Trong gương, mái tóc xoăn màu hạt dẻ rối bù, quần áo là váy liền thân bó sát bằng voan trắng mang phong cách công sở, kích cỡ vừa vặn ôm lấy vòng eo và vòng hông đầy đặn của cô, tôn lên vóc dáng đẹp, thể hiện sự quyến rũ trưởng thành, nhưng lại để lộ một khuôn mặt ngây ngô vì phấn son, ừm, nhìn kỹ lại, lại có chút quyến rũ trong sáng.
"Chị ơi, rốt cuộc thế nào? Có phải không đẹp không? Em thấy kỳ kỳ, không giống em!" Ôn Tâm lẩm bẩm, kéo kéo chiếc váy ngắn đến tận đùi
"Rất đẹp, cứ mặc thế đi, đi quyến rũ mấy anh thiết kế cũng không tệ~" Ngược lại, Ôn Tâm cong môi cười nói
"Ưm~ ghét, không nói với chị nữa, em đi làm đây!" Ôn Tâm được cô khẳng định thì giả vờ xấu hổ, vứt lại đống quần áo cô làm bừa bộn rồi chạy trốn, đóng sầm cửa phòng lại còn hét vọng ra "Chị ơi, cho em mượn thêm đôi giày nữa~"
"Không được đụng vào đôi giày đỏ của chị!" Nữ hoàng không nhịn được phải lên tiếng cảnh cáo
"Biết rồi~"

***
Chu Tồn đẩy cửa phòng làm việc vào, trước bàn làm việc của anh, một cô gái xinh đẹp đang đứng quay lưng về phía anh, đi một đôi giày cao gót màu vàng, bắp chân thon dài thẳng tắp, nhìn lên trên thấy cô mặc một chiếc váy liền màu trắng, vì cô đang cúi người không biết đang bận rộn làm gì trên bàn anh, chiếc váy xộc xệch lên, lờ mờ nhìn thấy đôi chân trắng nõn và một góc màu hồng, mái tóc xoăn màu hạt dẻ được búi thành hình búi tròn trên đầu, để lộ chiếc cổ trắng nõn sạch sẽ, đây là sáng sớm đến quyến rũ anh sao?
"Khụ khụ khụ~" Chu Tồn giả vờ ho vài tiếng để nhắc nhở người kia
"A...!Chào anh, em là Ôn Tâm, là chị em Ôn Tâm giới thiệu em đến đây, mong anh chỉ bảo nhiều hơn!" Ôn Tâm căng thẳng lập tức quay người cúi đầu còn cúi chào tự giới thiệu
"Chào cô, tôi là Chu Tồn!" Thấy cô quay người cúi đầu, khoảnh khắc đó khóe miệng anh khẽ nhếch lên một nụ cười
"...!Ồ? Chu Tồn?" Cái tên và lời giới thiệu quen thuộc quá!

Anh Ôn Tâm lập tức ngẩng đầu nhìn
"Anh...!anh, anh...!sao anh lại ở đây?" Cô hoảng sợ đụng phải bàn sau, lắp bắp nhìn anh
"Tôi chính là kỹ sư thiết kế ở đây! Không ngờ chúng ta lại gặp nhau, Ôn, Tâm, lần này không nhầm chứ?" Anh hoàn toàn không bất ngờ, ngược lại còn cười rất đắc ý
"Chuyện này, chuyện này là sao? Là chị em bảo em đến, vậy anh đã gặp chị em rồi sao? Vậy anh đã biết từ trước rồi sao?" Cô kinh ngạc chỉ vào anh hét lớn
"Ờ, biết cái gì? Biết chuyện cô giả mạo chị cô đi xem mắt với tôi sao?" Anh từng bước tiến lại gần, cười hỏi ngược lại
"A...!cái đó, cái đó không phải lỗi của em, chị em bảo em đi! Chị ấy không muốn đi xem mắt nên bảo em nghĩ cách đánh lạc hướng anh..." Bị anh dọa nhẹ như vậy, cô vô tình nói ra sự thật của mọi chuyện
"Ồ, hóa ra là vậy, nhưng cô không ngờ chúng ta lại có duyên như vậy sao?" Chu Tồn tỏ vẻ bừng tỉnh sau đó vuốt cằm

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương