Chờ! Ta Sẽ Chờ Em
-
Chương 45: Thân phận (giải cứu)
7h tối khách sạn The Green.Băng ngồi thẫn thờ một mình trong phòng. Trong vô thức, Băng nhìn vào bức rèm phía cửa sổ, nhìn vào sợi dây, là sợi dây kéo rèm.
Phặp......
Sợi dây đã đứt, cầm trong tay khúc dây dài chừng 1m. Băng quấn sợi dây vào lòng bàn tay, khoảng hai vòng rồi dùng sức tập trung đánh xuống nền nhà. Tiếng động của sợi dây do Băng tạo ra quá lớn, đến nỗi 3 con người ở hai phòng bên cạnh cũng phải giật mình khi nghe thấy.
_Tiếng gì vậy? Minh Kỳ lập tức dừng hành động lau vũ khí của mình lại.
_Phòng kế bên!!! Thiên Băng??? Vĩnh Đăng nói tức khắc hai người cùng nhau chạy qua phòng Băng. Đến cửa thì Vũ Hoàng cũng đã đứng đấy, đẩy cửa nhưng bất thành.
_Hai cậu cũng nghe sao? Hoàng hỏi khi thấy Kỳ và Đăng đến.
_Chúng ta mau phá cửa, tôi e có chuyện chẳng lành. Đăng kết thúc câu nói thì Kỳ đẩy tất cả ra phía sau, lấy đà tông cửa vào, chuẩn bị chạm đến cánh cửa thì cửa mở ra. Bởi đang có đà nên, khi cửa bất ngờ mở Minh Kỳ không kiểm soát được hành hành động, liền nhảy chồm về phía trước, nơi có con nhóc lùn đang đứng mắt ngây thơ chớp chớp nhìn. Sự việc sảy ra quá nhanh, nên cô nhóc chỉ kịp chớp mắt một cái. Một cảnh tượng hết sức lãng mạng vừa được diễn ra, sau đó vài giây. Hotboy Dương Minh Kỳ đang tình tứ môi chạm môi, mắt chạm mắt, cơ thể chạm cơ thể cùng................................. Cái sàn nhà láng O. Chả là lúc cô gái chân ngắn chớp mắt cũng là lúc chân cô dịch chuyển. Chân phải bắt qua chân trái xoay một góc 360 độ, lùi 2 bước, hành động này sảy ra trong khoảng 2s, nên hotboy nhà ta đành ôm sàn nhà. Thấy Minh Kỳ "Tình thương mến thương" với cái sàn nhà cùng hai người bạn đang lệch mặt đứng ngoài nhìn vào. Băng hỏi:
_Mấy cậu làm gì ở đây vậy?
_Tụi này nghe thấy tiếng động to phát ra từ phòng cậu, nên......... Vĩnh Đăng chưa nói hết câu thì đã có người xen vô.
_Sợ tôi tự tử?
_Không hẳn là vậy. Bọn tôi là lo cho an nguy của cậu nên mới qua đây. Cậu rất thương Từ Hy, tôi tin chắc cậu sẽ không làm chuyện dại. Minh Kỳ đứng vừa phủi quần áo vừa nói. (T/g: Ui trời mất hình tượng quá đi. Kỳ ca ca: Là ai xây dựng hình tượng ta ra như vậy? *Đầu bốc khói* T/g:*lén nhìn*)
_Bọn chúng hẹn mấy giờ?
_8h. Minh Kỳ trả lời rồi nhìn Vĩnh Đăng nháy mắt một cái. Chưa đầy 5p Đăng đã đưa lên một khay đồ ăn toàn đồ ăn ngon. Băng nhìn khó hiểu.
_Mày ăn chút gì đi rồi mới có sức đi cứu Từ Hy. Băng nghe Hoàng nói, nhưng không ăn, Băng chỉ uống chút sữa, rồi mọi người cùng lên kế hoạch tác chiến. Đang nói thì Băng chợt thấy hai mắt hoa lên rồi ngất đi.
_Thiên Băng, mày bị sao vậy? Vũ Thiên Băng?
_Cô ấy không sao, chỉ là trong thức ăn có chút thuốc mê, chừng 1h nữa cô ấy sẽ tỉnh lại thôi. Cậu ở đây chăm sóc cô ấy, tụi này sẽ đưa Từ Hy trở về sớm nhất có thể. Sở dĩ Đăng_Kỳ làm vậy là đều muốn tốt cho Băng, họ sợ Băng gặp nguy hiểm, vả lại việc cứu người sẽ khó hơn. Nên đành để Băng lại cho Hoàng chăm sóc.
Chiếc Dodge Viper ARC lao nhanh trong bóng đêm. Hai người ngồi trong xe khuôn mặt giống nhau, đều lạnh tanh, sát khí nghi ngút bay. Riêng một người mặt thì lạnh, nhưng con tim thì lại nôn nóng muốn bay ra ngoài. Đồng hồ điểm 8:00 pm là lúc chiếc Dodge Viper ARC vừa chạm đến vùng đất đã hẹn. Hai người bước xuống, nhìn quanh rồi nhìn trước mặt. Trước mặt họ là Trịnh Từ Hy đang bị trói đứng vào cột, hai tay bị trói kéo lên cao. Mới mấy tiếng mà trông Hy thảm hải, quần áo sộc sệch, tóc tai rũ rượi, trên người đầy những vết thương do đòn roi để lại. Hai mắt đã mờ đi vì mệt, môi giập chảy máu, khiến cho ai đó đau lòng khi nhìn thấy. Bên cạnh Hy là một lão già khoảng 50 tuổi, tay cầm roi điện, phía dưới hắn chừng 40 tên đàn em, trông ai cũng to khỏe, được trang bị vũ khí đầy đủ, người thì côn, người thì kiếm, kẻ thì gậy,...... Lấy 2 người không vũ khí chọi với 40 người vũ khí đầy đủ. Chà cái này căng à nha. Rồi từ đâu xuất hiện một thằng chừng 24-25 tuổi, hắn vừa đi vừa vỗ tay.
_Không hổ là người đứng đầu Bạch Thiên. Chào Kelvin, Delvin!!!
_Đới Viễn Dương mày muốn gì? Sao lại bắt cô ấy? Delvin sốt ruột lên tiếng.
_Đơn giản, vì nó là người yêu của mày, tao muốn trả thù mày nên bắt nó. Thế thôi!
_Mau thả cô ấy ra. Mắt Delvin sáng lên tức giận.
_Haha, mày đau lòng à? Được thôi, chú Ben tiếp đãi khách quý nào. Viễn Dương nói xong thì người đàn ông bên cạnh Hy vung roi đánh vào bụng Hy một cách không thương tiếc. Hy đau, thật sự rất đau, khó thở nữa, người bắt đầu co giật, rồi hai mắt nhắm nghiền lại, miệng chỉ kịp thì thầm...
_"Vĩnh Đăng". Tuy là lời thì thầm, nhưng Đăng biết, Đăng cảm nhận được Hy đang cần mình, Hy rất sợ, nhìn vào đôi mắt hi vọng của Hy, Đăng biết Hy đang rất sợ.
_Thằng chó, tao sẽ cho mày chết một cách khó coi nhất. Delvin gầm lên, lập tức xuất hiện phía Delvin khoảng 20 tên, phía bên Kelvin cũng vậy. Cả hai chuẩn bị chiến thì...
_A................ Tiếng hét to quá, đến nỗi ai ai cũng phải quay lại nhìn. Là lão già Ben, ông ta hét? Vì sao ư? Vì đau, giờ chắc chắn lão ta đang vô cùng đau như nỗi đau lão đã đem lại cho Từ Hy. Bởi vì một hình dáng nhỏ nhắn phía sau lưng lão đã khóa chặt tay lão bằng một lực không hề nhẹ. Người này đứng sau lão Ben, lại nhỏ hơn lão, nên mọi người vẫn chưa biết đã có chuyện gì xảy ra với lão.
_Đứa nào.........đụng........Trịnh Từ Hy.......sẽ....chết.
Câu nói được phát ra từ hình bóng nhỏ bé phía sau lưng lão Ben, câu nói đầy sát khí vừa dứt cũng là lúc lão Ben ngã gục xuống, hai tay lão đã bị gãy, đau quá nên lão ngất luôn. Hình bóng nhỏ bé gương mặt dễ thương xuất hiện.
_"Sao cô ấy lại ở đây?" Đây là suy nghĩ của hai anh chàng Kelvin, Delvin.
_Mày là ai sao xen vào chuyện của tụi tao? Viễn Dương nhìn thân hình nhỉ bé trước mặt, tuy nhỉ bé, nhưng trông rất đáng sợ, sát khí bay còn ghê hơn cả hai người kia. Khuôn mặt dễ thương lại đi kèm sự lạnh nhạt, mái tóc ngang vai được xõa bồng bềnh trong gió. Cô gái nhỏ không trả lời Viễn Đăng, nhìn xung quanh cô lên tiếng.
_Đụng vào Từ Hy............phải chết!!!
Sau câu nói, cô gái nhỏ vòng tay sau lưng rút ra một sợi dây dài 2,5m đánh mạnh xuống đất, bụi và cát quyện vào nhau cùng bay tứ lung tung, cỏ thì giập gãy. Cô hô lên.
_ĐÁNH!!!
Tức thời cả đàm xông lên. Phía cô gái nhỏ, cô nắm chặt sợi dây thừng trong tay, đánh mạnh vào phần trên của 5 tên phía trái bên "Huyền Bang". Ngồi xuống quét chân một vòng, cô giạt ngược sợi dây về phía bên phải, trúng chân 5 tên bên phải, 3 tên gục, còn 2 tên bên trái, hai tên bên phải, mỗi người một loại vũ khí khác nhau xông đến chỗ cô gái nhỏ. Cô gái nhỏ đứng im nhắm mắt lại, cảm nhận và nghĩ về người cô nhớ. Dưới ánh trăng mờ ảo, tóc cô bay theo gió, khuôn mặt hiện lên như một thiên thần, nhưng thiên thần lại mang đôi cánh của quỷ dữ. Cả đời cô, đây là lần thứ hai cô trở nên thế này. Cô mở mắt nhìn về hướng một tên đang lồm cồm bò dậy. Nhếch môi cười, cô gái nhỏ chọn hướng tên đó mà chạy đến, nhân lúc hắn không để ý, cô nhảy lên vai hắn, tiện thể cho hắn một giày vào mặt, hắn liền phụt máu, bất tỉnh nhân sự. Santo ngược, cô dùng dây quấn hai tên bên trái lại với nhau, dùng chân đạp vào người bọn chúng. Một hành động nhanh như chớp được diễn ra, cô vòng tay lại phía sau lưng, rút ra một sợi dây khác nhỏ hơn sợi dây ban đầu một chút, cô quấn lấy hai tên bên phải lại. Giờ cô và 4 tên kia trong trạng thái của hình chữ H. 4 tên kia là 2 cái cột, cô gái nhỏ là dấu gạch ngang giữa hai cây cột đó. Hai tay hai sợi dây, chân cô vắt lên sợi dây bên trái, nghiêng một góc 180 độ, giờ trông cô như đang trong tư thế ngủ. Đâu đó lại xuất hiện thêm 2 tên, một trước, một sau. Nhếch môi cười lần nữa, cô gái nhỏ chờ khi hai tên kia vừa đến, cô buông thả một bên dây ra, 2 tên ngã xuống, chạm mũi chân xuống đất rồi cô lại phi người lên cao. Lấy hai tên còn lại làm trục, cô bắt đầu xoay quanh hai người đó. Cô xoay 3 vòng rồi tiếp đất. Hai tên làm trụ đã mặt mày tái mét vì sợ và vì bị siết, còn hai tên một trước một sau thì ngã lăn ra đất vì đứa chảy máu mũi, đứa gãy răng. Thật là lúc cô xoay người, chân cô liên tiếp đá vào bọn chúng một cách không thương tiếc, nên bọn chúng mới ra nông nỗi như vậy. Lúc tiếp đất là lúc giọng nói của cô vàng lên.
_Delvin.......Từ Hy giao cho cậu. Rồi cô lại tiếp tục lao vào vòng chiến.
Phía Delvin. Lòng cậu giờ như lửa đốt, khi thấy Hy bị lão Ben đánh cậu chỉ muốn lao vào đánh chết lão ngay lập tức thôi. Đâu đó 9 tên xuất hiện trước mặt cậu. Lại là nụ cười chết chóc đấy. Cậu tiến lại gần bọn chúng, xoay người đá ngã 2 tên, hai vòng santo của cậu hạ được thêm 3 tên. Cứ như vậy, từng người, từng người bị hạ gục, ngã xuống với vòng tay ấm áp của đất mẹ yêu thương. Đăng tiến tới chỗ Hy, dùng kiếm chặt đứt dây trói, ôm Hy vào lòng.
_Trịnh Từ Hy chị mau tỉnh lại đi, mau mở mắt ra nhìn tôi đi, tôi Vĩnh Đăng đây còn có Minh Kỳ đến cứu chị, và còn có..... Delvin dừng lại khi chưa nói hết câu, bởi cậu đã nghe thấy tiếng thoi thóp thở, cùng tiếng thì thào của ai đó.
_Vĩnh Đăng, tới rồi, cuối cùng cũng tới. Rồi Hy lại ngất đi.
_Mau đưa cậu ấy đến bệnh viện, chỗ này cứ để tao giải quyết. Kelvin lên tiếng khi thấy Từ Hy bị ngất đi.
Phía Kelvin. Cậu dùng chân vác lên vai một tên, rồi nhún người đưa chân còn lại lên luôn. Kẹp đầu hắn lại theo hình chữ X, cậu xoay người hai vòng và tên đó cũng buộc phải xoay theo, chân tên đó đá trúng 2 tên khác. Cậu tiếp đất, 3 tên ngã xuống. Tiến gần đến hai tên khác, cậu ngồi xuống xoay chân, gạt chân bọn chúng, rồi chống 1 tay xuống đất, đá hai chân lên cao trúng dầu hai tên đó. Ngất tại chỗ. Cứ như vậy, ở sân đấu còn lại hai người, hai phong cách đánh khác nhau, nhưng lại cùng thái độ đó chính là lạnh lùng, hai người đo về độ lạnh lùng là một 9 một 10. Trong vòng chưa đầy 20p họ đã xử xong gần 40 tên một cách êm đẹp. Vẫn còn một tên cuối cùng. Đó là Đới Viễn Dương. Cô gái nhỏ đi tới phía hắn, vung dây xuống đất thật mạnh, bụi bay mù mịt. Rồi giữa hai người lại diễn ra trận đấu 2p. Vì chỉ qua vài đường dây mà Viễn Dương đã bị hạ gục. Trong khi đó. Hotboy Kelvin nhà ta thì đang dựa vào con xe Dodge Viper ARC nghỉ ngơi, tiện thể theo dõi trận đấu, cậu nghĩ, tên Viễn Dương này, thì chỉ cần cô gái nhỏ vung vài đường dây là sẽ hạ được. Cậu nghĩ vậy, nhưng không ngờ là thật.
Nãy giờ là giỡn đủ rồi, cô gái nhỏ quyết định ra đòn cuối. Uầy, giết người là phải ngồi tù đấy, cô gái nhỏ rất thông minh, cô không để cái tức giận lấn áp cái khôn của mình được. Chắc để hắn liệt là được đấy nhỉ, vậy thì khỏi phải đi hại người. Nghĩ vậy, cô gái nhỏ nhắm mắt vung dây lên cao và giáng xuống một đòn.
Phặp... Cô gái nhỏ mở mắt ra.
_Anh là ai? Cô gái nhỏ nhìn thân hình trước mặt bận vest lịch sự, đang đỡ sợi dây của mình liền nói.
_Sao cô lại đánh người của tôi? Anh chàng bận vest nhìn cô gái nhỏ, rồi nhìn xuống đám đàn em đang la khóc trên đất.
_Kun???
_Kelvin???
_____________________(Còn nữa)___________________
Xin lỗi các bạn, vì máy tính Moon bị lỗi kỹ thuật, mới sửa xong hôm qua nên giờ mới có thể đăng chap. Xin lỗi vì đã để các bạn chờ lâu *Cúi đầu chớp chớp mắt*
Phặp......
Sợi dây đã đứt, cầm trong tay khúc dây dài chừng 1m. Băng quấn sợi dây vào lòng bàn tay, khoảng hai vòng rồi dùng sức tập trung đánh xuống nền nhà. Tiếng động của sợi dây do Băng tạo ra quá lớn, đến nỗi 3 con người ở hai phòng bên cạnh cũng phải giật mình khi nghe thấy.
_Tiếng gì vậy? Minh Kỳ lập tức dừng hành động lau vũ khí của mình lại.
_Phòng kế bên!!! Thiên Băng??? Vĩnh Đăng nói tức khắc hai người cùng nhau chạy qua phòng Băng. Đến cửa thì Vũ Hoàng cũng đã đứng đấy, đẩy cửa nhưng bất thành.
_Hai cậu cũng nghe sao? Hoàng hỏi khi thấy Kỳ và Đăng đến.
_Chúng ta mau phá cửa, tôi e có chuyện chẳng lành. Đăng kết thúc câu nói thì Kỳ đẩy tất cả ra phía sau, lấy đà tông cửa vào, chuẩn bị chạm đến cánh cửa thì cửa mở ra. Bởi đang có đà nên, khi cửa bất ngờ mở Minh Kỳ không kiểm soát được hành hành động, liền nhảy chồm về phía trước, nơi có con nhóc lùn đang đứng mắt ngây thơ chớp chớp nhìn. Sự việc sảy ra quá nhanh, nên cô nhóc chỉ kịp chớp mắt một cái. Một cảnh tượng hết sức lãng mạng vừa được diễn ra, sau đó vài giây. Hotboy Dương Minh Kỳ đang tình tứ môi chạm môi, mắt chạm mắt, cơ thể chạm cơ thể cùng................................. Cái sàn nhà láng O. Chả là lúc cô gái chân ngắn chớp mắt cũng là lúc chân cô dịch chuyển. Chân phải bắt qua chân trái xoay một góc 360 độ, lùi 2 bước, hành động này sảy ra trong khoảng 2s, nên hotboy nhà ta đành ôm sàn nhà. Thấy Minh Kỳ "Tình thương mến thương" với cái sàn nhà cùng hai người bạn đang lệch mặt đứng ngoài nhìn vào. Băng hỏi:
_Mấy cậu làm gì ở đây vậy?
_Tụi này nghe thấy tiếng động to phát ra từ phòng cậu, nên......... Vĩnh Đăng chưa nói hết câu thì đã có người xen vô.
_Sợ tôi tự tử?
_Không hẳn là vậy. Bọn tôi là lo cho an nguy của cậu nên mới qua đây. Cậu rất thương Từ Hy, tôi tin chắc cậu sẽ không làm chuyện dại. Minh Kỳ đứng vừa phủi quần áo vừa nói. (T/g: Ui trời mất hình tượng quá đi. Kỳ ca ca: Là ai xây dựng hình tượng ta ra như vậy? *Đầu bốc khói* T/g:*lén nhìn*)
_Bọn chúng hẹn mấy giờ?
_8h. Minh Kỳ trả lời rồi nhìn Vĩnh Đăng nháy mắt một cái. Chưa đầy 5p Đăng đã đưa lên một khay đồ ăn toàn đồ ăn ngon. Băng nhìn khó hiểu.
_Mày ăn chút gì đi rồi mới có sức đi cứu Từ Hy. Băng nghe Hoàng nói, nhưng không ăn, Băng chỉ uống chút sữa, rồi mọi người cùng lên kế hoạch tác chiến. Đang nói thì Băng chợt thấy hai mắt hoa lên rồi ngất đi.
_Thiên Băng, mày bị sao vậy? Vũ Thiên Băng?
_Cô ấy không sao, chỉ là trong thức ăn có chút thuốc mê, chừng 1h nữa cô ấy sẽ tỉnh lại thôi. Cậu ở đây chăm sóc cô ấy, tụi này sẽ đưa Từ Hy trở về sớm nhất có thể. Sở dĩ Đăng_Kỳ làm vậy là đều muốn tốt cho Băng, họ sợ Băng gặp nguy hiểm, vả lại việc cứu người sẽ khó hơn. Nên đành để Băng lại cho Hoàng chăm sóc.
Chiếc Dodge Viper ARC lao nhanh trong bóng đêm. Hai người ngồi trong xe khuôn mặt giống nhau, đều lạnh tanh, sát khí nghi ngút bay. Riêng một người mặt thì lạnh, nhưng con tim thì lại nôn nóng muốn bay ra ngoài. Đồng hồ điểm 8:00 pm là lúc chiếc Dodge Viper ARC vừa chạm đến vùng đất đã hẹn. Hai người bước xuống, nhìn quanh rồi nhìn trước mặt. Trước mặt họ là Trịnh Từ Hy đang bị trói đứng vào cột, hai tay bị trói kéo lên cao. Mới mấy tiếng mà trông Hy thảm hải, quần áo sộc sệch, tóc tai rũ rượi, trên người đầy những vết thương do đòn roi để lại. Hai mắt đã mờ đi vì mệt, môi giập chảy máu, khiến cho ai đó đau lòng khi nhìn thấy. Bên cạnh Hy là một lão già khoảng 50 tuổi, tay cầm roi điện, phía dưới hắn chừng 40 tên đàn em, trông ai cũng to khỏe, được trang bị vũ khí đầy đủ, người thì côn, người thì kiếm, kẻ thì gậy,...... Lấy 2 người không vũ khí chọi với 40 người vũ khí đầy đủ. Chà cái này căng à nha. Rồi từ đâu xuất hiện một thằng chừng 24-25 tuổi, hắn vừa đi vừa vỗ tay.
_Không hổ là người đứng đầu Bạch Thiên. Chào Kelvin, Delvin!!!
_Đới Viễn Dương mày muốn gì? Sao lại bắt cô ấy? Delvin sốt ruột lên tiếng.
_Đơn giản, vì nó là người yêu của mày, tao muốn trả thù mày nên bắt nó. Thế thôi!
_Mau thả cô ấy ra. Mắt Delvin sáng lên tức giận.
_Haha, mày đau lòng à? Được thôi, chú Ben tiếp đãi khách quý nào. Viễn Dương nói xong thì người đàn ông bên cạnh Hy vung roi đánh vào bụng Hy một cách không thương tiếc. Hy đau, thật sự rất đau, khó thở nữa, người bắt đầu co giật, rồi hai mắt nhắm nghiền lại, miệng chỉ kịp thì thầm...
_"Vĩnh Đăng". Tuy là lời thì thầm, nhưng Đăng biết, Đăng cảm nhận được Hy đang cần mình, Hy rất sợ, nhìn vào đôi mắt hi vọng của Hy, Đăng biết Hy đang rất sợ.
_Thằng chó, tao sẽ cho mày chết một cách khó coi nhất. Delvin gầm lên, lập tức xuất hiện phía Delvin khoảng 20 tên, phía bên Kelvin cũng vậy. Cả hai chuẩn bị chiến thì...
_A................ Tiếng hét to quá, đến nỗi ai ai cũng phải quay lại nhìn. Là lão già Ben, ông ta hét? Vì sao ư? Vì đau, giờ chắc chắn lão ta đang vô cùng đau như nỗi đau lão đã đem lại cho Từ Hy. Bởi vì một hình dáng nhỏ nhắn phía sau lưng lão đã khóa chặt tay lão bằng một lực không hề nhẹ. Người này đứng sau lão Ben, lại nhỏ hơn lão, nên mọi người vẫn chưa biết đã có chuyện gì xảy ra với lão.
_Đứa nào.........đụng........Trịnh Từ Hy.......sẽ....chết.
Câu nói được phát ra từ hình bóng nhỏ bé phía sau lưng lão Ben, câu nói đầy sát khí vừa dứt cũng là lúc lão Ben ngã gục xuống, hai tay lão đã bị gãy, đau quá nên lão ngất luôn. Hình bóng nhỏ bé gương mặt dễ thương xuất hiện.
_"Sao cô ấy lại ở đây?" Đây là suy nghĩ của hai anh chàng Kelvin, Delvin.
_Mày là ai sao xen vào chuyện của tụi tao? Viễn Dương nhìn thân hình nhỉ bé trước mặt, tuy nhỉ bé, nhưng trông rất đáng sợ, sát khí bay còn ghê hơn cả hai người kia. Khuôn mặt dễ thương lại đi kèm sự lạnh nhạt, mái tóc ngang vai được xõa bồng bềnh trong gió. Cô gái nhỏ không trả lời Viễn Đăng, nhìn xung quanh cô lên tiếng.
_Đụng vào Từ Hy............phải chết!!!
Sau câu nói, cô gái nhỏ vòng tay sau lưng rút ra một sợi dây dài 2,5m đánh mạnh xuống đất, bụi và cát quyện vào nhau cùng bay tứ lung tung, cỏ thì giập gãy. Cô hô lên.
_ĐÁNH!!!
Tức thời cả đàm xông lên. Phía cô gái nhỏ, cô nắm chặt sợi dây thừng trong tay, đánh mạnh vào phần trên của 5 tên phía trái bên "Huyền Bang". Ngồi xuống quét chân một vòng, cô giạt ngược sợi dây về phía bên phải, trúng chân 5 tên bên phải, 3 tên gục, còn 2 tên bên trái, hai tên bên phải, mỗi người một loại vũ khí khác nhau xông đến chỗ cô gái nhỏ. Cô gái nhỏ đứng im nhắm mắt lại, cảm nhận và nghĩ về người cô nhớ. Dưới ánh trăng mờ ảo, tóc cô bay theo gió, khuôn mặt hiện lên như một thiên thần, nhưng thiên thần lại mang đôi cánh của quỷ dữ. Cả đời cô, đây là lần thứ hai cô trở nên thế này. Cô mở mắt nhìn về hướng một tên đang lồm cồm bò dậy. Nhếch môi cười, cô gái nhỏ chọn hướng tên đó mà chạy đến, nhân lúc hắn không để ý, cô nhảy lên vai hắn, tiện thể cho hắn một giày vào mặt, hắn liền phụt máu, bất tỉnh nhân sự. Santo ngược, cô dùng dây quấn hai tên bên trái lại với nhau, dùng chân đạp vào người bọn chúng. Một hành động nhanh như chớp được diễn ra, cô vòng tay lại phía sau lưng, rút ra một sợi dây khác nhỏ hơn sợi dây ban đầu một chút, cô quấn lấy hai tên bên phải lại. Giờ cô và 4 tên kia trong trạng thái của hình chữ H. 4 tên kia là 2 cái cột, cô gái nhỏ là dấu gạch ngang giữa hai cây cột đó. Hai tay hai sợi dây, chân cô vắt lên sợi dây bên trái, nghiêng một góc 180 độ, giờ trông cô như đang trong tư thế ngủ. Đâu đó lại xuất hiện thêm 2 tên, một trước, một sau. Nhếch môi cười lần nữa, cô gái nhỏ chờ khi hai tên kia vừa đến, cô buông thả một bên dây ra, 2 tên ngã xuống, chạm mũi chân xuống đất rồi cô lại phi người lên cao. Lấy hai tên còn lại làm trục, cô bắt đầu xoay quanh hai người đó. Cô xoay 3 vòng rồi tiếp đất. Hai tên làm trụ đã mặt mày tái mét vì sợ và vì bị siết, còn hai tên một trước một sau thì ngã lăn ra đất vì đứa chảy máu mũi, đứa gãy răng. Thật là lúc cô xoay người, chân cô liên tiếp đá vào bọn chúng một cách không thương tiếc, nên bọn chúng mới ra nông nỗi như vậy. Lúc tiếp đất là lúc giọng nói của cô vàng lên.
_Delvin.......Từ Hy giao cho cậu. Rồi cô lại tiếp tục lao vào vòng chiến.
Phía Delvin. Lòng cậu giờ như lửa đốt, khi thấy Hy bị lão Ben đánh cậu chỉ muốn lao vào đánh chết lão ngay lập tức thôi. Đâu đó 9 tên xuất hiện trước mặt cậu. Lại là nụ cười chết chóc đấy. Cậu tiến lại gần bọn chúng, xoay người đá ngã 2 tên, hai vòng santo của cậu hạ được thêm 3 tên. Cứ như vậy, từng người, từng người bị hạ gục, ngã xuống với vòng tay ấm áp của đất mẹ yêu thương. Đăng tiến tới chỗ Hy, dùng kiếm chặt đứt dây trói, ôm Hy vào lòng.
_Trịnh Từ Hy chị mau tỉnh lại đi, mau mở mắt ra nhìn tôi đi, tôi Vĩnh Đăng đây còn có Minh Kỳ đến cứu chị, và còn có..... Delvin dừng lại khi chưa nói hết câu, bởi cậu đã nghe thấy tiếng thoi thóp thở, cùng tiếng thì thào của ai đó.
_Vĩnh Đăng, tới rồi, cuối cùng cũng tới. Rồi Hy lại ngất đi.
_Mau đưa cậu ấy đến bệnh viện, chỗ này cứ để tao giải quyết. Kelvin lên tiếng khi thấy Từ Hy bị ngất đi.
Phía Kelvin. Cậu dùng chân vác lên vai một tên, rồi nhún người đưa chân còn lại lên luôn. Kẹp đầu hắn lại theo hình chữ X, cậu xoay người hai vòng và tên đó cũng buộc phải xoay theo, chân tên đó đá trúng 2 tên khác. Cậu tiếp đất, 3 tên ngã xuống. Tiến gần đến hai tên khác, cậu ngồi xuống xoay chân, gạt chân bọn chúng, rồi chống 1 tay xuống đất, đá hai chân lên cao trúng dầu hai tên đó. Ngất tại chỗ. Cứ như vậy, ở sân đấu còn lại hai người, hai phong cách đánh khác nhau, nhưng lại cùng thái độ đó chính là lạnh lùng, hai người đo về độ lạnh lùng là một 9 một 10. Trong vòng chưa đầy 20p họ đã xử xong gần 40 tên một cách êm đẹp. Vẫn còn một tên cuối cùng. Đó là Đới Viễn Dương. Cô gái nhỏ đi tới phía hắn, vung dây xuống đất thật mạnh, bụi bay mù mịt. Rồi giữa hai người lại diễn ra trận đấu 2p. Vì chỉ qua vài đường dây mà Viễn Dương đã bị hạ gục. Trong khi đó. Hotboy Kelvin nhà ta thì đang dựa vào con xe Dodge Viper ARC nghỉ ngơi, tiện thể theo dõi trận đấu, cậu nghĩ, tên Viễn Dương này, thì chỉ cần cô gái nhỏ vung vài đường dây là sẽ hạ được. Cậu nghĩ vậy, nhưng không ngờ là thật.
Nãy giờ là giỡn đủ rồi, cô gái nhỏ quyết định ra đòn cuối. Uầy, giết người là phải ngồi tù đấy, cô gái nhỏ rất thông minh, cô không để cái tức giận lấn áp cái khôn của mình được. Chắc để hắn liệt là được đấy nhỉ, vậy thì khỏi phải đi hại người. Nghĩ vậy, cô gái nhỏ nhắm mắt vung dây lên cao và giáng xuống một đòn.
Phặp... Cô gái nhỏ mở mắt ra.
_Anh là ai? Cô gái nhỏ nhìn thân hình trước mặt bận vest lịch sự, đang đỡ sợi dây của mình liền nói.
_Sao cô lại đánh người của tôi? Anh chàng bận vest nhìn cô gái nhỏ, rồi nhìn xuống đám đàn em đang la khóc trên đất.
_Kun???
_Kelvin???
_____________________(Còn nữa)___________________
Xin lỗi các bạn, vì máy tính Moon bị lỗi kỹ thuật, mới sửa xong hôm qua nên giờ mới có thể đăng chap. Xin lỗi vì đã để các bạn chờ lâu *Cúi đầu chớp chớp mắt*
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook