị rất nhiều món ăn con thích"
Kai cũng nhanh chóng đón lấy đống hành lý từ tay cô.
Mộc Ly đưa mắt nhìn xung quanh, cô khẽ thở dài trong tâm.
Thật ra
Cô cũng không dám chắc
Mình đã đủ dũng khí để quay lại chưa.
...........
Kai bước vào sảnh lớn của Mộc gia, gương mặt nghiêm nghị và điềm đạm. Cậu là vệ sĩ giỏi nhất của Mộc gia, cũng là người Mộc lão gia tin tưởng nhất.
Kai: "Lão gia, ngày mai chúng ta sẽ có cuộc họp cổ đông lớn với Liên Minh"
Người đàn ông ngồi trước mặt Kai, khuôn mặt tuy đã nhuốm màu thời gian, nhưng nét cương nghị vẫn được khắc hoạ rõ nét. Đôi mắt tinh anh, nhưng lại phúc hậu lạ thường. Người đàn ông đó chính là Mộc Khải, chủ nhân của Mộc gia, và cũng là Lão tứ trong Liên Minh.
Nói đến Liên Minh, thì phải kể đến bốn con rồng thống trị nó. Thị trường kinh tế Châu Á hoàn toàn lệ thuộc vào sự điều khiển của Liên Minh. Nói một cách chính xác, Liên Minh nắm trong tay quyền sinh tử của thị trường kinh tế Châu Á. Họ thống trị thị trường chứng khoán, nắm trong tay nhiều tiền và quyền lực. Mọi người bảo nhau rằng, chỉ cần Liên Minh hắc hơi, cũng đủ khiến cho thị trường toàn Châu Á rơi vào bế tắc.
Mộc Khải vận hành Mộc gia, là Lão Tứ của Liên Minh, ông là người đàn ông thông minh tài giỏi, nhưng lại có điểm yếu không thể tha thứ. Đó chính là ông quá nhân từ.
Thiên Bạch của Thiên gia là Lão Tam của Liên Minh, nắm giữ nhiều sòng bài, và hộp đêm trên toàn Châu Á. Là người đàn ông thủ đoạn vô biên, nham hiểm khó đoán.
Kể đến Lão Nhị của Liên Minh thì ắt phải nhắc đến việc ông ta dám gϊếŧ cả dòng họ của mình để trèo lên vị trí cao nhất. Câu chuyện được đồn thổi trong giới kinh doanh, ai cũng muôn phần run sợ. Tử Hạo chính là Lão Nhị mà bất chấp tình thân vì quyền lực đó.
Liên Minh vốn là những cá thể độc lập nhưng được gắn kết chặt chẽ để phục vụ lợi ích chung, đó là thống lĩnh toàn Châu Á.
Nhưng người thật sự đáng sợ trong Liên Minh, thì phải nói đến Lão Đại
Người đàn ông nắm quyền điều hành Liên Minh, đối phó thù trong giặc ngoài, nhưng chưa lần nào lộ diện.
Cổ đông của Liên Minh chưa từng biết được Lão Đại của mình chính xác là ai, nhưng không có chuyện gì có thể qua mắt được Lão Đại. Chỉ cần một cái búng tay, anh ta cũng có thể gϊếŧ chết người đối diện một cách thê thảm nhất. Lão Đại chỉ có thể diễn tả đơn giản thế này, người có thể quay ba người còn lại như chong chóng, rõ ràng là một người rất đáng sợ.
Mộc Khải từ tốn đặt ly trà gừng xuống, mấy hôm nay thời tiết thất thường, khiến ông đôi phần mệt mỏi.
Kai: "Lão gia...ông nên cẩn thận giữ gìn sức khoẻ."
Mộc Khải cười, nụ cười thật bình lặng
Mộc Khải: "Ta già rồi...cũng đã đến lúc nên dừng chân"
Kai gương mặt vẫn điềm tĩnh, nhưng ánh mắt thoáng dao động trước câu nói nhẹ tênh của ông.
Kai: "Lão gia...ý ông là...ông muốn rút khỏi Liên Minh sao? Lão gia...ông biết Liên Minh là như thế nào...họ sẽ không dễ dàng..."
Mộc Khải đưa tay, cắt ngang câu nói của Kai
Mộc Khải: "Chuyện đó tính sau vậy. Hôm nay ta còn một việc quan trọng hơn"
Mộc Khải đứng dậy, chỉnh trang y phục, gương mặt phúc hậu ánh lên nụ cười thật hạnh phúc.
Gương mặt Kai cũng vui lên trông thấy, cậu đã chờ đợi ngày này rất lâu rồi.
Ngày cô ấy trở về
Người con gái mà cậu có thể hi sinh tất cả để bảo bọc
Người con gái cậu yêu sâu đậm
Mộc Ly
Hôm nay đại tiểu thư của Mộc gia - Mộc Ly sẽ trở về.
.........
Mộc Khải nôn nóng đi qua đi lại ở sân bay, trong lòng thật sự không yên. Kai tâm trạng cũng không khá hơn, nổi nhớ nhung làm cho cậu không còn đủ bình tĩnh.
"Ba"
Ông quay lại theo tiếng gọi.
Mộc Ly chạy nhào về phía ông, ôm ông thật chặt, mái tóc của cô cũng vì thế tung theo hướng gió, bồng bềnh thật hoàn mỹ.
Mộc Khải: "Con gái ngoan"
Cô ôm ông chặt hơn, đôi mắt ươn ướt nước, cũng hai năm rồi cô mới trở về đây.
Kai nhìn Mộc Ly say đắm, đại tiểu thư của Mộc Gia, xinh đẹp và thuần khiết. Mái tóc nâu được uốn gợn nhẹ phần đuôi, nhẹ nhàng nhưng thanh tao, gương mặt thanh tú với đôi mắt sáng lấp lánh. Mộc Ly thật sự rất đẹp, rất sang trọng, rất khí chất.
Mộc Khải vuốt tóc con gái
Mộc Khải: "Kai đang chờ con kìa"
Cô nhìn cậu, ánh mắt có phần ngại ngùng
Kai vòng tay ôm lấy cô, siết cô thật chặt cho vơi nỗi nhớ. Cậu nhớ cô gần như phát điên, cô còn muốn thử độ kiên nhẫn của cậu đến khi nào.
Mộc Ly bối rối đẩy cậu ra
Kai: "Chào mừng em về nhà"
Cô cười, nụ cười vẫn như ngày xưa, có chút e dè xa cách.
Mộc Khải: "Mau ra xe thôi, ba đã kêu người chuẩn bị rất nhiều món ăn con thích"
Kai cũng nhanh chóng đón lấy đống hành lý từ tay cô.
Mộc Ly đưa mắt nhìn xung quanh, cô khẽ thở dài trong tâm.
Thật ra
Cô cũng không dám chắc
Mình đã đủ dũng khí để quay lại chưa.
...........
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook