Chủ Tịch Bá Đạo! Xin Đừng Sủng Tôi
-
108: Ngại Bẩn ! H Nhẹ
Thấy hắn có biểu hiện và hành động như thế thì bảo sao Mạn Nhu Nhu đành lòng nào không tuân theo được cơ chứ.
Phải nói cái tên này dùng sức mạnh không được lại còn dùng chiêu trò da mặt dày thì làm sao mà Nhu Nhu qua nỗi hắn chứ.
Mạn Nhu Nhu liền xoay người lại hướng ánh mắt về phía hắn đôi bàn tay nhỏ ấy liền ôm chầm lấy thân thể Điềm Cảnh Nghi một cái nhẹ nhàng.
Mạn Nhu Nhu chậm rãi nói.
---- Thôi được rồi tôi sẽ giúp anh , nhưng mà xin anh hãy kìm chế một chút tôi sợ bọn họ nghe thấy !---
Nói xong Mạn Nhu Nhu củng không đợi hắn trả lời mà liền đặt lên đôi môi của người đang ông ấy một nụ hôn nhẹ nhàng , đôi bàn tay lại chậm rãi duy chuyển xuống xoa lấy tấm lưng rắn chắc ấy của hắn.
Thấy được sắc mặt và hành động của Nhu Nhu nhẹ nhàng và trong ánh mắt ấy không có vẽ chán ghét thì hắn củng khá yên tâm , đôi môi hắn đáp lại bằng cách hôn đáp trả cô một cách nhẹ nhàng chiếc lưỡi tham lam liế.
m lá.
p lấy hết mật ngọt bên trong khe miệng ấy làm cho Nhu Nhu khô khốc cả miệng.
Bàn tay to lớn của Điềm Cảnh Nghi lại không chịu an phận mà duy chuyển xuông phía dưới thân nắm lấy đôi gò bông đào mềm mại căn tròn đang vểnh cao kia mà xoa bóp.
Thân thể Mạn Nhu Nhu rung rẩy đôi bàn tay càng siết chặt chiếc hông của hắn hơn , chiếc miệng hắn duy chuyển xuống hôn lên vành tai rồi lại duy chuyển xuống xương lại xanh và dừng lại ở nhị hoa trên cặp bông đào kia mà li.
ếm m.
út.
----- Ưm!.
ư! !----
Trong miệng Nhu Nhu không kiềm chế được mà phát ra âm thanh nỉ non trong thật là ái muội làm cho người nghe phải đỏ cả mặt.
Không biết từ lúc nào bàn tay to lớn của hắn đang suy chuyển xuống thân dưới và ngón tay đã cho vào trong nơi tư mật của cô mà trêu chọc.
Mạn Nhu Nhu theo phản xạ và một chút lý trí còn sót lại của cô mà muốn khép đôi chân của mình lại , nhưng đời chẳng như là cô mong muốn đôi chân ấy đã bị bàn tay to lớn của hắn giữ lại và mở ra càng rộng hơn nữa.
Hắn hôn xuống vong eo căn tròn kia của cô rồi lại duy chuyển xuống và dừng lại ở nơi tư mật đang cao trào nước kia , chiếc lưỡi ma mị của hắn tham lam li.
ếp l.
áp dòng nước tinh khiết đang trào ra từ nơi tư mật ấy mà nuốt vào bên trong.
---- A.
aaa.
.
! Anh! Bẩn lắm ! Đừng làm thế ?----
Nói xong Mạn Nhu Nhu liền dùng một chút lý trí còn sót mà đưa bàn tay che cái miệng nhỏ của mình nhưng vẩn phát ra những âm thanh nhỏ ri rỉ , phần thân dưới của cô co giật liên tục đến cả phần bụng của Nhu Nhu củng theo cảm xúc mà ưỡng người về phía trước như được lập trình sẳn vậy.
Điềm Cảnh Nghi trong lòng âm thầm hãnh diện về kỹ năng của mình chiếc lưỡi và bàn tay hắn càng hung ác duy chuyển nhanh hơn nữa, bàn tay nhỏ của Nhu Nhu xoa mái tóc và khuôn mặt điễn trai của hắn một cách nhẹ nhàng.
Ánh mặt Nhu Nhu mê ly chẳng dám nhìn hắn mà ngẩn đầu lên trần nhà, khoảng một lác sau thân thể cô lại co giật dữ dội liên tục bên trong nơi tư mật ấy dòng nước như suối ấy thi nhau mà trào ra làm ướt hết cả một phần của chiếc nệm , thân thể Nhu Nhu mệt mỏi ánh mắt như muốn khép hờ đi.
Điềm Cảnh Nghi liền nở nụ cưòi thoải mãn hôn nhẹ lên vành tai của Nhu Nhu mà nói.
----- Bảo bối ! Em thật là nhạy cảm ! Em có thích cảm giác như thế này không ?-----
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook