Chủ Tịch Tại Thượng Cực Sủng Thư Kí Mỹ Nhân
-
Chương 49: Phải!! Anh Điên Rồi!!!
Tại Hotel MidNight
Tại phòng 408
Cô bị hai tên côn đồ đưa đến căn phòng này theo lời dặn dò của Tưởng Quân!! Cô được Tưởng Quân bế lên đặt trên giường!! Tưởng Quân nhẹ nhàng người bên mép giường!! Khẽ nhìn khuôn mặt xinh xắn của cô khi ngủ thật yên bình và mĩ miều.... Nhẹ nhàng vuốt mặt cô...
- " Có Được Em!!! Thủ đoạn bỉ ổi độc ác cở nào anh cũng cam tâm tình nguyện làm!! Năm đó là anh sai!!! Bây giờ anh sẽ bù đắp cho em!!!"_Tưởng Quân xoa xoa má cô giọng ngọt ngào nói ánh mắt hiện lên tia ôn nhu!! Sau đo liền đứng dậy đi vào phòng tắm!!
[…]
Một lúc sau...
- "Hạ...Linh...Xin lỗi.... Hạ Linh... Không... Không!!!!!!"_Cô la lên ngồi bật dậy tráng đầy mồ hôi hơi thở không đều.... Cô gặp ác mộng trong mơ cô thấy Hạ Linh bị làm nhục dã man... Ánh mắt căm phẫn nhìn cô!! Cô chỉ vô dụng đứng nhìn không làm gì được...!!! Cô nhẹ lia mắt nhìn xung quanh!! là một căn phòng thượng hạn... Cô đang ở đâu?... Không phải cô bị bắt cóc sao..? Tại soa lại ở đây?!! Đang chìm đấm trong suy nghĩ của mình cô giật mình khi cửa phòng tắm mở ra... Từ bên trong người một đàn ông mặt áo choàng bước.....
- "Tưởng Quân?!!"_cô nheo mắt nhìn Tưởng Quân..
- "Em tỉnh rồi à?!"_Tưởng Quân ôn nhu nói nhẹ nhàng bước lại gần cô ngồi xuống mép giường!!!
- "Anh tại sao lại ở đây?! Còn nữa Hạ Linh đâu?!!"_Cô tò mò tại sao anh ta lại ở đây! Anh ta cứu cô sao?!!
- " Em đừng quá lo lắng Hạ Linh không sao đâu!!!"_Tưởng Quân nói định sờ má cô! Cô liền tránh né... Hành động đó làm tim anh ta đau như cắt... Bàn tay dơ trên không rớt xuống giường nắm chặt thành đấm!!
- "Anh mau nói Hạ Linh đâu?!!"_Cô quát lên cô rất lo cho Hạ Linh...
- "Anh không biết!!!"_Tưởng Quân bình thản nhìn cô nói..
- "Không biết? Hừ! Tôi phải đi tìn Hạ Linh!!! Đúng rồi phải gọi cho Trương Cẩn Hạo!! Chắc chắn anh ta sẽ giúp tôi tìm Hạ Linh!!!"_Cô nói tia lo lắng không nừng hiện lên trên mặt!! Tưởng Quân đen mặt khi nghe cô muốn tìm Trương Cẩn Hạo!! Ở bên anh! Anh không cho phép cô nhắc tới Tên hắn!!!
- "Không Được!!! Em không được tìm anh ta!!!"_Tưởng Quân có phần lạnh giọng nói
- "Tại sao chứ?!!"_cô nheo mắt nhìn Tưởng Quân!!!
- " Bởi vì em là Người phụ nữ của anh! Anh không phép em tìm người đàn ông khác!!! Đặc biệt là tên Trương Cẩn Hạo lại càng không!!!"_Tưởng Quân phẫn nộ nói nhìn cô bằng ánh mắt viên đạn
- "Anh biết mình đang nói gì không? Anh là người sắp lấy vợ rồi đấy!! Đừng ở đây nói năng hồ đồ nữa!! Còn không mau thả tôi ra..!!!!"_Cô nói ánh mắt hiện lên tia chán ghét!!
- "Không em là người của anh!! Là phụ nữ của Tưởng Quân này!!! Vợ anh chỉ duy nhất mình em!!! Anh biết năm đó là mình sai em có thể tha thứ cho anh không? Chúng ta làm lại từ đầu?"
- "Đã muộn rồi tình yêu tôi dành cho anh đã hết!! Người tôi yêu bây giờ không phải anh!!!"_Cô lạnh nhạt nói!
- "Không phải anh? Vậy là cái tên khốn kia?!!"_Tưởng Quân tức giận quát nói!!!
- "Đúng Vậy Tôi yêu Trương Cẩn Hạo cứu không phải Tưởng Quân anh!!!"_Cô nhìn thẳng vào mắt anh ta nói!! Ánh mắt đầy quyết đoán!!!
- "Không!!! Người em yêu phải là anh!! Là anh!!!!!!" _Tưởng Quân như điên dại hét lên!! Mạnh bạo ôm lấy cô đè xuống!!! Cuồng bạo hôn cô!! Cô cố gắng đánh vào người anh ta cố tránh né những nụ hôn kia!!!
- "Bỏ...ra.. Bỏ tôi ra!!...Tưởng Quân anh điên rồi!!"_Cô nói rồi cắn môi Tưởng Quân!! Tưởng Quân đau đớn buông bỏ môi cô nhìn cô bằng ánh mắt tức giận!!!
- "Phải!! Anh điên rồi!! Anh điên là vì em đấy!!!!!"
_____________
Tại phòng 408
Cô bị hai tên côn đồ đưa đến căn phòng này theo lời dặn dò của Tưởng Quân!! Cô được Tưởng Quân bế lên đặt trên giường!! Tưởng Quân nhẹ nhàng người bên mép giường!! Khẽ nhìn khuôn mặt xinh xắn của cô khi ngủ thật yên bình và mĩ miều.... Nhẹ nhàng vuốt mặt cô...
- " Có Được Em!!! Thủ đoạn bỉ ổi độc ác cở nào anh cũng cam tâm tình nguyện làm!! Năm đó là anh sai!!! Bây giờ anh sẽ bù đắp cho em!!!"_Tưởng Quân xoa xoa má cô giọng ngọt ngào nói ánh mắt hiện lên tia ôn nhu!! Sau đo liền đứng dậy đi vào phòng tắm!!
[…]
Một lúc sau...
- "Hạ...Linh...Xin lỗi.... Hạ Linh... Không... Không!!!!!!"_Cô la lên ngồi bật dậy tráng đầy mồ hôi hơi thở không đều.... Cô gặp ác mộng trong mơ cô thấy Hạ Linh bị làm nhục dã man... Ánh mắt căm phẫn nhìn cô!! Cô chỉ vô dụng đứng nhìn không làm gì được...!!! Cô nhẹ lia mắt nhìn xung quanh!! là một căn phòng thượng hạn... Cô đang ở đâu?... Không phải cô bị bắt cóc sao..? Tại soa lại ở đây?!! Đang chìm đấm trong suy nghĩ của mình cô giật mình khi cửa phòng tắm mở ra... Từ bên trong người một đàn ông mặt áo choàng bước.....
- "Tưởng Quân?!!"_cô nheo mắt nhìn Tưởng Quân..
- "Em tỉnh rồi à?!"_Tưởng Quân ôn nhu nói nhẹ nhàng bước lại gần cô ngồi xuống mép giường!!!
- "Anh tại sao lại ở đây?! Còn nữa Hạ Linh đâu?!!"_Cô tò mò tại sao anh ta lại ở đây! Anh ta cứu cô sao?!!
- " Em đừng quá lo lắng Hạ Linh không sao đâu!!!"_Tưởng Quân nói định sờ má cô! Cô liền tránh né... Hành động đó làm tim anh ta đau như cắt... Bàn tay dơ trên không rớt xuống giường nắm chặt thành đấm!!
- "Anh mau nói Hạ Linh đâu?!!"_Cô quát lên cô rất lo cho Hạ Linh...
- "Anh không biết!!!"_Tưởng Quân bình thản nhìn cô nói..
- "Không biết? Hừ! Tôi phải đi tìn Hạ Linh!!! Đúng rồi phải gọi cho Trương Cẩn Hạo!! Chắc chắn anh ta sẽ giúp tôi tìm Hạ Linh!!!"_Cô nói tia lo lắng không nừng hiện lên trên mặt!! Tưởng Quân đen mặt khi nghe cô muốn tìm Trương Cẩn Hạo!! Ở bên anh! Anh không cho phép cô nhắc tới Tên hắn!!!
- "Không Được!!! Em không được tìm anh ta!!!"_Tưởng Quân có phần lạnh giọng nói
- "Tại sao chứ?!!"_cô nheo mắt nhìn Tưởng Quân!!!
- " Bởi vì em là Người phụ nữ của anh! Anh không phép em tìm người đàn ông khác!!! Đặc biệt là tên Trương Cẩn Hạo lại càng không!!!"_Tưởng Quân phẫn nộ nói nhìn cô bằng ánh mắt viên đạn
- "Anh biết mình đang nói gì không? Anh là người sắp lấy vợ rồi đấy!! Đừng ở đây nói năng hồ đồ nữa!! Còn không mau thả tôi ra..!!!!"_Cô nói ánh mắt hiện lên tia chán ghét!!
- "Không em là người của anh!! Là phụ nữ của Tưởng Quân này!!! Vợ anh chỉ duy nhất mình em!!! Anh biết năm đó là mình sai em có thể tha thứ cho anh không? Chúng ta làm lại từ đầu?"
- "Đã muộn rồi tình yêu tôi dành cho anh đã hết!! Người tôi yêu bây giờ không phải anh!!!"_Cô lạnh nhạt nói!
- "Không phải anh? Vậy là cái tên khốn kia?!!"_Tưởng Quân tức giận quát nói!!!
- "Đúng Vậy Tôi yêu Trương Cẩn Hạo cứu không phải Tưởng Quân anh!!!"_Cô nhìn thẳng vào mắt anh ta nói!! Ánh mắt đầy quyết đoán!!!
- "Không!!! Người em yêu phải là anh!! Là anh!!!!!!" _Tưởng Quân như điên dại hét lên!! Mạnh bạo ôm lấy cô đè xuống!!! Cuồng bạo hôn cô!! Cô cố gắng đánh vào người anh ta cố tránh né những nụ hôn kia!!!
- "Bỏ...ra.. Bỏ tôi ra!!...Tưởng Quân anh điên rồi!!"_Cô nói rồi cắn môi Tưởng Quân!! Tưởng Quân đau đớn buông bỏ môi cô nhìn cô bằng ánh mắt tức giận!!!
- "Phải!! Anh điên rồi!! Anh điên là vì em đấy!!!!!"
_____________
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook