Chồng, Ngoan Ngoãn Nghe Lời!
-
Chương 59: Từng bước một
Do thói quen nằm giường, ngủ trên chiếc giường sưởi cứng, cảm thấy toàn thân ê ẩm.
Tần Tô mở mắt nhìn, nằm trong chăn sục sạo cả buổi, mới thẳng người ngồi dậy, ngóc đầu nhìn qua con trai, nhìn về khuôn mặt đang ngủ ngon của người đàn ông.
Cô có chút thất thần, cho đến khi cậu nhóc từ từ tỉnh dậy, bàn tay nhỏ bé dụi dụi mắt, dử mắt vẫn còn trên mắt. Thấy thế, cô không kìm được cúi đầu hôn lên má con trai.
Tiểu Châu Châu ngoảnh mặt đi, cô bất giác mỉm cười, lại hôn lên bên còn lại.
“ con trai của mẹ, ngủ thế nào?” Cô khẽ hỏi, chỉ sợ làm tỉnh giấc người bên cạnh.
“ Rất ngon ạ!” Cậu nhóc mở miệng, giọng nói khàn khàn vì vừa tỉnh.
Tần Tô cũng cười, lật chăn rồi mặc thêm quần áo, quay người đan chuẩn bị lấy quần áo cho con trai, phát hiện cậu bé chồm lên, bổ nhào về hướng người đàn ông đang ngủ ngon bên cạnh.
Cảnh tượng đó khiến cô tim đập chân run, đưa tay muốn kéo lại, nhưng đã không còn kịp nữa.
“ Châu Châu!”
Tiếng hét này lại không phải của Tần Tô.
Khi hai mẹ còn thầm thì với nhau, Tư Đồ Thận đã tỉnh dậy rồi, cảm giác bên cạnh có động tĩnh, sau đó có một vật thể mềm mại nằm trên ngực anh, anh cố tình để hơi thở thư thả một chút.
Cậu nhóc nhìn thấy bố đang mở mắt, sững sờ hai ba giây, mới há hốc miệng hét lên “ woa woa.”
Tư Đồ Thận ngồi dậy, bàn tay xách con trai như xách gà, nâng lên cao rồi lại hạ xuống dưới, cậu nhóc lăn sang một bên như quả cầu, tiếng cười “ ha ha ha” không dứt.
Tần Tô nhìn đứa trẻ cười sung sướng, đỡ hoảng hồn hơn.
Quay về thành phố đã là hơn bốn giờ chiều rồi, chiếc xe dừng ở bên đường trung tâm thành phố. Từ hàng trước đến phía sau, phụ huynh dẫn theo con xuống xe, kết thúc chuyến dã ngoại hai ngày một đêm.
Tiểu Châu Châu một tay nắm tay bố, một tay nắm tay mẹ, vui sướng giống như con chim sẻ.
Đợi đến khi chân dẫm xuống mặt đất, cậu nhóc dường như ý thức được gì đó, đa sầu đa cảm nói “ Nếu như mỗi ngày đều có hoạt động ngoài trời thì tốt, có thể cùng chơi, cùng ngủ với bố mẹ!”
Tư Đồ Thận và Tần Tô hai người, sững sờ nhìn nhau.
Châu Châu mặc dù nhỏ, nhưng cậu có sự nhạy cảm tinh tế của mẹ, càng hiểu được quan sát thần sắc. Cho nên cảm nhận được thần sắc bố mẹ khác thường, đưa tay gãi gãi tay, ấp úng nói, “ Ôi, leo núi thật là vui.......”
Tần Tô nghẹn nước bọt, giống như có một cãi giũa, mài lên tim cô vậy.
“ Tiểu Châu Châu chơi rất vui, tôi thấy trong nhóm trẻ này có cậu nhóc là biết tận hưởng nhất. Hoạt động của mẫu giáo vẫn có hạn, phụ huynh nếu như có thời gian có thể dẫn con ra ngoài đi du lịch, nếu công việc quá bận cũng có thể tranh thủ cuối tuần đi ra ngoài chơi, như thế rất có lợi cho sự phát triển của con trẻ!” Cô giáo đứng ở cửa xe, cười nói với hai người.
“.......” Tần Tô không lên tiếng, không dám dễ dàng đồng ý.
“ Được.” Người đàn ông trả lời.
Hít một hơi thật sâu, cô ngẩng đầu nhìn anh, thấy anh đang nghiêm túc nhìn cô giáo, gật đầu đồng ý.
Nghĩ đến lời hôm qua anh nói, sẽ nỗ lực làm một người bố, không phải nhất thời hào hứng, mà đang dần từng bước sát lại gần.
Tần Tô mở mắt nhìn, nằm trong chăn sục sạo cả buổi, mới thẳng người ngồi dậy, ngóc đầu nhìn qua con trai, nhìn về khuôn mặt đang ngủ ngon của người đàn ông.
Cô có chút thất thần, cho đến khi cậu nhóc từ từ tỉnh dậy, bàn tay nhỏ bé dụi dụi mắt, dử mắt vẫn còn trên mắt. Thấy thế, cô không kìm được cúi đầu hôn lên má con trai.
Tiểu Châu Châu ngoảnh mặt đi, cô bất giác mỉm cười, lại hôn lên bên còn lại.
“ con trai của mẹ, ngủ thế nào?” Cô khẽ hỏi, chỉ sợ làm tỉnh giấc người bên cạnh.
“ Rất ngon ạ!” Cậu nhóc mở miệng, giọng nói khàn khàn vì vừa tỉnh.
Tần Tô cũng cười, lật chăn rồi mặc thêm quần áo, quay người đan chuẩn bị lấy quần áo cho con trai, phát hiện cậu bé chồm lên, bổ nhào về hướng người đàn ông đang ngủ ngon bên cạnh.
Cảnh tượng đó khiến cô tim đập chân run, đưa tay muốn kéo lại, nhưng đã không còn kịp nữa.
“ Châu Châu!”
Tiếng hét này lại không phải của Tần Tô.
Khi hai mẹ còn thầm thì với nhau, Tư Đồ Thận đã tỉnh dậy rồi, cảm giác bên cạnh có động tĩnh, sau đó có một vật thể mềm mại nằm trên ngực anh, anh cố tình để hơi thở thư thả một chút.
Cậu nhóc nhìn thấy bố đang mở mắt, sững sờ hai ba giây, mới há hốc miệng hét lên “ woa woa.”
Tư Đồ Thận ngồi dậy, bàn tay xách con trai như xách gà, nâng lên cao rồi lại hạ xuống dưới, cậu nhóc lăn sang một bên như quả cầu, tiếng cười “ ha ha ha” không dứt.
Tần Tô nhìn đứa trẻ cười sung sướng, đỡ hoảng hồn hơn.
Quay về thành phố đã là hơn bốn giờ chiều rồi, chiếc xe dừng ở bên đường trung tâm thành phố. Từ hàng trước đến phía sau, phụ huynh dẫn theo con xuống xe, kết thúc chuyến dã ngoại hai ngày một đêm.
Tiểu Châu Châu một tay nắm tay bố, một tay nắm tay mẹ, vui sướng giống như con chim sẻ.
Đợi đến khi chân dẫm xuống mặt đất, cậu nhóc dường như ý thức được gì đó, đa sầu đa cảm nói “ Nếu như mỗi ngày đều có hoạt động ngoài trời thì tốt, có thể cùng chơi, cùng ngủ với bố mẹ!”
Tư Đồ Thận và Tần Tô hai người, sững sờ nhìn nhau.
Châu Châu mặc dù nhỏ, nhưng cậu có sự nhạy cảm tinh tế của mẹ, càng hiểu được quan sát thần sắc. Cho nên cảm nhận được thần sắc bố mẹ khác thường, đưa tay gãi gãi tay, ấp úng nói, “ Ôi, leo núi thật là vui.......”
Tần Tô nghẹn nước bọt, giống như có một cãi giũa, mài lên tim cô vậy.
“ Tiểu Châu Châu chơi rất vui, tôi thấy trong nhóm trẻ này có cậu nhóc là biết tận hưởng nhất. Hoạt động của mẫu giáo vẫn có hạn, phụ huynh nếu như có thời gian có thể dẫn con ra ngoài đi du lịch, nếu công việc quá bận cũng có thể tranh thủ cuối tuần đi ra ngoài chơi, như thế rất có lợi cho sự phát triển của con trẻ!” Cô giáo đứng ở cửa xe, cười nói với hai người.
“.......” Tần Tô không lên tiếng, không dám dễ dàng đồng ý.
“ Được.” Người đàn ông trả lời.
Hít một hơi thật sâu, cô ngẩng đầu nhìn anh, thấy anh đang nghiêm túc nhìn cô giáo, gật đầu đồng ý.
Nghĩ đến lời hôm qua anh nói, sẽ nỗ lực làm một người bố, không phải nhất thời hào hứng, mà đang dần từng bước sát lại gần.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook