**

Hôm sau anh liền nhắc với mẹ tới ý định muốn kết hôn, không ngờ mẹ lại cực lực phản đối.

“Con mới mấy tuổi mà đã muốn kết hôn rồi chứ?” Vương Lỵ Vân hoài nghi nhìn anh.”Chẳng lẽ người ta mang thai rồi sao?”

“Không có, con và Bách Việt không hề làm gì cả.”

“Không có là tốt rồi, tóm lại, mẹ không cho phép con cưới nó!”

“Tại sao? Trước đó con đưa cô ấy tới đây, mẹ còn khen cô ấy muốn làm cô giáo dạy anh văn, rất có chí cầu tiến, không phải sao?”

“Đó là lời xã giao! Sau khi kết hôn phụ nữ nên lấy gia đình làm trọng, cả ngày chạy ra ngoài thì còn ra gì nữa?”

“Cái này có thể thương lượng, thật ra thì con cũng hi vọng cô ấy đừng khổ cực như vậy.” Anh có thể chăm sóc chị em bọn họ.

“Huống chi con bé còn không có lấy một chút bối cảnh, con xem thím Đường của con đi, có con gái thương kim nghị viện, là thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn tài chính, con bé kia có thể trợ giúp gì cho sự nghiệp của con chứ?”

“Sự nghiệp của con là do con tự tạo ra, Bách Việt chỉ cần ở bên cạnh con là được rồi.”

“Không phải lúc trước chú của con có giới thiệu cho con vài người đó sao? Mỗi người đều đẹp và trang nhã, gia thế lại tốt, con còn trẻ, xem xét nhiều một chút, cứ thoải mái xem xét, không cần quyết định sớm ——”

Anh nâng cao giọng. nói.”Mẹ, trừ Bách Việt ra, con không cần ai hết.”

Lúc này Vương Lỵ Vân mới im lặng, chua xót nói: “Còn chưa có qua cửa, con đã che chở nó như vậy rồi, lời của mẹ cũng không nghe.”

“Bách Việt là một cô gái tốt, cô ấy rất lạc quan, kiên cường, mẹ cũng sẽ thích cô ấy——”

“Được rồi, muốn kết hôn thì kết hôn đi, con trai lớn, cũng giống như chồng không quản được, dù sao mỗi người đều đến cuối cùng mới có thể nghĩ đến mẹ.” Vương Lỵ Vân hậm hực nói: “Mẹ chỉ có một điều kiện, sau khi gả tới đây con bé đừng đi làm, nhà họ Tô chúng ta không thiếu con bé một phần tiền lương, con bé chỉ cần làm nội trợ đảm đang là được rồi.”

Tô Tế Nhân đồng ý, nhưng La Bách Việt cũng giống như mẹ, đều không có phản ứng vui sướng như trong dự trù của anh.

“Em không có công việc, thì nuôi Diệu Diệu thế nào? Con bé phải tới bác sĩ, em còn phải tiết kiệm học phí cho nó nữa......”

“Anh sẽ chăm sóc hai người. Trước đó anh đã làm trợ lý của chú anh, cps tiền lương, đã có một khoản để dành, kế tiếp bắt đầu đi lên từ trưởng bộ phận, có khoản thu nhập cố định, nuôi em vợ không thành vấn đề.” Anh mỉm cười nói: “Về sau đều là người một nhà, chăm sóc con bé cũng đúng, đây là trách nhiệm của người anh rể.”

“Cho nên về sau em chỉ có thể dựa vào anh, làm một vị thiếu phu nhân được nước rót tận tay?” Xác thực, nhà họ Tô giàu có, không cần cô ra cửa đi làm, nhưng có khoản thu vào làm cho cô cảm thấy an tầm; một người vợ giơ tay lấy tiền từ chồng mình, quan hệ như vậy làm cho cô cảm giác mình thấp kém hơn.

“Dựa vào anh có gì không tốt? Anh rất muốn để em dựa vào cả đời.” Anh không có phát hiện sự lo lắng của cô.”Mẹ tôi vừa bắt đầu rất phản đối, anh đã nói với bà, trừ em ra, anh không muốn ai cả, bà đành phải đồng ý.”

“Vì em mà phá hỏng mối quan hệ của hai người, không sao chứ?”

“Không có chuyện gì, mẹ anh kiên trì như vậy có lẽ là do có chút ghen tị, dù sao từ nhỏ đến lớn anh đều rất nghe bà ấy, lúc này bà nhượng bộ, sau khi cưới chúng ta để ý đến bà nhiều hơn là được.”

Cô đáp một tiếng, lại nghĩ tới —— cuộc hôn nhân này có phải là suy tính của anh? Mẹ của anh không quá thích cô, cô biết quá ít về gia đình anh, trận hỏa hoạn kia làm cho cô quá hốt hoảng, có lẽ bọn họ nên suy nghĩ chậm lại một chút...... Cô nghĩ, chợt bị anh ôm trọn vào lòng.

“Em biết điều gì làm anh cảm thấy như đứng ở trên cao nhất không? Không phải buổi lễ tốt nghiệp hay là trang phục học sĩ (học vị thấp nhất, do trường đại học phong khi tốt nghiệp đại học), mà là lấy em về nhà, từ nay về sau chỉ vì em mà cố gắng. Ba anh chưa từng kết thúc trách nhiệm làm cha, anh thề tuyệt đối sẽ không để cho vợ và con của anh gặp phải hoàn cảnh tương tự. Che chở vợ của anh, để cho cô ấy vĩnh viễn vui vẻ, là mơ ước của anh.”

Anh dừng lại, gương mặt tuấn tú ửng đỏ, có chút thẹn thùng.”Không phải là ước mơ oanh liệt, đúng không?”

Cô lộ vẻ xúc động.”Không, đó là mộng tưởng để cho phụ nữ nguyện ý phó thác cả đời.”

Lời của đập tan một tia thấp thỏm cuối cùng của cô, bọn họ toàn tâm yêu lẫn nhau như vậy, hôn nhân nhất định sẽ mỹ mãn hạnh phúc, là cô băn khoăn quá nhiều rồi.

“Em chỉ có một yêu cầu nho nhỏ.”

“Hả?”

“Hôn lễ có thể đơn giản một chút được không? Hôn lễ của anh nhất định sẽ có nhiều nhân vật thương nhân chính trị nổi tiếng đến, nói không chừng còn có truyền thông phỏng vấn, nhưng còn cái gì em cũng không có......” Phải đối mặt những nhân vật có mặt mũi kia, cô vẫn có chút tự ti.

Anh hiểu được tâm tình của cô.”Được, anh cũng hi vọng khiêm tốn một chút.”

Sau đó, lần nữa ra ngoài mong đợi, yêu cầu đơn giản này lại khiến mẹ giận dữ. Vương Lỵ Vân không thể chấp nhận được đám cưới của con trai mà lại không phô trương, anh tốn rất nhiều công sức để hòa giải, thật vất vả mới có được phương thức mà cả hai người phụ nữ đều đồng ý.

Kế tiếp là bánh cưới, lễ phục, ngày cưới, danh sách khách mời...... Mọi thứ mẹ anh đều có ý kiến, La Bách Việt cũng không phải là con cừu nhỏ biết nghe lời, anh luôn là khuyên cô nhường nhịn, dù sao mẹ anh cũng là trưởng bối, trước lễ cưới mẹ chồng nàng dâu đừng có cãi nhau.

Anh không có ý thức được, những đụng chạm nhỏ nhìn có vẻ không quan trọng này, đã gieo xuống mầm mống không hòa hợp giữa hai nữ cường nhân này......

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương