Chú Hãy Ngủ Với Tôi
-
Chương 39: Trương Tân phát hiện ra "Bản hợp đồng ngoại tình"
"Sản phẩm này tốt lắm!"
"Sử dụng một tuần là thấy có cải thiện, giá cả lại vừa phải."
"Đúng là Nior, bán mặt hàng nào cũng chất lượng!"
"Ý tưởng Spring Candles khá hay, đúng là thứ mà phụ nữ trung niên cần."
Đó là vài nhận xét trong số mấy ngàn review về sản phẩm Spring Candles trên website Nior. Sau hơn nửa tháng bán ra, mỹ phẩm "trẻ mãi không già" này nhận được kha khá những lời khen tích cực giúp cho việc bán hàng diễn ra suôn sẻ. Chẳng những vậy, Spring Candles còn leo lên top năm những sản phẩm bán chạy nhất trên danh sách Topnior.vn. Quả là một khởi đầu thuận lợi! Đấy là những gì Đỗ Như nghĩ khi xem tỉ mỉ tất cả nhận xét từ khách hàng. Giờ cũng có thể thở phào một chút, suốt hai tuần qua cô cứ nơm nớp lo âu, thậm chí tối không ngủ được.
- Anh đã nói rồi mà, mọi chuyện sẽ tốt thôi. - Trương Tân đặt tay lên vai Đỗ Như, siết nhẹ động viên.
- Em vui lắm, thật sự cảm ơn anh.
Nghe Đỗ Như nói vậy, Trương Tân nén tiếng thở dài, thấy cô đối với mình cứ khách sáo làm sao. Anh vẫn còn đang chờ câu trả lời của cô về việc lần trước lúc anh yêu cầu cả hai trở lại làm người yêu của nhau. Điều khiến Trương Tân lấy làm lạ chính là sự rời nhà của Tôn Duy. Cũng đúng nửa tháng trước, anh chàng ba mươi đó đột nhiên nói rằng sẽ dọn đến sống cùng đồng nghiệp. Khi đó Trương Tân để ý, vẻ mặt của Đỗ Như lẫn Tôn Duy đều có chút khác lạ, có phải đêm trước đó đã xảy ra chuyện gì giữa họ?
Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang mạch suy nghĩ của Trương Tân. Anh quay qua thấy Đỗ Như đang bắt máy, vẻ như là nói chuyện với đối tác nào đấy. Tiếp theo, cô bịt một ống nghe lại rồi bảo với anh:
- Anh copy tài liệu "Dịch vụ 291" vào USB hộ em nhé.
Đỗ Như đưa USB cho Trương Tân, sau đó tiếp tục nói chuyện. Anh chàng tổng giám đốc cắm USB vào laptop, lướt mắt qua các Folder để tìm "Dịch vụ 291" để rồi bất chợt dừng lại ở một Folder mang tên "Bản hợp đồng ngoại tình". Nhíu mày khó hiểu, tên hợp đồng này lần đầu tiên anh mới nghe. Vì sao lại có trong laptop của Đỗ Như? Mà, "ngoại tình" nghĩa là gì? Tức thì, anh nhớ đến lời của Nguyễn Thái Bá từng nói với mình trong cái đêm đến dự buổi hợp tác giữa Nior với Hoàng Hiệp:
"Ngài cũng cần lưu ý đến Tôn Duy. Tuy chỉ là nhân viên quèn trong Hoàng Hiệp nhưng giữa anh ta với Đỗ giám đốc có một mối quan hệ không-bình-thường đâu."
Khi ấy Trương Tân đã hỏi "không bình thường là thế nào" nhưng lão cáo già Thái Bá chỉ nở nụ cười ẩn ý mà im lặng quay lưng đi. Đúng là ngay chính bản thân anh cũng mang cảm giác, giữa Tôn Duy với Đỗ Như rõ ràng là "khác lạ", không đơn thuần chỉ là bạn bè. Nay lại thấy cái Folder lạ lùng này nữa thì càng khiến anh thêm nghi hoặc, bởi từng nhớ mang máng rằng Tôn Duy đã có vợ! Trương Tân thoáng lưỡng lự khi click chuột vào Folder kia, bảng mật khẩu liền xuất hiện. Quả nhiên đây là bí mật của Đỗ Như!
- Anh copy xong chưa?
Trương Tân hơi giật mình khi nghe Đỗ Như hỏi, hình như cô cũng sắp nói chuyện điện thoại xong rồi, liền bảo nhanh:
- À ừm, bây giờ anh mới thấy tài liệu, cho anh năm phút.
Trương Tân nhanh tay copy "Dịch vụ 291" vào USB, song song đó anh liền mở mail của Đỗ Như rồi gửi "Bản hợp đồng ngoại tình" vào mail của mình, xong xuôi anh không quên xoá đi cái mail vừa gửi ấy. Lúc đưa USB cho Đỗ Như, đôi mắt Trương Tân đầy suy tư, tối nay anh nhất định mở được mật khẩu để xem rốt cuộc "bản hợp đồng" đó là cái quái quỷ gì.
***
Vừa đi trên lối hành lang, Tôn Duy vừa ngáp ngắn ngáp dài. Tối hôm qua lại cùng thằng bạn đồng nghiệp thức gần tới sáng để cày game. Thật, lúc trước anh sống rất lành mạnh vậy mà kể từ nửa tháng trước dọn qua ở cùng nó là bị lây nhiễm toàn "thói hư tật xấu" của những thằng đàn ông độc thân. Nhắc mới nhớ, thời gian này Tôn Duy ít gặp Đỗ Như, chẳng rõ cô thế nào rồi? Nghe đâu sản phẩm mới Spring Candles bán khá tốt, dù trên danh nghĩa của Nior. Anh thấy vui vì chí ít cũng giúp được Đỗ Như phần nào.
Mải lo suy nghĩ mà lúc đi qua khúc ngoặc hành lang, Tôn Duy vô ý va trúng một người. Tiếp theo đó là một âm thanh vỡ xoảng vang lên. Đưa mắt nhìn về phía trước, anh mới phát hiện ra là Đỗ Như, ở dưới đất chiếc ly thuỷ tinh vỡ tan. Cô nhìn anh, thở dài một tiếng:
- Chú thật là, đến khúc rẽ thì phải để ý chứ.
- Anh xin lỗi, em có bị làm sao không? - Tôn Duy xưng hô thật thân mật.
- Suýt chút bị chú làm cho hết hồn rồi.
Vừa nói, Đỗ Như vừa cúi xuống định nhặt những mảng thuỷ tinh lại. Tôn Duy cũng cúi người theo, miệng ngăn cô đừng dùng tay không kẻo đứt tay. Xui xẻo thế nào, lời cảnh báo vừa dứt là Đỗ Như đã bị miếng thuỷ tinh cắt xước qua da, rướm máu. Trông thế, Tôn Duy sốt sắng cầm tay cô, nói:
- Đấy, anh đã bảo mà không nghe! Đi lại đây, để anh dán vết thương cho!
Chẳng để Đỗ Như nói gì là Tôn Duy đã mau chóng kéo cô đến bên ghế sô pha chờ được đặt ở hành lang. Ấn nhẹ cô ngồi lên ghế, còn anh thì ngồi xổm xuống để bàn tay bị thương kia ngang tầm mắt mình. Tiếp theo, Đỗ Như ngạc nhiên bởi thấy Tôn Duy lấy trong túi áo ra miếng băng cá nhân rồi còn cả... bông gòn nữa! Buồn cười, cô hỏi:
- Chú đem theo cả những thứ này bên mình sao?
Tôn Duy cẩn thận lấy bông gòn chấm nhẹ vào vết thương rướm máu, đáp:
- Cẩn trọng và kỹ lưỡng, là hai nguyên tắc hàng đầu của kế toán đấy em không biết ư? Những cái này cần thiết lắm.
Nghe xong, Đỗ Như tự hỏi: "Vậy ra cái tính hay càm ràm của chú cũng là do nghề nghiệp sao?". Những người kỹ tính thường hay cằn nhằn, bởi do cầu toàn. Cười cười xong, chợt Đỗ Như để ý đến cách xưng hô khác lạ kia.
- Mà tại sao chú lại gọi tôi thân thiết thế? "Anh - em" nữa cơ đấy.
Khẽ khàng dán băng cá nhân lên tay cô nàng, Tôn Duy trả lời vu vơ:
- Khi đã bày tỏ tình cảm rồi thì hiển nhiên phải đổi cách gọi thôi.
Đỗ Như biết Tôn Duy đang đề cập đến buổi tối hôm ấy, khi anh mất tự chủ suýt chút nữa là "hành xử" cô ngay tại phòng khách rồi.
- Tôi chỉ nghĩ là lúc đó chú say rượu...
- Đỗ Như. - Tôn Duy ngước mặt nhìn, gọi tên cô cũng nhẹ nhàng quá đỗi - Đừng tin người ta nói rằng: đàn ông chẳng biết gì khi say rượu! Họ biết hết đấy, có thể có lúc họ hơi mơ hồ nhưng có lúc lại rất tỉnh táo. Và khi nói "anh yêu em" vào khi đó anh ở vế thứ hai.
Đỗ Như thoáng bất động, mắt nhìn chàng trai trước mặt chăm chú. Lần đầu tiên, cô thấy cái nhìn của Tôn Duy dịu dàng tha thiết đến thế. Bất giác, trái tim yếu ớt kia đập khá nhanh, cảm giác ngượng ngùng dần kéo đến.
- Tôi thấy bất ngờ... Tôi cần thời gian suy nghĩ.
Trông cảnh Đỗ Như khẽ cúi mặt đồng thời vén mái tóc ngắn qua vành tai, là Tôn Duy không kìm được nỗi khao khát liền vòng tay ôm lấy cô. Kéo cô áp sát vào người mình, anh nhắm mắt ngửi nhè nhẹ mùi nước hoa Dior J"adore quyến rũ quen thuộc của cô gái "sang chảnh" này kể từ khi lên làm giám đốc. Đỗ Như có chút ngạc nhiên trước hành động bất ngờ này, vì người vốn "cẩn trọng" như anh tuyệt nhiên không làm vậy khi ở công ti.
- Tôn Duy, coi chừng có người thấy.
Miệng nói vậy mà Đỗ Như rõ ràng không hề có biểu hiện phản kháng, khiến Tôn Duy buồn cười, vòng tay càng siết chặt hơn tưởng như mùi nước hoa Dior cũng muốn truyền sang cho anh. Kề môi lên tai cô, anh thì thầm:
- Đừng lo, giờ này chẳng có ai đi ngang qua đây cả. Để anh được ôm em một chút, nửa tháng qua anh luôn nhớ em.
Dẫu lòng có hơi lo lắng vì sợ ai đó tình cờ đi đến sẽ phát hiện hai người ôm nhau thân mật nhưng Đỗ Như chẳng thể ngăn lại cái cảm giác sung sướng, an tâm và bình lặng này. Kể từ khi quen biết nhau, đây là lần đầu tiên Tôn Duy tỏ rõ tình cảm lẫn sự quan tâm dành cho cô. Sau cùng, cô cũng để yên như vậy, cứ thế mà vùi mình vào cơ thể to lớn kia.
Và rồi, đằng sau bức tường gần đó là ánh mắt bất động của Trương Tân...
***
Buổi tối bên bàn làm việc, Trương Tân nhìn màn hình laptop với ánh mắt suy tư vô cùng, những ngón tay không ngừng gõ lên bàn làm việc. Anh đang cố mở mật khẩu để có thể xem "Bản hợp đồng ngoại tình". Nhưng vẻ như chẳng hề dễ dàng! Anh đã nhập ngày sinh nhật của Đỗ Như, số điện thoại, thậm chí là ngày sinh nhật của mình và ngày kỷ niệm đặc biệt của hai người nhưng đều không ăn thua. Lý nào, anh phải nhờ người bẻ mật khẩu? Trương Tân thở mạnh, đưa tay sờ trán để suy nghĩ thêm. Tự dưng anh nghĩ đến Tôn Duy... Đợt rồi, có một lần Đỗ Như từng nói đùa về ngày sinh nhật của "ông chú" ba mươi ấy và người có trí nhớ tốt như anh đã kịp lưu lại vào não bộ. Trương Tân cố nhớ lại những con số kia rồi chậm rãi gõ vào ô mật khẩu.
Sáu con số ngày tháng năm sinh của Tôn Duy nhập vào, một dòng chữ hiện lên báo không khớp. Trương Tân thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên bản tính kỹ lưỡng khiến anh không bỏ sót điều gì liền gõ sáu con số kia theo hướng ngược lại, nghĩa là năm sinh lên trước. Vô cùng bất ngờ, mật khẩu đã được mở! Dĩ nhiên, Trương Tân đã ngỡ ngàng đến dường nào.
Mang tâm trạng khó chịu nặng nề, anh chàng họ Trương click chuột mở "Bản hợp đồng ngoại tình" ra xem. Từng dòng, từng dòng chữ lần lượt hiển hiện trong đáy mắt đứng yên đó như thể bí mật cuối cùng cũng đã hé lộ...
"Sử dụng một tuần là thấy có cải thiện, giá cả lại vừa phải."
"Đúng là Nior, bán mặt hàng nào cũng chất lượng!"
"Ý tưởng Spring Candles khá hay, đúng là thứ mà phụ nữ trung niên cần."
Đó là vài nhận xét trong số mấy ngàn review về sản phẩm Spring Candles trên website Nior. Sau hơn nửa tháng bán ra, mỹ phẩm "trẻ mãi không già" này nhận được kha khá những lời khen tích cực giúp cho việc bán hàng diễn ra suôn sẻ. Chẳng những vậy, Spring Candles còn leo lên top năm những sản phẩm bán chạy nhất trên danh sách Topnior.vn. Quả là một khởi đầu thuận lợi! Đấy là những gì Đỗ Như nghĩ khi xem tỉ mỉ tất cả nhận xét từ khách hàng. Giờ cũng có thể thở phào một chút, suốt hai tuần qua cô cứ nơm nớp lo âu, thậm chí tối không ngủ được.
- Anh đã nói rồi mà, mọi chuyện sẽ tốt thôi. - Trương Tân đặt tay lên vai Đỗ Như, siết nhẹ động viên.
- Em vui lắm, thật sự cảm ơn anh.
Nghe Đỗ Như nói vậy, Trương Tân nén tiếng thở dài, thấy cô đối với mình cứ khách sáo làm sao. Anh vẫn còn đang chờ câu trả lời của cô về việc lần trước lúc anh yêu cầu cả hai trở lại làm người yêu của nhau. Điều khiến Trương Tân lấy làm lạ chính là sự rời nhà của Tôn Duy. Cũng đúng nửa tháng trước, anh chàng ba mươi đó đột nhiên nói rằng sẽ dọn đến sống cùng đồng nghiệp. Khi đó Trương Tân để ý, vẻ mặt của Đỗ Như lẫn Tôn Duy đều có chút khác lạ, có phải đêm trước đó đã xảy ra chuyện gì giữa họ?
Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang mạch suy nghĩ của Trương Tân. Anh quay qua thấy Đỗ Như đang bắt máy, vẻ như là nói chuyện với đối tác nào đấy. Tiếp theo, cô bịt một ống nghe lại rồi bảo với anh:
- Anh copy tài liệu "Dịch vụ 291" vào USB hộ em nhé.
Đỗ Như đưa USB cho Trương Tân, sau đó tiếp tục nói chuyện. Anh chàng tổng giám đốc cắm USB vào laptop, lướt mắt qua các Folder để tìm "Dịch vụ 291" để rồi bất chợt dừng lại ở một Folder mang tên "Bản hợp đồng ngoại tình". Nhíu mày khó hiểu, tên hợp đồng này lần đầu tiên anh mới nghe. Vì sao lại có trong laptop của Đỗ Như? Mà, "ngoại tình" nghĩa là gì? Tức thì, anh nhớ đến lời của Nguyễn Thái Bá từng nói với mình trong cái đêm đến dự buổi hợp tác giữa Nior với Hoàng Hiệp:
"Ngài cũng cần lưu ý đến Tôn Duy. Tuy chỉ là nhân viên quèn trong Hoàng Hiệp nhưng giữa anh ta với Đỗ giám đốc có một mối quan hệ không-bình-thường đâu."
Khi ấy Trương Tân đã hỏi "không bình thường là thế nào" nhưng lão cáo già Thái Bá chỉ nở nụ cười ẩn ý mà im lặng quay lưng đi. Đúng là ngay chính bản thân anh cũng mang cảm giác, giữa Tôn Duy với Đỗ Như rõ ràng là "khác lạ", không đơn thuần chỉ là bạn bè. Nay lại thấy cái Folder lạ lùng này nữa thì càng khiến anh thêm nghi hoặc, bởi từng nhớ mang máng rằng Tôn Duy đã có vợ! Trương Tân thoáng lưỡng lự khi click chuột vào Folder kia, bảng mật khẩu liền xuất hiện. Quả nhiên đây là bí mật của Đỗ Như!
- Anh copy xong chưa?
Trương Tân hơi giật mình khi nghe Đỗ Như hỏi, hình như cô cũng sắp nói chuyện điện thoại xong rồi, liền bảo nhanh:
- À ừm, bây giờ anh mới thấy tài liệu, cho anh năm phút.
Trương Tân nhanh tay copy "Dịch vụ 291" vào USB, song song đó anh liền mở mail của Đỗ Như rồi gửi "Bản hợp đồng ngoại tình" vào mail của mình, xong xuôi anh không quên xoá đi cái mail vừa gửi ấy. Lúc đưa USB cho Đỗ Như, đôi mắt Trương Tân đầy suy tư, tối nay anh nhất định mở được mật khẩu để xem rốt cuộc "bản hợp đồng" đó là cái quái quỷ gì.
***
Vừa đi trên lối hành lang, Tôn Duy vừa ngáp ngắn ngáp dài. Tối hôm qua lại cùng thằng bạn đồng nghiệp thức gần tới sáng để cày game. Thật, lúc trước anh sống rất lành mạnh vậy mà kể từ nửa tháng trước dọn qua ở cùng nó là bị lây nhiễm toàn "thói hư tật xấu" của những thằng đàn ông độc thân. Nhắc mới nhớ, thời gian này Tôn Duy ít gặp Đỗ Như, chẳng rõ cô thế nào rồi? Nghe đâu sản phẩm mới Spring Candles bán khá tốt, dù trên danh nghĩa của Nior. Anh thấy vui vì chí ít cũng giúp được Đỗ Như phần nào.
Mải lo suy nghĩ mà lúc đi qua khúc ngoặc hành lang, Tôn Duy vô ý va trúng một người. Tiếp theo đó là một âm thanh vỡ xoảng vang lên. Đưa mắt nhìn về phía trước, anh mới phát hiện ra là Đỗ Như, ở dưới đất chiếc ly thuỷ tinh vỡ tan. Cô nhìn anh, thở dài một tiếng:
- Chú thật là, đến khúc rẽ thì phải để ý chứ.
- Anh xin lỗi, em có bị làm sao không? - Tôn Duy xưng hô thật thân mật.
- Suýt chút bị chú làm cho hết hồn rồi.
Vừa nói, Đỗ Như vừa cúi xuống định nhặt những mảng thuỷ tinh lại. Tôn Duy cũng cúi người theo, miệng ngăn cô đừng dùng tay không kẻo đứt tay. Xui xẻo thế nào, lời cảnh báo vừa dứt là Đỗ Như đã bị miếng thuỷ tinh cắt xước qua da, rướm máu. Trông thế, Tôn Duy sốt sắng cầm tay cô, nói:
- Đấy, anh đã bảo mà không nghe! Đi lại đây, để anh dán vết thương cho!
Chẳng để Đỗ Như nói gì là Tôn Duy đã mau chóng kéo cô đến bên ghế sô pha chờ được đặt ở hành lang. Ấn nhẹ cô ngồi lên ghế, còn anh thì ngồi xổm xuống để bàn tay bị thương kia ngang tầm mắt mình. Tiếp theo, Đỗ Như ngạc nhiên bởi thấy Tôn Duy lấy trong túi áo ra miếng băng cá nhân rồi còn cả... bông gòn nữa! Buồn cười, cô hỏi:
- Chú đem theo cả những thứ này bên mình sao?
Tôn Duy cẩn thận lấy bông gòn chấm nhẹ vào vết thương rướm máu, đáp:
- Cẩn trọng và kỹ lưỡng, là hai nguyên tắc hàng đầu của kế toán đấy em không biết ư? Những cái này cần thiết lắm.
Nghe xong, Đỗ Như tự hỏi: "Vậy ra cái tính hay càm ràm của chú cũng là do nghề nghiệp sao?". Những người kỹ tính thường hay cằn nhằn, bởi do cầu toàn. Cười cười xong, chợt Đỗ Như để ý đến cách xưng hô khác lạ kia.
- Mà tại sao chú lại gọi tôi thân thiết thế? "Anh - em" nữa cơ đấy.
Khẽ khàng dán băng cá nhân lên tay cô nàng, Tôn Duy trả lời vu vơ:
- Khi đã bày tỏ tình cảm rồi thì hiển nhiên phải đổi cách gọi thôi.
Đỗ Như biết Tôn Duy đang đề cập đến buổi tối hôm ấy, khi anh mất tự chủ suýt chút nữa là "hành xử" cô ngay tại phòng khách rồi.
- Tôi chỉ nghĩ là lúc đó chú say rượu...
- Đỗ Như. - Tôn Duy ngước mặt nhìn, gọi tên cô cũng nhẹ nhàng quá đỗi - Đừng tin người ta nói rằng: đàn ông chẳng biết gì khi say rượu! Họ biết hết đấy, có thể có lúc họ hơi mơ hồ nhưng có lúc lại rất tỉnh táo. Và khi nói "anh yêu em" vào khi đó anh ở vế thứ hai.
Đỗ Như thoáng bất động, mắt nhìn chàng trai trước mặt chăm chú. Lần đầu tiên, cô thấy cái nhìn của Tôn Duy dịu dàng tha thiết đến thế. Bất giác, trái tim yếu ớt kia đập khá nhanh, cảm giác ngượng ngùng dần kéo đến.
- Tôi thấy bất ngờ... Tôi cần thời gian suy nghĩ.
Trông cảnh Đỗ Như khẽ cúi mặt đồng thời vén mái tóc ngắn qua vành tai, là Tôn Duy không kìm được nỗi khao khát liền vòng tay ôm lấy cô. Kéo cô áp sát vào người mình, anh nhắm mắt ngửi nhè nhẹ mùi nước hoa Dior J"adore quyến rũ quen thuộc của cô gái "sang chảnh" này kể từ khi lên làm giám đốc. Đỗ Như có chút ngạc nhiên trước hành động bất ngờ này, vì người vốn "cẩn trọng" như anh tuyệt nhiên không làm vậy khi ở công ti.
- Tôn Duy, coi chừng có người thấy.
Miệng nói vậy mà Đỗ Như rõ ràng không hề có biểu hiện phản kháng, khiến Tôn Duy buồn cười, vòng tay càng siết chặt hơn tưởng như mùi nước hoa Dior cũng muốn truyền sang cho anh. Kề môi lên tai cô, anh thì thầm:
- Đừng lo, giờ này chẳng có ai đi ngang qua đây cả. Để anh được ôm em một chút, nửa tháng qua anh luôn nhớ em.
Dẫu lòng có hơi lo lắng vì sợ ai đó tình cờ đi đến sẽ phát hiện hai người ôm nhau thân mật nhưng Đỗ Như chẳng thể ngăn lại cái cảm giác sung sướng, an tâm và bình lặng này. Kể từ khi quen biết nhau, đây là lần đầu tiên Tôn Duy tỏ rõ tình cảm lẫn sự quan tâm dành cho cô. Sau cùng, cô cũng để yên như vậy, cứ thế mà vùi mình vào cơ thể to lớn kia.
Và rồi, đằng sau bức tường gần đó là ánh mắt bất động của Trương Tân...
***
Buổi tối bên bàn làm việc, Trương Tân nhìn màn hình laptop với ánh mắt suy tư vô cùng, những ngón tay không ngừng gõ lên bàn làm việc. Anh đang cố mở mật khẩu để có thể xem "Bản hợp đồng ngoại tình". Nhưng vẻ như chẳng hề dễ dàng! Anh đã nhập ngày sinh nhật của Đỗ Như, số điện thoại, thậm chí là ngày sinh nhật của mình và ngày kỷ niệm đặc biệt của hai người nhưng đều không ăn thua. Lý nào, anh phải nhờ người bẻ mật khẩu? Trương Tân thở mạnh, đưa tay sờ trán để suy nghĩ thêm. Tự dưng anh nghĩ đến Tôn Duy... Đợt rồi, có một lần Đỗ Như từng nói đùa về ngày sinh nhật của "ông chú" ba mươi ấy và người có trí nhớ tốt như anh đã kịp lưu lại vào não bộ. Trương Tân cố nhớ lại những con số kia rồi chậm rãi gõ vào ô mật khẩu.
Sáu con số ngày tháng năm sinh của Tôn Duy nhập vào, một dòng chữ hiện lên báo không khớp. Trương Tân thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên bản tính kỹ lưỡng khiến anh không bỏ sót điều gì liền gõ sáu con số kia theo hướng ngược lại, nghĩa là năm sinh lên trước. Vô cùng bất ngờ, mật khẩu đã được mở! Dĩ nhiên, Trương Tân đã ngỡ ngàng đến dường nào.
Mang tâm trạng khó chịu nặng nề, anh chàng họ Trương click chuột mở "Bản hợp đồng ngoại tình" ra xem. Từng dòng, từng dòng chữ lần lượt hiển hiện trong đáy mắt đứng yên đó như thể bí mật cuối cùng cũng đã hé lộ...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook