Chồng Hờ Vợ Tạm
-
Chương 217: Hừ! Tuyệt đối không cho các cô thấy
"Hét chói tai?" Biên tập tạp chí A bĩu môi, khoác tay lên vai tôi "Khương Kha, cô đang nghi ngờ tiêu chuẩn của chúng tôi sao?"
Cô ta hất cằm về phía biên tập tạp chí B: "Tôi và cô ấy tuy phỏng vấn chưa đến 1000 nhưng cũng phải mấy trăm người đàn ông rồi, nói thật, không có nhiều người có thể khiến cho chúng tôi hú hét ầm ĩ đâu! Hơn nữa tôi còn nghe nói tổng giám đốc Trác của các cô cũng không còn trẻ nữa."
Biên tập tạp chí B gật đầu phụ họa: "Đàn ông trung niên, kể cả vòm ngực có hấp dẫn thì vòng eo cũng..." Vừa nói cô ta vừa lắc đầu "Có thể khiến tôi hét chói tai thì không những phải có một gương mặt đẹp trai, mà ít nhất còn phải có thêm cơ bụng 8 múi, hai đường nhân ngư tuyệt đẹp."
* Đường nhân ngư là hai đường chéo từ hai bên hông kéo dài xuống bẹn tạo thành hình chữ V.
Cơ bụng 8 múi, hai đường nhân ngư tuyệt đẹp, xin lỗi, anh Trác nhà tôi có đủ cả!
Nhưng tôi sẽ để cho các cô thấy sao?
Dù tôi có cho các cô nhìn, thì anh Trác nhà tôi cũng không đồng ý. Hứ!
Tôi nhíu mày, không lên tiếng.
Hai biên tập viên thấy phản ứng của tôi thì cho rằng tôi thực sự đã nói quá, sau đó họ cũng không nói thêm gì nữa, chỉ đi theo tôi tới phòng làm việc của anh Trác.
Bên ngoài phòng làm việc của anh Trác là phòng làm việc của thư ký, tôi hỏi thư ký Đinh về việc phỏng vấn và chụp ảnh trước, cô ta kiêu ngạo ngẩng đầu, liếc qua tôi rồi nói phải vào trong xin phép.
Tôi đứng đợi bên cạnh bàn làm việc, hôm nay cô ta vẫn mặc áo sơ mi trắng, váy ngắn và giày cao gót màu đen như mọi hôm.
Hình như tóc của cô ta đã được chăm sóc kỹ, trên cổ còn đeo một chiếc vòng tinh xảo, gương mặt trang điểm tỉ mỉ.
Đây là người mà tôi đã dặn dò riêng với hai biên tập viên, hi vọng bọn họ quan tâm đến cô ấy nhiều hơn một chút, nhất định phải phỏng vấn, phải chụp ảnh để đăng bài.
Có hai nguyên nhân, một là thư ký Đinh thật sự giỏi, thông minh và chuyên nghiệp; hai là cô ta không thích tôi, tôi muốn cô ta bớt ghét tôi một chút.
Chỉ vài giây sau, thư ký Đinh đã rời khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc Trác: "Khương Kha, tổng giám đốc Trác mời các cô vào."
"Vâng, cảm ơn thư ký Đinh." Tôi gật nhẹ đầu, sau khi rời khỏi phòng làm việc của thư ký, tôi vẫy tay với hai biên tập viên, dẫn bọn họ vào trong.
Đây là lần đầu tiên tôi vào phòng làm việc của anh Trác.
Chỉ cảm thấy đó là một căn phòng lớn, phía ngoài là một bộ ghế sofa nhỏ, tạo thành một phòng họp thu gọn, bên trong là anh Trác đang ngồi sau chiếc bàn làm việc màu đen của tổng giám đốc, thấy chúng tôi đi vào, anh đứng dậy đầy phong độ.
"Hoan nghênh hoan nghênh." Anh Trác nói rồi liếc qua tôi, sau đó giơ tay về phía ghế sofa ra hiệu: "Mời".
Tôi lập tức giới thiệu mọi người với nhau, bao gồm tên của hai nhà truyền thông, tên của biên tập viên cùng chủ đề của buổi chụp ảnh và phỏng vấn lần này.
Anh Trác gật đầu nhẹ, bày tỏ sẽ hết sức phối hợp.
Tôi trộm nhìn hai biên tập viên thì thấy mắt họ cũng sắp biến thành hình trái tim rồi, cả đám người nhìn anh Trác với ánh mắt hâm mộ.
Tôi cảm thấy rất đắc ý, đây là người đàn ông mà tôi thích, cũng là người đàn ông của tôi.
"Tổng giám đốc Trác thật xuất chúng, dáng người chuẩn, mắt thẩm mỹ lại tốt, thừa sức làm nhân vật trang bìa của chúng tôi." Biên tập A cười nói.
"Cũng rất thích hợp làm nhân vật trang bìa của chúng tôi!" Biên tập B không chịu thua kém. "Chủ đề kỳ này của chúng tôi là cuộc sống lành mạnh, tổng giám đốc Trác có thể giữ được dáng người chuẩn như vậy nhất định là thường xuyên tập thể dục rồi!"
Anh Trác cười: "Tập thể dục là việc mà ngày nào tôi cũng làm."
Lúc này trong lòng tôi tràn ngập sự khinh bỉ, không ngờ anh Trác và trưởng phòng của chúng tôi đều giống nhau, có thể khoác lác như vậy, làm gì có chuyện anh tập thể dục hàng ngày, chí ít là những ngày sống tại phòng trọ nhỏ của tôi, anh không hề tập thể dục.
Buổi phỏng vấn nhanh chóng được bắt đầu, biên tập A và biên tập B mỗi người lấy ra một quyển sổ nhỏ, ngồi ở hai ghế sofa bên cạnh anh Trác, nhiếp ảnh gia đi xung quanh tìm góc độ, chụp lia lịa.
Tôi thì ngồi trên sofa đối diện với anh Trác, đường đường chính chính quan sát người đàn ông tôi yêu.
Cô ta hất cằm về phía biên tập tạp chí B: "Tôi và cô ấy tuy phỏng vấn chưa đến 1000 nhưng cũng phải mấy trăm người đàn ông rồi, nói thật, không có nhiều người có thể khiến cho chúng tôi hú hét ầm ĩ đâu! Hơn nữa tôi còn nghe nói tổng giám đốc Trác của các cô cũng không còn trẻ nữa."
Biên tập tạp chí B gật đầu phụ họa: "Đàn ông trung niên, kể cả vòm ngực có hấp dẫn thì vòng eo cũng..." Vừa nói cô ta vừa lắc đầu "Có thể khiến tôi hét chói tai thì không những phải có một gương mặt đẹp trai, mà ít nhất còn phải có thêm cơ bụng 8 múi, hai đường nhân ngư tuyệt đẹp."
* Đường nhân ngư là hai đường chéo từ hai bên hông kéo dài xuống bẹn tạo thành hình chữ V.
Cơ bụng 8 múi, hai đường nhân ngư tuyệt đẹp, xin lỗi, anh Trác nhà tôi có đủ cả!
Nhưng tôi sẽ để cho các cô thấy sao?
Dù tôi có cho các cô nhìn, thì anh Trác nhà tôi cũng không đồng ý. Hứ!
Tôi nhíu mày, không lên tiếng.
Hai biên tập viên thấy phản ứng của tôi thì cho rằng tôi thực sự đã nói quá, sau đó họ cũng không nói thêm gì nữa, chỉ đi theo tôi tới phòng làm việc của anh Trác.
Bên ngoài phòng làm việc của anh Trác là phòng làm việc của thư ký, tôi hỏi thư ký Đinh về việc phỏng vấn và chụp ảnh trước, cô ta kiêu ngạo ngẩng đầu, liếc qua tôi rồi nói phải vào trong xin phép.
Tôi đứng đợi bên cạnh bàn làm việc, hôm nay cô ta vẫn mặc áo sơ mi trắng, váy ngắn và giày cao gót màu đen như mọi hôm.
Hình như tóc của cô ta đã được chăm sóc kỹ, trên cổ còn đeo một chiếc vòng tinh xảo, gương mặt trang điểm tỉ mỉ.
Đây là người mà tôi đã dặn dò riêng với hai biên tập viên, hi vọng bọn họ quan tâm đến cô ấy nhiều hơn một chút, nhất định phải phỏng vấn, phải chụp ảnh để đăng bài.
Có hai nguyên nhân, một là thư ký Đinh thật sự giỏi, thông minh và chuyên nghiệp; hai là cô ta không thích tôi, tôi muốn cô ta bớt ghét tôi một chút.
Chỉ vài giây sau, thư ký Đinh đã rời khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc Trác: "Khương Kha, tổng giám đốc Trác mời các cô vào."
"Vâng, cảm ơn thư ký Đinh." Tôi gật nhẹ đầu, sau khi rời khỏi phòng làm việc của thư ký, tôi vẫy tay với hai biên tập viên, dẫn bọn họ vào trong.
Đây là lần đầu tiên tôi vào phòng làm việc của anh Trác.
Chỉ cảm thấy đó là một căn phòng lớn, phía ngoài là một bộ ghế sofa nhỏ, tạo thành một phòng họp thu gọn, bên trong là anh Trác đang ngồi sau chiếc bàn làm việc màu đen của tổng giám đốc, thấy chúng tôi đi vào, anh đứng dậy đầy phong độ.
"Hoan nghênh hoan nghênh." Anh Trác nói rồi liếc qua tôi, sau đó giơ tay về phía ghế sofa ra hiệu: "Mời".
Tôi lập tức giới thiệu mọi người với nhau, bao gồm tên của hai nhà truyền thông, tên của biên tập viên cùng chủ đề của buổi chụp ảnh và phỏng vấn lần này.
Anh Trác gật đầu nhẹ, bày tỏ sẽ hết sức phối hợp.
Tôi trộm nhìn hai biên tập viên thì thấy mắt họ cũng sắp biến thành hình trái tim rồi, cả đám người nhìn anh Trác với ánh mắt hâm mộ.
Tôi cảm thấy rất đắc ý, đây là người đàn ông mà tôi thích, cũng là người đàn ông của tôi.
"Tổng giám đốc Trác thật xuất chúng, dáng người chuẩn, mắt thẩm mỹ lại tốt, thừa sức làm nhân vật trang bìa của chúng tôi." Biên tập A cười nói.
"Cũng rất thích hợp làm nhân vật trang bìa của chúng tôi!" Biên tập B không chịu thua kém. "Chủ đề kỳ này của chúng tôi là cuộc sống lành mạnh, tổng giám đốc Trác có thể giữ được dáng người chuẩn như vậy nhất định là thường xuyên tập thể dục rồi!"
Anh Trác cười: "Tập thể dục là việc mà ngày nào tôi cũng làm."
Lúc này trong lòng tôi tràn ngập sự khinh bỉ, không ngờ anh Trác và trưởng phòng của chúng tôi đều giống nhau, có thể khoác lác như vậy, làm gì có chuyện anh tập thể dục hàng ngày, chí ít là những ngày sống tại phòng trọ nhỏ của tôi, anh không hề tập thể dục.
Buổi phỏng vấn nhanh chóng được bắt đầu, biên tập A và biên tập B mỗi người lấy ra một quyển sổ nhỏ, ngồi ở hai ghế sofa bên cạnh anh Trác, nhiếp ảnh gia đi xung quanh tìm góc độ, chụp lia lịa.
Tôi thì ngồi trên sofa đối diện với anh Trác, đường đường chính chính quan sát người đàn ông tôi yêu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook