Editor: Quỳnh Nguyễn

Có lẽ là tình cảnh này ấm áp làm cho người ta động dung.

Cho nên, ngọn đèn trong phòng bệnh cũng dị thường ấm áp, trên khuôn mặt nhỏ nhắn Mộ Thượng Ân gia tăng tia huyết sắc rồi.

=========================

Mộ Thanh Vũ cả đêm không có chợp mắt.

Cô cực kỳ lo lắng, cũng cực kỳ sợ hãi, lại xuất hiện tình huống ngày hôm qua, nhưng mà tại buổi sáng ngày hôm sau bé vẫn như cũ vẫn lại là bộ dáng cực kỳ bình thường, Mạc Thiểu Thần cũng tuyên bố bé vượt qua 24 giờ nguy hiểm nhất, về sau tỷ lệ xuất hiện phản ứng dị sẽ nhỏ rất nhiều.

Cho dù Mạc Thiểu Thần bảo chứng như vậy, Mộ Thanh Vũ vẫn lại là lo lắng lại canh giữ ở bên cạnh bé một ngày.

Đến chỗ buổi chiều, Mạc Thiểu Thần lại kiểm tra phòng, vừa hướng y tá dặn dò chút gì, sau đó nói với Mộ Thanh Vũ: "Tạm thời không có phát hiện vấn đề gì, nhưng mà vẫn lại là chú ý quan sát, để cho bé nghỉ ngơi nhiều, giải phẫu mặc dù thành công, nhưng là cũng thương tổn nguyên khí, dù sao bé còn nhỏ, bồi bổ liền trở lại rồi."

Mộ Thanh Vũ cười gật đầu, cô cảm thấy được đây mới là tin tức tốt nhất một ngày tới nay mà phải nói là năm năm tới nay!

Cô cảm ơn tất cả người trợ giúp cô, cô thậm chí cảm ơn Lãnh Vân Lâm, nếu không có anh liền đều không có tiền bạc Ân Ân làm phẫu thuật.

Mộ Thanh Vũ đi đến bên cạnh Mộ Thượng Ân nắm tay bé ôn nhu nói: "Ân Ân, con nghe thấy bác sĩ mà nói sao? Anh nói con không có vấn đề, phẫu thuật của con cực kỳ thành công, về sau, con cũng có thể giống đứa nhỏ bình thường, chạy, nhảy, chơi đùa, con cao hứng sao?"



Trên mặt Mộ Thượng Ân có chút tái nhợt, mắt to cũng rất hữu thần, bên trong tựa hồ có phần tinh quang, bé dùng khí lực mỏng manh nắm tay Mộ Thanh Vũ, dương lên mỉm cười.

Mộ Thanh Vũ cúi người, hôn khuôn mặt tươi cười Mộ Thượng Ân một chút, nói: "Ân Ân, mẹ thật vui vẻ, về sau, mẹ lại cũng không cần sợ hãi rồi."

Mạc Thiểu Thần ở một bên, nghe thấy mẹ tuổi trẻ này rốt cục từ trong miệng cô nói ra hai chữ "Sợ hãi", bỗng nhiên cảm thấy được cho dù cô lại kiên cường, cũng là vốn là phụ nữ, mới là mẹ.

Bên cạnh nhìn cô mới phát hiện tất cả ánh mắt của cô đã bị đỏ bừng. Rõ ràng vượt qua 24 giờ chưa từng chợp mắt, nhưng mà trên mặt Mộ Thanh Vũ lại tràn đầy hạnh phúc, tâm của anh cũng có chút ấm.

Đồng thời, cũng càng thêm thương tiếc cô gái này. Mặc kệ cái khác như thế nào, cô quả thật là mẹ vĩ đại.

Mộ Thanh Vũ động tác nhẹ nhàng, khiến cho người ta cảm nhận được cô đối với Mộ Thượng Ân yêu quý, thương tiếc, nếu Mộ Thượng Ân liền không trở lại, như thế Mộ Thanh Vũ thật sự sẽ triệt để tan vỡ!

Mộ Thanh Vũ cứ như vậy chuyên chú nắm tay Mộ Thượng Ân, chuyên chú nhìn bé trên giường bệnh vẫn không nhúc nhích. . .

Mọi người đều nói, "Tình thương của mẹ" là vĩ đại nhất trên thế giới này, bởi vì nó vô tư nhất, có thể vì đứa con dồn hết tất cả; bởi vì nó không cầu hồi báo nhất, bởi vì nó thuần khiết nhất, không có nửa điểm tỳ vết nào; bởi vì nó tự nhiên nhất, từ ngay từ đầu liền cùng với người chung thân, cho nên nói tình thương của mẹ là vĩ đại nhất.

Mà Mộ Thanh Vũ chính là như thế này. Cô đối với Mộ Thượng Ân yêu vượt qua bản thân cô, cho dù là biết đứa nhỏ này có bệnh tim bẩm sinh cũng không có nghĩ tới muốn bỏ đi bé.

Nhìn đến cô lúc này biểu tình chuyên chú như vậy, cô bởi vì thủ Mộ Thượng Ân mà chịu đựng hai mắt hồng, Mạc Thiểu Thần bỗng nhiên có một loại cảm giác muốn ôm cô vào trong lòng!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương