Chủ Tịch Tại Thượng Cực Sủng Thư Kí Mỹ Nhân
-
Chương 29: Lo Lắng!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tại phòng 302
Anh một hồi lanh nhạt nói chuyện với Dịch Y Thanh rồi cũng bước ra ngoài! Ra bên ngoài liền chả thấy cô đâu! Chỉ thấy Trương Cẩn Như em gái mình ngồi thẩn thờ vừa run rẩy sợ hãi như vừa mới làm chuyện xấu! Anh nhíu mài bước tới chỗ Trương Cẩn Như!
- "Em sao vậy? Quân Giao đâu? Cô ấy đi đâu rồi..?!!"_anh giọng ngập tràn sự lo lắng nhìn Trương Cẩn Như nói!
- "Anh.....À..lúc....nãy...em...em.."_Trương Cẩn Như nhìn anh mà người run rẩy sợ hãi!!! Lắp bắp nói chuyện không nên lời..!
- "Lúc nãy như thế nào?.. Nói rõ cho anh nghe?!!"_Anh gấp rút hỏi! Lòng bỗng dưng lên một cõi bất an!!!
- "Em...em..không...cố ý đẩy...Cô ta ngã đâu..!!"_Trương Cẩn Như vừa nói vừa khóc nhìn anh!
- "Em nói gì? Đẩy ngã? Cô ta? Là Quân Giao sao?!! Nói cô ấy ở đâu?"_anh như tức điên lên nói!
- "anh...Trạch...Bế cô ta đi rồi!!"_Trương Cẩn Như sợ hãi nói! Cô rất sợ phải đối mặt với sự tức giận của anh trai mình! Lần này cô coi như chết chắc rồi!!!
- " Hừ!! Em đợi đó anh xử lí em sao!!!"_Anh gầm lên từ chữ lườm cô em gái của mình! Rồi nhanh chóng tức tốc chạy đi! Lòng anh lúc nãy dâng lên cõi đau ầm ỉ!!!! Anh thật sự rất lo lắng cho cô! Nếu cô xảy ra mệnh hệ gì! Cả đời này anh sẽ không tha thứ cho anh đâu!!!!
- "Này cô vừa nãy có thấy không cậu thanh niên bế cô gái lúc này vào phòng bệnh lúc này thật soái nha ~~!!"_Cô ý tá kia nói
- "Soái thật!!! Không biết cô gái kia là gì của anh ta nhỉ? Nhưng cô ấy thật đáng thương không biết làm sao lại để bị thương đến vậy!lúc nãy tôi thấy trán
cô ấy chảy rất nhiều máu!!!"_Cô ý ta bên cạnh nói!
Đúng lúc đó anh đi ngang qua! Vô tình nghe được cuộc hội thoại của hai người! Anh chắc chắn người con gái hai cô ý tá nhắc tới là cô!!!
- "Này hai cô vừa nói cô gái bị thương kia nằm ở phòng nào thế?!!"_anh lo lắng hỏi!!
- "A...hả? Hình như là phòng....250.."_Cô ý tá giật mình nhìn anh nói! Người đàn ông trước mặt thật tiêu soái!
- "cám ơn!!"_anh nói xong liền chạy đi tìm phòng 250
______
[…]
Phòng 250_
Trương Khải Trạch nhìn cô gái nhỏ trên trán đang quấn băng ở trên giường đang thiếp đi lòng trở nên nhẹ hơn!! Giây phút máu trên trán coi chảy ra không ngừng! Lòng ngực anh bỗng trở nên đau đớn liên hồi! Anh rất sợ người con gái ấy biến mất!!
- "ưm...."_Cô khẽ rên! Khẽ mở mắt đập vào mắt cô là trần nhà trắng! Xung quang đầy mùi thuốc khử trùng!!!Nhíu mài vì trên trán truyền tới một cơn đau dữ dội! Cô nhớ là lúc đó Trương Cẩn Như đẩy cô! Kết cục cô bị đập vào tường rồi ngất đi... Giây phút cô ngất đi cô nhìn thấy một người đàn ông chạy đến bên cô...
- "Em tỉnh rồi à?!"_Trương Khải Trạch thấy cô mở mắt liền nhanh chống ngồi dậy đi đến chỗ cô!!
- "Anh là....?"_cô nhìn người đàn ông trước mặt nói! Hình như cô đã gặp anh ta ở đâu rồi!
- "Anh là Trương Khải Trạch!!!"_Trương Khải Trạch đỡ cô ngồi dựa vào thành giường nói!!
- "À...thì ra là anh...! Cám ơn anh đã giúp tôi!"_ cô nhớ ra Trương Khải Trạch là anh họ Của Trương Cẩn Hạo! Thì ra người đàn ông lúc đó là anh ta!!!
- "không có gì! Chuyện nên làm mà!!À...Em đói chưa? Anh đi mua cháo cho em?"_Trương Khải Trạch quan tâm cô nói! Giọng điệu cực kỳ ngọt ngào ôn nhu!!
- "..ừm...!!"_cô gật nhẹ đầu! Bụng cũng cảm thấy đói! Không biết Trương Cẩn Hạo bây giờ thế nào nhỉ?
- "Đợi anh!!"_Trương Khải Trạch nhìn cô cười một cái rồi đi ra khỏi phòng!!
Trương Khải Trạch vừa đi! Cô liền đăm chiêu! Không biết Trương Cẩn Hạo sao rồi nhỉ? Anh ta thấy mình mất tích có đi tìm mình không? Hay đang bên Dịch Y Thanh? Cô nghĩ thầm! Nghĩ tới việc anh bên Dịch Y Thanh thì lòng dâng lên cõi ganh tị!!
Bỗng cửa phòng bị mở ra! Cô theo phản xạ mà nhìn ra cửa! Liền thấy bóng dáng quen thuộc của anh!! Nhanh như chớp bóng dáng đấy đã chạy đến ôm cô vào lòng ngực rắn chắc!!
- "Cuối cùng cũng tìm được em!!"_Anh lo lắng Ôm chặt cô nói!
- ".."_cô nhìn anh! Thấy trên tráng của anh cũng lắm tấm một tí mồ hôi! Liền thấy anh ôm cô mà thở gấp! Cô đoán chắc chắn anh đã chạy khớp nơi tìm cô! Lòng bỗng dân lên cõi vui sướng!!
_______________
Sao đi đừng đọc chùa nhé ❤
Tại phòng 302
Anh một hồi lanh nhạt nói chuyện với Dịch Y Thanh rồi cũng bước ra ngoài! Ra bên ngoài liền chả thấy cô đâu! Chỉ thấy Trương Cẩn Như em gái mình ngồi thẩn thờ vừa run rẩy sợ hãi như vừa mới làm chuyện xấu! Anh nhíu mài bước tới chỗ Trương Cẩn Như!
- "Em sao vậy? Quân Giao đâu? Cô ấy đi đâu rồi..?!!"_anh giọng ngập tràn sự lo lắng nhìn Trương Cẩn Như nói!
- "Anh.....À..lúc....nãy...em...em.."_Trương Cẩn Như nhìn anh mà người run rẩy sợ hãi!!! Lắp bắp nói chuyện không nên lời..!
- "Lúc nãy như thế nào?.. Nói rõ cho anh nghe?!!"_Anh gấp rút hỏi! Lòng bỗng dưng lên một cõi bất an!!!
- "Em...em..không...cố ý đẩy...Cô ta ngã đâu..!!"_Trương Cẩn Như vừa nói vừa khóc nhìn anh!
- "Em nói gì? Đẩy ngã? Cô ta? Là Quân Giao sao?!! Nói cô ấy ở đâu?"_anh như tức điên lên nói!
- "anh...Trạch...Bế cô ta đi rồi!!"_Trương Cẩn Như sợ hãi nói! Cô rất sợ phải đối mặt với sự tức giận của anh trai mình! Lần này cô coi như chết chắc rồi!!!
- " Hừ!! Em đợi đó anh xử lí em sao!!!"_Anh gầm lên từ chữ lườm cô em gái của mình! Rồi nhanh chóng tức tốc chạy đi! Lòng anh lúc nãy dâng lên cõi đau ầm ỉ!!!! Anh thật sự rất lo lắng cho cô! Nếu cô xảy ra mệnh hệ gì! Cả đời này anh sẽ không tha thứ cho anh đâu!!!!
- "Này cô vừa nãy có thấy không cậu thanh niên bế cô gái lúc này vào phòng bệnh lúc này thật soái nha ~~!!"_Cô ý tá kia nói
- "Soái thật!!! Không biết cô gái kia là gì của anh ta nhỉ? Nhưng cô ấy thật đáng thương không biết làm sao lại để bị thương đến vậy!lúc nãy tôi thấy trán
cô ấy chảy rất nhiều máu!!!"_Cô ý ta bên cạnh nói!
Đúng lúc đó anh đi ngang qua! Vô tình nghe được cuộc hội thoại của hai người! Anh chắc chắn người con gái hai cô ý tá nhắc tới là cô!!!
- "Này hai cô vừa nói cô gái bị thương kia nằm ở phòng nào thế?!!"_anh lo lắng hỏi!!
- "A...hả? Hình như là phòng....250.."_Cô ý tá giật mình nhìn anh nói! Người đàn ông trước mặt thật tiêu soái!
- "cám ơn!!"_anh nói xong liền chạy đi tìm phòng 250
______
[…]
Phòng 250_
Trương Khải Trạch nhìn cô gái nhỏ trên trán đang quấn băng ở trên giường đang thiếp đi lòng trở nên nhẹ hơn!! Giây phút máu trên trán coi chảy ra không ngừng! Lòng ngực anh bỗng trở nên đau đớn liên hồi! Anh rất sợ người con gái ấy biến mất!!
- "ưm...."_Cô khẽ rên! Khẽ mở mắt đập vào mắt cô là trần nhà trắng! Xung quang đầy mùi thuốc khử trùng!!!Nhíu mài vì trên trán truyền tới một cơn đau dữ dội! Cô nhớ là lúc đó Trương Cẩn Như đẩy cô! Kết cục cô bị đập vào tường rồi ngất đi... Giây phút cô ngất đi cô nhìn thấy một người đàn ông chạy đến bên cô...
- "Em tỉnh rồi à?!"_Trương Khải Trạch thấy cô mở mắt liền nhanh chống ngồi dậy đi đến chỗ cô!!
- "Anh là....?"_cô nhìn người đàn ông trước mặt nói! Hình như cô đã gặp anh ta ở đâu rồi!
- "Anh là Trương Khải Trạch!!!"_Trương Khải Trạch đỡ cô ngồi dựa vào thành giường nói!!
- "À...thì ra là anh...! Cám ơn anh đã giúp tôi!"_ cô nhớ ra Trương Khải Trạch là anh họ Của Trương Cẩn Hạo! Thì ra người đàn ông lúc đó là anh ta!!!
- "không có gì! Chuyện nên làm mà!!À...Em đói chưa? Anh đi mua cháo cho em?"_Trương Khải Trạch quan tâm cô nói! Giọng điệu cực kỳ ngọt ngào ôn nhu!!
- "..ừm...!!"_cô gật nhẹ đầu! Bụng cũng cảm thấy đói! Không biết Trương Cẩn Hạo bây giờ thế nào nhỉ?
- "Đợi anh!!"_Trương Khải Trạch nhìn cô cười một cái rồi đi ra khỏi phòng!!
Trương Khải Trạch vừa đi! Cô liền đăm chiêu! Không biết Trương Cẩn Hạo sao rồi nhỉ? Anh ta thấy mình mất tích có đi tìm mình không? Hay đang bên Dịch Y Thanh? Cô nghĩ thầm! Nghĩ tới việc anh bên Dịch Y Thanh thì lòng dâng lên cõi ganh tị!!
Bỗng cửa phòng bị mở ra! Cô theo phản xạ mà nhìn ra cửa! Liền thấy bóng dáng quen thuộc của anh!! Nhanh như chớp bóng dáng đấy đã chạy đến ôm cô vào lòng ngực rắn chắc!!
- "Cuối cùng cũng tìm được em!!"_Anh lo lắng Ôm chặt cô nói!
- ".."_cô nhìn anh! Thấy trên tráng của anh cũng lắm tấm một tí mồ hôi! Liền thấy anh ôm cô mà thở gấp! Cô đoán chắc chắn anh đã chạy khớp nơi tìm cô! Lòng bỗng dân lên cõi vui sướng!!
_______________
Sao đi đừng đọc chùa nhé ❤
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook